Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Cứu trợ đến! Giáo sư EciPhon
Nhưng Băng Cực Kiếm không dừng lại ở đó, thanh kiếm vẫn lao thẳng về phía Ban Gia với tốc độ không thể tin nổi. Tôn giả La Sinh, nhận thấy đồng đội đang gặp nguy hiểm, nhanh chóng dựng lên lớp phòng thủ.
"Ngươi nghĩ con rối này sẽ ngăn được ta sao?" Giáo sư tiếp tục nói, giọng đầy uy nghi, khi ông triệu hồi một thanh kiếm khổng lồ được tạo nên từ băng tinh khiết, tỏa ra khí lạnh khủng kh·iếp.
Thiên Bạt Thế đã khiến cho phe Thiên Thần lấy lại ưu thế, đẩy mạnh t·ấn c·ông và bắt đầu đánh bại từng đợt quân của Hội Cứu Thế.
Giáo sư EciPhon không hề giảm bớt áp lực lên hai tôn giả. Với sự lạnh lùng và điềm tĩnh, ông liên tục bắn ra những đợt Băng Thương, những mũi thương băng sắc lạnh đâm xuyên không gian, t·ấn c·ông vào Ban Gia và La Sinh.
Cùng lúc đó, Hoàng Văn cũng không còn có thể duy trì phong độ như trước. Mỗi nhát chém của thanh Thái Dương Kiếm đã không còn nhanh và mạnh mẽ như lúc đầu. Họ đã chiến đấu quá lâu và năng lượng của cả hai đều bị cạn kiệt dần. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đừng dừng lại!" Thiên Thần hét lên, nhưng giọng hắn đã có chút yếu ớt, không còn sự mạnh mẽ như trước. Hắn cảm nhận rõ sự cạn kiệt năng lượng trong cơ thể.
Hai tôn giả lúc này trở nên thận trọng hơn. Sự áp đảo của Giáo sư EciPhon đã chứng minh rằng ông không phải là một đối thủ dễ dàng.
Các học viên cũng cảm thấy khó khăn khi chiến đấu. Dù đã nhận được sự cổ vũ từ Thiên Thần và Hoàng Văn, nhưng trước sức mạnh vượt trội của đối thủ, họ không thể duy trì sức chiến đấu quá lâu. Càng lúc, các học viên càng tỏ ra kiệt sức, một số người bắt đầu có dấu hiệu chùn bước.
Những chiến binh Siêu Phàm không ngừng tiến về phía họ, nhưng Thiên Thần, với một cử chỉ lạnh lùng, chuẩn bị kích hoạt chiêu thức mạnh mẽ của mình.
Những tiếng hò reo còn được đáp lại bằng những ánh mắt tự hào từ Thiên Thần và Hoàng Văn. Họ cũng biết rằng, không chỉ là chiến thắng của cá nhân Giáo sư EciPhon, mà đây là một chiến thắng của toàn đội, của tất cả những người đã đồng lòng chiến đấu vì một mục tiêu chung.
Ông lao tới, dùng Băng Cực Kiếm đâm xuyên con rối cấp Tôn giả của Ban Gia, phá hủy nó thành hàng ngàn mảnh vụn trong chớp mắt.
Ông nâng tay lên, và từ không khí lạnh lẽo, Băng Thương xuất hiện – những mũi thương băng sắc bén như những thanh gươm ánh sáng. Với một động tác nhanh gọn, ông phóng ra hàng loạt Băng Thương, tiêu diệt toàn bộ đám con rối chỉ trong tích tắc.
Một trường năng lượng vô cùng mạnh mẽ từ Thiên Thần bùng phát, làm cho không gian trong phạm vi ảnh hưởng của hắn hoàn toàn thay đổi. Mọi vật thể xung quanh như bị hút vào một vòng xoáy vũ bão.
Nhờ sự phản ứng nhanh chóng của Dương Kỳ, Giáo sư EciPhon vốn đang thực hiện một nhiệm vụ gần đó đã nhận được thông tin và ngay lập tức lao đến cứu viện.
