Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Linh khí và con đường phía trước

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Linh khí và con đường phía trước


Đại không đáp ngay, ánh mắt dán xuống Ride Booker. Cậu nhấc tay trái lên, xoa nhẹ vết băng, cảm giác nhức nhối nhắc cậu về trận chiến vừa qua. Đám Chuột Tinh đông như kiến, móng vuốt và răng nhọn cào xé qua giáp, dù không xuyên thủng nhưng đủ làm cậu thấm mệt. Cậu đã bắn, chém, chạy loạn xạ với Illusion, nhưng nếu không có A Miêu, có lẽ cậu đã không trụ nổi. Cự Hùng – con Yêu Tướng cao năm mét, một đấm đập nát đá – còn mạnh hơn đám Chuột Tinh gấp trăm lần. Đại biết rõ, với sức mạnh hiện tại, cậu chẳng khác gì con kiến trước mặt nó.

Hai người rời làng Thỏ Tinh trong im lặng, không khí buổi sáng mát lạnh thoảng qua khuôn mặt Đại. Cậu không nói gì, chỉ tập trung vào từng bước chân, tay phải luôn đặt gần Decadriver, sẵn sàng biến thân bất cứ lúc nào. A Miêu đi bên cạnh, đôi mắt đỏ quét qua xung quanh, cảnh giác với bất kỳ âm thanh lạ nào từ rừng thưa. Họ đã phối hợp qua nhiều trận chiến, không cần lời nói cũng hiểu ý nhau.

Cậu bước lên một mỏm đất khô giữa đầm lầy, mắt quan sát mặt nước. Không có gió, nhưng một gợn sóng nhỏ bất chợt lan ra từ giữa đám cỏ nổi. Đại nắm chặt Ride Booker, lật thẻ Attack Ride: Blast, cắm vào Decadriver. “Attack Ride: Blast!” Ride Booker chuyển sang chế độ s·ú·n·g, cậu giơ lên, nhắm vào đám cỏ. “Ra đây đi, đừng trốn nữa.”

A Miêu nhíu mày, ba cái đuôi lửa khẽ động, ánh sáng đỏ rực bùng lên rồi dịu lại. “Ngươi nghĩ ta sẽ bỏ ngươi sao? Cự Hùng cũng là kẻ thù của ta. Ta đi cùng, nhưng đừng để ta gánh hết như trước.” Cô đứng dậy, dù chân trái vẫn hơi run, bước tới cạnh Đại. “Ngươi mạnh hơn rồi, nhưng vẫn chưa đủ. Phải rèn luyện thêm.”

A Miêu nhận viên đá, gật đầu không nói. Hai người đứng cạnh nhau, mắt nhìn vào bóng tối đầm lầy, sẵn sàng cho con yêu thú tiếp theo. Tiếng “phì phì” thấp thoáng vang lên từ đám cỏ nổi, kèm theo mùi tanh nồng của nọc độc. Đại nắm chặt Ride Booker, lẩm bẩm trong lòng: “Tiếp tục thôi.”

A Miêu mở mắt, ánh sáng đỏ từ đôi mắt ngọc nhìn thẳng vào Đại. “Ngươi nghe rõ chưa? Muốn đấu Cự Hùng, không phải cứ cầm kiếm chém bừa là xong. Linh khí trong yêu thú mạnh hơn linh thạch nhỏ nhiều, nhưng cũng nguy hiểm hơn. Ngươi phải săn chúng, không được lùi bước.” Giọng cô lạnh lùng, nhưng thoáng chút quan tâm mà Đại nhận ra qua những lần hợp sức trước.

Cậu đứng dậy, bước ra giữa phòng, tay sờ vào Decadriver. “Ta hiểu,” giọng Đại trầm hơn thường lệ, không còn cái tông lầy lội quen thuộc. “Linh thạch nhỏ này giúp ta mạnh hơn chút, nhưng chưa đủ. Cự Hùng không phải Hắc Báo hay Chuột Tinh, ta cần sức mạnh thật sự để đối đầu nó.”

