Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 181: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng cá nhân
Yumeko lúng túng quay mặt đi, nàng lí nhí nói.
“L-Là ngay khi vừa dịch chuyển tới đây, ta có vô tình nhìn thấy huynh giao chiến.”
“À… Nói như vậy thì cô cũng đâu cách tôi xa đến thế nhỉ? Vậy mà tôi lại chẳng cảm nhận được gì.”
Hirio rất thường xuyên sử dụng thần thức để dò xét xung quanh, nhưng hiển nhiên không phát hiện nàng đang ở gần đấy, hoặc là bí pháp che giấu sự hiện diện ư? Nếu thật thì anh có thể hỏi xin nàng được học ké, dù sao nàng dường như sẽ không từ chối.
“Lúc đó có ngài Ngũ Thượng Long bảo hộ ta nên huynh không phát hiện cũng đúng thôi, ngài ấy cũng là người giúp bọn ta đánh con Lurion Tetsa đến mức hấp hối. Nhưng ngay sau khi ngài ấy rời đi cùng Nhất Thượng Long thì nó lại t·ấn c·ông ngược lại.”
“Thượng Long? Cô có đồng đội nữa sao?”
Hirio tuy có chút bất ngờ về sự xuất hiện của Thượng Long trong kỳ thi, nhưng dù sao cũng chẳng ảnh hưởng gì đến anh nên tạm thời không cần quan tâm đến. Nhưng nếu Yumeko có đồng đội thì ngay thời điểm Hirio đến rõ ràng chẳng còn lại ai ngoài cô.
“C-Có, là ca ca của ta. Huynh ấy có thể coi là hôn phu tương lai…”
Yumeko càng nói thì âm giọng lại càng nhỏ, dường như nàng bị nghẹn và không thể dõng dạc nhận mình là hôn thê của Akira như trước đó.
Hirio đương nhiên biết nàng đang có suy nghĩ gì, hẳn là cảm thấy bản thân mình đã không còn tư cách trở thành vợ hiền của người trong lòng. Hoặc ít nhất theo kinh nghiệm của anh thì là như vậy.
“Nguyên Dao.”
“D-Dạ?”
Anh bỗng kêu tên thân mật khiến Yumeko giật mình, mặt nàng đỏ như gấc và đôi tai cũng đỏ rực một màu trông rất đáng yêu.
“Nếu cô cần thì tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm, nhưng để Hirio này nói cho kỹ một điều. Chuyện đã xảy ra thì cũng đã xảy ra, bộ giáp kia có khả năng che giấu giúp cô nhưng nếu thật sự mong muốn được trở thành hôn thê của cậu gì gì kia của cô vẫn mãnh liệt. Tôi sẽ cố gắng giúp.”
Coi như vì nàng cũng đã cung cấp cho anh rất nhiều thông tin hữu ích, và tương lai nhiều khả năng có thể trở thành bạn bè.
“Giúp? Huynh không giúp được gì ta nữa đâu, chỉ cần tạm thời che giấu đi việc thất thân của ta thì sau này có thể tìm lý do giải trừ hôn ước. Dù sao ca ca cũng không có nặng tình với ta cho lắm.”
Có vẻ nàng không cảm nhận được vị hôn phu kia thể hiện tình cảm, hoặc đúng thật là hắn ta không hề nặng tình với nàng. Dù sao cũng chỉ là hôn ước của gia tộc.
“Vậy dự định của cô là tạm thời giấu chuyện, sau đó tìm cách huỷ hôn? Vậy nếu cậu gì gì đó không đồng ý huỷ hôn thì sao?”
“T-Ta…”
Yumeko im lặng, nàng chỉ có thể nghĩ đến cách đó. Và hiện tại cũng chưa nghĩ ra được phương án nào cả.
Nếu cứ giấu mọi chuyện và kết hôn, nàng sẽ sống với nỗi dằn vặt rất lâu về sau. Như vậy là không tốt, nhất là sau khi đạt Level 4 [ Thập tinh] cần phải tiến hành thí luyện linh hồn, tâm lý bị mài mòn sẽ định ra kết quả thất bại dành cho nàng.
Thân là một thiên tài của gia tộc, Yumeko không chấp nhận trở nên yếu đuối.
