Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Chương 111: Nước Và Lửa (3)
Ngọc Vũ và Hải Phong không ngần ngại, bọn hắn cùng nhau lao vào đối đầu với Baldum.
Baldum, với thân hình to lớn và sức mạnh vượt trội, đứng sừng sững như một cỗ máy chiến đấu không thể b·ị đ·ánh bại.
"Chúng ta phải phối hợp thật chặt chẽ" Ngọc Vũ nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
Hải Phong gật đầu, đôi mắt sắc lạnh: "Đúng vậy, chỉ có sự linh hoạt và nhanh nhẹn mới có thể hạ gục hắn"
Baldum gầm lên, cầm chiếc búa khổng lồ quét một đường ngang, nhưng Ngọc Vũ nhanh chóng lướt qua, tránh được đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ.
Cùng lúc, Hải Phong t·ấn c·ông từ phía sau, phóng ra những đòn t·ấn c·ông b·ằng m·ũi d·ao sắc bén vào lưng Baldum.
Baldum xoay người lại, đập chiếc búa xuống, tạo ra một cơn chấn động dữ dội. Ngọc Vũ và Hải Phong phải nhảy lùi lại để tránh cú đập kinh hoàng.
Không kịp nghỉ ngơi, Ngọc Vũ lao tới, dùng sức mạnh của sóng biển để t·ấn c·ông vào chân Baldum, cố gắng làm hắn mất thăng bằng.
Hải Phong không bỏ lỡ cơ hội, sử dụng gió để gia tăng tốc độ, vòng ra sau lưng Baldum, nhắm vào điểm yếu trên cơ thể hắn.
Những đòn t·ấn c·ông của họ như nước và gió, uyển chuyển và mạnh mẽ, nhưng Baldum vẫn kiên cường chống trả, không dễ dàng bị hạ gục.
"Cố lên, chúng ta gần như làm được rồi!" Ngọc Vũ hô to, cố gắng giữ vững tinh thần.
Baldum cười gằn, mắt hắn đỏ rực: "Các ngươi không thể thắng ta! Ta là cỗ máy chiến đấu không thể b·ị đ·ánh bại!"
Baldum gầm lên, cơ bắp phồng to lên như những khối đá rắn chắc. Hắn nâng thanh búa khổng lồ lên cao, ánh mắt dữ tợn, rồi dùng toàn bộ sức mạnh đập mạnh xuống mặt đất.
Âm thanh vang dội như sấm sét, cả mặt đất rung chuyển dữ dội.
Rầm!
Cơn địa chấn từ điểm v·a c·hạm lan rộng ra, những vết nứt nẻ xuất hiện như những con rắn bò ngoằn ngoèo. Sóng chấn động mạnh đến nỗi tất cả mọi người trong khu vực đều cảm nhận được sự rung chuyển.
Ngọc Vũ và Hải Phong bị hất văng lên không trung, mất đà và rơi xuống đất một cách nặng nề.
Cát và bụi bay mù mịt, che khuất tầm nhìn của bọn hắn. Xung quanh, các chiến binh Ngư Nhân và Xích Lang Nhân cũng bị ảnh hưởng, nhiều người mất thăng bằng, ngã xuống đất.
Tiếng la hét, tiếng gầm gừ vang lên khắp nơi.
Những tòa nhà gần đó rung lắc dữ dội, một số thậm chí bị sụp đổ, tạo ra những đám mây bụi khổng lồ.
Cảnh tượng trở nên hỗn loạn, không ai có thể đứng vững trong cơn địa chấn khủng kh·iếp này.
Baldum, với sức mạnh tuyệt đối, đứng vững giữa tâm điểm của sự hỗn loạn, ánh mắt hung dữ quét qua chiến trường.
Hắn cười gằn, vẻ đắc ý hiện rõ trên khuôn mặt: "Thấy sức mạnh của ta chưa? Không ai có thể chống lại ta!"
