Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Cứu viện bên địch tới!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Cứu viện bên địch tới!


"Chuyện này… không thể nào! Ai dám xen vào chuyện của ta?"

Ngay khi tình hình tạm thời ổn định, Giáo sư EciPhon không chần chừ, lập tức chuyển sang phản công.

Những lời này không chỉ là sự tự thuyết phục bản thân mà còn là lời tuyên bố với đối thủ, rằng ông sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

Trong khoảnh khắc, đất đá nứt vỡ, những vết nứt sâu xuất hiện, nhấn chìm mọi thứ vào trong. Tuy nhiên, Giáo sư EciPhon không hề nao núng. Ông vung tay, chỉ một cái chớp mắt, Kỷ Băng Hà lập tức được triệu hồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đừng lo, tất cả sẽ ổn!” Giáo sư EciPhon hét lớn, đôi mắt vẫn bình tĩnh, dù bầu trời như đang sập xuống.

Tuy nhiên, Uông Lâm, với sức mạnh của một cường giả Nhập Thánh, không dễ dàng b·ị đ·ánh bại, và trận đấu ngày càng trở nên khốc liệt hơn.

Mặt đất rung chuyển dưới sức mạnh của cuộc giao chiến, và Giáo sư EciPhon cảm nhận rõ sự mệt mỏi, nhưng ánh mắt của ông không hề lùi bước.

Uông Lâm trợn trừng mắt, không tin vào những gì đang xảy ra.

Hắn nắm bắt cơ hội khi thấy Giáo sư EciPhon đang dần hụt hơi, tung ra một đòn đánh mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Địa Quật Vòng lần nữa cuộn lên dưới chân, đất đá bắn ra, đè ép Giáo sư EciPhon vào một góc hẹp.

"Ngươi sẽ không thể chống lại ta lâu hơn nữa đâu!" Uông Lâm lớn tiếng hô to, đôi mắt hắn sáng quắc với sự tự tin không thể che giấu.

"Thiên Nham Trụy!"

Hắn nhận thấy Giáo sư EciPhon đã bắt đầu suy yếu, và đây chính là thời điểm hắn cần dồn toàn lực để kết thúc trận đấu.

Hắn liên tục điều khiển sức mạnh của mình một cách mượt mà, đánh vào điểm yếu của Giáo sư EciPhon – những v·ết t·hương đang ngày càng nặng thêm.

Ngọn lửa dữ dội bao bọc chúng dần bị dập tắt, và chúng đứng yên giữa không trung, như bị giam cầm bởi một sức mạnh nào đó vượt ngoài tưởng tượng.

Nhưng đúng lúc đó, từ đâu đó, một luồng sức mạnh vô hình bỗng xuất hiện.

Những chiêu thức của Uông Lâm không chỉ có sức mạnh khủng kh·iếp mà còn mang một sự tinh tế, một chiến lược hoàn hảo.

“Hỏa Vũ Cuồng Long!” ông hét lên. Hàng loạt q·uả c·ầu l·ửa khổng lồ hình thành trên không, lao v·út về phía Cường Giả Nhập Thánh.

Không ai trả lời, nhưng áp lực từ luồng sức mạnh này khiến cả chiến trường như lặng đi. Ngay cả Giáo sư EciPhon, đang quỳ gối trên mặt đất, cũng phải ngước nhìn lên, ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc.

Bầu không khí vẫn căng thẳng, không ai có thể biết được ai sẽ là người chiếm thế thượng phong trong cuộc đối đầu khốc liệt này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù cơ thể gần như không thể cử động nữa, nhưng một sức mạnh vô hình từ trong sâu thẳm của Giáo sư EciPhon vẫn bắt đầu dâng lên.

Đó là một đợt t·ấn c·ông cực kỳ mạnh mẽ, mỗi ngọn lửa không chỉ mang sức công phá khủng kh·iếp mà còn tràn đầy sự tàn phá, khiến không gian xung quanh như bị bóp nghẹt.