“Thôi kệ vậy, cứ như cô đã quyết định đi. Nhưng nếu có gì khó khăn thì có thể tìm tôi, hiện tại tôi đang không có nơi ở cố định nhưng vẫn có thể…”
Hirio đưa tay lên trán và rút ra một luồng mana tinh khiết, đây là cách để Yumeko có thể liên lạc với anh trong thế giới này. Nhưng nó lại không có khả năng định vị hay gì đó tương tự, chỉ duy nhất tác dụng truyền âm.
“Ừm.”
Yumeko gật đầu và cũng làm hành động tương tự.
“Chuyện đó tuy là khẩn cấp nhưng chắc chắn là một sai lầm, nếu được thì ta thật sự muốn trở thành bạn với huynh.”
“Có lẽ vậy, dù sao lúc đó tôi cũng là n·ạn n·hân.”
Cả hai nhìn nhau mỉm cười, Hirio quay trở về nơi trú ẩn và dự định tu luyện công pháp luyện thể của mình, anh nhìn thấy Yumeko cũng đi theo mình và ngồi xuống bên cạnh.
“Cô nên nghỉ ngơi chút ít đi, ngày mai tôi sẽ khởi hành tìm Đền thờ yêu ma.”
“Ừm, có lẽ nên nghĩ ngơi.”
…
“Ưm… Ưm…”
“C-Chậm đã… Huynh chậm đã!”
Yumeko cắn mạnh vào vai Hirio, nàng thở hổn hển và mái tóc trở nên rối bời.
Bạch! Bạch! Bạch!
Chẹp!
Một loạt thanh âm kỳ lạ vang lên, cơ thể to lớn Hirio liên tục hoạt động và tiếng thở Yumeko càng ngày càng trở nên nhanh nhảu.
“Ưm!!!”
Cơ thể run rẩy co giật, Yumeko dùng hai chân kẹp chặt Hirio và anh mỉm cười.
“Cô thật sự có dòng máu Succubus mà.”
“Aggg…”
Cả hai sau khi tăng tốc liên tục thì chậm rãi dừng lại, Hirio điều chỉnh nhịp thở và cảm thấy bản thân gần như đang bị vắt khô. Anh chống tay xuống và dự định ngồi dậy, nhưng phía dưới lại quá chặt và Yumeko như thể đã hoàn toàn khóa c·hết Hirio lại.
“Sau mình có cảm giác…”
Hirio nhận thấy mana bản thân dường như đang bị hụt đi một chút, anh vẫn còn rất nhiều sức lực nhưng do lượng mana cơ bản của mình rất ít nên khi vừa mất đi một chút là có thể lập tức nhận ra ngay.
Chẹp!
Rút lui khỏi cơ thể Yumeko, nàng dường như đang nằm im thở dốc và gương mặt đỏ bừng như gấc. Hai chân nàng chậm rãi khép lại và đôi mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Hirio.
“Đừng nhìn tôi như vậy, gần cả đêm rồi đấy. Chẳng lẽ công pháp của cô cần nhiều nguyên Dương vậy sao?”
Anh thở dài nói, cảm giác đang ngủ bị làm phiền thì chẳng thoải mái cho lắm. Vì bản thân Level 3 vẫn chưa thể bỏ qua các nhu cầu cơ bản của sinh vật sống nên Hirio vẫn cần ăn uống ngủ nghỉ, và anh gần như có hai ngày không ngon giấc với tiểu yêu tinh này.
“L-Là do công pháp, ta không kiểm soát được…”
Nàng nói dối.
Hirio chỉ với lần đầu tiên đã cung cấp dư thừa năng lượng đến mức giúp nàng tăng đến Level 4 và lên đến tầng bốn [Nhật Luân Kiếm Pháp] vì thế mà việc xảy ra tình huống thiếu nguyên Dương chỉ là một lời nói dối. Nàng vào hôm nay đã hoàn toàn tỉnh táo, và sau cả đêm liên tục bào sức Hirio thì dường như cấp độ đã tăng rất đáng kể, cảm giác như có thể tiến cấp Level 4 [Nhị tinh] bất cứ lúc nào.
Nhưng hiệu quả tăng cấp thì chỉ vừa mới được Yumeko nhận ra mà thôi, nàng vẫn đang chất chật vật và phía dưới cảm giác nóng rát hoàn toàn không mấy dễ chịu, nhưng chẳng hiểu vì lý do gì mà nàng lại thích như vậy.