"Không thể... chịu đựng thêm nữa..." Một học viên bật khóc, thân thể run rẩy khi đón nhận các đợt t·ấn c·ông của kẻ thù.
"Đây là kết thúc!" Tôn giả La Sinh hạ giọng, mắt sáng lên vẻ tàn nhẫn khi thấy dòng nước cuồn cuộn đổ về phía các học viên.
Giáo sư EciPhon, một trong những người có sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ của Học viện Siêu Phàm, xuất hiện ngay khi cần thiết nhất. Cả Thiên Thần và Hoàng Văn đều thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy sự cứu viện kịp thời này.
Trong khi đó, những học viên còn lại dường như đã kiệt sức, không thể tiếp tục chiến đấu lâu hơn nữa. Mặc dù lòng quyết tâm vẫn còn, nhưng năng lượng trong cơ thể họ đã gần như cạn kiệt. Đặc biệt là khi Tôn giả hộ vệ b·ị t·hương nặng, trận chiến trở nên càng khó khăn hơn.
Dòng nước cuồn cuộn giờ đã bị ngừng lại, và phe Thiên Thần có cơ hội để ổn định lại đội hình và nghỉ ngơi.
Lúc này, trận chiến đột ngột thay đổi theo chiều hướng bất lợi cho phe Thiên Thần. Tôn giả Dương Kỳ, người luôn là tấm lá chắn vững chắc, đã phải chịu một đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ từ một chiến binh Siêu Phàm.
Mặc dù phe Hội Cứu Thế vẫn còn rất nhiều chiến binh mạnh, nhưng sức mạnh phối hợp giữa Thiên Thần, Hoàng Văn và các học viên đã dần thay đổi cục diện trận chiến.
Giáo sư EciPhon mỉm cười nhẹ, nhìn về phía các học viên. Tuy không nói gì, nhưng ánh mắt của ông toát lên sự hài lòng và niềm tự hào. Mọi người đều cảm nhận được sự lớn lao của chiến thắng hôm nay.
Chiêu thức Bạo Thủy Xung Ba của phe Hội Cứu Thế đập mạnh vào thân thể hắn, khiến tôn giả hộ vệ mất thăng bằng và lùi lại. Một v·ết t·hương lớn xuất hiện trên cơ thể, máu từ v·ết t·hương chảy ra, làm cho hắn yếu đi rõ rệt.
Đúng lúc đó, một cảnh tượng khiến mọi người ngạc nhiên xuất hiện. Tôn giả Dương Kỳ, sau khi b·ị t·hương nặng, vẫn cố gắng duy trì. Hắn thế mà lại không ngạc nhiên trước sự xuất hiện này.
"Nhiều đến đâu cũng vô dụng!" Giáo sư lạnh lùng tuyên bố.
Các chiến binh bị hút vào giữa vòng xoáy không thể thoát ra, và trong khoảnh khắc, Thiên Thần đã hạ gục hàng loạt đối thủ mạnh mẽ. Sức mạnh của Thiên Bạt Thế không chỉ khiến các chiến binh địch mất phương hướng, mà còn khiến họ không thể phản công.
Sự kiệt sức và v·ết t·hương của tôn giả hộ vệ đã khiến thế trận đảo ngược hoàn toàn. Những chiến binh của Hội Cứu Thế cảm thấy cơ hội đã đến, và họ bắt đầu t·ấn c·ông mạnh mẽ hơn, khai thác sự yếu thế của Thiên Thần và các hộ vệ.
"Hỏa Vũ Cuồng Long!" Giáo sư hét lớn, tay ông vung lên, và từ đó xuất hiện một con rồng lửa cuồng nộ, b·ốc c·háy dữ dội, lao thẳng về phía hai tôn giả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những đợt t·ấn c·ông của chiến binh địch ngày càng dữ dội, không chỉ là Siêu Phàm mà còn có sự tham gia của những chiến binh cấp cao khác.
