Thiên Hạ Cục: Tình Kiếp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Bắt người
Vũ Minh nghe Uyển Như tiễn khách, cũng chẳng quan tâm, cô có cho hay không thì cậu cũng sẽ đi thôi, quan trọng là cách làm như thế nào.
Vũ Minh giả giọng đáp: " Chúng tôi nhận được báo cáo là ông có liên quan với tổ chức giáo phái cực đoan, mời ông về hợp tác điều tra. "
Mở ra liên lạc, Vũ Minh kết nối với phòng thông tin: "Báo cáo, Âm Nha có mặt. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Uyển Như lúc này vừa tắm xong, đang thay quần áo thì nghe thấy Vũ Minh nói, cô đang giận nên chỉ ném ra một câu: " Cút!" Rồi không thèm để ý tới cậu.
Kết thúc trao đổi, Vũ Minh rời đi ngõ nhỏ, tiến tới một dãy nhà trọ gần rìa khu 13, cậu đi tới một gian phòng, chú ý xung quanh, xác định đồng đội đã vào vị trí, lấy một cái nón lười trai, kéo thấp che khuất khuôn mặt, cậu gõ cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một cô bé cỡ 13, 14 tuổi chạy tới, định lao tới chỗ Phạm Thanh Chánh nhưng ngay lập tức bị Vũ Minh giữ lại, cô bé quay lại hét: "Các người là ai, tin hay không tôi báo cảnh sát. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên trong cuốn sổ, một tấm thẻ hành nghề với hình cùa Vũ Minh bên trên, ở chính giữa ghi "Nhân viên Mật Cục" cùng một cái dấu đỏ đóng lên, chứng nhận cho thân phận.
Vũ Minh xách ba lô ra khỏi khu nhà, đột nhiên biến mất khỏi chỗ cũ, tựa như Vũ Minh chưa từng xuất hiện vậy.
Đang lúc cậu phân vân nên đi tắm trước hay lên làm báo cáo trước thì đột nhiên một âm thanh làm cậu chú ý.
Hai nhân viên mặc kệ, cố gắng áp giải ông lên xe, đúng lúc này, một giọng nữ non nớt vang lên: "Các người làm gì cha tôi vậy? "
Phạm Thanh Chánh đột nhiên trong lòng nhảy một cái, chẳng lẽ ông bị phát hiện rồi, phải tìm cách để chạy. Ông ngay lập tức nghĩ tới việc chạy trốn, vì ông biết mình đang làm cái gì, nhưng không có cách, vì hai đứa con đang đi học, ông đành làm ra việc như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh đáp: "Không, tới đưa quạ. "
--- Hết chương ---
Vũ Minh biết nhiệm vụ, nhanh chóng đáp lại: "Rõ."
Ném vào trong ba lô một số dụng cụ cần thiết, s·ú·n·g thì đặt trong bao của áo chống đ·ạ·n, dao thì để bên hông quần. Vũ Minh cầm dụng cụ liên lạc cầm tay lên, bắt đầu xem thông tin mục tiêu.
Phiền muộn trở về phòng, Vũ Minh nằm vật ra giường, cảm giác hôm nay quá dài và vất vả, cậu cảm thấy cơ thể uể oải hơn cả khi huấn luyện thể lực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh mặc kệ, lấy ra còng tay, khoá kĩ cánh tay của Phạm Thanh Chánh, cậu nói: " Đưa đi. "
Cơ thể Vũ Minh tung bay giữa không trung, vừa rồi cậu vừa nhảy một cái để rời khỏi khu trang viên. Những người thất bại trong quá trình đào tạo tuy không thành Bồ Câu, nhưng siêu thể chất cùng siêu trí lực là những thứ Quạ có được, tay không vật nhau với gấu là chuyện ăn cơm uống nước, nếu không thì cũng chẳng đánh nổi với những kẻ thù có Hắc Khí cùng siêu năng lực.
Vũ Minh nở nụ cười: "Được thôi thưa ông. " Nói xong Vũ Minh cúi xuống lục trong áo mình, lúc này Phạm Thanh Chánh nhanh chóng sử dụng chiếc nhẫn biến thành một thanh móng vuốt rồi định đâm tới Vũ Minh, nhưng ngay lập tức từ trong bóng tối lao tới hai cái bóng.
Phạm Thanh Chánh cũng hoảng, bắt đầu la hét: "Không, tôi không làm gì cả, tôi chỉ nhận tiền của họ thôi, tôi không làm gì cả. "
Vũ Minh ban đầu định im lặng mà rời đi, nhưng mà chợt nhớ ra lời Uyển Như lúc chiều, cậu đành quay lại xuống tầng trệt, tới trước của phòng gõ vài cái rồi nói: "Tiểu thư, tôi ra ngoài có việc chút. "
Đã rất lâu Vũ Minh chưa từng nhận thêm nhiệm vụ, cậu đã qua cái giai đoạn phải cày cuốc để kiếm sống, nhưng hôm nay nhiệm vụ này lại xuất hiện, ý nói khu 13 xảy ra chuyện lớn.