“Khụ!”
Hirio ho một tiếng và nhìn nàng, hiện tại cũng đã gần sáng và thời gian nghỉ ngơi không còn hợp lý nữa. Và thần thức của anh đã phát hiện vài thí sinh đang di chuyển bên ngoài, họ thậm chí còn tỏa ra sát khí và dường như có đề bài không mấy thân thiện. Có nhiều khả năng học viện sẽ ra đề thi yêu cầu tàn sát các thí sinh khác, chẳng có gì không thể diễn ra cả.
Và nhìn vào tình huống lúc này, Yumeko nằm trên nệm cỏ - nơi từng rất khô ráo nhưng giờ lại ướt sũng và có mùi hơi nồng quá mức. Tình trạng của nàng cũng không thể lập tức chiến đấu, cá nhân anh tin như vậy. Mặc dù Level nàng hơn anh nhưng do chưa từng thấy nàng chiến đấu nên Hirio không thể xác định chiến lực của Yumeko, vì thế mà anh sẽ ra bên ngoài ẩn nấp quan sát.
Quay người mặc trang phục một cách nhanh chóng, đôi mắt vàng kim của Yumeko chưa từng rời khỏi Hirio từ thời điểm anh rút khỏi người nàng. Dường như trong ánh mắt đó có gì đó rất khó nói.
“Sao mình cứ có cảm giác gì đó…”
“Bảng trạng thái.”
Hirio ra lệnh trong lòng.
[Tên: Hirio]
[Tuổi: 76]
[Chủng tộc: Fairyn lai Elf]
[Mật độ Mana: 28%]
[Thuộc tính: Phong - Mộc]
[Level: 3] [Bát tinh]
[Công pháp: Huyễn Trấn Thiên Lực - Tầng: 1]
[Cảnh giới linh hồn: Trung cấp]
[Thể chất: 1m98 - 92kg]
[Hòm đồ: Không]
“À…”
Hirio liếc nhìn Yumeko, nàng lập tức quay mặt đi và lấy tay che mặt.
“Tiểu yêu tinh này… Nàng hấp thu mana tinh khiết từ mình, tụt mất hai cấp tinh rồi.”
“Hệ thống, đây là bí pháp hay kỹ năng chủng tộc sao? Nàng có đang ểm lời nguyền hay dùng ma pháp gì đó để thôn phệ ta không?”
Cánh tay luân chuyển mana, Kim trảo sẵn sàng bật và Hirio không ngại g·iết c·hết Yumeko ngay lập tức nếu nàng đang lợi dụng anh. Nếu chỉ là vô tình thì sẽ không phải vấn đề, nhưng nếu chủ ý của nàng là giả vờ để biến anh thành một nguồn dinh dưỡng dài hạn thì cô gái này cực kỳ không đơn giản.
[Thông tin: Là do bản chất của Hỗn Độn Chân Tâm đã thôn phệ mọi nguồn năng lượng và chuyển hóa thành các dòng mana tinh khiết, Yumeko đã vô tình được hưởng dòng chảy đó khi cơ thể bị chủ nhân thâm nhập]
“Nghĩa là nàng có được mana từ ta chỉ đơn giản là do Hỗn Độn Chân Tâm chuyển hóa dòng mana tinh khiết vào cả cơ thể nàng khi hai ta quan hệ vì cho rằng nàng cũng là cơ thể ta? Nếu vậy thì…”
Hirio giải trừ sát khí, anh lùi ra ngoài và có chút suy tư.
Dường như nàng là người duy nhất hưởng lợi, việc này Hirio hoàn toàn lỗ khi vừa mất đi tinh khí vừa mất cấp độ. Nhưng nếu bản thân anh có nhiều dòng chảy như vậy thì đồng nghĩa cơ thể lúc nào cũng đang trong quá trình tăng tiến thể chất ư?
“Thử thì mới biết được.”
Thần thức nhận ra đang có hơn hai mươi thí sinh ở gần đây, người yếu nhất có Level 3 [Tam tinh] và mạnh nhất là Level 3 [Cửu tinh]. Anh sẽ t·ấn c·ông họ để thử sức, chỉ sử dụng thể chất thuần tuý mà không vận mana.