Giữa không gian tĩnh lặng, Uông Lâm không nói lời nào, chỉ vung tay lên

Dòng nước xoáy mạnh mẽ cuộn lên như một bức tường vững chãi, bảo vệ Giáo sư EciPhon khỏi những ngọn lửa đang lao đến. Màn chắn nước lạnh lẽo và mạnh mẽ này khiến những ngọn lửa lớn không thể xuyên qua dễ dàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người đó là ai? Giáo sư EciPhon, các học viên, và thậm chí cả Uông Lâm đều không thể nhận ra ngay lập tức. Nhưng khí thế của người này khiến mọi sinh vật ở đó cảm thấy mình nhỏ bé đến đáng sợ.

Hắn nâng cao tay, toàn bộ sức mạnh dồn vào một đòn chí mạng. Trên bầu trời, một loạt các thiên thạch khổng lồ bọc trong dung nham đỏ rực xuất hiện, mỗi viên lớn bằng cả một ngọn đồi nhỏ.

Một nụ cười đầy thách thức hiện lên trên gương mặt Uông Lâm, hắn tiến tới gần, chuẩn bị cho cú kết liễu cuối cùng.

Với một cú vung tay đầy quyết đoán, Giáo sư EciPhon phóng ra Băng Thương lần nữa, hy vọng có thể tạo ra một cơ hội phản công. Nhưng đối thủ của ông, có thể tránh né dễ dàng và bắt đầu gia tăng sức ép, ép Giáo sư EciPhon vào thế yếu hơn.

Tuy nhiên, sự kiên cường của Thủy Vân Chướng không thể ngăn chặn hoàn toàn tất cả. Một vài ngọn lửa vẫn xuyên qua lớp chắn, tạo ra những vết bỏng sâu trên cơ thể Giáo sư EciPhon, khiến ông phải cố gắng duy trì sự tập trung và không để mình rơi vào cơn mê.

“Địa Quật Võng!”

Cảnh tượng trước mắt như ngày tận thế, mặt đất rung chuyển dữ dội, và ánh sáng từ các thiên thạch khiến mọi thứ xung quanh chìm trong sắc đỏ c·hết chóc.

Nhưng liệu ông có kịp dùng sức mạnh đó để xoay chuyển cục diện hay không, tất cả vẫn còn là một dấu hỏi lớn khi Uông Lâm đã sẵn sàng cho cú kết liễu quyết định.

Cơn đau đớn tỏa ra từ những v·ết t·hương như những đợt sóng vỗ liên tiếp, nhưng ông vẫn đứng vững, quyết không để mình thất bại.

Giáo sư EciPhon, mặc dù đã kiệt sức, vẫn không để mình bị hạ gục. Ông rướn người, giọng thều thào nhưng đầy kiên quyết: "Ta sẽ không dễ dàng khuất phục...!"

Hai đợt t·ấn c·ông đối đầu, bùng nổ trong không gian, tạo ra một v·ụ n·ổ chấn động mạnh mẽ. Lực lượng của hai đòn t·ấn c·ông giao nhau, khiến Hỏa Vũ Cuồng Long của Giáo sư bị triệt tiêu hoàn toàn, tan chảy vào trong không khí, không để lại dấu vết.

Cùng với làn sóng lạnh giá, dòng băng cực kỳ mạnh mẽ bao phủ lấy các vết nứt trên mặt đất, tạo ra một lớp màng băng vững chãi, ngăn chặn mọi tác động từ đợt t·ấn c·ông của Cường Giả Nhập Thánh.

Nhưng ngay khi đợt t·ấn c·ông từ thiên thạch dừng lại, một bóng hình xuất hiện từ phía xa. Đó là một người đàn ông mặc áo choàng đen, khí thế mạnh mẽ lan tỏa, khiến không khí xung quanh như bị nén lại.

