Thiên Hạ Cục: Tình Kiếp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Chúa Trời?
Chiếc taxi chở Vũ Minh đi nhanh trên đường cao tốc, hướng về vùng ngoại thành, trang viên họ Văn không được xây trong trung tâm do ông bà họ Văn muốn sau khi về đây có thể tránh thoát được sự bức bí cùng ồn ào của thành phố nên hai ông bà hết sức ưa thích vùng ngoại thành tương đối yên tĩnh và ít náo nhiệt. Lúc chiếc xe đi ngang qua tòa nhà của liên tập đoàn, bỗng nhiên bác tài xế hỏi Vũ Minh: "Không biết cậu đây nghe về Chúa Trời chưa? " Đối với câu hỏi này của tài xế, Vũ Minh lập tức đánh lên cảnh giác, cậu hỏi lại bác tài xế, trên môi vẫn giữ nụ cười, đồng thời ra vẻ tò mò: "Chúa Trời của Ki-tô giáo hả bác? Cái này cháu biết, lớp cháu có một bạn gia đình theo đạo. "
Vũ MInh bước ra khỏi nhà ga, trời lúc này cũng vừa sáng, hôm nay vừa là cuối tuần nên trên đường cũng nhộn nhịp rất nhiều, bắt một chuyến taxi, điểm đến là trang viên nhà họ Văn, lúc nghe thấy cậu nói điểm đến, tài xế cũng giật mình hỏi: "Cậu là nhân viên ở đó à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh tỏ vẻ chưa tin tưởng, cậu hỏi bác tài xế: "Làm sao biết chúa có tồn tại thật không? " Bác tài xế nhìn Vũ Minh, biết thời cơ đã chín muồi, bác liền dừng xe vào lề đường, đưa cho Vũ Minh xe cái nhẫn đeo trên ngón tay, bác nói: "Đây là vũ khí ngài ban cho chúng ta, ngày nào đó chúng ta sẽ cùng ngài và các tín đồ lật đổ cường quyền, chống chọi lại tận thế. " Vũ Minh lại tỏ vẻ nghi ngờ: "Nó làm được gì? " Bác tài xế mỉm cười, vẫy tay một cái, cái nhẫn lập tức hòa tan thành một chất lỏng, bắt đầu bao trùm bàn tay của bác tài xế rồi dần đông cứng lại, hình thành một bàn tay có móng vuốt, nhìn đặc biệt trâu bò.
Vũ Minh nhìn bác tài xế rồi lựa chọn lặng im. Ai cũng vậy, trong xã hội này luôn phải tìm cách sinh tồn nhất là trong thời đại tốc độ phát triển đang tăng nhanh một cách chóng mặt, thì những con người không đủ năng lực sẽ nhanh chóng bị đào thải - những người lớn thì không đủ khả năng để gánh chịu sức nặng kinh tế ngày một tăng, những đứa trẻ thì không thể chịu nổi áp lực cạnh tranh và thậm chí bị loại trừ ngay từ khi bước vào lớp học, nhưng những con người đủ ý chí và năng lực để vượt qua thì sẽ trở thành một trụ cột trong công cuộc phát triển và tỏa sáng rực rỡ, còn những người thất bại thì chỉ có thể chật vật tìm cách mưu sinh trong xã hội. Sống trong một thời đại như vậy thì vừa là một sự hạnh phúc nhưng cũng là một sự bi ai của mỗi con người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tài xế lắc đầu, vừa khởi động xe vừa cười ha ha nói: "Không có gì, chỉ là nghe nói lương ở đó rất cao, chú có đứa con làm ở đó, con bé còn kể là là ông chủ cùng bà chủ đối xử với nhân viên cũng rất tốt nữa."
Chương 12: Chúa Trời?
Chương 12: Chúa Trời?
Nghe Vũ Minh trả lời, bác tài xế cười lắc đầu, bác nói: "Cái đó chỉ là sự giả dối của phàm nhân, cái chúng ta nên thờ phụng là chân thần, Chúa Trời chí cao nên được cung phụng bởi những người được chọn chứ không phải những tên dân đen ti tiện như Ki-tô giáo." Khi nói những câu này, bác tài xế nói với giọng đầy tự hào, tựa như vị Chúa Trời trong lời của bác vô cùng vĩ đại.
Vũ Minh nắm được một chút mấu chốt, cậu hỏi: "Làm sao Chúa Trời có thể làm được những điều này? " Bác tài xế nhìn Vũ Minh, thấy sự tò mò của cậu càng ngày càng tăng, tưởng chừng đã sắp câu được cá, bác lại nói: "Một ngày nào đó chúa trời sẽ giáng lâm thế gian, ngài sẽ cũng con dân nắm lấy vũ khí ngài ban phát để lật đổ những kẻ thống trị, ngài cùng các tín đồ đều đang cố gắng, việc của con dân chúng ta là phải cố gắng chiêu tụ càng nhiều người đi về hướng ánh sáng. Chàng trai trẻ, cậu có muốn cùng chúng ta trợ giúp Chúa Trời không? "
Vũ Minh cười đáp: "Cháu ở đó làm một chân giúp việc, lương cũng đủ để trả tiền học."