"Không thể kéo dài thêm được nữa..." Thiên Thần thầm nghĩ, đôi mắt hắn hơi nhắm lại, một chút đau đớn hiện lên trong khóe miệng. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sự mệt mỏi đã bắt đầu chiếm ưu thế.
"Kỷ Băng Hà!" Giọng nói của một người, lạnh lẽo nhưng kiên quyết, vang lên giữa tiếng gầm thét của sóng nước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trận chiến tiếp diễn, và lần này, trọng tâm chuyển sang Giáo sư EciPhon. Với khí thế áp đảo, ông đối đầu trực tiếp với hai tôn giả của Hội Cứu Thế.
Ban Gia gầm lên giận dữ khi thấy con rối của mình bị áp đảo. Hắn lập tức điều khiển thêm hàng loạt con rối cấp độ Siêu Phàm, như một đàn thú săn mồi lao thẳng về phía Giáo sư. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trận chiến vẫn tiếp tục, sức ép từ các đợt t·ấn c·ông của phe Hội Cứu Thế ngày càng gia tăng. Thiên Thần, dù có năng lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng dù sao cũng mới chỉ là cái này 10 tuổi thiếu niên. Mỗi lần sử dụng Thiên Thần Tam Thức, hắn đều phải tiêu tốn một lượng năng lượng khổng lồ.
“Thủy Kính!” – một màn chắn bằng nước đặc biệt có khả năng phản xạ và làm giảm sức mạnh của đòn t·ấn c·ông.
Thiên Thần hét lên, và ngay lập tức, không gian xung quanh hắn bị vặn vẹo. Đây là chiêu thức mạnh mẽ nhất mà Thiên Thần có thể sử dụng khi cần giải quyết đợt t·ấn c·ông ồ ạt từ phía đối phương.
Các chiến binh Siêu Phàm của Hội Cứu Thế bị cuốn vào như những mảnh vụn trong c·ơn l·ốc x·oáy khổng lồ. Thiên Thần kiểm soát cơn lốc này, làm cho chúng trở thành một lực hút không thể cưỡng lại.
"Chúng ta sẽ không dừng lại!" Một học viên hét lên, tiếp tục t·ấn c·ông vào các chiến binh địch còn lại.
Với một cú đánh quyết định, Giáo sư EciPhon đã giành chiến thắng. Ban Gia và La Sinh không thể cử động, và trận chiến này kết thúc trong chiến thắng vang dội của ông.
Cùng lúc đó, Hoàng Văn phối hợp hoàn hảo với Thiên Thần. Anh sử dụng thanh Thái Dương Kiếm để t·ấn c·ông, chém gục những chiến binh còn lại đang cố gắng phá vỡ vòng xoáy.
Giáo sư vung tay, tạo ra một lớp băng vững chắc để bảo vệ các học viên còn lại, đồng thời thu hẹp khoảng cách giữa mình và Thiên Thần, sẵn sàng đối đầu với kẻ thù.
Tôn giả Ban Gia, chuyên về điều khiển rối, đưa ra một con rối cấp Tôn giả, một thực thể hùng mạnh được thiết kế để chiến đấu thể thuật.
Giáo sư EciPhon nhìn thấy điểm yếu này và không bỏ lỡ cơ hội. Với một động tác nhanh chóng, ông sử dụng Băng Bạo Thuật, một chiêu thức mà ông đã hoàn thiện trong suốt những năm tháng rèn luyện.
"Giáo sư EciPhon!" Thiên Thần thốt lên, ánh mắt đầy sự biết ơn và sự thở phào.
"Giáo sư EciPhon! Chiến thắng rồi!" – Tiếng hò reo của các học viên vang lên, những khuôn mặt đầy vẻ vui mừng, mắt họ sáng lên vì ngưỡng mộ và biết ơn. Họ thấy hy vọng được tái sinh trong khoảnh khắc này, sau một trận chiến đầy cam go.
