Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 190: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng thực chiến 1 vs 1
Phần thi lý thuyết kéo dài bảy ngày, mỗi ngày là một môn thi hoàn toàn cách biệt với tổng thời gian làm bài là tám tiếng không giải lao.
Mỗi phòng thi có năm mươi thí sinh, ngoại trừ năm ngươi người đạt hạng đầu tiên trong phần thi cá nhân đầu tiên được đặc cách thành hai phòng thi với phòng thứ nhất là mười người hạng đầu, phòng còn lại là bốn mươi người còn lại.
Từng môn thi được đưa ra là:
Ma thuật.
Hắc thuật.
Năng lượng học.
Nguyên tố học.
Cổ sử học.
Sinh vật học.
Chức nghiệp học.
Mỗi môn thi có điểm tối đa là 100 và nếu hoàn thành xuất sắc sẽ có điểm chuẩn là 700, không có yêu cầu tối thiểu để vượt qua bài thi. Dù sao thì phần thi này cũng chỉ là để phân chia các nhóm thí sinh về trình độ học thức mà thôi.
Sau phần thi lý thuyết sẽ đến phần thực chiến một đấu một tại hội trường.
Trong thời gian thi đấu vòng thực chiến sẽ là giai đoạn chấm thi, sau khi có kết quả sẽ ngay lập tức đến với vòng thứ tư: Phần thi tổ đội.
Dựa theo kết quả của hai phần thi lý thuyết và thực chiến, sẽ có sự sắp xếp cho mỗi tổ đội năm thành viên và tiến vào các bí cảnh với đầy đủ đề thi khác nhau.
Đó cũng là phần thi có thời gian dài nhất và khó khăn nhất, cũng là phần thi được cực kỳ nhiều người quan tâm đến. Bởi lẽ nó gần như sẽ định hình tương lai phát triển của mỗi người.
…
“Xin chào mọi người! Lần thứ hai chúng ta lại gặp nhau trên hội trường rộng lớn này nhỉ?”
Giọng nói ấm áp của Thánh nữ Tomori truyền khắp mọi nơi, 750 thí sinh lặng im đứng tại giữa quảng trường khổng lồ và trên khán đài là hàng dài người quan sát, số lượng thậm chí còn nhiều gấp trăm lần buổi lễ đầu tiên.
Bởi vì vòng thi lý thuyết nhàm chán đã hoàn thành, và trong thời gian các giám khảo chấm bài sẽ là vòng thi mang tính danh dự lớn nhất của đợt tuyển sinh.
Vòng chiến: Một chọi một!
Đây là vòng của những trận chiến, chỉ có người thắng và kẻ thua. Và do là một vòng thi để phân nhánh nên chắc chắn thứ hạng cũng sẽ ảnh hưởng đến việc sở hữu đội nhóm mạnh hay yếu trong vòng thi tổ đội ngay sau đó.
“Mọi người hầu như đều mong chờ vòng thi này, tôi có thể nhìn thấy rất nhiều khán giả và các vị cao tầng từ mọi nơi cũng đều đang quan sát và cực kỳ hứng thú với vòng thi này.”
Tomori lần nữa cất tiếng, nàng vung tay lên cao và một bảng chữ cực lớn hiện lên giữa bầu trời.
Mọi ánh mắt phấn khích đổ dồn vào và trên bảng hiện lên các cặp đấu cho vòng thứ nhất.
“Này này! Chúng ta không gặp nhau! Thật may quá!”
“Origi là ai? Cái tên này lạ quá.”
“Mình phải gặp một kẻ đứng hạng 103 trong vòng cá nhân sao? Khốn!”
“Anh bạn à… Sao ngay từ vòng đầu chúng ta lại gặp nhau vậy?”
“Thời điểm tỏa sáng của ta đã đến!!!”
“Nếu mình có màn thể hiện tốt, có khi sẽ được các trưởng lão học viện để ý đến!”
“Chỉ cần vào trong top 300 là được, chỉ cần vào trong top 300…”
Các thí sinh ồn ào và nhộn nhịp hẳn đi, trên đài cao, Tomori mỉm cười nhìn về bảng danh sách và ngay hội trường dành cho những cao tầng đang có vài chục người ngồi nhìn một lượt bảng thi đấu.