Phạm Thanh Chánh bị hai nhân viên Mật Cục đưa đi, ông ta vẫn cố gắng vùng vằng la hét, từ gào thét rồi chuyển sang cầu xin: "Đồng chí, tôi còn có hai cô con gái, xin cậu tha cho tôi lần này đi mà. "
"Phạm Thanh Chánh, chúng tôi tới từ bộ cảnh sát, mời ông ra ngoài hợp tác điều tra. "
Bên trong bóng tối lại truyền ra âm thanh: "Tốt, bắt đầu hành động, địa chỉ của đối tượng đã được phát lên máy liên lạc. Trong tay đối tượng có v·ũ k·hí, hành động cẩn thận. "
Một lần nữa đu lên xà nhà, đèn của máy tính thay vì đỏ đã chuyển sang màu vàng, đây là dấu hiệu của việc có nhiệm vụ mới.
Đầu dây bên kia vẫn là giọng của cô gái nhân viên, nhưng lần này lại trở về chất giọng lạnh như băng, đúng với tác phong công việc, cô nhân viên nói: "Âm Nha, có lệnh hành động. Yêu cầu hợp tác với tiểu đội 26, bắt giữ Phạm Thanh Chánh, thông tin đã tới dụng cụ liên lạc, yêu cầu hoàn thành trong 3 tiếng đồng hồ. "
Vũ Minh: "Rõ. "
Hai cái bóng tốc độ cực nhanh, lao tới đè chặt hai cánh tay Phạm Thanh Chánh lại, Phạm Thanh Chánh cố dãy dụa, nhưng vô dụng, một người thường làm sao so với những con Quạ đã qua cải tạo và huấn luyện.
Đầu dây bên kia cúp máy, Vũ Minh cũng bắt đầu chuẩn bị, mặc lên bộ quần áo chiến đấu, đeo lên áo chống đ·ạ·n, trang bị thêm s·ú·n·g ngắn cùng dao quân dụng, cuối cùng cậu khoác lên mình một bộ quần áo thường ngày. Thoạt nhìn cậu có vẻ chẳng khác gì một thiếu niên trạc tuổi bình thường, chẳng ai nghĩ đây là một nhân viên của Mật Cục cả.
Phạm Thanh Chánh hỏi Vũ Minh: "Cho tôi xem giấy tờ cảnh sát của cậu được chứ? "
Chương 18: Bắt người
Vũ Minh nhìn cô bé trước mặt, cô có vẻ là con gái trong lời của Phạm Thanh Chánh, mà hình như là cô con gái nhỏ, vợ của ông ta mất sớm, gà trống nuôi con, lại không có công việc ổn định nên phải làm chút chuyện bẩn thỉu, thể nhưng ai quan tâm chứ, ông ta đã phạm tội, cậu theo lệnh bắt là được.
Đây chính là một con người đã gạt bỏ tình cảm, chỉ theo lệnh làm việc, một cỗ máy chiến đấu hoàn hảo trong mắt của những kẻ thống trị. Tuy vậy Vũ Minh vẫn nói vài câu: "Cảnh sát làm việc, công dân không có phận sự yêu cầu tránh ra ngoài. "
Mặt cô bé trắng bệch, tròng mắt rưng rưng, không giữ được dáng vẻ hùng hổ lúc nãy, cô níu lấy Vũ Minh: " Chú cảnh sát, cha cháu là người lương thiện, không có làm gì đâu. "
Bên trong có tiếng bước chân, một ông bác trung niên bước ra ngoài, đây chính ra ông bác tài xế, lúc này ông ta mặc quần áo ở nhà, quần đùi áo phông, tiêu biểu của một người đàn ông tuổi xế chiều, ông ta có vẻ lo lắng hỏi: "Đồng chí cảnh sát, không biết có việc gì. "
Phạm Thanh Chánh đã bị chế ngự, lúc này Vũ Minh với từ từ rút ra từ trong áo một tấm sổ tay nhỏ, mở ra đưa cho Phạm Thanh Chánh xem: "Ông Phạm Thanh Chánh, ông phạm phải tội l·ừa đ·ảo, truyền bá tư tưởng lệch lạc, hỗ trợ cho tổ chức giáo phái cực đoan, mời ông về Mật Cục làm việc. "
Vũ Minh đáp từng bước trên những mái nhà, giữa khu phố 13 phồn hoa, người mua sắm vẫn khá nhộn nhịp, đèn đường vẫn chiếu sáng, tiếng ra bán của bác bán quà vặt vẫn vang lên trong khu chợ, chẳng ai để ý thấy một bóng đen đang băng băng trên đầu họ.
Vũ Minh đáp xuống trong một căn ngõ nhỏ, cuối ngõ tối tăm, đầu ngõ lờ mờ, thích hợp để gặp mặt mà không gây chú ý. Từ trong bóng tối, có giọng nói vang lên: "Muốn xem ảo thuật sao? "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.