Thiên Tinh - Hành tinh vĩ đại ngang với Mặt Trời.
Trên hành tinh khổng lồ này, năng khiếu – những khả năng siêu nhiên – đã thay đổi cuộc sống của con người. Sức mạnh ấy không chỉ mang đến cơ hội mà còn tiềm ẩn nguy hiểm, dẫn đến sự ra đời của Liên Minh Siêu Phàm, tổ chức toàn cầu bảo vệ hòa bình và kiểm soát sức mạnh.
Thiên Tinh là một thế giới huyền bí, nơi các cánh cổng không gian kết nối với những chiều không gian khác, mang theo cơ hội và hiểm họa. Tại trung tâm hành tinh, Thành phố Nova – thủ đô rực rỡ của Liên Minh – là nơi ánh sáng và bóng tối giao tranh, quyết định vận mệnh của thế giới.
Ở đây, sự cân bằng mong manh giữa hòa bình và hỗn loạn luôn là thử thách mà những người can đảm phải đối mặt.
Thành phố Nova, ngày 20 tháng 7 năm 2030
Tại trung tâm điều hành chính của Liên Minh Siêu Phàm, bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở. Những tiếng còi báo động vang lên liên tục, như thể thời gian đã ngừng lại, nhưng sự hỗn loạn ngoài kia lại không hề giảm đi.
Các màn hình trong phòng điều khiển nhấp nháy, hiển thị những cảnh báo khẩn cấp từ khắp các khu vực quan trọng trên thế giới, phản ánh một tình huống vô cùng nghiêm trọng.
Doanh Phùng đứng giữa phòng, ánh mắt của anh sắc bén như một con dao, quan sát các dữ liệu đang chạy trên màn hình lớn. Trước mắt anh, một cánh cổng không gian khổng lồ đang mở ra giữa đại dương.
Đó không phải là một cánh cổng bình thường, mà là một vết rách khổng lồ trong không gian, đủ lớn để nuốt chửng cả thế giới.
Những con sóng từ cánh cổng dường như bị xé nát bởi năng lượng khổng lồ phát ra từ nó, tạo ra một không gian đầy đe dọa và bất ổn.
"Đây là...?" Doanh Phùng trầm giọng, ánh mắt sắc bén quét qua những dòng dữ liệu đang nhấp nháy trên màn hình. Dường như anh đang cố tìm ra một câu trả lời, nhưng chính sự bất thường trước mắt cũng khiến anh không khỏi lo lắng. "Lượng năng lượng phát ra từ nó vượt xa mọi cánh cổng từng được ghi nhận trước đây. Chúng ta đang đối mặt với thứ gì đó chưa từng có."
Tiếng rầm vang lên, cả căn phòng rung chuyển. Một cơn sóng điện từ đột ngột bùng phát từ cánh cổng, khiến không gian xung quanh chao đảo.
Mọi người trong phòng điều khiển vội vã kiểm tra lại các hệ thống, cố gắng điều khiển sự ổn định của các thiết bị. Ánh đèn đỏ nhấp nháy trên tường càng làm tăng sự căng thẳng trong không khí.
Thiên Thần đứng đối diện với cánh cổng, ánh mắt không rời khỏi vết nứt không gian đó. Mặc dù mọi thứ xung quanh đang trở nên hỗn loạn, anh vẫn đứng vững, biểu hiện bình tĩnh nhưng cũng đầy quyết đoán.
Thiên Thần mặc một chiếc áo khoác trench coat màu đen dài, kết hợp với áo đen bên trong, quần tối màu và giày đen. Ánh mắt của anh sắc lạnh như băng, nhưng dường như cũng mang trong mình một nỗi lo âu mà không ai có thể nhận ra.
"Lãnh đạo," Doanh Phùng tiến lại gần, ánh mắt không thể rời khỏi cánh cổng, "Tình hình có vẻ vượt xa dự đoán của chúng ta. Cánh cổng này có nguồn năng lượng quá lớn, không thể chỉ là một cuộc t·ấn c·ông đơn thuần."
Thiên Thần không đáp lời ngay, ánh mắt anh vẫn chăm chú vào cánh cổng. Từng làn sóng năng lượng từ nó vờn quanh cơ thể anh, nhưng anh không hề dao động, như thể những cơn sóng này không thể làm gì được anh.
"Chúng ta không thể chỉ đứng nhìn," Thiên Thần lên tiếng, giọng anh vang vọng khắp phòng như một lệnh chỉ huy. "Liên Minh Siêu Phàm không thể để thế giới này bị hủy diệt. Chúng ta phải hành động ngay lập tức!"