Bảng thi đấu thứ 257: Hanakii - Level 3 [Thập tinh] vs Kiilung - Level 3 [Cửu tinh].
“Thằng bé có vẻ như sẽ không gặp quá nhiều rắc rối trong vòng này.”
Cốc trà nóng hổi được đặt xuống bàn rất nhẹ nhàng, mái tóc đen khẽ động và Genju trầm ngâm một hồi lâu.
“Hiếm khi thấy ngài Nhất Thượng Long cao quý đưa ra lời đánh giá tốt như vậy cho một thí sinh? Là vì người quen biết sao?”
Bỗng ngay gần bên cạnh phát ra âm thanh cực kỳ mị hoặc, giọng nói mềm mại như thể len lỏi vào sâu tâm trí của bất kỳ người đàn ông nào và gợi lên d·ụ·c vọng được chôn giấu nơi sâu nhất của tâm cang.
Genju chững lại, ông đã tu luyện [Nguyệt Thần Kiếm Pháp] đến cực thức và do cảnh giới Level 14 [Trung] [Tầng 2] hoàn toàn đủ để loại bỏ tạp niệm bình thường ra khỏi bản thân, nhưng phần nào đó vẫn thỉnh thoảng bị nữ nhân này khiến tâm thần bất an.
Ông khẽ nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh - nơi phát ra giọng nói và chỉ thấy một màn sương trắng, chỉ lộ ra đôi mắt màu tím sẫm sáng như ngọn đuốc.
“Hà… Sương trắng? Nếu cô muốn che giấu danh tính thì dùng thứ rẻ tiền này có vẻ như là hơi coi thường mọi người tại đây nhỉ?”
Genju chưa lên tiếng mà đã có người cướp lời từ ông, một phụ nữ với dung mạo cực kỳ xinh đẹp nhưng phong thái lại cao ngạo đến khó tin, cặp kính vuông cùng mái tóc đuôi ngựa khiến cô trông như một giáo viên khó tính.
Giang Lưu Như - Luyện Đan sư - Level 14 [Hạ] [Tầng 1].
“Giang trưởng lão đừng như vậy, dù sao thì giờ nàng cũng là một trưởng lão của Học viện rồi. Chúng ta tốt nhất nên giữ bầu không khí thật bình yên.”
Người có ngoại hình là một cậu nhóc lên tiếng, các con rối xung quanh cũng gật đầu như thể đồng ý.
“Hừm… Đúng là hồ ly tinh.”
“Học viện có thể nể tình Giang gia mà châm chước cho cô, nhưng cô nghĩ việc nói chuyện với một Nguyên lão với thái độ đó sẽ dễ dàng được tha thứ sao?”
Màn sương trắng lại phát ra âm thanh mị hoặc kia, gương mặt Giang Lưu Như bỗng đỏ lên và cô có cảm giác như mình vừa bị bỏ mê hay gì đó tương tự, không tự chủ mà có cảm giác ngại ngùng.
“Cộp!”
Trên tay xuất hiện một viên đan dược, cô bóp mạnh và nó vỡ nát tạo ra một vòng bảo hộ bọc lấy toàn thân mình. Giang Lưu Như thở phào một hơi và ánh mắt vẫn như cũ nhìn về màn sương trắng kia.
“Phù Dung nguyên lão nếu đã dùng cái danh nghĩa Nguyên lão Yêu giới thì cũng không cần thiết có mặt tại đây nữa, từ khi nào mà ngay cả chuyện tuyển sinh của Học viện cũng cần đến sự hiện diện cao quý của ngài chứ?”
Màn sương hừ lạnh một nhịp, ngay sau đó nó tan biến và một bóng hình nữ nhân chậm rãi xuất hiện.
Mái tóc bạch kim óng ánh mượt mà, đôi tai hồ ly dựng thẳng và trông cực kỳ mềm mại. Trang sức cực kỳ bắt mắt cũng khiến cho nàng càng trở nên sang trọng hơn hẳn, dung nhan như được tưởng tượng ra để miêu tả sự hoàn mỹ tuyệt đối.
