Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30: Đổ hết rồi...

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Đổ hết rồi...


Uyển Như hoảng hốt: "Vậy ta lấy gì mặc bây giờ? "

Hiện tại thì cũng đã tầm nửa tiếng từ lúc cô nằm trong này rồi, nhưng tiếc là bây giờ có trời cứu chắc cô cũng không thoát được, Uyển Như đành nằm thút thít.

Hết cách, Vũ Minh đành xắn tay áo, cầm chổi cọ, bắt đầu lau chùi phòng tắm cho cô nàng. Trong lúc kì cọ, trong góc phòng tắm cậu còn nhặt được quần áo ướt nhẹp của Uyển Như. Nhìn lấy đống quần áo ướt nhẹp trong tay, Vũ Minh thở dài, than trách cho số phận hẩm hiu của chính mình.

Vũ Minh đang lau hành lang thì nghe thấy tiếng cô nàng, câu nói của cô làm cậu nhớ lại chuyện lúc trưa khiến cậu bực bội, cậu đáp: "Trong máy giặt, chưa có thời gian giặt lại. "

Kết quả là hôm đó Vũ Minh bị bác Andrew mắng cho một trận nhớ đời dưới ánh nhìn hả hê của Uyển Như.

Uyển Như dường như gấp gáp, cô thúc giục: "Nhanh lên, lấy quần áo cho ta mượn, chương trình truyền hình sắp tới giờ chiếu rồi. "

Vũ Minh im lặng. đành lấy cho cô nàng một bộ quân áo cũ đã tương đối nhỏ so với cậu, hi vọng cô mặc vừa, nhưng khi Uyển Như bước ra bên ngoài, Vũ Minh há hốc mồm nhìn cô nàng chỉ mặc được mỗi cái áo phông, đã vậy còn nhìn như áo quá cơ, còn cái quần thì chắc là cô không mặc nổi, cậu lau mắt mà hỏi: "Cô không định mặc quần sao? "

Giọng nói của Vũ Minh vang lên, giọng cậu khàn khàn một cách kì lạ: "Đổ hết rồi, xong hết rồi, hai tiếng đồng hồ, đổ hết rồi... ha ha ha. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Minh đang lau nhà thì dừng động tác, ngớ người hỏi: "Hả? "

Vũ Minh càng nghe càng tức, tự cô nàng làm đổ quần áo, đã vậy còn làm mình bị mắng một trận, bây giờ còn dám hỏi mình quần áo của cô đâu, cậu cộc cằn đáp: "Đó là việc của cô, quần áo bây giờ chưa giặt được, có giỏi cô lấy quần áo của tôi mà mặc. "

Uyển Như đứng núp đằng sau bác Andrew, ánh mắt u oán nhìn lấy Vũ Minh, còn bác Andrew thì trong lòng để cả một quả bom, trong họng phun lửa, ánh mắt lăm lăm ghìm vào Vũ Minh, nhìn cháu gái mình bị bắt nạt bác Andrew ngay lập tức kích hoạt trạng thái cuồng nộ.

Không có cách, cô đành mặc tạm đồ lót rồi kiếm cái khăn tắm quấn quanh người rồi đi tìm khắp nơi, cầu mong là mình để sót đâu đó bộ quần áo nào, nhưng đáng tiếc là tìm không thấy.

Chỉ thấy Vũ Minh cúi xuống, vơ lấy giỏ quần áo đang lăn lóc trên nền đất. Trong mắt Uyển Như thứ trong tay Vũ Minh thật giống thứ có thể g·i·ế·t người.

Cô cảm giác nếu cô dám nói câu nào thì cậu sẽ chôn sống cô ngay trong hôm nay.

