Thiên Hạ Cục: Tình Kiếp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Tiếng gọi trong mơ
Bước ra bên ngoài, cậu nhìn thấy xung quanh là bốn bức tường kim loại, trong phòng đầy những máy kiểm tra và những chiếc máy cậu cũng chẳng biết nó có công dụng gì. Người kiểm tra cho cậu là một cô gái, cô nhìn thấy cơ thể của Vũ Minh, cô chỉ cười đùa:
Bên trong sảnh đường của Mật Cục, Vũ Minh tìm đến nhân viên tiếp tân, tường thuật tình huống của mình và yêu cầu được kiểm tra, nhân viên nghe vậy thì gọi cho bên phòng hậu cần, bắt đầu chuẩn bị kiểm tra toàn diện cho cậu. Tình huống một số nhân viên của Mật Cục trong lúc tiếp xúc với tổ chức Phản Nguyên Tổ bị chúng ảnh hưởng là thường xuyên xảy ra cho nên Mật Cục vốn cũng có biện pháp đối phó với tình huống này.
Vũ Minh bình tĩnh đáp:
Vũ Minh đã bước vào khu vực của bộ phận hậu cần, vừa tới nơi, cậu đã được nhân viên của bộ phận này chờ sẵn họ yêu cầu cậu cởi bỏ quần áo trên người cùng để lại toàn bộ đồ đạc ở bên ngoài rồi bước vào một cái khoang ngăn cách đặc biệt, cái khoang này sẽ ngăn cách nhận thức cùng giác quan của cậu đối với bên ngoài phòng hờ trường hợp não bộ của cậu đã bị xâm nhập bởi thế lực thù địch.
Vũ Minh ngồi trên tàu, chuyến tàu băng nhanh trong đêm tối, đi qua thành phố đông đúc, từng tòa cao ốc chọc trời v·út qua mắt cậu, hình ảnh 3D quảng cáo tung bay giữa không khí, một khung cảnh hết sức khoa huyễn. Nếu cỡ một thế kỉ trước thì việc này chỉ có thể thấy qua phim ảnh, nhưng hiện tại, nhờ sự phát triển của công nghệ cùng thế giới ảo mà tập đoàn Uyển Văn tạo ra thì nó cũng trở thành sự thật, ảnh 3D tung bay, tàu cao tốc treo giữa trời, con người di chuyển bằng phương tiện trên không và cả phương tiện dưới đất nên vấn đề kẹt đường biến mất. Thử hỏi, ai nghĩ những thứ này một ngày sẽ từ trong tivi đi ra ngoài đâu?
Trong giấc mơ, Vũ Minh nghe ai đó đang thúc giục mình nhanh lên, nhưng mà đi đâu, ai đang gọi mình, cậu đứng ở một nơi xung tràn ngập ánh sáng xung quanh có những thứ tựa như đám mây vậy. Nhìn xung quanh cậu hoảng hồn, cậu nhìn thấy những sinh vật kì lạ, có một kẻ có thân người đầu trâu, cao lớn cỡ cả mười mét, có một con hổ có cánh, đuôi của nó là một con rắn, hay thậm chí nhiều loại sinh vật kì quái cậu chưa từng nhận biết nhưng chúng có một điểm chung là đang đều hướng đến một ngọn núi phía xa, cậu tò mò trong ngọn núi đó có gì, đang chăm chú nhìn, cậu đột nhiên cảm thấy ánh mắt đau nhói, đầu cũng vô cùng đau nhức, cậu co ro trên nền đất, chỉ có văng vẳng tiếng gọi tên mình: "Vũ Minh, Vũ Minh, Vũ ...."
--- Hết chương --- (đọc tại Qidian-VP.com)
Trời vẫn đang còn tối, Vũ Minh bước xuống nhà ga vắng người, xung quanh là đồng ruộng, xung quanh tối tăm chẳng có tí ánh sáng nào ngoài ánh đèn mập mờ một cửa hàng tạp hóa đã đóng cửa, Vũ Minh bước tới trước cửa, gõ 7 cái ở góc phải, 2 cái ở góc trái, bên trong phát ra âm thanh:
- Hôm nay không biểu diễn ảo thuật.
"Vũ Minh, nhanh lên, còn đứng đó sẽ trễ giờ mất."
Nhìn khung cảnh như vậy, Vũ Minh có chút buồn ngủ, có lẽ phải xử lí nhiều việc trong một ngày nên cậu cũng tương đối mệt mỏi. Nhìn vào đồng hồ trên cửa toa xe đặc dụng của Mật Cục, mới 9:00 tối nhưng hai mắt của cậu cũng đã chịu hết nổi, cậu đành đứng dậy tìm nhân viên soát vé là người của Mật Cục, bàn giao một ít việc rồi trở về chỗ. Hai mắt cậu trĩu nặng, nhắm vào trước sự phồn hoa của thành phố.