Đôi chân dài trắng nõn không có bất kỳ tỳ vết nào hiện hữu trên đó, làn da sáng mịn như ngọc và phần ngực cực kỳ nở nang cùng vòng eo như thể không xương khiến dù cho bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ gục ngã. Nàng diện váy áo cực kỳ xinh đẹp và như thể nó đang toả ra hào quang chói mắt vậy.
Ngay thời điểm nàng lộ diện, toàn bộ hội trường trên cao như thể bị hấp dẫn và mọi thứ xung quanh trở nên lu mờ đi. Đôi mắt đẹp không hề để tâm đến bất kỳ ai ở đây mà chỉ đang lướt thật nhanh dưới quảng trường, như thể nàng đang tìm kiếm ai đó vậy.
“Không thấy… Chuyện gì thế này?”
Phù Dung tự hỏi, nàng khẽ nhắm mắt và mọi người như thể vừa hoàn hồn sau khi bị sắc đẹp kia mê hoặc.
“Cửu Vĩ Thiên Hồ Vương đúng là không hổ Đệ nhất mỹ nhân Yêu giới, ngay cả khi ta là nữ nhân cũng không thoát khỏi việc bị ngài mê hoặc.”
Giọng nói phát ra từ một vị trí khá xa, nơi đó đang ngồi một người phụ nữ với đôi mắt trắng dã và bốn cánh tay, cô mỉm cười nhìn Phù Dung và như thể đang tán thưởng nàng vậy.
“Hừ!”
Phù Dung như thể chẳng quan tâm đến, nàng lần nữa thôi động thần thức và quét toàn bộ các thí sinh phía dưới.
“Nàng đang tìm kiếm gì sao?”
Giang Lưu Như truyền âm hỏi, bốn trưởng lão gần đó đều đồng loạt lắc đầu và họ cố không tò mò chuyện này. Dù sao thì các Nguyên lão cũng chẳng cần phải hỏi ý ai nếu muốn làm gì đó, trừ khi nó quá ảnh hưởng đến danh tiếng hay tạo ra thiệt hại quá lớn cho Học viện, họ sẽ đều nhắm mắt làm ngơ.
“Ồ… Có vẻ đông vui nhỉ?”
Bỗng một chất giọng nhí nhảnh cất lên, không gian rung nhẹ và Angell xuất hiện với một chú c·h·ó con nằm gọn trong lòng mình.
Cô nhảy chân sáo đến chỗ Genju và đưa con c·h·ó cho ông, sau đó trên tay xuất hiện một que bánh ngọt.
Cắn mạnh một cái, Angell nhìn xung quanh và mọi người cũng gật đầu chào cô.
“Bả đang làm gì vậy?”
“Tôi chịu… Có vẻ như đang muốn tìm thêm người về Thiên Hồ Phong mà thôi.”
Genju đáp trả, con c·h·ó trong tay ông run rẩy liên hồi như thể đang sợ hãi và Genju cũng chỉ có thể lắc đầu nhìn Angell.
“Hả? Nhưng em nhớ là Thiên Hồ Phong đâu có nhận nam giới vào? Còn bả chỉ đang dò xét các thí sinh nam kia kìa!”
Angell chu môi nói, cô chỉ tay vào Phù Dung và cười cười.
“Hay là bả đang kiếm chồng? Có vẻ ế quá lâu nên bắt đầu thấy cô đơn rồi nhỉ?”
Cô lại cười tươi hơn nữa và bước đến, Genju cùng các trưởng lão khẽ lắc đầu và đều vờ như không thấy gì.
“Hà nhô! Cô đang tìm ai vậy?”
“Tứ Thượng Long? Cô đúng là nơi nào nhộn nhịp cũng có mặt nhỉ?”
Phù Dung khẽ giật mình, nàng không có cách nào phát hiện Angell đi đến sát bên mình như vậy. Và bỗng có cảm giác mát lạnh sau lưng, nàng giật người về sau và đôi mắt đẹp mang theo chút u oán nhìn Angell.
“Cô đừng có giở trò! Tránh xa ta ra!”
