Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 191: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng thực chiến 1 vs 1
Bảng thi đấu thứ 257: Hanakii - Level 3 [Thập tinh] vs Kiilung - Level 3 [Cửu tinh].
“Hmm… Cũng không tệ, đối thủ đồng cấp.”
Hanakii gật gù và nhìn quanh một vòng, cậu chợt thấy ánh mắt như n·gười c·hết của Hirio bên cạnh và bỗng giật mình.
“Gì đấy! Lại gây chuyện gì à?”
Cậu hỏi, do bản thân trước đó chỉ tập trung dò tìm tên của mình trên bảng thi đấu nên không để ý lắm xung quanh nên thật lòng không biết chuyện gì đã xảy ra, cậu có thể rất nhạy cảm với sát khí và những thay đổi khác thường, nhưng Hirio cũng chỉ đang tra cứu tên mình thôi mà.
Bảng thi đấu thứ 2: Hirio Level 4 [Nhất tinh] vs Riel Level 4 [Nhất tinh].
Hanakii nhìn thấy nguyên do cho sự thất thần kia của Hirio, cậu nhìn lại và không thấy hình bóng Lauriel đâu cả, nhưng ngay từ đầu thì cũng chẳng thấy nàng đâu nên thật ra không quá lạ với sự thiếu vắng này.
“Nói mới để ý, từ khi khai mạc thì chẳng còn thấy chị ấy đâu nữa, chú mày có biết gì không?”
Hirio im lặng không đáp trả, anh vẫn giữ nguyên bộ mặt như người sắp c·h·ế·t và bên hông truyền đến cảm giác đau nhói cực khó tả.
“Lauriel có việc trước đó nên đi ra ngoài một tí, việc có liên quan đến Uyển Nhi thì phải.”
Anh nói, bỗng cảnh tượng nàng với biểu cảm lạnh tanh nhéo mạnh hông mình chợt hiện về và lại nhói đau lần nữa. Rõ ràng đâu có liên quan gì đến Hirio đâu, hoặc có?
“Uyển Nhi? Là ai?”
“Anh không biết cũng phải, là một người quen cũ của tôi tại Nhân giới. Chuyện rất dài nên giờ cũng không tiện nói, chỉ biết là hình như nàng ấy vẫn chưa được tự do.”
Anh nói, cảm giác trong lòng Hirio lần nữa trầm xuống. Quá khứ đã từng hứa sẽ bảo vệ Lâm Uyển Nhi, đã từng dạy dỗ nàng một đoạn thời gian. Tuy ngắn nhưng thật sự đó là đoạn thời gian yên bình nhất đời Hirio.
“Vậy ngươi có chiến thuật gì chưa? Hay định dùng sức mạnh tình yêu để chị Lauriel thất bại?”
Hanakii cười nói, đôi mắt cậu hướng về phía hội trường trên cao và chẳng hiểu sao lại có cảm giác như ai đó đang dò xét cậu.
“Tôi sẽ cố gắng hết sức.”
“Đừng thua quá thảm là được.”
Hirio cười khổ, sau khoảng nửa giờ thì trận đầu tiên cũng đã kết thúc. Cơ thể có chút lo lắng nhưng vẫn phải bước lên sân đấu, anh tìm kiếm hình ảnh kia nhưng vẫn không thể thấy nàng kể từ lúc đó. Lauriel có vẻ như sẽ lên sân đúng giờ, nàng không phải người sẽ trễ hay từ bỏ.
Đúng vậy, ngay thời điểm Hirio lên sàn thì bên kia cũng chậm rãi xuất hiện hình bóng người anh yêu thương nhất. Nàng dừng chân và trông bộ dáng có chút gấp rút, có vẻ như cũng chỉ vừa xong việc bên ngoài mà thôi.
“Ngay vòng thi đầu tiên...”
Trước mặt anh, Lauriel rút thanh trường kiếm và chỉ thẳng một đường, nàng cười nói.
“Xin chỉ giáo!”
“Trận thứ hai… Bắt đầu!”
Xoẹt!
