Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 70: Bạn Của Froakie

CHƯƠNG 70: Bạn Của Froakie


Nhóm 3 người Trần Nguyên vẫn đang miệt mài tìm lối ra rời khỏi khu vực sương mù giăng quỷ dị này. Trần Nguyên đi đầu phía trước nhất là Scyther mở đường, Arcanine và Roselia đang di chuyển hai bên trái phải, để ứng đối bất cứ tình huống dị biến có thể phát sinh. Tiểu Froakie lúc này đang ngồi trên lưng Arcanine, nó tương đối khó chịu nhìn lấy Hạ Tuyết đi phía sau, nhân loại phiền phức này cứ một mực bám riết lấy nó chỉ chực chờ sáp lại ôm nó vào lòng.

Bên cạnh Hạ tuyết lúc này là 1 chỉ Bayleef đang vô cùng nhu thuận đi bên cạnh, phía trên là Jumpluff đang bay lơ lửng trên đầu. Nhưng khác với vẻ đề phòng của các pokemon bên phía Trần Nguyên. Bayleef và Jumpluff đang ra chiều thoải mái lắm, thỉnh thoảng cả 2 còn ê a ca hát rồi nhìn lấy nhau cười khúc khích.

Lâm Phong, thanh niên tóc xanh là người đi cuối cùng với Electabuzz bọc hậu phía sau, Arboliva và Gligar lúc này cũng đang kè kè bên cạnh hai bên trái phải hắn ta. Gương mặt cả 3 vô cùng cảnh giác nhìn ngó xung quanh, thỉnh thoảng giương mắt khó chịu khi thấy 2 chỉ pokemon của Hạ Tuyết và nàng đang vô cùng thảnh thơi thư giản. Gligar quay sang nhìn lấy Lâm Phong rồi hất hất hàm về phía Hạ Tuyết như có điều muốn hỏi, khiến hắn chợt hạ giọng thì thầm

- Ngươi thắc mắc cái gì... kệ bà điên đó đi... ngươi muốn nàng cắn c·hết cả ta và ngươi không?

Mặc dù lời nói của hắn tuy nhỏ nhưng giữa khu rừng vắng lặng âm thanh vẫn tương đối gây chú ý. Khiến Hạ Tuyết quay sang lườm hắn ánh mắt bốc hỏa:

- Ngươi mới nói cái gì?

- Ta cái gì cũng chưa nói, là nó có thành kiến với ngươi...

Vừa nói Lâm Phong vừa chỉ về hướng Gligar trước ánh mắt hết sức ngạc nhiên vì bị chủ nhân bán đứng. Hạ Tuyết lúc này mới quay sang nhìn chằm chằm về phía Gligar khiến nó chỉ có thể cười nịnh lấy lòng, rồi chấp cánh bay về phía Electabuzz tránh càng xa Hạ Tuyết càng tốt. Lúc này nàng ta mới hậm hực xoay đầu quay sang chổ khác, hai mắt phát sáng nhìn về phía Froakie. Khiến tiểu chỉ cảm nhận được, bực bội mà nhảy phắt lên đầu Trần Nguyên rồi yên vị trên đó để tránh bị làm phiền.

Di chuyển ước chừng 30 phút, cả nhóm lại đi đến bên 1 gốc cổ thụ to lớn ước chừng 5-6 người ôm, trên đó có đánh dấu ký hiệu 1 ngôi sao 5 cánh, nhìn dấu trên thân cây có thể thấy được là dấu vết mới vừa khắc chưa lâu. Thấy được ký hiệu, gương mặt Trần Nguyên không khỏi trầm xuống quay về phía sau nhìn về Hạ Tuyết và Lâm Phong

- Xem ra chúng ta lại trở về vị trí cũ nữa rồi.

Nghe thấy vậy thanh niên tóc xanh không khỏi vội vàng chạy về phía trước, khi nhìn thấy kí hiệu phía trước không khỏi tức giận dậm chân

- Đây là lần thứ 3 chúng ta quay trở về chổ này rồi... đúng là khu rừng này có quỷ ám thật mà.

Hạ Tuyết lúc này cũng vô cùng hoang mang, nàng bước đến bên cạnh Trần Nguyên

- Vậy chúng ta phải làm thế nào bây giờ?

Trần Nguyên khẽ vuốt cằm suy tính, chừng vài phút sau hắn mới cho ý kiến.

- Hiện tại nơi đây tương đối quỷ dị, có chạy loạn tìm lối ra cũng không có ích gì chỉ tổ làm mệt mỏi bản thân hao mòn thể lực. Khi gặp kẻ thù cũng khó có thực lực chống trả, hiện tại trước mắt chúng ta cứ cắm trại tại đây, nghỉ ngơi hồi phục thể lực, rồi từ từ tìm cách rời khỏi nơi này sau.

Hai người còn lại nghe thấy cũng cho là phải, rồi cả bọn bắt đầu hợp sức cùng nhau dựng lên liều trại dự định sẽ cắm trại nghỉ ngơi tại nơi này. Trong lúc mọi người đang tất bật dựng trại, để tránh rơi vào tầm mắt của Hạ Tuyết, tiểu Froakie âm thầm lùi ra ngoài sau 1 tảng cây ngồi đó ăn pokeblock theo khẩu phần mà Trần Nguyên cung cấp cho nó hôm nay.