Vũ Minh chìm vào máy bán hàng, rơi vào một đường ống. Lon nước kia vừa rồi là một loại nước đặc dụng của Mật Cục, có thể để con người chìm vào một số vật chất đặc biệt, loại thủ đoạn này đặc biệt thích hợp cho những nhân viên ngành tình báo và cả những tổ chức muốn giấu giếm trụ sở của mình. Cả người Vũ Minh trượt trong đường ống, trong đường ống này có rất nhiều tầng quét hình, gần như đảm bảo rằng sẽ không có bất cứ thứ gì cho dù là cả con ruồi có thể trà trộn vào. Cuối đường ống, Vũ Minh vẫn bị một thành viên của Mật Cục chờ sẵn để xét người, kiểm tra tất cả mọi thứ cậu mang theo, xác định không có bất thường, cậu mới được cho vào sảnh chờ của trụ sở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên trong lại vọng ra âm thanh: (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên trong cửa hàng, một bà lão mỉm cười, nói ra:
Cậu từ trong giấc mơ choàng tỉnh, mồ hôi lạnh thấm ướt áo, đây là lần thứ hai cậu nghe thấy tiếng gọi này, lần trước cũng trong một giấc mơ nhưng nó chỉ trong thoáng chốc nên cậu cũng không để tâm nhiều, nhưng những điều kì lạ gần đây cùng với cảm giác chân thực trong giấc mơ tựa như cậu đã thực sự trải qua làm cậu cảm thấy nó có vấn đề, cậu càng nôn nóng muốn trở về trụ sở để kiểm tra tinh thần lực của mình liệu có bị ô nhiễm do tà thuật của Phản Nguyên Tổ hay không. Ngước nhìn lên đồng hồ, đã là 4:30 sáng, theo lịch trình thì cũng đã gần tới ga cuối rồi, ga cuối của toa tàu này chính là trụ sở của Mật Cục.
- Loại ngọt, loại mà cả quạ và bồ câu thích uống, tốt nhất là ngọt như mật.
Hiện tại vũ minh đang khoả thân, nếu bất cứ đứa con gái nào ở đây cũng sẽ lập tức đỏ mặt quay đi, nhưng những nhân viên của Mật Cục thì hiển nhiên đâu phải con gái bình thường. Vũ Minh không để ý đến trò đùa, nhận lấy chiếc áo bệnh nhân từ tay bác sĩ rồi choàng vào, hỏi cô:
Trừ tầng lớp chiến lực cao giai như Bồ Câu thì Quạ thường là chiến lực chủ của Mật Cục, mỗi con quạ sẽ có cái tên riêng, mã số riêng và công việc của mỗi con khác nhau, có người l·àm t·ình báo, có người đi nằm vùng, hay cũng có người ở lại trụ sở chờ đợi xuất chiến. Cả Quạ và Bồ Câu đều có điểm chung là được huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt. Nhưng thiên phú của người không đủ hoặc thất bại trong quá trình tiếp nhận thí nghiệm thức tỉnh sẽ trở thành Quạ. Còn những người có đủ tố chất để tiếp nhận thí nghiệm sẽ liên tục trong thời gian dài huấn luyện khắc nghiệt cùng liên tục tiếp nhận thuốc đặc hiệu của Mật Cục và trở thành Bồ Câu, tuy vậy, quá trình này tỉ lệ loại trừ vô cùng cao và tỉ lệ thành công cũng là 1 phần 1000, đủ kiên trì để vượt qua quá trình huấn luyện đã là rất khó, còn phải đủ ý chí chịu đựng sự đau đớn do sử dụng thuốc trong thời gian dài, đó là lí do cho đến bây giờ cả Mật Cục mới chỉ đào tạo được 17 con Bồ Câu. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Muốn nước gì?
Chương 10: Tiếng gọi trong mơ
Vũ Minh không đáp lời, chỉ yên lặng đứng chờ, chỉ một lát sau cậu biến mất khỏi chỗ đứng. Đúng vậy, biến mất, mọi dấu vết đều không để lại. Nhưng thật ra nếu để ý kĩ lúc nãy sẽ thấy, cơ thể cậu từ từ chìm vào chiếc máy bán nước rồi biến mất khỏi sân ga nhỏ.
- Kết quả của tôi như thế nào vậy bác sĩ?
Chương 10: Tiếng gọi trong mơ
- Cậu chắc chắn muốn xem chứ.
Vũ Minh cảm ơn rồi theo lời bà lão bắt đầu mua nước, một lon nước rơi xuống khe lấy đồ uống, cậu bật nắp, dựa vào cái máy rồi uống một hơi dài, than khẽ:
Bên trong khoang ngăn cách tăm tối, Vũ Minh nhắm mắt chờ đợi, chỉ chốc lát sau, cậu đã được đưa vào phòng nghiên cứu nào đó của bộ phận hậu cần, khoang ngăn cách được liên kết trực tiếp với thiết bị kiểm tra, nhân viên bên ngoài bắt đầu kiểm tra toàn diện cho cậu, từ cơ thể đến tinh thần lực, hoàn toàn không bỏ sót bất cứ thứ gì cho dù là sợi lông hay tế bào. Vũ Minh cảm nhận được cảm giác mát lạnh của lớp quét hình đang chiếu lên người mình, sự lạnh lẽo của chiếc máy vẫn giống lần đầu cậu được trải nghiệm nó.
Bà lão bên trong cửa hàng cười nói:
*Tinh, đã kết thúc kiểm tra, mời bệnh nhân bước ra ngoài.
Vũ Minh đáp:
Vị bác sĩ thu hồi vẻ mặt, lấy ra tờ giấy kết quả, nghiêm mặt hỏi Vũ Minh:
- Lần nào cũng vậy, quá ngọt không tốt cho cơ thể. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không tới xem ảo thuật, tới mua nước.
- Cơ thể không tệ nha, vẫn rất cân đối.
- Tốt, tìm mua ở máy bên cạnh đi, hàng hai, thứ tư từ bên trái qua.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.