Nàng nói với giọng lạnh lùng, Angell nhàm chán rút tay về và có chút tiếc nuối.
“Chán thật… Trong cả Hội đồng thì duy nhất cô là Angell này chưa được chạm thử, nhìn làn da kia xem, nhìn vào bờ mông và vòng eo đó kìa… Bầu ngực khổng lồ kia nữa… Chậc chậc!”
Angell thở dài, cô phẩy phẩy tay và lắc đầu.
“Đệ nhất mỹ nhân nhưng lại không ai được chạm vào thì thật phí của giời mà…”
“Được rồi Angell, nếu còn để cún con ở đây thì áp lực sẽ nghiền nát nó mất.”
Bỗng Genju cất tiếng và Angell hốt hoảng chạy đến bế lấy c·h·ó con, cô vuốt vuốt nó và hôn mạnh vào mặt chú cún.
“Ui! Ui! Chị xin lỗi em nhé! Em phải thật khỏe mạnh nha!”
“Nhưng tại sao cô lại tự dưng bắt một con c·h·ó con như vậy theo mình? Sở thích mới à?”
Người có ngoại hình là một cậu nhóc với những con rối lên tiếng, ông cũng là trưởng lão của Học viện.
Mafy - Thuật Sư - Level 13 [Chuyển hóa].
“Đâu có? Chỉ là một món quà cho người bạn mới thôi!”
Angell cười nói, cô nhìn chú cún và nụ cười càng trở nên tươi tắn hơn.
“Bạn mới?”
Genju khẽ cau mày, ông bỗng có chút gì đó nhớ lại và lắc đầu.
“Thánh Mẫu nói rằng nếu có thể mang cho em ấy một chú cún thì em ấy rất vui, dù sao thì sau khi chú c·h·ó trước đây của em ấy c·h·ế·t có vẻ như tâm trạng đã không tốt lắm. Anh Genju nhỉ?”
Cô nói, sau đó là quay sang Genju cười tươi.
“...”
“Haha! Anh nhàm chán thật đó!”
Angell cười nói, cô vẫy tay với mọi người nơi đây và biến mất.
“Cô ấy có hơi… nhộn nhịp nhỉ?”
Mafy cười nói, Genju chỉ đành lắc đầu thở dài và mọi ánh mắt lần nữa tập trung xuống khán đài.
Trong lúc bọn họ đang trò chuyện thì vòng thứ nhất đã bắt đầu, sân đấu đã được đưa lên và nó có vẻ tương đối rộng với địa hình có bốn khu vực chia sân đấu làm bốn phần khá riêng biệt để phù hợp cho mọi thí sinh.
Phần tư thứ nhất: Sa mạc với chỉ toàn cát và chẳng có gì ngoài cát cả.
Phần tư thứ hai: Rừng cây, tuy sân đấu không quá rộng nhưng khu rừng này có diện tích cũng tương đối đủ để lẩn trốn, cây không quá to hoặc cao và người ở trên khán đài vẫn có thể quan sát toàn cảnh.
Phần tư thứ ba: Hồ nước.
Phần tư thứ bốn: Vùng đất cằn cỗi với các vùng đang cháy rực, sức nóng và địa mạch dung nham vẫn luôn nằm ở dưới và sẽ nổ tung bất cứ lúc nào.
“Đã đến trận thứ hai rồi à?”
Gã to béo nói, hắn nhìn quanh và gật nhẹ đầu.
“Ồ… đây là?”
Bảng thi đấu thứ 2: Hirio Level 4 [Nhất tinh] vs Riel Level 4 [Nhất tinh].
Genju có chút hứng thú nhìn xuống, trên sàn đấu xuất hiện hai thân ảnh là một cô gái với mái tóc xám tro được thắt gọn đặt một bên vai và chàng trai cũng có màu tóc xám tro nhưng gương mặt lại có phần nhăn nhó hơn hẳn.
“Ngay vòng thi đầu tiên…”
Hirio thở dài nói, anh nhìn về trước mặt và Lauriel vẫn rất dửng dưng, nàng rút ra một thanh trường kiếm sáng bóng và chỉ thẳng vào mặt anh.
“Xin chỉ giáo!”