Vũ Minh nghe như vậy thì hơi khó xử, cậu đắn đo một lúc nhưng nhìn thấy bàn tay có móng vuốt nhìn ngầu hết sức của bác tài xế thì quyết đoán rút điện thoại ra hỏi số tài khoản rồi chuyển 1/10 tháng lương mình cho bác tài xế. Bác tài xế hết sức vui mừng khi thành công dễ dàng như vậy, phải biết cả tháng này bác không dụ dỗ được một người nào, vậy mà gặp cậu thanh niên này lại quá dễ dàng, nhìn một chút năng lực của vũ khí giáo phái kia cho đã mắc cậu, giáo phái đó đã hứa sẽ chia cho bác một nửa số tiền đóng quỹ của người bác dụ dỗ được, hay phải nói là lôi kéo được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh nhìn vẻ mặt tự hào của bác tài xế, bắt đầu thăm dò: "Vậy Chúa Trời làm được gì vậy bác? ". Thấy vẻ mặt tò mò cùng sự thành khẩn trên mặt Vũ Minh, bác tài xế cũng vui lòng chia sẻ, bác nói: "Chúa Trời sẽ giúp chúng ta chống lại cường quyền, ngài ban cho chúng ta vũ khí để chống trả khi ngày tận thế tới, ngài cho chúng ta tài lộc cùng sự vĩnh sinh sau khi tới vườn địa đàng. "
Vũ Minh nghe vậy thì cũng trả lời: "Dạ, cháu làm việc ở đó, chú có việc gì hỏi sao?"
Ông bà họ Văn không bao giờ làm từ thiện, mà theo cách nói của họ thì muốn giúp đỡ một người thì không nên mang tới tặng sẵn cho họ mà là nên yêu cầu thứ họ có thể trong phạm vi để đổi lấy sự giúp đỡ, nếu không chỉ làm họ ỷ lại chờ người khác đến từ thiện, điều này thường xuyên bị cánh nhà báo lôi ra làm tin lá cải, cho rằng hai ông bà keo kiệt, không giúp người khó khăn. Nhưng thực tế, các biệt thự, trang viên, công ty và văn phòng của nhà họ Văn ở khắp nơi vẫn thường xuyên nhận những người khó khăn vào làm việc với mức lương rất cao. Bác tài xế lại hỏi Vũ Minh: "Vậy cháu làm việc gì ở đó ?"
Vũ Minh nghe vậy chỉ mỉm cười, đây là tiếng lành đồn xa, ông bà họ Văn cho nhân viên thường rất cao cùng phúc lợi vô cùng tốt nên trong thành phố có rất nhiều người ao ước một công việc trong trang viên. Tuy vậy, Vũ Minh cũng biết là trong trang viên ấy toàn là những người có hoàn cảnh khó khăn nên được cho vào làm chứ không phải ai cũng có thể xin một công việc ở đó. Đồng thời cũng phải có phẩm hạnh đoàng hoàng mới được. Nếu không vì sao một cậu nhóc bé tẹo gầy gò như Vũ Minh năm ấy có thể vào làm người giúp việc trong trang viên chứ! Ví dụ một cô giúp việc trong đó là một bà mẹ đơn thân, hay cũng có một cô bé nhà nghèo làm việc để kiếm tiền học đại học, hay một bác thợ tỉa cây là một công nhân từng gặp tai nạn lao động, nói chung những người được thuê toàn là những người hiền lành nhưng gặp cảnh khó khăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn số tiền vừa được chuyển tới trong tài khoản, số tiền này có thể lo được cho hai đứa con gái bác một tháng tiền học, dù chỉ giữ một nửa thôi cũng có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề trong nhà. Trong lúc bác tài xế đang hí hửng không quan tâm trời đất, thì Vũ Minh trên mặt mang vẻ chờ mong nhưng sâu trong ánh mắt cậu, một tia sắc lạnh lẽo xuất hiện, chăm chú nhìn người tài xế trước mắt.
Nghỉ lễ kết thúc, từ ngày hôm nay sẽ cố gắng lên chương bù cho mấy ngày nghỉ này. Cầu đề cư, cầu ủng hộ nha :>
--- Hết chương ---
Bác tài xế nhìn Vũ Minh một cái, thấy cậu còn rất trẻ, rõ ràng là đang tuổi học đại học, bác nói: "Số cháu tốt thật, may sao kiếm được công việc ở đó, như bác ngày nào cũng chạy taxi từ sáng đến chiều mà tháng nào cũng phải lo việc tiền học cho con nhà bác không đủ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.