Hirio giật mình lùi người, thanh kiếm bay sượt qua mặt anh và một vết cắt trên mặt Hirio chảy ra máu tươi. Cơ thể ngay lập tức phóng thẳng về sau và đôi mắt cũng nhận thấy một thân ảnh đang chạy rất nhanh đến chỗ mình.
“Nhanh quá!”
Trên khán đài, rất nhiều người cũng giật mình tương tự Hirio, tốc độ của Lauriel thật sự rất nhanh nếu chỉ so sánh với những dũng giả Level 4 thông thường, thậm chí hiện tại tốc độ của nàng đã nằm ở Level 4 cao giai (7,8,9 tinh) việc Hirio có thể tránh né và phản đòn cũng hoàn toàn đáng để nể phục.
“Hai người này có kỹ năng chiến đấu thật xuất sắc!”
“Cậu trai kia thật đúng là có tiềm năng, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một Chiến Binh cực kỳ nổi trội.”
Phía dưới, Hirio dậm mạnh chân trái lên mặt sân và cảm nhận được cả bàn chân mình đã bị lún xuống phần cát nóng. Anh cần phải di chuyển bản thân ra khỏi phần sân có địa hình sa mạc này, nơi đây quá rộng lớn và trống trải, không thể sử dụng điểm tựa cho những cú bật hay đánh từ điểm mù.
Và tốc độ cùng sự cơ động của Lauriel lại hơn Hirio quá nhiều, anh phải tìm cách dẫn nàng vào vùng rừng cây để có thể tạo ưu thế cho bản thân.
Dù không muốn, Hirio vẫn sẽ đánh trận này với toàn bộ sức mạnh của mình.
Keng!
[Tứ cấp Tiên pháp: Kim Trảo]
Thanh kiếm bị chặn lại, Lauriel nhìn hai cánh tay đã hóa thành kim loại của Hirio và cười nhạt. Nàng xoay người một vòng và gió lốc ngay lập tức cuốn thành một đám bụi cát bay mịt mù.
Hirio cũng lập tức dậm mạnh chân xuống, nền cát bay lên và cơ thể anh phóng thẳng về phía rừng cây.
“Chạy?”
Hanakii có chút suy tư, dựa theo cậu quan sát thì Hirio với thể hình và sức bền cực lớn thì những nơi rộng rãi mới là điểm mạnh của mình chứ không phải nơi chật hẹp như rừng cây. Tại sao Hirio lại cố dẫn dụ Lauriel đến rừng cây?
“Đừng nói là ngươi cho rằng chị Lauriel không có kinh nghiệm chiến đấu trong địa hình đó chứ?”
Ầm!
Một cú đá từ bên hông tung ra, Hirio chụp lấy cổ chân Lauriel và quăng nàng thẳng về phía khu rừng lớn kia. Ngay lập tức thân ảnh Lauriel biến mất và từ phía trên cao hiện lên một vệt sáng bạc.
[Nguyệt Thần Kiếm: Nguyệt Dạ]
Xoẹt!
Anh lách người sang bên, và ngay sau khi né được đợt kiếm khí đầu tiên thì liên tiếp năm đạo kiếm khí khác lại đánh tới. Hirio phải vừa tránh né vừa dùng [Kim Trảo] để phản đòn, nhưng sau khi đến đòn thứ tư, hai tay anh như thể bị chẻ đôi.
“Đau…”
Cảm giác cực kỳ khó tả, Hirio có thể cảm giác được bản thân vừa bị chém nhưng lại chẳng có vết thương nào trên tay. Và hai đạo kiếm khí kia hoàn toàn chẳng bị chặn lại mà hướng thẳng vào cơ thể anh.
“Hự!”
Hirio nghiến răng, một đạo kiếm khí chém thẳng vào bả vai và một đạo khác thì ngay bẹn đùi, nếu không phải do quỷ đạo di chuyển của Hirio là cực kỳ ngẫu nhiên thì anh đã phải nghi ngờ Lauriel đang cố ý nhắm vào giữa háng mình.
“Em ra tay nặng thật đấy…”
Than thở chút ít, anh tiếp tục phóng thẳng về phía phần sân đấu rừng cây, Lauriel cũng di chuyển theo và gương mặt vẫn như cũ lạnh tanh không chút thay đổi.