Trời vừa sáng, ánh nắng đầu ngày len qua những kẽ lá trên mái nhà tranh, chiếu lên khuôn mặt Trần Đại khi cậu mở mắt. Tiếng chim hót líu lo ngoài làng Thỏ Tinh vang lên, hòa lẫn với tiếng gió nhẹ thổi qua cánh đồng cỏ. Đại ngồi dậy, tay trái vẫn hơi nhức từ vết cắn của Chuột Tinh hôm qua, nhưng cậu không để tâm. Decadriver đeo trên hông khẽ rung động, như đang nhắc cậu về linh khí vừa hấp thụ từ trận chiến trước. Ride Booker nằm cạnh đống cỏ khô, lưỡi kiếm đỏ-đen vẫn còn v·ết m·áu khô của yêu thú, lặng lẽ chờ đợi thử thách mới.

Thỏ Trắng gật đầu, vuốt râu trắng bạc. “Đúng vậy. Linh khí từ linh thạch nhỏ chỉ là giọt nước trong biển. Yêu thú trong Yêu Lâm chứa linh khí mạnh hơn, nhất là những con lớn. Ngươi phải tiêu diệt chúng, để cái đai đó hút linh khí từ chúng. Càng nhiều linh khí, ngươi càng mạnh. Nhưng Cự Hùng là Yêu Tướng, kẻ đứng đầu khu vực này. Muốn đánh bại nó, ngươi cần tích lũy từ hàng chục, thậm chí hàng trăm yêu thú mạnh hơn đám Chuột Tinh kia.”

Đêm buông xuống, làng Thỏ Tinh chìm trong yên tĩnh, chỉ còn tiếng gió thổi qua cánh đồng và tiếng côn trùng rả rích. Đại nằm trên cỏ khô, nhưng không ngủ được. Cậu mở mắt, nhìn lên trần nhà tranh, tay sờ vào Decadriver. Cái đai này không chỉ là công cụ, mà là chìa khóa để cậu sống sót, để cậu mạnh lên. Mỗi lần nó rung, cậu cảm nhận rõ sức mạnh chảy vào cơ thể, nhưng cũng biết nó đòi hỏi nhiều hơn thế. Linh khí từ yêu thú không chỉ là năng lượng, mà là thử thách cậu phải vượt qua.

A Miêu đứng phía sau, ba cái đuôi l·ửa b·ùng l·ên thành ngọn đuốc, ánh sáng đỏ rực chiếu xuống mặt nước, làm nổi bật bóng dáng lớn đang di chuyển dưới lớp bùn đục. Một tiếng “rào” vang lên, nước bắn tung tóe, một con Cá Sấu Tinh lao ra – thân dài gần bốn mét, vảy xám bóng loáng, hàm răng sắc nhọn há rộng, đôi mắt vàng sáng rực đầy hung dữ. Nó gầm lên, lao thẳng về phía Đại, đuôi quật mạnh làm bùn văng khắp nơi.

Thỏ Trắng vuốt râu trắng bạc, giọng trầm hơn: “Đầm lầy ẩm ướt, đầy bùn và cây cối rậm rạp. Yêu thú thường thấy là Cá Sấu Tinh – to lớn, hàm răng sắc, thích phục kích trong nước. Ngoài ra có thể có Cóc Độc – nhỏ hơn, nhưng nọc của nó nguy hiểm. Đôi khi còn có linh thạch nhỏ lẫn trong bùn, nếu may mắn.”

Thỏ Trắng xuất hiện từ góc nhà, chống gậy, đôi mắt hiền từ quan sát hai người. Giọng ông vang lên trong đầu Đại nhờ Decadriver: “Tốt. Ta đã nói hôm qua, gần làng có ba khu vực yêu thú tụ tập: đầm lầy phía đông, rừng sâu phía bắc, và suối lớn phía tây. Đầm lầy gần nhất, chỉ cách đây nửa ngày đi bộ. Yêu thú ở đó không mạnh bằng Cự Hùng, nhưng đủ để ngươi rèn luyện và hút linh khí.”