Thiên thạch khổng lồ vừa lao xuống với uy lực hủy diệt đột nhiên khựng lại giữa không trung. Một cơn gió tràn qua chiến trường, và từng thiên thạch bắt đầu rung chuyển, như thể bị một bàn tay khổng lồ vô hình nắm lấy.

Giáo sư EciPhon, dù là một bậc thầy chiến đấu, cũng không thể không cảm nhận được sự áp đảo từ đối thủ.

Từng nhịp đập trong cơ thể ông như đang dần ngừng lại, nhưng Giáo sư EciPhon biết rằng trận chiến này chưa thể kết thúc. Trong giây phút đó, tất cả sự kiên trì và sức mạnh của ông được dồn vào một đòn t·ấn c·ông.

Uông Lâm phá lên cười lớn, giọng nói vang vọng khắp chiến trường, đầy vẻ ngạo nghễ và tàn nhẫn.

“Băng Cực Kiếm!” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Haha! Một lũ yếu ớt dám cản đường Hội Cứu Thế sao? Vậy thì tất cả cùng xuống mồ đi!"

Giáo sư đứng giữa chiến trường, vung tay lên. Lập tức, một lớp Băng Trướng hình thành bao quanh các học viên, ngăn chặn dòng dung nham dữ dội. Băng tỏa ra ánh sáng mờ ảo, như một bức tường kiên cố, bảo vệ tất cả mọi người khỏi lửa và nhiệt độ kinh hoàng.

Cuộc giao chiến giữa Giáo sư EciPhon và Uông Lâm tiếp tục diễn ra vô cùng căng thẳng. Mặt đất rung chuyển dưới từng đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ, và không khí quanh họ như bị nén lại bởi cường độ chiến đấu.

Một giọng nói trầm ấm, đầy uy nghi, vang lên từ xa:

“Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ an toàn cho các em!” Giáo sư lên tiếng, quát lớn, điều khiển Kỷ Băng Hà để không làm hại các học viên xung quanh, chỉ nhắm tới việc bảo vệ khu vực chiến đấu và giảm thiểu ảnh hưởng đến mọi người.

Khi chiến thắng vừa mới được ăn mừng, một tiếng ầm ầm vang lên từ phía xa, làm đất trời như chao đảo. Những Thiên Thạch dung nham từ trên trời lao xuống, như những viên đ·ạ·n lửa, nhắm thẳng vào các học viên đang đứng đón nhận chiến thắng.

Chương 16: Cứu viện bên địch tới!

Mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội, như thể một trận đ·ộng đ·ất đang xảy ra. Từ dưới lòng đất, những sợi dây xích khổng lồ trồi lên, tạo thành một cái bẫy khổng lồ, bao vây lấy tất cả mọi thứ trong tầm ảnh hưởng.

Hắn hét lớn, và ngay lập tức, những thiên thạch lao xuống với tốc độ kinh hoàng, nhắm thẳng vào Giáo sư EciPhon và các học viên.

Nhưng đối thủ không phải là kẻ dễ b·ị đ·ánh bại. Cường Giả Nhập Thánh hạ thấp cơ thể, vung tay lên, triệu hồi một đợt Hỏa Vũ Cuồng Long khổng lồ, tương tự như đòn của Giáo sư.

Mỗi cú vung tay, mỗi chiêu thức được tung ra, đều kèm theo những dấu hiệu mệt mỏi rõ rệt, như thể sức lực trong ông đang cạn dần.

Ông tiếp tục sử dụng Băng Thương cùng những chiêu thức mạnh mẽ khác để t·ấn c·ông và bảo vệ bản thân, nhưng cơ thể ông đã bắt đầu phản ứng chậm lại.

Không kịp để mọi người phản ứng, Giáo sư EciPhon nhanh chóng ra tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thủy Vân Chướng!" tiếng nói của ông vang lên mạnh mẽ, và ngay lập tức, một cột xoáy nước khổng lồ hình thành xung quanh ông, tạo thành một lớp Thủy Vân Chướng bảo vệ.