“Ui…”
“Trông có vẻ đau…”
Yumeko dùng hai tay che mắt, nàng đang quan sát trận chiến thông qua một màn hình khổng lồ tại khán đài và cảnh tượng Hirio bị chém hai đòn kiếm khí kia hoàn toàn rất rõ ràng. Chẳng hiểu sao mà ngay thời điểm đòn thứ hai chém trúng bẹn đùi Hirio thì trái tim nàng như thể ngừng đập vậy, nhưng ngay sau đó là cảm giác thả lỏng và nàng cảm thấy thật may mắn.
Nàng chẳng biết từ khi nào mà lại có thói quen nhìn Hirio, cảm giác như thể một khi Hirio bị thương thì Yumeko sẽ cực kỳ khó chịu.
“Nhanh thật, Nguyệt Thần Kiếm pháp quả đúng là rất khó chịu.”
Ngay bên cạnh nàng, Akira lên tiếng, cậu thật sự rất e dè môn kiếm pháp này. Mặc dù các bản công pháp của Nguyệt Thần Kiếm vào thời điểm hiện tại chỉ là tàn quyển. Nhưng sức mạnh của nó vẫn không thể coi thường, dù cho không thể luyện đến Cực thức thì uy lực cơ bản đã đủ để so sánh với những môn công pháp cấp cao khác.
Ầm!!!
Cơ thể bị đánh bay thẳng vào một thân cây lớn, Hirio gục xuống và lăn nhanh một vòng. Anh đứng dậy tiếp tục chạy thẳng một mạch.
“Lại chạy?”
Mọi người trên khán đài và các thí sinh khác có chút khó hiểu, họ cảm thấy rõ ràng Hirio đã có thể đối kháng với cô gái tên Riel kia nhưng lại đa phần đều chọn cách bỏ chạy. Và tốc độ cũng không thể bằng đối phương nên hiện tại thì số thương tổn mà Hirio phải chịu lại tăng thêm.
[Phong Chi Lực: Thuẫn Sát]
Hai vòng phép màu xanh xuất hiện, Hirio xoay người đấm thẳng vào nó và đoàn năng lượng hệ Phong bắn xuyên không khí hướng thẳng đến Lauriel.
[Nguyệt Thần Kiếm: Bán Nguyệt]
Màn chắn trắng sáng xuất hiện trước mặt Lauriel, nàng giật người lùi một nhịp. Đôi mắt đẹp khẽ nhìn xung quanh và trên mặt bỗng nở một nụ cười nhạt.
“Anh nghĩ rằng địa hình này mình sẽ có lợi thế hơn sao?”
“Có lẽ vậy?”
Hirio đáp, anh thu tay và cảm giác như thể mana của mình vừa vơi đi một nửa. Với người tu luyện [Huyễn Trấn Thiên Lực] thì mana sẽ chuyển hóa thành thể lực và ngoại lực, điều này vô tình khiến Hirio đã có lượng mana cực ít nay lại càng ít hơn nữa.
“Anh sai rồi, sai lầm rồi.”
Lauriel hiếm thấy cười nói, nàng giơ kiếm lên và trọng tâm cơ thể hạ xuống.
“Khu rừng là quê nhà của Tiên tộc…”
Nàng khẽ nghiêng người và cơ thể bật cao lên một nhánh cây, một loạt chiếc lá rụng xuống và Hirio có thể cảm thấy các giác quan của mình đang bị hạn chế lại gắt gao.
“Và em là một Thiên Tiên, anh quên à?”
Giọng nói mềm mại của nàng vang lên phía sau Hirio, anh đập mạnh hai tay vào nhau và sóng xung kích oanh tạc mạnh xung quanh thổi bay đi đống lá cây kia.
“Và anh cũng là một Thiên Tiên, em cũng không có trí nhớ quá tốt nhỉ?”
Hirio nói, trên tay bỗng xuất hiện một vòng không khí dao động xoay tròn cực mạnh và liên tục hút tất cả mọi thứ vào bên trong.