A Miêu vung tay, một q·uả c·ầu l·ửa đỏ rực từ đuôi bắn ra, trúng lưng Cá Sấu Tinh. Lửa bùng lên, làm nó rú lên đau đớn, vảy cháy đen một mảng. Đại nhân cơ hội, lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Slash, cắm vào. “Attack Ride: Slash!” Ride Booker chuyển sang chế độ kiếm, cậu vung mạnh, một luồng năng lượng đỏ-đen lao ra, chém trúng vai Cá Sấu Tinh. Nhát chém cắt sâu, máu đen bắn ra, nhưng con yêu thú vẫn vùng vẫy, đuôi quật ngang nhắm vào Đại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại gật đầu, tay sờ vào Decadriver. “Đầm lầy phía đông... nghe được. Có gì ở đó không?”

A Miêu gật đầu, ánh mắt đỏ quét qua đầm lầy. “Còn. Ta cảm nhận linh khí khác, gần đây thôi.” Cô bước tới, ba cái đuôi lửa soi sáng một góc đầm lầy, nơi mặt nước lại gợn sóng. Đại gật đầu, kéo khớp Decadriver ra, ánh sáng đỏ-đen tan đi, trả cậu về hình dạng bình thường. Cậu nhặt một viên linh thạch nhỏ lấp lánh ánh xanh từ bùn gần xác Cá Sấu Tinh, đưa cho A Miêu. “Cầm đi, hồi phục thêm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

A Miêu ngồi đối diện, chân trái băng bằng miếng vải Đại xé từ áo mình, ánh sáng từ ba cái đuôi lửa của cô hắt lên tường, nhảy nhót như những ngọn đèn nhỏ giữa không gian yên tĩnh. Cô nhắm mắt, hơi thở đều đặn, nhưng đôi tay vẫn nắm chặt mép áo đỏ, dấu hiệu của cơn đau chưa tan hết. Thỏ Trắng đứng gần cửa, chống gậy, đôi mắt hiền từ quan sát hai người, giọng nói ôn hòa vang lên trong đầu Đại nhờ Decadriver dịch lại: “Ngươi mạnh hơn ta nghĩ, nhưng Cự Hùng không phải đối thủ dễ đối phó. Linh thạch nhỏ vừa rồi chỉ là bước đầu. Muốn đấu với nó, ngươi cần nhiều hơn thế.”

Trần Đại ngồi dựa vào bức tường tranh trong ngôi nhà lớn của làng Thỏ Tinh, ánh nắng chiều xuyên qua khe hở trên mái lá chiếu lên khuôn mặt cậu, làm nổi bật những vết bùn khô và vài vết xước mới trên má. Tay trái cậu vẫn băng bó qua loa sau vết cắn của con Chuột Tinh đầu đàn, máu đã ngừng chảy nhưng vẫn nhói lên mỗi khi cử động. Decadriver đeo trên hông khẽ rung động, như đang tiêu hóa linh khí từ đám Chuột Tinh mà cậu vừa tiêu diệt gần khe đá. Ride Booker nằm bên cạnh, lưỡi kiếm đỏ-đen lấm lem máu đen khô lại, im lặng như một người bạn đồng hành trung thành.

Đại gật đầu, bước chậm lại, tay rút thẻ Kamen Ride: Decade từ Ride Booker. Cậu cắm thẻ vào Decadriver, đẩy khớp hai bên. “Kamen Ride: Decade!” Âm thanh điện tử vang lên, ánh sáng đỏ-đen bao phủ cơ thể cậu. Khi ánh sáng tan đi, bộ giáp magenta sáng lên dưới nắng sớm, viên ngọc vàng trên trán lóe sáng, đôi mắt kép xanh lục rực rỡ quét qua đầm lầy. Ride Booker treo bên hông trái khẽ rung, như cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần.

Đại nhận bọc, gật đầu thay cho lời cảm ơn, móc nó vào thắt lưng cạnh Ride Booker. “Cảm ơn. Ta sẽ quay lại.” Cậu không hứa hẹn nhiều, nhưng ánh mắt kiên định khiến đám Thỏ Tinh gật đầu tin tưởng.

