0
Hôm sau, trời vừa sáng Tiêu Thiên và hai cô nàng đi cùng hắn đã thức dậy để bắt đầu sớm đoạn cuối của cuộc hành trình vượt tiểu đảo được định sẵn là sẽ gian nan ngày hôm nay.
Tốn thêm vài phút xác định phương hướng và khoảng cách lại một lần nữa, cuối cùng cả đám mới đi đến thống nhất là chính thức lên đường bằng tốc độ gấp đôi hôm qua. Và như thường lệ, vẫn là Tiêu Thiên cùng Mộc Ánh Tuyết đi trước, Mỹ Đỗ Toa ở lại “xóa dấu vết” rồi mới theo sau.
“Nếu không có gì thay đổi thì chúng ta sẽ đến bờ biển vào giữa trưa. Sau đó là khoảng sáu tiếng trước khi mặt trời lặn để chuẩn bị một chiếc bè và lương thực đủ để lênh đênh trên biển khoảng ba ngày.” - Vừa chạy nhanh, Tiêu Thiên vừa nói: “Với thân hình và sức ăn của ngươi, ta nghĩ khối lượng công việc cần làm để đảm bảo công tác chuẩn bị được chu toàn sẽ lớn đấy.”
“Cái gì gọi là với thân hình và sức ăn của ta!? Ý ngươi nói ta béo à, hay ăn như heo?” - Vừa bị người khác nói đụng tới vấn đề “chiều cao và cân nặng” nữ vương bệ hạ lập tức giống như con mèo bị người ta dẫm phải đuôi, lông tơ, lông mao toàn thân đều dựng ngược lên: “Hôm nay ngươi không nói rõ đừng hòng ta bỏ qua cho!”