Uyển Như vừa ăn mì, tay còn cầm cốc nước, cô vừa ăn vừa xuýt xoa: "Cay quá, hu hu. " Vừa nói vừa gắp mì bỏ vào miệng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đêm tới, trong phòng Uyển Như, Uyển Như đang ngâm mình trong bồn tắm đầy bọt, miệng thì ngâm nga hát một ca khúc, tay thì gảy gảy từng mảng bọt xà phòng. Dòng nước ấm áp bao phủ lấy cơ thể khiến cho Uyển Như cảm thấy thật dễ chịu, cô ngâm nga ca khúc nay vân vê từng tấc trên làn da mềm mịn hồng hào.

Bỗng nhiên Vũ Minh đứng dậy, trên môi vẫn giữ nguyên nụ cười ngờ nghệch đến đáng sợ, cậu đột nhiên quay ra nhìn Uyển Như khiến cô nổi hết cả da gà, cô méo miệng cười, cô trấn an Vũ Minh: "Ha ha... Có gì... Từ từ nói được chứ? "

Uyển Như trượt chân ngã ngửa ra phía sau, may thay là có Vũ Minh nhanh tay đỡ được. Nhưng mớ quần áo của hai người lại không may mắn như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngâm mình xong xuôi, cô lại xả nước lên người rồi lau khô lại, nhưng bất ngờ tới khi cô kiểm tra tủ để tìm quần áo thay, nhưng tiếc là trừ đồ lót thì cô không còn bộ đồ nào khác để mặc.

Chương 30: Đổ hết rồi...

Uyển Như: "Cũng được, cho ta. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Minh nghe tiếng bác Andrew thì giật mình đứng dậy nhìn lại, việc này tạo điều kiện cho Uyển Như lật tung cái giỏ, nhanh chóng chạy tới chỗ bác Andrew lánh nạn.

Vũ Minh bất lực với cô tiểu thư nhà mình. Hiển nhiên là cho dù gọi tiếp thì chắc cô cũng chẳng vào làm đâu nên cậu định xả nước cho đống xà phòng trôi hết nhưng ngay khi thấy từng vết khoen khoẹn bám dính lấy mặt sàn thì ngay lập tức nhìu mày. Rõ ràng từ lúc về nhà đến giờ Uyển Như chưa từng vệ sinh nơi này, với một kẻ bị mắc chứng sạch sẽ như Vũ Minh thì cái nhà tắm của Uyển Như chẳng khác nào chuồng lợn.

Vũ Minh như điên vồ lấy Uyển Như, lấy cái giỏ phơi đồ úp lấy đầu cô lại, trong miệng gào thét: "Đổ hết rồi, hai tiếng đồng hồ, cô biết hôm nay máy giặt bị hư nên ta phải giặt tay không hả? Tại cô mà đổ hết rồi. "

Bầu không khí im lặng bao trùm lấy sân sau của khu nhà, Uyển Như bỗng nhiên thấy ánh sáng mặt trời hôm nay thật chói mắt, thậm chí cả những cơn gió nhẹ mùa thu cũng trở nên lạnh lẽo lạ thường. Cuối cùng Uyển Như cũng không chịu nổi, quyết định mở miệng: "Ạch, cậu... cậu không sao chứ? "

Nhìn mớ quần áo mới phơi giờ đã nằm yên vị dưới lớp cỏ ẩm ướt vì cơn mưa nhẹ sáng nay, đôi mắt Vũ Minh bàng hoàng, cả người như mất hết sức lực, đến mức mà Uyển Như đang nằm trong lòng cậu cũng bị lăn xuống do tay cậu mất lực giữ cô lại.

Uyển Như lăn một vòng sau đó trán cô v·a c·hạm với cây cột phơi đồ, cô đau đớn ôm cái trán đã nổi một cục u to như trái cà lăn lộn vì nhức nhối, cô lổm ngổm mò dậy đang định chất vấn Vũ Minh vì sao lại thả mình ra, nhưng ngay khi thấy ánh mắt thất thần của Vũ Minh thì miệng cô lập tức im bặt.

Chương 30: Đổ hêt rồi...

Tiếng hét của Vũ Minh vang vọng khu nhà, nói cho người nghe được sự bất lực cùng tuyệt vọng của cậu.