A Miêu hừ nhẹ, nhưng không phản đối, ngồi xuống lại góc phòng. Thỏ Trắng gật đầu, vuốt râu. “Tốt. Nghỉ ngơi đi, mai ta sẽ chỉ đường. Nhưng nhớ, yêu thú không chỉ có sức mạnh, chúng còn có số lượng. Đừng chủ quan.”

A Miêu quay lại, ánh mắt đỏ như ngọc lóe lên. “Cá Sấu Tinh và Cóc Độc... không quá khó, nhưng đầm lầy là địa hình tệ. Ngươi cẩn thận, đừng để bị kéo xuống nước.” Cô bước ra ngoài, ba cái đuôi lửa bùng sáng, như sẵn sàng dẫn đường.

“Ngày mai,” Đại nói, giọng chắc chắn. “Ta bắt đầu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

A Miêu đã thức từ sớm, đứng gần cửa nhà, ba cái đuôi lửa đỏ rực khẽ đung đưa, ánh sáng hắt lên tường tranh tạo thành những bóng mờ nhảy nhót. Cô kiểm tra chân trái – vết cắn đã lành gần hết nhờ linh khí tự nhiên của yêu tinh, dù vẫn còn một vệt đỏ nhạt. Cô liếc Đại, giọng trầm: “Ngươi sẵn sàng chưa? Hôm nay không nghỉ thêm được đâu.”

Đại nhíu mày, tay nắm chặt Ride Booker. Hàng chục, hàng trăm yêu thú? Cậu nhớ lại những trận chiến trước: Hắc Báo nhanh như chớp, Xà Tinh phun độc, Lợn Rừng Tinh da dày như sắt, Hổ Đốm với móng vuốt sắc bén, rồi cả đám Chuột Tinh đông nghịt vừa rồi. Mỗi trận đều khiến cậu kiệt sức, nếu không có A Miêu, cậu đ·ã c·hết không biết bao lần. Nhưng giờ, cậu không chỉ muốn sống sót, mà còn phải bảo vệ cô và ngôi làng này. Cự Hùng không chỉ là mối nguy cho riêng cậu – nó đã sai tay sai q·uấy n·hiễu làng Thỏ Tinh, và sớm muộn nó sẽ tìm đến cậu vì cái đai trên hông này.

Đại gật đầu, ngồi xuống cạnh đống cỏ khô, tay vẫn nắm Ride Booker. Cậu nhắm mắt, nhưng đầu óc không ngừng nghĩ về những trận chiến sắp tới. Hắc Báo, Xà Tinh, Hổ Đốm, Chuột Tinh... mỗi con đều để lại bài học. Cậu đã từng hoảng loạn, từng chạy trốn, từng dựa dẫm vào A Miêu, nhưng giờ không thể như vậy nữa. Tiếng gầm của Cự Hùng vẫn vang vọng đâu đó trong trí nhớ, như lời thách thức không ngừng thúc giục cậu.

A Miêu dừng bước, ba cái đuôi lửa bùng sáng, ánh sáng đỏ rực chiếu lên mặt nước đục. “Cẩn thận. Ta cảm nhận linh khí yêu thú gần đây.” Giọng cô thấp, tay phải giơ lên, sẵn sàng tung lửa.

Sau nửa canh giờ, rừng thưa dần thưa thớt, nhường chỗ cho một vùng đất trũng, không khí ẩm ướt và tanh nồng mùi bùn lầy. Đầm lầy phía đông hiện ra trước mắt – mặt nước đục ngầu xen lẫn những mảng cỏ nổi, cây cối rậm rạp mọc lộn xộn, rễ ngoằn ngoèo chìm trong bùn. Tiếng côn trùng kêu rả rích hòa lẫn với tiếng nước chảy róc rách, nhưng Đại cảm nhận được sự yên tĩnh giả tạo. Có gì đó đang rình rập.

Đại quay lại, tay đặt lên Decadriver. “Đầm lầy, rừng sâu, suối lớn... nghe nguy hiểm, nhưng ta không còn lựa chọn. Cự Hùng sẽ không chờ ta mạnh lên, nó sẽ đến sớm thôi.” Cậu nhìn A Miêu, rồi Thỏ Trắng. “Ta sẽ đi săn yêu thú, bắt đầu từ khu gần nhất. Nhưng trước tiên, ta cần nghỉ một đêm. Tay và chân cô Miêu đều cần hồi phục.”