Doanh Phùng nhìn vào cánh cổng với vẻ mặt đầy lo lắng. "Nếu đối phương có sức mạnh tương đương với mức độ năng lượng này, việc chúng ta trực tiếp đối đầu sẽ không dễ dàng chút nào."
Thiên Thần gật đầu, ánh mắt không hề lùi bước. "Vậy thì chúng ta sẽ chuẩn bị sẵn sàng. Toàn đội vào vị trí!"
Ngay khi lời lệnh vừa phát ra, một tiếng gầm vang lên từ cánh cổng. Một bóng đen khổng lồ, nửa người nửa quái vật, đột ngột lao ra từ cơn xoáy năng lượng. Hình dáng của nó chỉ có thể miêu tả là một thực thể đen tối, với đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa, to lớn và đầy sức mạnh.
Sự xuất hiện của nó khiến không gian xung quanh như bị đóng băng trong một khoảnh khắc. Các nhân viên trong phòng điều khiển đều giật mình, ánh mắt hoảng loạn. Họ chưa bao giờ chứng kiến một thứ gì như thế này.
Mặc dù đối diện với một sinh vật khổng lồ và đầy nguy hiểm, Thiên Thần vẫn đứng vững, ánh mắt không rời khỏi đối thủ đang dần hiện rõ.
Một cảm giác mạnh mẽ, như thể thời gian dừng lại. Thực thể đó, mặc dù có vẻ không rõ ràng, nhưng khí thế của nó quá mạnh mẽ. Một thế lực hắc ám.
"Người đứng sau cánh cổng này… chính là ngươi?" Thiên Thần nhíu mày, giọng anh trầm và lạnh lẽo, không hề có sự do dự. "Rốt cuộc ngươi là ai??"
Thực thể không đáp lời, chỉ gầm lên một tiếng đầy giận dữ. Đôi mắt đỏ lấp lánh như những ngọn lửa đang cháy rực, nó lao về phía Thiên Thần, tạo ra một vệt sáng đen kịt như một tia chớp xuyên qua không gian.
Thiên Thần vung tay, và ngay lập tức, không gian xung quanh anh bị bẻ cong. Một v·ụ n·ổ năng lượng mạnh mẽ phát ra, đẩy lùi cú t·ấn c·ông của thực thể. Không gian xung quanh bị chấn động dữ dội, như thể cả thiên nhiên đều phản ứng lại với cuộc chiến này.
Thiên Thần không ngừng di chuyển, ánh sáng từ cơ thể anh dường như hòa vào không gian, tạo thành một lớp bảo vệ vô hình. Mỗi bước đi của anh đều mạnh mẽ, dứt khoát, không có chút do dự.
"Không thể để ngươi tiếp cận," Thiên Thần nói, giọng anh lạnh lùng như băng. Anh vươn tay, tạo ra một vòng xoáy năng lượng xung quanh mình. Những tia sáng nổ tung trong không gian, tạo thành một bức tường vô hình ngăn chặn đối phương.
Thực thể dừng lại, ánh mắt đỏ vẫn không rời khỏi Thiên Thần. Nó gầm lên một tiếng đầy giận dữ, nhưng không dám tiếp tục lao vào. Hình dáng của nó bắt đầu thay đổi, cơ thể trở nên mờ ảo hơn, như thể đang chuẩn bị cho một cuộc t·ấn c·ông mới.
Doanh Phùng nhìn Thiên Thần, mắt đầy sự kính trọng nhưng cũng không thiếu lo lắng. “Lãnh đạo, chúng ta không thể để nó tiếp tục tồn tại. Nếu để thực thể này lan rộng, không chỉ thành phố này, mà cả thế giới sẽ bị lôi kéo vào cuộc chiến không thể thắng nổi.”
Thiên Thần quay lại nhìn Doanh Phùng, đôi mắt anh vẫn lạnh lùng nhưng đầy sự quyết đoán. “Ta biết. Nhưng chúng ta sẽ không chiến đấu một mình. Hãy gọi tất cả các đội hình vào vị trí. Liên Minh Siêu Phàm phải hành động đồng bộ.”
Lệnh đã được đưa ra. Cùng lúc đó, những đội hình chiến đấu của Liên Minh Siêu Phàm từ khắp nơi bắt đầu di chuyển vào thế trận. Mỗi đội hình đều đã chuẩn bị sẵn sàng, v·ũ k·hí được kích hoạt và mọi năng lượng đều được tập trung.
Thiên Thần đưa tay lên, và ngay lập tức một cột ánh sáng sáng rực bắn thẳng vào không trung, như một tín hiệu. Các đội hình bắt đầu triển khai, hỗ trợ lẫn nhau trong việc t·ấn c·ông và bảo vệ.
