Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Nhân tính trong những cỗ máy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Nhân tính trong những cỗ máy


Chương 20: Nhân tính trong những cỗ máy

Các con Quạ vốn đã loại bỏ đa số cảm xúc trong tâm hồn, đối với họ thì nhiệm vụ phải được ưu tiên hàng đầu và phải luôn tỉnh táo để đưa ra phán đoán đúng đắn, rất ít trường hợp những con Quạ mất bình tĩnh mà t·ấn c·ông như Ngân Nguyệt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đông Tà thấy mọi việc không ổn, nhanh chóng ra lệnh rút lui, hắn túm lấy Ngân Nguyệt đang hấp hối do đòn t·ấn c·ông khi nãy rồi nhanh chóng chạy ra xa nhất có thể.

Ngân Nguyệt lúc này cũng đã đáp xuống nắp của xe bọc thép, lạnh nhạt nhìn cơ thể nằm bất động của Vu Tống, trong mắt hắn vẫn hằn sâu nỗi hận thù sâu sắc hướng về "t·hi t·hể" đang nằm cách đó không xa.

Nói dài nhưng diễn ra nhanh chóng, chỉ thấy tiếng s·ú·n·g nổ chát chúa vang lên, Ngân Nguyệt điên cuồng bóp cò, rất nhanh băng đ·ạ·n của khẩu s·ú·n·g lục H&K USP bị xả xong. Thuận đà lao tới, Ngân Nguyệt quay người trong không trung, dùng hai chân đạp lên người Vu Tống, cú đạp mạnh đến mức thân thể của Vu Tống bay vụt ra xa khỏi nắp chiếc xe bọc thép, đáp xuống đất rồi lăn vài vòng sau đó nằm im.

Tiếng tát vang lên trong đêm tối, Ngân Nguyệt nhận cái tát xong cũng đứng lặng im, không phản kháng. Đông Tà ánh mắt lạnh băng, khàn giọng hỏi: "Biêt tại sao không? "

Đúng lúc này, hai nhân viên tác chiến của Mật Cục đang tiến đến kiểm tra "t·hi t·hể" của Vu Tống thì đột nhiên có dị biến.

Trong lúc Đông Tà đang tính toán kế hoạch thì đột nhiên có người lao lên tiếp tục chiến đấu, mật danh của hắn là Ngân Nguyệt, dường như có gì đó làm hắn không nhịn được.

Nếu như đây là một thanh kiếm bị ném đi thì cách làm của Ngân Nguyệt là chính xác và sẽ tránh được công kích, nhưng tệ thay, lưỡi kiếm ấy như có trí tuệ, quay ngoắt giữa không trung nhắm về Ngân Nguyệt vừa trượt xuống đất, đâm vào cơ thể cậu.

Tuy vậy, Đông Tà cũng không phải dạng vừa, hắn cùng các đồng đội cũng gây ra cho Vu Tống nhiều khó chịu, bốn người sử dụng dao đặc dụng cùng võ thuật, áp sát vào Vu Tống, từng dường dao sắc lẻm đòi mạng người vụt qua không khí, cùng những đòn đánh hướng về từng chỗ yếu hại của Vu Tống làm hắn phải nhiều lần vặn vẹo thân thể để tránh né khiến cho những đòn đánh của hắn cũng không gây được sát thương chí mạng lên người các thành viên đội tác chiến.

Đông Tà thấy cảnh này thì giật mình, bốn người đánh không lại Vu Tống, nhưng một mình Ngân Nguyệt lại tập kích thành công, thậm chí hình như đánh cho Vu Tống không có sức chống trả.

Tuy nói hăn là nhân viên tình báo, nhưng việc tình báo ai cũng có thể làm nếu trải qua huấn luyện và đủ cẩn thận nên hắn cũng có ít ngón nghề giữ nhà của chính mình.

Tính toán thời gian trong đầu, hắn ước lượng thời gian chi viện tới cũng phải tầm nửa tiếng nữa, việc cầm chân Vu Tống bây giờ cũng trở thành một vẫn đề, nếu không có v·ũ k·hí đủ sức sát thương khiến cho Vu Tống phải tốn nhiều thời gian hơn để đối phó thì việc này hoàn toàn bất khả thi.

Vu Tống vùng dậy từ mặt đất, cánh tay be bét máu, trên ngực đầy lỗ thủng, mắt hắn đầy tơ máu, trên khuôn mặt dữ tợn là một hình xăm bao phủ nhìn rợn cả người.

Thế nhưng, lúc này cả bốn người bao gồm cả Đông Tà đều bị Vu Tống áp chế gắt gao, hắn đấm trái đá phải, trong tay một cây kiếm đen kì dị, một mình chống bốn người mà vẫn có thể chiếm thế thượng phong.

Trong miệng đang chửi bậy, thì một cú đá quét ngang qua chỗ Tạ Hiến đang đứng làm hắn phải lộn mèo để tránh né, lúc ổn định lại thân thể thì hắn cũng thấy Đông Tà cùng hai người khác cũng đã đáp xuống đất cách cái xe bọc thép chục bước chân. Hiển nhiên họ cũng không chiếm lợi được trong chiến đấu.