Thỏ Trắng gật đầu, không nói thêm. A Miêu khẽ động đuôi lửa trong giấc ngủ, như đáp lại lời cậu. Đại trở lại đống cỏ khô, nằm xuống, nhắm mắt. Lần này, cậu ngủ được, nhưng trong giấc mơ, cậu thấy mình đứng trước Cự Hùng, Ride Booker trong tay, ánh sáng đỏ-đen bao quanh. Trận chiến lớn còn phía trước, và cậu biết, con đường để đến đó bắt đầu từ những yêu thú nhỏ hơn – từng bước, từng linh khí, từng thử thách.

Đại gật đầu, không nói thêm, bước theo cô. Cậu biết đầm lầy không phải nơi dễ chịu – bùn lầy, nước đục, và yêu thú ẩn nấp dưới bề mặt. Nhưng cậu không có lựa chọn. Mỗi con yêu thú là một cơ hội để Decadriver hút linh khí, mỗi linh thạch là một bước tiến để đối đầu Cự Hùng. Cậu kiểm tra Ride Booker, lật nhẹ mấy lá bài bên trong: Blast, Slash, Illusion. Đủ để bắt đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

A Miêu vung đuôi lửa lần nữa, ba sợi dây lửa đỏ rực quấn lấy chân Cá Sấu Tinh, siết chặt. Con yêu thú rú lên, vùng vẫy trong ngọn lửa, vảy cháy xém thêm. Đại hiện hình thật, lao tới, vung kiếm chém mạnh vào cổ nó. Nhát chém xuyên qua lớp vảy, cắt sâu, máu đen phun ra. Cá Sấu Tinh gầm lên lần cuối, ngã xuống mặt nước, bất động.

Thỏ Trắng chỉ tay về phía đông, nơi đường mòn nhỏ dẫn ra khỏi cánh đồng cỏ, mất hút sau những rặng cây thấp. “Đi theo đường này, qua rừng thưa là tới đầm lầy. Nếu gặp Cá Sấu Tinh, đừng để nó cắn trúng. Nước ở đó đục, khó thấy chúng ẩn nấp.” Ông dừng lại, nhìn Đại. “Ngươi mạnh hơn hôm qua rồi, nhưng đừng chủ quan.”

Chương 11: Linh khí và con đường phía trước

Từ xa, tiếng gầm trầm thấp của Cự Hùng vang lên, như nhắc nhở rằng nó vẫn đang chờ, vẫn đang quan sát. Đại nắm chặt thẻ bài, mắt lóe lên quyết tâm. Hàng chục, hàng trăm yêu thú – cậu sẽ săn từng con, hút từng chút linh khí, cho đến khi đủ sức đứng trước Cự Hùng mà không run sợ. Cậu quay lại, nhìn A Miêu đang ngủ, rồi Thỏ Trắng đứng im lặng gần đó.

Đại bóp cò, ba phát đ·ạ·n năng lượng đỏ-đen bắn ra, trúng ngực Cá Sấu Tinh. Nhờ linh khí từ các trận trước, đ·ạ·n mạnh hơn, làm con yêu thú lùi lại, vảy cháy xém, nhưng nó không ngã. Nó gầm lên tức giận, lao tới lần nữa, hàm răng nhắm vào chân Đại. Cậu nghiêng người né, bùn bắn lên giáp, nhưng không hoảng loạn.

Đại gật đầu, bước tới gần cửa, mắt nhìn ra cánh đồng cỏ trải dài ngoài làng. “Ta biết. Mỗi con yêu thú là một thử thách, nhưng cũng là cơ hội. Decadriver rung mạnh hơn mỗi lần ta hạ chúng, ta cảm nhận được sức mạnh tăng lên. Nếu cần tiêu diệt hàng trăm con để đối đầu Cự Hùng, thì ta sẽ làm.” Cậu quay lại, ánh mắt kiên định. “Nhưng ta không làm một mình. Cô Miêu, ta cần cô đi cùng.”

