Thiên Hạ Cục: Tình Kiếp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Làm việc không công
Vũ Minh đành làm theo, nhắm mắt bước ra khỏi phòng rồi đóng kĩ cánh cửa lại, chuyện gì xảy ra, sao mọi thứ đột nhiên lại rối rắm như vậy, cứ như trong truyện tranh vậy, trùng hợp đến mức bất thường. Vũ Minh thở dài một hơi, cậu cũng đành chịu, cậu đi về phòng, trong lòng nặng trĩu phiền muộn.
Uyển Như nằm trong nước, cả người chìm trong dòng nước ấm, chỉ để lộ nửa đầu ra ngoài, cô nghe Vũ Minh hỏi thì trả lời: "Loại ngắn, màu thì lấy đại cũng được. "
Vũ Minh đánh lên sự cảnh giác, hỏi Uyển Như: "Ví dụ những việc gì? "
Vũ Minh trong lòng chửi bậy, con gái bây giờ đều phóng túng như vậy sao? Thậm chí còn không biết giữ giá. Vũ Minh hơi lùi lại một bước, đưa tay ôm ngực, nói với Uyển Như: "Tiểu thư, mời giữ tự trọng tôi không phải loại con trai dễ dãi như vậy. "
"Ạch! " Vũ Minh nghẹn giọng, quên, chính cậu đang là con nợ của cô, Vũ Minh đàm phán: "Đổi một điều kiện được không? "
Uyển Như nở nụ cười: "Nhiều lắm nha, ví dụ đi mua sắm, đi du lịch, đi chơi, đi học, cậu sẽ phải giúp ta mọi việc khi ta yêu cầu, từ lái xe, bảo an, lên lịch trình, bưng bê các thứ, và những việc này không công. "
Vũ Minh đen mặt, trong lòng thì kêu khổ, cậu hận không thể quay về quá khứ vả mình một cái. Vì một cú đấm quá lực mà cậu bây giờ gánh trên người khoản nợ 21 triệu đô, cú đấm quá đáng giá khiến cậu muốn đấm một cái lên mặt mình xem có rớt được tiền ra ngoài không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Uyển Như thành công thu phục cho mình một tên tiểu đệ, tâm trạng vui vẻ lâm li nhảy chân sáo ra bên ngoài phòng bếp, cô quyết định đi tắm, nhưng lại quá lười để đi tìm quần áo, cô mặc kệ, vào trong phòng xả nước vào bồn tắm, bắt đầu cởi bỏ quần áo, cơ thể hoàn ảo trắng trẻo xuất hiện, nếu như cô quyết định làm người mẫu thì hẳn là bây giờ đã nổi tiếng lâu rồi, nhưng mà làm con gái nhà giàu, việc gì phải ra ngoài lăn lộn, nằm ngửa chờ ăn cơm là được, tài sản của gia đình đủ cô phung phí tiêu pha cả đời cũng không nổi một góc. Nằm vào bồn tắm, nước ấm càng làm cho tâm trạng của Uyển Như tốt hơn, giọng cô lười biếng, gọi Vũ Minh đang thất thần trong bếp: "Vũ Minh, lấy giúp ta bộ quần áo ngủ đi. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh biết là nếu như mình không đồng ý với điều kiện của cô nàng thì mình sẽ không thể xử lí được vụ này, nhưng dù sao cũng phải phân thêm công sức ra ngoài, phải tìm một ít chỗ tốt cho bản thân, nếu không thì làm khổ lực 2 năm cũng quá lỗ. Vũ Minh vẫn tìm cách đàm phán: " Vậy 15% lương đi. "
Nhìn dáng vẻ của Vũ Minh, Uyển Như lập tức giận dữ, có vẻ cậu đã hiểu lầm ý của cô, cô nàng gầm lên: "Ta nói không phải ý đó. Đồ ngu ngốc, ý ta là cậu sẽ phải làm việc không công cho ta trong 2 năm tới. "
Còn về phần Vũ Minh, cậu có học những cách đàm phán nhưng đó chỉ là cậu làm với người khác với tư thế chủ động, còn làm bên bị động thì cậu chưa từng. Đối mặt với một cô tiểu thư sinh ra trong gia đình tư bản, ra ngoài trải đời nhiều năm, nói chung cũng thuộc loại lõi đời, vẫn câu nói cũ, chỉ trách cậu quá non, ít trải sự đời.
--- Hết chương ---
Vũ Minh ăn trọn lọ sữa tắm vào đầu, cậu lảo đảo bước ra ngoài, cầm tay nắm cửa định khóa cửa phòng lại, nhưng mà không được, nắm tay lỏng lẻo, có vẻ đã bị hỏng, mặt Vũ Minh như nhà có n·gười c·hết, đau khổ nói: " Tiểu thư, cửa hỏng rồi. "
"Không được. " Vũ Minh dứt khoát từ chối, nói đùa gì, cậu phải làm đủ loại công việc trong trang viên và của Mật Cục, nếu như bị cô nàng quấn lên gì thời gian và hơi sức đâu đi làm những việc đó.