Ngân Nguyệt lắc đầu.

Giọng Đông Tà lạnh băng: "Tự ý hành động, đảo lộn kế hoạch tác chiến, trở về tự đi báo cáo chịu kỉ luật. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Đông Tà cũng phải ngơ ngác một lúc, nhưng chỉ trong thoáng chốc, hắn bước lên, tát mạnh vào mặt Ngân Nguyệt.

Đông Tà có thể nói cũng có danh tiếng trong Mật Cục, có người nói hắn cũng từng rất có tiềm năng trở thành Bồ Câu nhưng lại thất bại vào phút chót, tuy vậy quá trình cải tạo cơ thể của hắn cũng đã gần như hoàn thành khiến cho thực lực của hắn trong những con Quạ cũng có thể xếp vào những vị trí đầu.

"Chát. "

Vu Tống cầm kiếm đen đứng trên đỉnh xe bọc thép, khóe miệng có một ít máu tươi, hiển nhiên hắn cũng không hoàn toàn nhẹ nhàng như cách hắn thể hiện, nhưng đối mặt với kẻ địch có số lượng quân số đông hơn chính mình thì hắn buộc phải tỏ ra sự áp đảo nhằm đè ép khí thế đối phương, nhìn bốn đội viên tác chiến đang hình thành thế bao vây, hắn mở miệng ra cười lạnh: "Lũ vô thần, không biết tự lượng sức, các ngươi đang chống lại những kẻ được Ngài chọn lựa. Bỏ cuộc đi, các ngươi không có tí tẹo cơ hội nào cả. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Lưỡi kiếm sau khi thành công thu gặt tính mạng của hai người thì tiếp tục bay lượn, nhắm tới chỗ của Ngân Nguyệt và Đông Tà.

Vu Tống đột nhiên vùng dậy, kiếm trên tay bay lên giữa không trung, chém ngang màn đêm đoạt đi tính mạng của hai nhân viên đang lại gần hắn.

Bảng truy nã của Mật Cục, hạng 218, Trưởng lão của Phản Nguyên Tổ, Vu Tống, hắn bị treo thưởng với một con số kinh người với những tội ác mà hắn gây ra: ẩ·u đ·ả, hãm h·iếp, lừa gạt, gây r·ối l·oạn trật tự, t·hảm s·át hàng loạt, công kích người thực thi công vụ, ...

Ban đầu Vũ Minh cũng chỉ được triệu tập để đảm bảo rằng có thể bắt giữ Phan Thanh Chính hoặc tiêu diệt ông ta thành công, nhưng sau khi xác định thực lực của ông ta quá kém thì cậu nhận lấy nhiệm vụ tiếp cận mục tiêu.

Ngân Nguyệt mở miệng nói: "Tiến tới kiểm tra. " Nói xong hắn bước xuống khỏi nắp xe, bước về phía các đồng đội đang ngơ ngác nhìn hắn.

Lưỡi dao cùng sống kiếm v·a c·hạm, tạo nên tiếng sắt thép thanh thúy phá tan bầu không khí chiến đấu nặng nề. Ngân Nguyệt rút từ bên đùi ra một khẩu s·ú·n·g lục, đưa lên nhắm vào Vu Tống hét lớn: "C·hết đi thằng khốn. "

Nhưng khi nãy có người dùng s·ú·n·g bắn tỉa t·ấn c·ông nơi này, ngay lập tức Vũ Minh vào vị trí thuận lợi để sẵn sàng phản công khi tay bắn tỉa xuất hiện lại lần nữa, chính vì lí do này nên những con Quạ dám chiến đấu dưới cái nhìn của nòng s·ú·n·g bắn tỉa, vì họ biết nếu họ bị hạ gục thì tay bắn tỉa của đối phương sẽ bị loại bỏ.

Hắn chỉ đành dùng bí thuật, dùng cái giá lớn để giữ lấy tính mạng. Máu dồn lên não, hắn kết ấn niệm chú, miệng hét lớn: "Con c·h·ó, c·hết đi! " Không trung xuất hiện một quả cầu nhỏ trong suốt, dưới ánh trăng nó trở lên long lanh tuyệt đẹp. Quả cầu nhanh chóng hấp thu lấy ánh sáng từ ánh trăng, xung quanh trở nên ảm đạm.

Lưỡi dao chém dọc trên không trung, lao thẳng xuống đỉnh đầu Vu Tống. Bị t·ấn c·ông bất ngờ, Vu Tống không kịp tránh né, chỉ dành giơ thanh kiếm lên chắn ngang trên đầu.

Nếu giả sử một người có thể bắt hay g·iết hắn, số tiền treo thưởng ấy có thể giúp người ấy sống sung túc cả đời. Nhưng một loạt những tội ác và cả số tiền treo thưởng đó cũng đại diện cho mức độ nguy hiểm của hắn, Mật Cục cũng từng tổ chức truy lùng nhưng nhận lại cũng chỉ là những bộ t·hi t·hể cùng thông tin rằng Vu Tống đã bỏ trốn.