Cậu nhảy lùi lại, chân trượt trên bùn, nhưng giữ được thăng bằng. “Dai thật,” Đại lẩm bẩm, mắt khóa chặt con Cá Sấu Tinh. Cậu lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Illusion, cắm vào. “Attack Ride: Illusion!” Cơ thể cậu mờ đi, hóa thành ba bóng ảo, chạy loạn quanh mỏm đất khô. Cá Sấu Tinh ngỡ ngàng, hàm răng cắn hụt, đuôi quật trúng một bóng ảo, làm nó tan biến.

Thỏ Trắng dẫn hai người ra giữa sân làng, nơi vài Thỏ Tinh lớn tuổi đã tụ tập, ánh mắt vừa tò mò vừa lo lắng nhìn Đại và A Miêu. Một Thỏ Tinh trẻ, lông xám nhạt, bước tới, đưa cho Đại một bọc nhỏ làm từ lá cây. “Nước thảo dược và ít lương khô,” nó nói, giọng vang trong đầu cậu. “Đầm lầy nguy hiểm, hai người cẩn thận.”

Đại gật đầu, đứng dậy, tay nhặt Ride Booker và móc lại bên hông trái Decadriver. “Sẵn sàng. Ta không chờ Cự Hùng đến tìm nữa. Hôm nay bắt đầu săn yêu thú.” Cậu bước tới cạnh A Miêu, mắt nhìn ra cánh đồng cỏ trải dài ngoài làng, nơi không khí thoảng mùi đất ẩm và linh khí yếu ớt từ rừng sâu vọng lại.

Cậu nhớ lại trận chiến với Hắc Báo đầu tiên – lúc đó cậu còn run rẩy, bắn Blast trượt liên tục, chỉ biết hét lên cầu cứu A Miêu. Rồi đến Xà Tinh, Chim Ưng Tinh, Lợn Rừng Tinh – mỗi lần cậu đều lúng túng, nhưng dần dần quen hơn với Ride Booker, với từng thẻ bài. Đám Chuột Tinh vừa rồi là bước ngoặt: cậu đã không còn hoảng loạn, mà bình tĩnh chọn thẻ, phối hợp với A Miêu, dù kết quả vẫn chưa hoàn hảo. Cậu biết mình đã thay đổi, không còn là gã thanh niên lầy lội chỉ biết nói nhảm nữa.

Thỏ Trắng bước tới, chống gậy, giọng trầm vang lên. “Ta đã nói rồi, hang Cự Hùng có linh thạch lớn, nhưng giờ chưa phải lúc. Ngươi cần tích lũy trước đã. Gần làng này có vài khu vực yêu thú tụ tập: đầm lầy phía đông, rừng sâu phía bắc, và suối lớn phía tây. Chúng không mạnh bằng Cự Hùng, nhưng đủ để ngươi rèn luyện và hút linh khí. Nếu thành công, ngươi sẽ đủ sức đối đầu nó.”

Đại gật đầu, quay sang A Miêu. “Đi thôi.” Cậu bước lên trước, không chờ cô trả lời, đôi chân vững chãi trên đường mòn. A Miêu theo sau, ba cái đuôi lửa khẽ động, ánh sáng đỏ rực soi lối qua bóng cây mờ nhạt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại thở hổn hển, chống kiếm xuống đất, Decadriver rung mạnh, hút linh khí từ xác Cá Sấu Tinh. Cậu cảm nhận sức mạnh tăng lên chút ít, nhưng biết vẫn chưa đủ. Cậu quay lại A Miêu, giọng trầm: “Một con xong. Còn nữa không?”

Đại ngồi dậy, bước ra cửa, ánh trăng chiếu lên khuôn mặt cậu. Cậu rút thẻ Kamen Ride: Decade từ Ride Booker, ngắm nghía dòng chữ đỏ trên nền đen. “Ta phải mạnh hơn,” cậu lẩm bẩm, giọng thấp đến mức chỉ mình nghe thấy. “Không chỉ để về Trái Đất, mà để bảo vệ cô Miêu, làng này, và chính ta.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Linh khí và con đường phía trước