…
•Vòng thi đầu tiên - cá nhân.
•Số lượng thí sinh hiện tại: 722 831
•Số lượng thí sinh đã hoàn thành: 129
•Yêu cầu cá nhân - Yumeko: Đã hoàn thành.
“Trạng thái.”
Yumeko che giấu bản thân dưới một lớp vải mỏng, nàng có phần mỏi mệt nên chỉ có thể tạm thời khoác lên một tấm vải lớn mà thôi.
[Tên: Fairyn Yorima Yumeko]
[Tuổi: 148]
[Chủng tộc: Eilrine lai Fairyn]
[Mật độ Mana: 61%]
[Thuộc tính: Thuỷ - Hoả - Thổ - Quang]
[Level: 4] [Nhị tinh]
[Công pháp: Nhật Luân Kiếm Pháp - Tầng: 4]
[Cảnh giới linh hồn: Sơ cấp]
[Thể chất: 1m58 - 48kg]
[Hòm đồ: 40m2]
[Kỹ năng: 8 Cấp]
[Vật phẩm: +122]
[Nhật hàn kiếm: 5 Cấp]
“Đúng thật là đã lên một cấp tinh, chỉ trong hai ngày…”
Nàng hoàn toàn đủ nhận thức để biết tại sao chuyện này lại xảy ra, có vẻ Hirio sở hữu thể chất rất đặc biệt có khả năng giúp bạn tình tăng cảnh giới rất nhanh. Nhưng có vẻ như anh cũng cần trả giá, mặc dù Yumeko cũng chẳng thể biết cái giá đó là gì.
“Ui… Ui…”
Nàng không thể khép chặt hai chân mình vào như trước, cảm giác như thể nơi đó đã bị nới rộng quá mức và cảm giác tức bụng như khi ăn quá no khiến Yumeko có phần rất khó khăn khi đứng dậy, nàng có thể cảm giác giữa hai chân mình liên tục chảy ra thứ thuộc về Hirio. Bên ngoài dường như đang có giao chiến, nàng lấy ra một bộ váy áo xinh xắn và tốn kha khá thời gian để mặc được chúng.
Bước đi có phần khó khăn, nhưng Yumeko chắc hẳn sẽ sớm thích nghi được mà thôi, nàng tự nhủ với chính mình như vậy.
Đôi chân di chuyển một cách run rẩy, nàng vịn tay vào vách đá và dùng mắt quan sát xung quanh. Trời chỉ vừa tờ mờ sáng và dường như vẫn khá tối, nàng hiện tại không có chút ít buồn ngủ nào mà chỉ có cảm giác thoải mái, phấn chấn lạ thường.
“Huynh ấy thật không biết thương hương tiếc ngọc gì cả…”
Nói với chất giọng có phần hờn dỗi, nhưng gương mặt lại vô thức mỉm cười. Nếu bất cứ ai từng quen nàng ở quá khứ mà hiện diện ở đây lúc này chắc chắn sẽ không tin tưởng cô gái này thật sự là Yumeko. Nàng là kẻ kiêu ngạo, không thích bị thua thiệt và cực kỳ khó chiều, chỉ có bản tính dễ xấu hổ là vẫn còn đó.
Thở chậm một nhịp, Yumeko phần nào đó đã có thể khôi phục lại tư thế di chuyển bình ổn. Nhưng nàng vẫn chưa ngay lập tức trở về như lúc trước được, phá thân mang đến nhiều bất ổn hơn bản thân Yumeko nghĩ, chưa kể đến việc mà nàng cùng Hirio đã liên tục làm chuyện đó ngay sau khi vừa mới thất thân.
Ầm!!!
Xoẹt!
Đất đá bay lung tung, bên hông Yumeko xuất hiện một thanh katana và nàng nhảy lên ngọn cây cao nhất để quan sát, một mảng rừng có vẻ trống trải trông rất đáng nghi. Có nhiều dư âm cùng các làn khói bụi liên tục bay ra từ đó.
“Khí tức này… Là huynh ấy đang chiến đấu ư?”
Yumeko điểm nhẹ mũi chân và cơ thể lóe sáng.