Ngân Nguyệt lao lên không trung, cầm con dao quân dụng trong tay cắm về phía Vu Tống, Vu Tống quay đầu nhìn lại, trước mắt hắn là một tấm mặt nạ có họa tiết hình quạ đen, nhưng chỗ hốc mắt hắn nhìn thấy được trong đôi mắt của người trước mặt có một sự mất bình tĩnh cùng nỗi hận thù ít thấy.

Tạ Hiến từ trên không lộn nhào một vòng để né một đường kiếm hiểm hóc từ Vu Tống, não hắn tê rần vì cảm giác lưỡi kiếm lướt qua đỉnh đầu, vừa rồi hình như lưỡi kiếm đó đã lấy đi vài cọng tóc của hắn.

Quả cầu trên không trở nên chói mắt, giống như ném một quả bom choáng vậy.

Hắn không ngờ lúc nãy còn có người dám đánh tập kích, điều này làm hắn không kịp trở tay, chỉ có cách dùng kiếm để đỡ nhát dao của Ngân Nguyệt, nhưng một khẩu lục dí sát người bắn liên tục thì hắn chịu không nổi, suýt nữa về chầu Tổ.

Vũ Minh lúc này đang núp ở một vị trí khá kín đáo cách nơi này không xa, trên tay hắn là một khẩu s·ú·n·g ngắm đen ngòm.

Trong Mật Cục có hai người được đặt tên theo hai loài chim, một người là Vũ Minh, mật danh Âm Nha, một người còn lại được đặt cho cái tên Diều Hâu, cả hai đều có tiếng trong khoá huấn luyện với khả năng dùng s·ú·n·g thượng thừa, đặc biệt là s·ú·n·g ngắm.

Tay hắn hằn sâu một đường kiếm, khi nãy nắm đấm của hắn tiếp một kiếm, lưỡi kiếm tuy không chẻ tay hắn làm đôi những vẫn để lại một v·ết t·hương sâu hoắm, nhìn thấy cả xương bàn tay bên trong.

Đông Tà dùng ánh mắt lạnh băng nhìn lấy Vu Tống. Tên trước mắt quá mạnh, thực lực này có lẽ cũng đã gần tới chức phó điện chủ, tuy nhiên tình báo vẫn chỉ cho biết rằng hắn mới chỉ là một trưởng lão của phân bộ khu 11, hoàn toàn chưa được thăng cấp.

Hiện tại, đội tác chiến số 26 cùng Vũ Minh đang đối diện với một kẻ thù rất nguy hiểm, đội tác chiến có mười hai người, hai người của đội tác chiến vây đánh một người của Phản Nguyên Tổ, còn riêng Vu Tống bị bốn người vây đánh, trong đó có cả đội trưởng Đông Tà.

Đột biến phát sinh, Ngân Nguyệt đang quay lưng về phía Vu Tống nên tầm nhìn bị hạn chế, hắn đành phải thu người lại, trượt dài xuống dưới đất để tránh né.

Không phải hắn không đánh trúng được, mà là đòn đánh của hắn không gây ra được v·ết t·hương trên người Vu Tống, khi đấm vào người tên kia cảm giác cứ như là đánh vào tường sắt, hoàn toàn không sứt mẻ còn tay hắn thì tê dại một hồi.

Có lẽ đây là do nhân tính trong cậu mách bảo chăng? Cậu không biết. Dường như trước khi cậu kịp suy nghĩ thì cơ thể đã làm ra hành động.

Đáp xuống đất, hắn lạnh lùng liếc lên phía trên, Vu Tống đang cũng ba người khác quần ẩu trên cái xe bọc thép trước đó nhốt Phan Thanh Chính.

--- Hết chương --- (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay sau đó t·iếng n·ổ lớn vang lên trong bãi đỗ xe của dãy nhà trọ.

Ngân Nguyệt cúi đầu đáp: "Rõ. "

Chương 20: Nhân tính trong những cỗ máy

Đúng lúc này Vũ Minh thấy cách đó không xa, cô bé khi nãy vùng vằng với cậu đang nằm dán dưới đất, hình như đã ngất đi đi do quá sợ hãi. Nhìn quả cậu trên không trung ngày càng chói loà. Vũ Minh đột nhiên rời vị trí, tiến tới đem cô bé rời khỏi phạm vi nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những con Quạ đem mạng mình ra cược để loại bỏ sự kiểm soát của tay bắn tỉa, đây là tôn chỉ hàng đầu của họ "nhiệm vụ được đặt lên hàng đầu" sẵn sàng hi sinh để hỗ trợ cho nhiệm vụ và họ cũng tin tưởng "con mắt của Quạ" trong lời đồn của Mật Cục có thể triệt hạ mục tiêu đối phương. Đây chính là sự máu lạnh và kỉ luật của những con Quạ được đào tạo trong Mật Cục.

Lúc còn huấn luyện trong Mật Cục, hắn từng dùng một đôi tay không, bình định cả một giải đấu nội bộ, nhưng trước mắt lại hoàn toàn bất lực trước Vu Tống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Nhân tính trong những cỗ máy