Ngọc Vũ cố gắng đứng dậy, đôi chân vẫn còn run rẩy vì cơn địa chấn. Hải Phong cũng loạng choạng đứng lên.
Trong khi trận địa chấn vẫn còn lan rộng, một bóng đen nhỏ bé nhưng vô cùng nhanh nhẹn lướt qua các chiến binh đang mất thăng bằng.
Đó là Killer, một chiến binh Xích Lang Nhân có thân hình chỉ cao bằng nửa người Ngư Nhân trưởng thành.
Dù nhỏ bé, nhưng sự tàn ác và kỹ năng của hắn đã khiến hắn trở thành nỗi kinh hoàng trên chiến trường.
Hai thanh dao găm sắc bén lấp lánh trong tay Killer, di chuyển với tốc độ ánh sáng.
Hắn lướt qua từng Ngư Nhân, nhanh như một cơn gió lạnh, từng đường cắt chính xác và tàn nhẫn. Máu văng tung tóe, những tiếng thét đau đớn vang lên khắp nơi.
Một Ngư Nhân cao lớn cố gắng đối đầu với Killer, nhưng trước khi hắn ta kịp vung v·ũ k·hí, Killer đã ở ngay phía sau.
“Khục”
Dao găm cắt ngang cổ, một đường máu đỏ tươi phun ra, hắn gục ngã trong vô vọng. Không ngừng nghỉ, Killer tiếp tục xông vào những Ngư Nhân khác, mỗi lần vung dao là một sinh mạng b·ị c·ướp đi.
"C·hết đi, lũ Ngư Nhân yếu đuối!" Killer gầm lên, tiếng cười man rợ vang vọng giữa những tiếng la hét và tiếng gươm đao v·a c·hạm.
Trong cơn hỗn loạn của trận chiến, âm thanh rít gió vang lên, mang theo sự đe dọa c·hết chóc của cây búa khổng lồ.
Baldum, như một ngọn núi di động, vung búa đập xuống với sức mạnh kinh hồn.
Ngọc Vũ và Hải Phong buộc phải né tránh, lăn mình ra xa để tránh cú đập.
Khoảnh khắc đó đủ để Killer tận dụng, hắn lách qua khe hở và lao vào bên trong thành phố, nơi các Ngư Nhân đang hoảng loạn tìm nơi trú ẩn.
Như một cơn ác mộng, Killer xuất hiện trước mắt họ, đôi mắt lạnh lùng và tàn nhẫn.
"Không được để hắn vào trong!" Ngọc Vũ hét lên, nhưng đã muộn. Killer đã biến mất trong đám đông, bắt đầu cuộc tàn sát mới.
Trong khi đó, Baldum tiếp tục t·ấn c·ông với những đòn búa kinh hoàng, mỗi cú đánh đều khiến mặt đất rung chuyển và khiến cho cả hai Ngư Nhân phải vất vả tránh né.
Ngọc Vũ và Hải Phong biết rằng bọn hắn phải ngăn chặn Baldum, nhưng đồng thời cũng phải tìm cách ngăn Killer trước khi hắn có thể gây ra thêm t·hảm h·ọa.
Hải Phong nhìn Ngọc Vũ, ánh mắt quyết tâm.
"Chúng ta phải chia ra. Ta sẽ lo tên khổng lồ này, ngươi đi tìm tên Xích Lang Nhân kia"
Hải Phong đứng vững, đôi mắt kiên định nhìn Baldum tiến tới. Ánh sáng từ dòng dung nham đỏ rực phản chiếu trên cơ thể hắn, khiến hình dáng to lớn của hắn trở nên khủng kh·iếp hơn bao giờ hết. Mỗi bước chân của Baldum đều như một cơn địa chấn, mặt đất rung chuyển dưới chân hắn.
Tập trung tất cả sức mạnh, Hải Phong điều khiển nước từ đại dương tạo thành hàng trăm mũi tên sắc nhọn, phóng thẳng về phía Baldum.
Vụt! Vụt!