Nhưng không gian quanh ông bắt đầu trở nên mờ dần, làn sóng đau đớn từ v·ết t·hương khiến mắt ông mờ đi, đôi chân bủn rủn.

Thiên thạch bị giữ chặt giữa không trung bắt đầu tan rã thành cát bụi, rồi biến mất hoàn toàn như chưa từng tồn tại. Uông Lâm, lần đầu tiên trong trận chiến, cảm nhận được sự bất an và hoảng sợ trong lòng mình.

Giáo sư EciPhon chỉ kịp ngẩng đầu lên, cảm nhận được sự dồn ép trong từng nhịp đập của trái tim. "Không thể lùi bước..." ông tự nhủ, đôi tay run rẩy cố gắng dùng Băng Cực Kiếm lần nữa.

Giáo sư EciPhon, dù kiệt sức, vẫn không để mình bị cuốn vào sự hoảng loạn. Ông nhắm mắt lại một lát, hít thở thật sâu, cảm nhận từng mạch năng lượng trong cơ thể. Mặc dù cơ thể đau đớn vì v·ết t·hương, ông vẫn tập trung toàn bộ sức lực vào một chiêu thức quyết định.

"Hỏa Vũ Cuồng Long!" Uông Lâm hét lên, và trong khoảnh khắc đó, cả bầu trời như bị đốt cháy. Mười luồng Hỏa Vũ Cuồng Long nối tiếp nhau lao vào như những con rồng lửa khổng lồ, thiêu đốt tất cả mọi thứ trên đường đi.

Đòn t·ấn c·ông tiếp theo của Uông Lâm khiến Giáo sư EciPhon không còn đủ sức né tránh. Một cú đá mạnh mẽ của hắn đã làm cho ông ngã xuống đất, cơ thể v·a c·hạm mạnh vào mặt đất làm bắn ra một làn sóng đất đá.

"Ngươi quá tự cao rồi, Uông Lâm. Trận chiến này không đến lượt ngươi quyết định!"

Khi Giáo sư EciPhon vừa bảo vệ các học viên, ngay lập tức, một bóng người xuất hiện từ xa. Đó là Uông Lâm, một Cường Giả Nhập Thánh nổi tiếng của Hội Cứu Thế. Hắn tiến đến với vẻ mặt lạnh lùng và sự tự tin không hề che giấu. Mỗi bước đi của hắn như dội những rung động mạnh mẽ trong đất, khiến không khí xung quanh trở nên căng thẳng.

Mặc dù những v·ết t·hương đau đớn, ông vẫn không ngừng phản công. Đôi tay run rẩy nhưng kiên quyết vung ra những chiêu thức t·ấn c·ông chính xác, phản ứng cực nhanh với những đợt t·ấn c·ông liên tiếp từ Uông Lâm.

Một bóng dáng từ xa bước lại gần, đôi mắt phát sáng, mỗi bước đi như mang theo một uy lực không thể diễn tả.

"Ngươi không thể thắng ta," Uông Lâm nói, gương mặt đầy vẻ ngạo mạn, nhưng sự tự tin trong hắn đã bị lung lay khi thấy Giáo sư EciPhon vẫn đứng vững, không hề có dấu hiệu muốn từ bỏ.

Nhiệt độ xung quanh tăng lên đáng sợ, không khí như bị đốt cháy, khiến mọi người gần đó khó thở.

Mỗi đòn đánh của Uông Lâm như một cú tát vỗ mạnh vào tinh thần của Giáo sư EciPhon. Tuy nhiên, Giáo sư EciPhon không cho phép mình buông tay.

Thiên Thần lập tức nhận ra: "Một Nhập Thánh Cường Giả!"

Cuộc chiến giữa Giáo sư EciPhon và Uông Lâm không hề có dấu hiệu dừng lại. Uông Lâm, với sức mạnh vượt trội của một Thánh Giả, không hề giảm tốc độ t·ấn c·ông, mà ngược lại, càng lúc càng mạnh mẽ hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Cứu viện bên địch tới!