Trong lúc đang ăn tiểu chỉ vô tình thấy 1 cái bóng nhỏ đang lấp ló phía sau gốc cây giả vờ như không thấy gì cả, chỉ ếch ta cứ điềm nhiên ngồi đó thưởng thức bữa tối. Rồi như vô tình trong lúc ăn, đánh rơi 1 viên Pokeblock, chẳng hiểu vô tình hay cố ý vậy mà viên Pokeblock kia lại lăn đến bên cạnh chiếc bóng nhỏ. Mùi hương pokeblock ngào ngạt tản ra, làm chiếc bóng nhỏ vô cùng do dự, nữa muốn bước đến nửa lại không dám. Nhìn thấy 1 màn này chỉ ếch ta vô cùng đắc ý, rồi giả vờ quay về phía sau nhìn ngắm mọi người đang dựng trại.

Thấy thời cơ đến chiếc bóng nhỏ lúc này mới rón rén bước ra ngoài, chầm chậm nhích lại gần viên Pokeblock kia. Dưới ánh trăng ta có thể thấy được là 1 pokemon nhỏ nhắn có thân hình màu trắng, với mái tóc xanh lam che quá tầm mắt, giữa đỉnh đầu còn có 2 chiếc gai trong nhỏ hình dạng như chiếc sừng phân tách ra hai nửa trước sau đầu màu cam. Nếu Trần Nguyên ở đây chắc chắn sẽ thốt lên 1 cách ngạc nhiên.

- 1 chỉ Shiny Ralts vô cùng hiếm gặp.

Chỉ Ralts vừa mới cúi người dự định nhặt viên pokeblock ngào ngạt mùi thơm làm nó ứa nước bọt thì đã thấy 1 cái bóng đen nhoáng lên. Nhanh chóng đè lên người khiến nó không thể cựa quậy.

- Hắc... hắc bắt được ngươi rồi đồ k·ẻ t·rộm.

Chỉ ếch nhỏ vô cùng cao hứng khi đã dụ và bắt được Ralts

- Ta không phải k·ẻ t·rộm, cái đồ ăn này là ngươi làm rơi mà. Ta chỉ nhặt lên thôi...thả ta ra ngươi đè ta đau.

Nghe thấy thế chỉ ếch nhỏ cũng từ từ buông Ralts ra, rồi chợt nhìn nàng cúi người lượm lên Pokeblock toan cho vào miệng

- Khoan đã ngươi lại còn muốn ăn...

- Ngươi làm rơi mất, bây giờ nó thuộc về ta rồi, sao ta lại không được ăn chứ?

Chỉ Ralts lúc này bụng đã đói meo, chiếc bụng nhỏ của nàng bắt đầu sôi ùng ục. Làm cho chỉ Froakie quay sang nhìn nàng như muốn hỏi vừa rồi là âm thanh gì? Khiến Ralts đỏ bừng cả mặt quay sang chổ khác.

- Nhưng nó đã rớt đất rồi rất bẩn, chủ nhân ta dặn là ăn đồ không sach sẻ rất dể đau bụng á.

- Nhưng ta rất đói, ngươi còn cái đồ ăn tròn tròn có vẻ ngon ngon này không?

Chỉ Froakie nhe răng tươi cười

- Ta ăn hết rồi...

Nghe thấy chỉ khiến Ralts muốn nhảy bổ vào cho chỉ ếch khả ố kia 1 trận, ngươi hết sạch đồ ăn còn tươi cười gì chứ, ngươi muốn chọc tức bổn cô nương?

- Ta hết rồi nhưng chủ nhân ta còn rất là nhiều, với lại ta nghe chủ nhân nói. Mỗi pokemon sẽ ăn cái tròn tròn này điều chế khác nhau lúc đó mới là ăn ngon nhất, ăn tốt nhất cho cơ thể. Cái viên này phù hợp với ta thôi, ngươi ăn vào không ngon bằng chủ nhân tự điều chế cho ngươi đâu.

Nghe chỉ ếch nhỏ nói, Ralts tỏ ra vô cùng ngạc nhiên.

- Đó giờ chỉ biết đồ ăn thì cái nào ăn được, cái nào không thôi, còn có chuyện này nữa ư? Nhưng mà chủ nhân ngươi có đáng sợ không, hắn có muốn bắt ta không? Mà hắn có muốn cho ta đồ ăn không?

- Ngươi yên tâm, chủ nhân chỉ thích pokemon cường đại thôi. Chủ nhân đã có sư phụ ta, mẹ nuôi ta và c·h·ó lớn vô cùng cường đại. Giờ đây có thêm cả ta nữa đã đủ dùng rồi, ngươi yếu ớt như thế chủ nhân không thèm bắt ngươi đâu. Còn đồ ăn thì ngài ấy siêu siêu nhiều, ngươi ăn uống thỏa thuê luôn cũng không hết.

Tiểu Froakie đứng dậy vổ vổ ngực mình đảm bảo với Ralts, nom dáng vẻ đáng tin vô cùng.

- Nhưng ta sợ...

- Ngươi đừng lo có ta đảm bảo cho ngươi mà... Giờ ngươi là bạn của ta, ta không để bạn ta đói meo thiệt thòi đâu.

Vừa nói hắn vừa tiến đến kéo tay Ralts ra khỏi bụi rậm rồi cả 2 cùng tiến về phía liều trại. Vừa đi hai má Ralts vừa ửng hồng nhìn về phía sau gáy của Froakie thì thầm vui vẻ

'' Bạn ư?... bây giờ ta đã có bạn rồi, hạnh phúc quá...''

CHƯƠNG 70: Bạn Của Froakie