Mũi tên nước lao tới, xé toạc không gian, đâm vào cơ thể Baldum, tạo ra những v·ết t·hương sâu hoắm. Máu từ những v·ết t·hương chảy ra, nhuộm đỏ thân thể hắn.
Baldum gầm lên, tiếng gầm vang dội, đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa giận dữ.
Hắn không hề chậm lại, từng bước tiến lên, cơ bắp phồng to, mạnh mẽ như một cỗ xe tăng không thể ngăn cản. Cây búa khổng lồ trong tay hắn giơ cao, bóng đen của nó che kín cả bầu trời.
Hải Phong nhanh chóng dựng lên một tấm khiên nước, cố gắng ngăn cản cú đập của Baldum.
Nhưng lực đập từ cây búa khổng lồ quá mạnh mẽ, tấm khiên nước vỡ tan thành từng mảnh ngay khi bị chạm tới. Nước bắn tung tóe, lan ra xung quanh như những tia sáng lấp lánh.
Cú đập khủng kh·iếp của Baldum không chỉ phá vỡ tấm khiên mà còn tạo ra một cơn địa chấn, mặt đất dưới chân Hải Phong nứt toác, lực chấn động mạnh đến mức khiến hắn bị hất văng ra xa.
Cơ thể Hải Phong va mạnh vào tường thành, tạo ra một tiếng va đập vang dội.
Hải Phong gượng dậy, cơ thể đau đớn. Nhìn thấy Baldum tiến gần hơn, lòng hắn tràn ngập lo lắng.
Nhưng Hải Phong không thể bỏ cuộc, không thể để kẻ thù vượt qua cổng thành. Hắn tập trung, gọi lên sức mạnh của biển cả một lần nữa, quyết tâm ngăn chặn Baldum bằng mọi giá.
Baldum cười khẩy, bước chân nặng nề của hắn không hề chậm lại.
“Ngư Nhân, các ngươi chỉ là bọt biển trước sức mạnh của Xích Lang Nhân!” Hắn hét lên, giọng nói đầy vẻ khinh thường và thách thức.
Ngọc Vũ, từ phía sau, lao tới, tạo ra một cơn sóng lớn, hợp lực cùng Hải Phong.
“Ta không thể để ngươi bị hắn g·iết c·hết”
“Nhưng là tên kia đã xông vào bên trong Triều Thần Quốc”
“Sẽ có người ngăn chặn lại hắn”
Hai bọn hắn quyết định đối đầu với Baldum, dù biết đây là cuộc chiến không cân sức. Sóng nước vây quanh Baldum, nhưng hắn dùng cây búa khổng lồ đập tan từng đợt sóng một cách dễ dàng.
Hải Phong và Ngọc Vũ, dựa vào sự linh hoạt và chiến thuật, né tránh những cú đập của Baldum, cố gắng tìm cách phản công.
Nhưng mỗi lần bọn hắn t·ấn c·ông, Baldum lại đáp trả bằng một cú đập mạnh mẽ, khiến bọn hắn phải lui lại. Baldum giống như một cỗ máy chiến đấu, không thể ngăn cản, không thể đánh bại.
Cuộc chiến trở nên ngày càng khốc liệt, Baldum đập cây búa xuống mặt đất một lần nữa, tạo ra một cơn địa chấn mạnh mẽ hơn. Mặt đất rung chuyển, nứt toác, tất cả bị rơi xuống một nhịp.
Ngọc Vũ và Hải Phong bị chấn động, mất thăng bằng, nhưng bọn hắn nhanh chóng đứng dậy.
Trên đỉnh của ngọn sóng khổng lồ, Lãng lao ra nhắm vào Baldum, nhưng Ares cũng lao tới, thanh kiếm của Ares chặn lại cây đinh ba của Lãng giữa không trung.
“Chiến binh huyền thoại của Ngư Nhân cũng chỉ đến thế!” Ares khinh thường nói, nhưng cánh tay hắn đang run lên vì sức mạnh của Lãng.