[Phong Chi Lực: Hắc Phong]
“Tìm được rồi, thì ra ngươi đã chuyển đổi chủng tộc.”
Bỗng bên tai Hirio vang lên một âm giọng cực kỳ mê người, chất giọng như thể một thứ chất kích thích mạnh bạo khiến toàn thân anh nóng rực lên và lâm vào huyễn hoặc tột độ.
[Hỗn Độn Chân Tâm]
[Thông tin: Xuất hiện sự đe doạ, kích hoạt chế độ ẩn nấp dò xét?]
“Đe doạ?”
Oành!
Cơ thể Hirio và Lauriel bị bắn mạnh ra hai phía, anh bị đập mạnh vào thân cây và Lauriel rất nhẹ nhàng đứng trên thân cây, nàng có chút khó hiểu nhìn anh.
“Nhường em à?”
Hirio không đáp trả, chỉ là hiện tại anh đang chìm trong tâm niệm bản thân và nơi Hỗn Độn đang xoay tròn bỗng chốc thu nhỏ lại.
“Hỗn Độn Chân Tâm? Chuyện gì đang xảy ra?”
“N-Ngươi chưa sẵn sàng…”
Giọng nói đáp trả Hirio, anh khẽ mở mắt và cơ thể đứng nhanh dậy. Lauriel vẫn đang đứng cách đó không xa và nhìn anh chằm chằm.
“Mình đang bị ai đó nhắm đến, hoặc là Hỗn Độn Chân Tâm đã bị để ý…”
Cơ thể bỗng nhói lên cơn đau giữa lồng ngực, Hirio buộc lòng phải hoàn thành trận đấu này càng nhanh càng tốt, anh muốn chạy trốn khỏi cảm giác này.
[Huyễn Trấn Thiên Lực: Trấn]
Hirio vung tay về trước và bóp chặt, hai chân dậm mạnh xuống đất và tạo ra hàng chục vết nứt chạy thẳng đến chỗ Lauriel. Nàng tránh né rất nhẹ nhàng với một cú nhảy và bỗng có gì có đè thẳng lên cơ thể Lauriel, đôi mắt mang theo vẻ ngạc nhiên nhìn về Hirio.
“Cái này… Trấn Thiên của Hanna?”
Nàng siết chặt trường kiếm trong tay và dự định sử dụng kiếm pháp, nhưng Hirio tăng toàn bộ sức lực vào đòn Trấn và ngay lập tức toàn bộ cử động của Lauriel bị phong bế. Nàng bị áp lực vô hình trấn áp không thể nhúc nhích hay thậm chí là hít thở cũng không thể.
“Sao mà thân thể nhỏ nhắn kia lại khỏe dữ vậy?”
Anh nói, mặc dù đã dồn toàn lực cho đòn Trấn nhưng Lauriel vẫn đang chống chịu được khá lâu mà không gục ngã. Nếu cứ tiếp tục thì ngay thời điểm anh cạn kiệt thể lực thì thất bại là chuyện hiển nhiên.
Nếu không thể thắng, anh buộc phải thua thật nhanh.
Ầm!
Nhưng có vẻ như Lauriel với Level 4 [Nhất tinh] chỉ có thể chống đỡ đòn Trấn của Hirio trong vài phút, nàng gục xuống và trọng tài ngay lập tức xuất hiện.
“Chiến thắng bảng thi đấu thứ 2: Hirio!”
Lão nói và chỉ tay, nhưng thay vì ăn mừng hay cảm thấy thoải mái thì anh ngay lập tức lao đến ôm lấy Lauriel và phóng thẳng về phía phòng nghỉ.
Hanakii đứng sẵn tại đó, một vòng kết giới được mở ra và thời điểm Hirio ôm Lauriel bay thẳng vào, kết giới đóng lại cực nhanh.
“Gì đấy?”
“Có vẻ như thí sinh Hirio này rất quan tâm đến đối thủ của mình nhỉ?”
Khán giả vang lên những âm thanh khó hiểu, mặc dù sau khi công bố kết quả thì họ sẽ không thể nhìn thấy sân đấu nữa. Nhưng hành động của Hirio là rất nhanh và những người ở đủ gần vẫn thấy hành động anh lao tới bế Lauriel đi.