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Nhật Luân Bộ]
Sau vài giây ngắn, nàng tiếp cận đủ gần để quan sát và nhìn thấy một nhóm người đang nằm b·ất t·ỉnh, khoảng mười người nam nữ có đủ. Bảy người khác đang đứng thành một vòng và bao vây lấy người đàn ông to lớn mà Yumeko sẽ không bao giờ nhận lầm.
“Huynh ấy đang bị bao vây, mình phải giúp.”
Nàng hạ thân xuống và dự định sử dụng kỹ năng thì một tiếng gió rách vang lên, hai người b·ị đ·ánh bay đi một đoạn dài khiến Yumeko giật mình lùi lại.
“M-Mạnh thật!”
Nàng có thể nhìn thấy Hirio vừa di chuyển tránh né các đòn t·ấn c·ông tầm xa và tung hai cú đấm vào đồng thời hai thí sinh khác, cả hai bọn họ không kịp sử dụng các biện pháp phòng thủ và b·ị đ·ánh bay đi một đoạn, một trong hai đã gãy cả cánh tay khi cố đỡ đòn đánh đó.
“Không hề có sự luân chuyển mana? Huynh ấy chỉ sử dụng cơ thể và chiến đấu bằng thể chất?”
Yumeko chắc chắn biết rõ Hirio có sức lực lớn đến mức nào, cơ thể nàng rõ ràng có thể cảm nhận được. Nhưng dường như lúc đó Hirio thật sự có thương tiếc nàng mà giảm sức mình đi, nếu không có lẽ Yumeko sẽ không thể đứng nổi.
“Nếu huynh ấy sử dụng toàn lực với mình thì…”
Nàng nghĩ gì đó với gương mặt đỏ hoe, thân dưới lại bắt đầu nóng lên và khuôn miệng có cảm giác khô khan.
…
[Huyễn Trấn Thiên Lực: Huyễn]
Hirio dậm mạnh vào mặt đất và phóng thẳng về trước, môn công pháp mà sư phụ Hanna cho anh hoàn toàn không có kỹ năng gì cả. Chỉ có duy nhất bốn tầng lần lượt là Huyễn, Trấn, Thiên và cuối cùng là Lực. Các bản công pháp thường sẽ có các tầng ứng với Level mà người tu luyện cần đạt được để có thể học và sử dụng các kỹ năng của tầng đó, tương tự như Yumeko giờ cũng đã có thể sử dụng tầng 4 của [Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Luân] trước đó Akira chỉ có thể tạm thời sử dụng chút ít nhưng Yumeko hiện tại hoàn toàn dư khả năng sử dụng hoàn toàn.
Công pháp có số tầng tối đa sẽ là 10, ứng với Level 10 là tối đa.
Sư phụ Hanna có vẻ như nhận ra Hirio có thể chất cực kỳ cường tráng, và môn công pháp này chỉ duy nhất khả năng tăng cường diện rộng cho thể chất của anh. Sau khi học xong và mở được tầng đầu tiên: Huyễn, Hirio đã có khả năng hồi phục bằng cách chịu đòn và sức bền của anh tăng rất nhiều. Thậm chí ngay khi chịu càng nhiều sát thương thì cơ thể sẽ càng tăng cường và sức mạnh Hirio được tăng tương đương, tuy vậy thì vẫn gây tổn hại nếu mức sát thương quá cao và vượt khả năng chịu đựng của cơ thể.
Năm thí sinh còn lại đồng loạt nhìn nhau, ngay lập tức quay đầu bỏ chạy về năm hướng khác nhau và Hirio thở phào một hơi. Anh sẽ không truy đuổi vì không cần thiết, thay vào đó thì nên tiếp tục bài thi khi đã thử nghiệm sức mạnh của mình lúc này.
“Ồ… Hiếm thấy một kẻ thể tu thuộc chủng tộc Fairyn.”
Trên bầu trời phát ra âm thanh của nữ giới và bỗng một thứ gì đó trông như cánh cửa xuất hiện giữa hư không, nó chậm rãi mở ra và bên trong có hai cô gái đang đứng nhìn Hirio.
Dựa theo quan cảnh phía sau cánh cửa thì họ dường như đang ở trong một ngôi đền, nhưng những người này lại có pháp bảo hay thứ gì đó giúp họ mở ra một cánh cửa không gian. Điều này khiến Hirio chợt cảnh giác.
“Ta hứng thú với ngươi đấy, nhóc! Tên ngươi là gì?”