“Băng Cực Kiếm!”
Cùng với sự căng thẳng và liên tục phải đối mặt với các chiến binh Siêu Phàm, Thiên Thần dần cảm thấy kiệt sức.
Các học viên phe Thiên Thần cũng không chịu thua kém, họ liên tục sử dụng những chiêu thức đã học được từ Thiên Thần và Hoàng Văn để hỗ trợ trong trận chiến.
"Không thể... tiếp tục như vậy nữa..." Dương Kỳ thở dốc, một tay nắm chặt v·ết t·hương. Hắn cố gắng đứng vững, nhưng rõ ràng là không thể duy trì lâu.
Một v·ụ n·ổ băng mạnh mẽ phát ra từ các bộ phận đã bị đóng băng trên cơ thể hai tôn giả. Những khối băng vỡ vụn tạo ra những đợt sóng tàn phá mạnh mẽ, khiến Ban Gia và La Sinh b·ị t·hương nặng.
Dù cả hai tôn giả đã mệt mỏi, nhưng họ vẫn nỗ lực tránh né. Tuy nhiên, trước sức mạnh của Giáo sư EciPhon, họ không thể tránh hết được.
Một đợt sóng nước cuồn cuộn như một cơn thịnh nộ, nhắm thẳng vào các học viên của Thiên Thần. Cơn sóng đó mạnh mẽ đến mức mọi thứ trên con đường của nó đều bị cuốn phăng, không có gì có thể ngăn cản. La Sinh cười nham hiểm, cảm nhận được chiến thắng sắp đến gần.
Tốc độ của hai tôn giả đã giảm đi đáng kể, và chúng không thể ngăn cản các đợt t·ấn c·ông liên tiếp từ phía Giáo sư.
"Chúng ta đã thắng! Các bạn làm rất tốt!" – Một học viên hò reo, vẫy tay về phía Giáo sư EciPhon.
Đột nhiên, một cơn gió mạnh thoảng qua phía sau Ban Gia và La Sinh. Giáo sư EciPhon đã sử dụng tốc biến để xuất hiện ngay sau họ.
"Không ai có thể thoát!" Thiên Thần rít lên, đôi mắt ánh lên vẻ sắc bén và đầy quyết đoán. Cả trường năng lượng vẫn tiếp tục xoay vần, như muốn xé toạc mọi thứ trên con đường của nó. Dù những chiến binh địch mạnh mẽ, nhưng trước sức mạnh vô biên, tất cả đều trở nên yếu ớt.
Tuy nhiên, ngay sau đó, tiếng reo hò vang lên rộn ràng từ phía các học viên và đội hộ vệ. Họ không thể tin vào những gì vừa chứng kiến, nhưng niềm vui và sự phấn khích tràn ngập trong họ.
"Tôn giả hộ vệ!" Một học viên hét lên, nhìn thấy người bảo vệ mạnh mẽ của họ đang b·ị t·hương, làm họ thêm phần hoang mang và sợ hãi.
Chương 15: Cứu trợ đến! Giáo sư EciPhon
Một vài cú đánh trúng mục tiêu khiến các bộ phận trên cơ thể họ bị đóng băng. Các chi tiết như tay, chân và vai bị phủ kín trong một lớp băng dày, khiến họ cảm thấy tê cứng, không thể di chuyển nhanh chóng.
Sự bất ngờ cùng sức mạnh áp đảo của chiêu thức khiến Ban Gia và La Sinh phải vội vã tránh né. Con rồng lửa lao xuống đất, tạo thành một v·ụ n·ổ lớn, nhiệt độ cao đến mức làm tan chảy cả một phần chiến trường.
Những cú đấm và đá của ông trông tưởng như đơn giản nhưng lại mạnh mẽ vô cùng, đủ sức đẩy lùi con rối khổng lồ.
Tuy nhiên, ngay khi sự tuyệt vọng gần như chiếm lĩnh chiến trường, một âm thanh vang lên từ xa, đầy mạnh mẽ và chắc chắn.