Uyển Như mở ti vi xem kênh mình yêu thích, khi nghe Vũ Minh hỏi thì bảo với cậu mình đã ném nó trong nhà tắm, bảo cậu tự vào lấy đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy Vũ MInh cười như vậy, lưng của Uyển Như bỗng nhiên lạnh một cách bất thường, cô bỗng nhiên thấy trong mắt Vũ Minh có chút gì đó điên cuồng.

Đen đủi làm sao, hôm nay đến ngày giặt quần áo nhưng cái máy giặt lại giở chứng, mà quần áo của cả tuần đâu phải ít, đã vậy hôm nay là cuối tuần, bên dịch vụ bảo hành không làm việc khiến cho khiến cho Vũ Minh không có cách nào khác ngoài giặt tay đống quần áo đấy, bây giờ nhìn công sức giặt giũ của mình nằm gọn dưới đất thì phát điên.

Sau nửa tiếng vật lộn, Vũ Minh ngồi thẫn thở trên cái giỏ trúc úp ngược, bên trong là Uyển Như nằm co ro thành một đống.

Vũ Minh bước vào trong phòng Uyển Như, bên trong gọn gàng với màu chủ đạo là màu hồng, bên trong nhà tắm còn sáng đèn, ẩn ẩn còn phát ra mùi xà phòng do chưa trôi hết, cậu định đi vào trong để tìm cái quần của mình nhưng ngay khi bước vào bên trong, cậu suýt té ngửa do xà phòng nổi lềnh phềnh khắp nhà tắm, hẳn là cô nàng Uyển Như nghịch ngợm gì bên trong rồi quên xả nước cho đống này trôi đi, Vũ Minh nhíu mày lại gọi Uyển Như: "Tiểu thư, cô quên xả nước nhà tắm à? "

Uyển Như đang lục tù lạnh tìm thứ gì đó mát mát thì nghe Vũ Minh gọi, cô nói vọng ra ngoài: "Ta quên rồi, làm giúp ta đi. "

--- Hết chương ---

Bỗng nhiên Vũ Minh hỏi Uyển Như: "Quần của tôi đâu? "

...30 phút sau.

Bộ dáng của Vũ Minh nhìn thật giật mình, tóc cậu rối xù một cách bất thường, hai mắt ẩn ẩn có tơ máu, khuôn mặt bàng hoàng pha lẫn chút điên dại làm Uyển Như rợn hết cả người.

Uyển Như thấy biểu cảm của Vũ Minh thì phì cười, nói: "Cái áo phông của cậu chẳng khác nào cái váy cả, mặc hay không mặc thì cũng như nhau thôi, " Nói xong, cô nàng vừa đi vừa nhảy chân sáo ra phòng bếp mở ti vi để lại Vũ Minh ngơ ngác đứng giữa hành lang.

Uyển Như khóc không ra nước mắt, Vũ Minh nhìn dáng người cao lêu khêu như vậy thôi mà khoẻ khiếp, dễ dàng đè cô lại và nhét cô vào trong đây, đã vậy còn ngồi lên khiến cô không có cách thoát ra.

Ấy vậy, ngay lúc này, có người tới cứu Uyển Như, chỉ thấy bác Andrew lái xe điện từ từ đi vào sân. Lúc đầu khi thấy Vũ Minh, bác còn định chào hỏi xem cậu đang làm gì mà ngồi đó ngơ ngẩn, nhưng ngay khi thấy Uyển Như đang nằm lọt thỏm bên trong thì giật mình quát: "Vũ Minh, cháu đang làm cái quái gì vậy. "

Hết cách, cô đành cầu cứu Vũ Minh: "Vũ Minh, cậu thấy quần áo của ta đâu không? "

Tức mà không làm gì được, chiều hôm đó Vũ Minh báo thù bằng cách nấu món mì cay đặc biệt cho nhiều bột ớt cho Uyển Như ăn tối làm cô nàng vừa ăn vừa phải chảy nước mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Đổ hết rồi...