“Họ là người quen chăng?”
“Có thể là anh em, tôi trông thấy cũng khá giống nhau.”
“Không chừng là người yêu, hoặc có khi là vợ chồng cũng nên.”
Các thí sinh của kỳ tuyển sinh đều chỉ cần dưới 600 tuổi là có thể đăng ký, và do tuổi trưởng thành của bán nhân đều dao động ở 150 đến 200 nên việc rất nhiều thí sinh đã có gia đình là rất bình thường.
“Chỉ vậy thôi?”
Akira có chút hờ hững, cậu đã mong chờ trận đấu dài hơn và nhiều kỹ thuật hơn. Nhưng mặc dù đồng cấp thì vẫn có chênh lệch giữa người với người. Hirio thắng cũng không quá áp đảo nhưng có phần khá nhạt nhẽo.
“Người tên Riel đó…”
Yumeko thì lẩm nhẩm, trong lòng nàng dâng lên sự khó chịu và nó cũng rất nhanh tan biến hoàn toàn.
“Có chuyện gì?”
Hanakii nhìn thấy Hirio đang ôm chặt Lauriel và nàng có vẻ khá thản nhiên, nhưng biểu cảm của Hirio là một sự sợ hãi đang hiện lên rất rõ.
“Có ai đó vừa tìm thấy tôi, âm thanh bỗng nhiên vang lên trong đầu và mọi thứ mất kiểm soát…”
Hirio không muốn nhắc về Hỗn Độn Chân Tâm, mặc dù lý do chính cho sự lo lắng và sợ hãi lúc này của anh đến từ việc Hỗn Độn đã bị phát hiện. Hoặc trước đây chính bản thân Hỗn Độn đã nói với anh rằng có khả năng đại năng tại Eilrine này phát hiện ra sự tồn tại của nó, và khi đó thì chắc chắn không phải chuyện tốt.
“Ngươi nói phát hiện? Là phát hiện cái gì? Hắc tinh?”
Hanakii suy tư vài giây, cậu ngay lập tức nhớ đến thứ đã đưa Hirio lên Eilrine này và nó có vẻ là thứ duy nhất có thể khiến những kẻ cao tầng kia hứng thú.
“Không có vấn đề gì, nếu thật sự những kẻ đó muốn gì từ ngươi thì đơn giản một ý niệm là xong. Hiện tại ngươi vẫn ở đây chắc hẳn là do sau khi phát hiện ngươi thì họ cũng không thật sự hứng thú.”
“K-Không… Cảm giác này…”
Hirio ngập ngừng, anh không biết phải miêu tả như thế nào về cảm giác vừa nãy.
Nó không hẳn là sự sợ hãi… Cũng chẳng phải lo lắng khi bị phát hiện.
…Cảm giác như khi bản thân đang làm chuyện xấu thì bị người quen phát hiện.
Đúng! Đúng!
“Là cảm giác như vậ-”
Cảnh vật trước mắt bỗng thay đổi, Hirio không còn cảm thấy Lauriel trong vòng tay mình nữa, anh nhìn quanh một lượt và nhận ra nơi đây chỉ còn lại bóng tối.
Một tia sáng lóe nhẹ lên, cảnh vật lập tức thay đổi và Hirio chợt nhìn thấy hình bóng của bản thân mình lúc trước.
Nhân dạng Hàn Tư Không đang đứng đó.
Mái tóc đen nhánh, đôi mắt bình tĩnh nhìn ngắm hoàng hôn.
Hắn trông gầy hơn hẳn anh trước đây, trên cơ thể cũng là một bộ hắc bào nhưng lại rất mới, chúng đẹp đến mức khó chịu.
“Ảo cảnh? Nhưng sao mình lại có cảm giác qu-”
“Quen thuộc. Đúng chứ?”
Giọng nói dịu dàng của nữ giới kết thúc câu nói của Hirio, anh không thấy bất kỳ ai cả, nhưng giọng nói này chính là của người đã phát hiện ra anh trong trận đấu đó. Không thể sai được.
“Chúng ta thật có duyên nhỉ? Sư tôn.”