Thực thể gầm lên, âm thanh như tiếng sấm rền xé toạc không gian. Đôi mắt đỏ rực như hai lò lửa cháy bùng, nó vươn cánh tay khổng lồ, từng ngón tay thon dài phủ đầy bóng tối, tạo ra những cột năng lượng đen đặc, phóng thẳng về phía Thiên Thần. Bầu không khí xung quanh trở nên đặc quánh, như bị nuốt chửng bởi sức mạnh của nó.
Thiên Thần giữ vững vị trí, hai chân ghim chặt xuống mặt đất đang rung chuyển. Anh vung tay, tạo ra một lá chắn, dày đặc và kiên cố như bức tường thành. Những cột năng lượng đen lao tới với tốc độ kinh hoàng, v·a c·hạm vào lá chắn p·hát n·ổ thành từng đợt xung kích dữ dội. Ánh sáng chớp lóe, không gian rung động, nhưng Thiên Thần vẫn không hề dao động. Gương mặt anh lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào thực thể như muốn xuyên thấu ý đồ của nó.
“Không dễ dàng thế đâu,” Thiên Thần gằn giọng, một tay nâng lên, thu gom năng lượng từ xung quanh. Dòng năng lượng trong không khí tụ lại, xoáy thành một luồng sóng mạnh mẽ. Anh đẩy tay về phía trước, sóng năng lượng lao v·út đi, đánh thẳng vào cơ thể thực thể, đẩy nó lùi lại vài bước.
Nhưng thực thể không dễ dàng bị áp đảo. Nó gầm lên, cơ thể to lớn vặn vẹo, từng lớp bóng tối trên người như sống dậy, cuộn trào và biến đổi. Một đôi cánh khổng lồ mọc ra từ lưng, tỏa ra khí tức hủy diệt. Cánh cổng không gian phía sau nó cũng mở rộng hơn, cuốn theo một cơn lốc năng lượng cuồng loạn, xé toạc mặt đất thành từng mảng lớn.
Cuộc chiến giữa Liên Minh Siêu Phàm và thực thể từ cánh cổng không gian tiếp tục diễn ra ác liệt. Tuy nhiên, dù các chiến binh mạnh mẽ từ Liên Minh Siêu Phàm không ngừng t·ấn c·ông, nhưng sức mạnh của thực thể đó vẫn không có dấu hiệu suy yếu.
Thiên Thần, mặc dù đã sử dụng tất cả khả năng và năng lực của mình, cảm thấy cơ thể dần kiệt sức.
Trong khi Thiên Thần đang đối đầu với kẻ thù mạnh mẽ, Kiếm Thánh Hoàng Văn – người có kiếm thuật xuất chúng nhất – đã nhanh chóng lao vào trận chiến.
Từ tay anh, hàng loạt kiếm khí vọt lên, tạo thành những đợt sóng chém mạnh mẽ về phía thực thể. Những thanh kiếm liên tục vung lên, tạo ra những lưỡi kiếm khổng lồ cắt ngang không gian, nhắm thẳng vào điểm yếu của đối thủ.
Cùng lúc đó, các chiến binh khác của Liên Minh Siêu Phàm cũng tham gia vào trận chiến, phối hợp nhịp nhàng để ngăn chặn sự t·ấn c·ông của thực thể.
“Để tôi giúp cậu, Thiên Thần!” Hoàng Văn hét lên, ánh mắt sắc bén, nhưng không thiếu sự lo lắng.
Thiên Thần chỉ kịp gật đầu, không thể nói nhiều khi mà thế giới đang quay cuồng xung quanh. Anh vẫn kiên cường chống đỡ, nhưng không thể phủ nhận sức mạnh của đối thủ là quá lớn. Cảm giác kiệt quệ bắt đầu dâng lên trong cơ thể anh.
Đột nhiên, An Lạc Tuyết, với đôi mắt đen sâu thẳm và thần sắc lạnh lùng, đứng từ phía xa, một tay vươn ra như đang vẽ lên không trung. Cô sử dụng năng lực tâm linh ngoại cảm của mình, không chỉ để đoán trước các bước di chuyển của thực thể mà còn tạo ra những vòng bảo vệ vô hình.
“Chúng ta không thể thắng nếu chỉ dựa vào sức mạnh thể chất,” An Lạc Tuyết nói, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy uy áp. “Để tôi giúp các bạn cảm nhận được từng xung lực từ bên trong nó.”