Lớp băng dày đặc hình thành trên mặt nước, làm tắc nghẽn hoàn toàn đợt t·ấn c·ông. Dòng nước sôi sục đó giờ đây bị đóng băng thành những khối băng cứng đọng lại, không thể tiếp tục di chuyển.
"Ngươi cũng khá nhanh đấy!" Giáo sư EciPhon mỉm cười lạnh nhạt khi thấy chiêu thức của mình bị chặn lại. Tuy nhiên, ngay lúc đó, ông bất ngờ biến mất. Không một ai, kể cả hai tôn giả, có thể thấy ông đã di chuyển đi đâu.
Con rối lao tới, mỗi bước chân như dội vang cả chiến trường. Động tác của nó nhanh nhẹn, mạnh mẽ, t·ấn c·ông b·ằng những cú đấm và đá uy lực, nhắm thẳng vào Giáo sư EciPhon.
Tiếng rạn nứt của băng vang lên trong không gian, và hai tôn giả ngã gục, không thể tiếp tục chiến đấu. Giáo sư EciPhon đứng vững, ánh mắt lạnh lùng, không chút thương hại đối với những chiến binh trước mặt.
Khi trận chiến dần đến hồi kết, Tôn giả La Sinh không hề dừng lại, mà ngưng tụ năng lượng.
Tuy nhiên, Giáo sư EciPhon chỉ nhẹ nhàng lách mình, từng bước tránh né các đòn t·ấn c·ông với sự điềm tĩnh đáng kinh ngạc. Ông không chỉ né tránh mà còn phản đòn một cách điêu luyện.
"Giáo sư, tôi không thể ngừng được bọn họ!" Dương Kỳ thở dốc, mặt tái nhợt, nhưng đôi mắt vẫn sáng lên hy vọng khi nhìn thấy sự xuất hiện của EciPhon. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cư nhiên khi thấy cuộc đột kích, hắn lập tức ra lệnh cho người truyền tin gấp báo về Học viện Siêu Phàm.
Thiên Thần quay lại, nhận ra người vừa xuất hiện. Một bóng dáng vững chãi đang tiến về phía hắn, thân hình khoác trên mình bộ trang phục học viện, thanh thoát nhưng cũng đầy khí thế.
"Ngươi đã làm rất tốt!" EciPhon trả lời bằng một giọng điềm tĩnh nhưng đầy mạnh mẽ. "Mọi chuyện còn lại để ta!"
"Chịu c·hết đi!" Giáo sư lên tiếng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, cơ thể ông đứng vững giữa làn khói bụi, sẵn sàng cho những đợt t·ấn c·ông tiếp theo.
Khi Giáo sư EciPhon hạ gục hoàn toàn hai tôn giả, một sự im lặng ngắn ngủi bao trùm chiến trường.
“Đại Hồng Thủy!”
Bầu không khí trở nên vui tươi, chiến thắng này như là liều thuốc tinh thần mạnh mẽ, không chỉ giúp các học viên lấy lại sự tự tin mà còn khiến họ nhận thức được rằng, chỉ cần đoàn kết và tin tưởng vào nhau, họ có thể vượt qua bất kỳ khó khăn nào.
"Thiên Bạt Thế!"
Trong khi trận chiến giữa Thiên Thần, Hoàng Văn và đội quân Siêu Phàm của phe Hội Cứu Thế đang ngày càng căng thẳng, Thiên Thần biết rằng giờ đây là thời điểm quan trọng để xoay chuyển cục diện.
Chỉ trong khoảnh khắc, một luồng khí lạnh khủng kh·iếp lan tỏa ra, nhanh chóng bao phủ dòng nước đang đổ về phía các học viên.
Trận chiến giữa họ giờ đây không còn là một cuộc đối đầu bình thường, mà là một cuộc so tài sống còn, nơi bất cứ sơ suất nào cũng có thể dẫn đến thất bại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.