"Két. Két. "
Chương 17: Làm việc không công
Uyển Như nghĩ thầm trong bụng: "Còn định đàm phán, tưởng cái mác con gái của doanh nhân của chị là để không sao. " Uyển Như từ chối: "Không thể. "
Uyển Như lắc đầu, nói: "Không, cậu hiện tại là làm thuê cho Văn gia, cậu chỉ có trách nhiệm là chăm sóc khu nhà và chăm sóc ta nhưng bản thân ta lại không có quyền yêu cầu cậu làm một số việc bên ngoài, đó không thuộc hợp đồng làm việc của cậu với Văn gia."
Có vẻ Vũ Minh vẫn hiểu nhầm, Uyển Như tiếp tục giải thích: "Không, cậu vẫn được nhận đúng khoản lương của cậu đã thỏa thuận với Văn gia, nhưng đối với những việc tôi yêu cầu thì cậu không được trả lương cho những công việc đó. "
Uyển Như: "5% "
Vũ Minh đột nhiên cảm giác mình bị lừa, cái giá này có vẻ hợp ý tới mức cô nàng đang nở một nụ cười tươi như hoa. Vừa thưởng thức cốc nước mát, Uyển Như vừa khinh khỉnh cười, trò này quá đơn giản, đọc trong truyện cũng thường thấy, cô tưởng chừng như chẳng ai sẽ mắc lừa cái trò như vậy, vậy mà tên ngốc trước mặt vẫn dính như thường. Về phần tiền lương, giả sử có mắc nợ và phải làm việc để trả, bình thường người làm vẫn có thể yêu cầu tận 40% lương hoặc 30% lương bao luôn ăn ở, còn trong vụ này Vũ Minh đàm phán chỉ được 10% lương và không phải bao ăn uống gì cả, quá hời cho Uyển Như, chỉ cần một số tiền rất nhỏ đã có một người giúp việc riêng, đơn giản là quá hời.
Cánh cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Vũ Minh: "Móa????"
Vũ Minh đang còn thất thần trong bếp, thân làm nhân viên tình báo tinh anh của Mật Cục, vậy mà bản thân bị một cô gái 18 tuổi lừa ngã, cậu tự thấy bản thân quá vô dụng. Đúng lúc này, tiếng của Uyển Như vang ra từ trong phòng tắm trong phòng riêng của cô, Vũ Minh bỏ qua việc mình đã ngã hỗ, bắt đầu tìm quần áo cho cô nàng, mở tủ ra, Vũ Minh được mở mang tầm mắt, quần áo ngủ đủ loại, loại ngắn cho mùa hè, loại dài cho mùa đông cùng đủ màu sắc, Vũ Minh khó khăn chọn lựa, đành hỏi Uyển Như: "Tiểu thư, lấy cái nào. "
Uyển Nhu đang nhắm mắt nằm trong nước, nghe thấy tiếng động thì mở mắt, đập vào mắt cô là vẻ mặt nghệt ra của Vũ Minh, mặt cô lập tức đỏ bừng, cầm lấy lọ sữa tắm, hét: "Cút ra ngoài!!!! "
Nghe Vũ Minh từ chối, Uyển Như lại giận giữ, cô nói: "Vậy thì đền cây đàn cho ta, 21 triệu đô, thiếu một xu cũng không được. "
Uyển Như thấy Vũ Minh đưa tay lên sờ mặt mình, rồi lại nắm lại rồi kê lên má, dường như đang đo xem đấm lên chỗ nào có thể ra nhiều tiền hơn. Uyển Như thúc giục: "Suy nghĩ nhanh lên, một công việc tiền lương 21 triệu một năm không dễ kiếm đâu. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh trong lòng chửi bậy, dòng máu của tư bản quá đen. Vũ Minh vẫn tiếp tục tìm cách đàm phán: "10% "
Vũ Minh nghe cô nàng nói thì cũng thở ra một hơi, may là cô nàng không phải loại con gái đó, nhưng có một điều cậu không hiểu nên phải hỏi cô: "Chẳng phải bây giờ tôi vẫn đang làm việc cho cô sao? " (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh từ bỏ suy nghĩ đấm thử chính mình một cái, cậu nói với Uyển Như: "Vậy thì tôi yêu cầu 20% lương cho việc này. "
Uyển Như cảm giác con cá đã sắp cắn câu, cô nói: "Không được, một là trả tiền, hai là làm khổ lực, chọn đi. "
Uyển Như núp cả người trong nước, xấu hổ vì bị nhìn trộm, nghe Vũ Minh nói, cô cũng giật mình, lúc nãy cửa vẫn dùng bình thường mà, hỏng lúc nào? Cô cũng mặc kệ, hét: "Nhắm mắt! Ra khỏi phòng, nhanh không ta báo cảnh sát. "
Uyển Như đột nhiên cười tươi, lớn giọng quát: "Chốt! "
Vũ Minh hiểu rồi, tư bản thì vẫn đẻ ra tư bản nha, không chạy được, cô nàng đang có ý định bóc lột sức lao động của cậu, cậu nói: "Việc này không thể, tôi không thể sống mà không có lương được. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Minh chọn một cái ngắn mỏng cho mùa hè, lấy ra rồi để lên giường cho cô nàng, cậu tới cửa gõ 2 cái nói: "Tiểu thư, quần áo để trên gi........ "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.