Cô tập trung sâu vào năng lượng của thực thể, khuôn mặt nhíu lại khi cảm nhận được sự tăm tối và hỗn loạn bên trong sinh vật đó. Một làn sóng ánh sáng nhè nhẹ bao quanh thực thể, làm nó chao đảo, nhưng ngay lập tức đối thủ lại phát ra một cơn sóng năng lượng hủy diệt, đẩy lùi những vòng bảo vệ của cô.
“Cẩn thận!” Hoàng Văn hét lên khi thực thể lao thẳng vào anh.
Thiên Thần cảm nhận thấy tình hình đang trở nên vô cùng nguy hiểm. Đội ngũ của Liên Minh Siêu Phàm đang bắt đầu gặp khó khăn, dù đã kết hợp các khả năng và chiến thuật.
An Lạc Tuyết ngã quỵ xuống đất, quá sức khi duy trì liên kết tinh thần với thực thể. Tuy nhiên, ánh sáng từ cô vẫn chưa tắt. Cảm nhận được sự mệt mỏi của cô, Thiên Thần ngay lập tức vung tay, tạo ra một đợt sóng không gian mạnh mẽ, đánh lui thực thể một lần nữa.
“Chúng ta phải nhanh chóng kết thúc trận chiến này,” Thiên Thần thầm nghĩ, mắt anh lóe lên một tia quyết tâm. “Nếu không, mọi thứ sẽ không còn kịp nữa.”
Cảm nhận được sự kiệt quệ của Thiên Thần và các đồng đội, Hoàng Văn lại một lần nữa lao vào chiến trường, dùng sức mạnh của mình để chặn đứng mỗi đợt t·ấn c·ông của thực thể. Nhưng sau một cú đòn mạnh, thực thể đã lao về phía Thiên Thần.
“Không thể để nó đụng vào!” Hoàng Văn hô lên.
Tuy nhiên, khi Thiên Thần nhìn thấy cái bóng đen khổng lồ lao tới, anh nhận ra rằng để có thể kết thúc cuộc chiến này, anh phải hi sinh. Không còn sự lựa chọn nào khác.
“Hoàng Văn, lui lại!” Thiên Thần ra lệnh, rồi lập tức kéo toàn bộ sức mạnh của mình về phía đối thủ. “Đây là cuộc chiến của ta.”
Anh giơ tay lên, một vầng sáng mạnh mẽ bao quanh cơ thể, nhưng ngay khi nó vừa chuẩn bị hoàn thành, thực thể từ cánh cổng không gian lao thẳng vào anh.
“Không còn lựa chọn.” Thiên Thần thì thầm, ánh mắt anh thoáng chút dịu lại khi nhìn về phía các chiến binh của Liên Minh Siêu Phàm.
Anh cắn răng, dồn hết năng lượng cuối cùng vào một đòn t·ấn c·ông duy nhất. Thiên Thần vung tay ra, và ngay lập tức, không gian xung quanh thực thể bị xé toạc, tạo thành một lỗ hổng khổng lồ trong không gian.
Một cột năng lượng không gian mạnh mẽ từ tay Thiên Thần phóng ra, quét qua thực thể với tốc độ như tia chớp.
Khi đòn t·ấn c·ông va vào cơ thể thực thể, một v·ụ n·ổ dữ dội xảy ra. Không gian xung quanh bị xé nát, và thực thể bị hủy diệt ngay lập tức.
Tuy nhiên, Thiên Thần, với sức mạnh cuối cùng của mình, không thể tránh khỏi sự phản tác dụng của đòn t·ấn c·ông. Một luồng năng lượng mạnh mẽ phản lại, cuốn lấy cơ thể anh.
Hoàng Văn chỉ kịp lao tới, nhưng không thể cứu Thiên Thần. Cánh cổng không gian dần tan vỡ, thực thể biến mất trong một đợt sóng cuối cùng.
An Lạc Tuyết đứng dậy, mắt cô vẫn mở rộng, cảm nhận mọi thứ xung quanh trong một làn sóng tâm linh. Cảm giác mất mát bao trùm lấy cô khi Thiên Thần, người lãnh đạo mạnh mẽ và kiên cường của họ, hy sinh để bảo vệ thế giới.
“Lãnh đạo!” Doanh Phùng và các chiến binh vội vàng chạy đến, nhưng họ biết rằng, dù chiến thắng đã đến, cái giá phải trả là quá lớn.
"Chúng ta sẽ không bao giờ quên anh, Thiên Thần." Doanh Phùng nắm chặt tay, ánh mắt vẫn hướng về nơi Thiên Thần đã ngã xuống, quyết tâm và lòng trung thành không hề dao động.
Liên Minh Siêu Phàm thắng, nhưng cái giá phải trả là quá lớn.
0