Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12. Một cuộc sống mới không như mong muốn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12. Một cuộc sống mới không như mong muốn


[Không có gì quý hơn độc lập tự do!]

[Nguyễn Tuệ: Tối nay cổng chung dãy ký túc xa 8h nha mọi người.

Thế giới thật đáng sợ.

Là những người Rank A đang mỉm cười đầy đắc ý và hào hứng hướng tới Rank S.

Thở dài một hơi, Lê Phong Thiên bật dậy đi đến bàn học bên phải, căn phòng này đúng là chẳng thiếu thứ gì cả.

[Hệ thống xếp hạng có một số ý nghĩa nhất định.]

“Cái này dường như khiến tất cả mọi người mờ mắt cả rồi, bản thân mình cũng vậy. Nhưng đảm bảo có gì đó phía sau, không thể nào đơn giản đến mức như vậy được.”

Lê Phong Thiên không hề ngốc. Ngay từ khi có cái nhiệm vụ đánh giá kia hắn liền đã dần dần mường tượng ra đám người này tính làm gì rồi. Cũng vì thế hắn cố ý ẩn giấu đi bản thân. Mà hắn chắc chắn rằng có hơn phân nửa đánh giá hôm nay cũng không hề chính xác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc đến dãy ký túc xá hắn thậm chí còn tưởng những người này muốn chơi domino cơ. Có 5 tòa ký túc xá nằm gần nhau, tương ứng tập thể số 1 đến 5. Và nhìn từ xa cũng đủ thấy rõ sự khác biệt của 5 tòa nhà đó, Tòa số 1 rõ ràng cao và to lớn hơn hẳn, nhìn rất hại điện. Rồi sau đó là dần dần xuống từ tòa số 2 đến số 5. Sự phân biệt đối xử hiện lên hoàn toàn rõ rệt.

“Đây vừa là xiềng xích, vừa là mục tiêu, vừa là ý nghĩ sống.”

“Điều này ngay từ đầy mình liền thắc mắc rất nhiều. Bọn họ bỏ ra quá nhiều nhận lại thì chẳng bao nhiêu. Ít nhất có điều ẩn dấu sau lớp màn ở ngay đây.”

Đúng vậy mà nhỉ. Tại sao Lê Phong Thiên lại bỏ qua điều đó cơ chứ, hay vốn dĩ là đầu não của hắn tự động bỏ qua cái sự thật phũ phàng ấy.

“Có cách nào hoàn hảo hơn không nhỉ? Ví dụ như...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mệt mỏi... Hủy diệt cả đi!

Là những người Rank thấp lo lắng thấp thỏm nắm chặt tay tự hứa với bản thân phải cố gắng lên cao hơn nữa để đạt được thứ tốt hơn.

.

Là những người Rank D đang lau đi giọt mồ hôi trên trán vì lo sợ rằng bản thân bị rớt xuống Rank F và hoàn toàn trở thành [Nhân loại bị nô dịch] kia.

“Và khi đến cuối cùng, các ngươi những [Người được chọn] này sẽ nhận được thứ xứng đáng thuộc về mình. Một [Cuộc sống hoàn toàn mới].”

Bản chất của nhân loại là cực kì tham lam!

Trước mắt chỉ toàn là một bức tranh mơ hồ, hắn đã cố gắng hết sức đi vẽ chi tiết hơn những mà không thể. Thông tin còn quá ít, có thể trong tương lai dần dần thu thập thêm mới có thể rõ ràng hơn được.

Bản chất của nhân loại là tham lam.

Lưu Thúy Linh: +1]

Một trò chơi tranh giành sự sống mở ra!

[Tham lam sẽ cấu xé tâm hồn của mọi người. Cuộc chiến sắp tới là cuộc đấu trí giữa người với người, trong đó đảm bảo b·ạo l·ực và trí kế sẽ xuất hiện tầng tầng lớp lớp.]

Nhưng mà ai quan tâm cơ chứ, đám người tổ chức nên nơi này đảm bảo cũng chẳng thèm để ý. Chỉ đơn giản là để đưa ra một hệ thống đánh giá mà thôi, thậm chí đó còn là tín hiệu mà đám người đó đưa ra cho bọn họ.

“Trước tiên là tổng kết lại những gì đã biết nào.”

.

Khi đặt trong môi trường mà lợi ích cá nhân là trên hết như thế này, việc liên hệ giữa mọi người với nhau càng trở nên tế nhị hơn. Sẽ đến một lúc nào đó, chính thứ tình cảm ấy có thể cứu ta cũng có thể nhấn chìm ta.

Con người thật sự rất tham lam, điều này đã được chứng minh qua xuyên suốt mấy ngàn năm lịch sử nhân loại. Chỉ cần là thứ mà bản thân khao khát, con người có thể bất chấp tất cả mọi thứ mà lao đến tranh đoạt nó.

Trạm tiếp tế khiến cho mâu thuẫn xuất hiện, hắn sẽ không nghĩ gì nhưng đảm bảo những người như Nguyễn Tuệ hay Hoàng Yến Nhi trong lòng sẽ chửi thầm đám người c·ướp sạch đồ dùng cho coi.

Không chỉ đơn giản là những năng lực hơn người, không chỉ đơn giản là có thể khám phá những gì chưa biết ngoài vũ trụ kia, vì đó còn lại sự tư do của chính bản thân mình.

Ngòi bút dưới tay hắn lại tiếp tục vẽ lên trên trang giấy.

“Nhưng mà chưa chờ tương lai đó đến thì trước tiên đã phải tham gia một cuộc c·hiến t·ranh nội bộ rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó là việc hiển thị những người tới sớm và người bị loại, lúc đó chính là lúc bộc phát sự cạnh tranh của bọn họ. Cuối cùng là chuyển qua giai đoạn sau khi có số người đến nhất định, cái này chính là bức ép bọn họ phải ganh đua so sánh với nhau.

Điều mà hắn còn sợ hãi hơn cả việc mất đi tự do đang chuẩn bị xảy ra.

[Cá lớn nuốt cá bé. Đấu tranh là bước đầu tiên của sự phát triển.]

Và sau cùng, bọn họ chỉ cần vớt lên những con cá tốt nhất mà thôi.

Lấy quyển vở được xếp chồng trên học tủ, tùy ý lướt qua hắn thấy đều là mới tinh liền dùng luôn. Lộc cộc tiếng bút bi gõ vào bàn, hắn đang suy nghĩ về tất cả mọi người thứ diễn ra ngày hôm nay, không, là toàn bộ những năm vừa qua. Một lúc sau, Lê Phong Thiên nhẹ nhàng đặt bút.

“Vậy tất nhiên, những kẻ không có thực lực thì thứ xứng đáng với chúng là một cuộc sống bình thường không hơn không kém!”

Phần đầu tiên của kế hoạch đã hoàn toàn thành công rồi đấy. Đầu tiên là suốt 10 năm đào tạo và tiêm nhiễm những gì cần thiết vào đầu những đứa trẻ còn chưa biết gì về sự đời.

“Nên đi hay không đây…”

[Những cuộc đánh giá và bài thi chính là v·ũ k·hí khiến cho mọi người đấu tranh lẫn nhau.]

Ít nhất, hiện tại có thể thấy rõ. Những gì gọi là [Người được chọn] chỉ đơn giản là tập hợp lại và chơi một trò chơi: Cá lớn nuốt cá bé!

“Trong quá trình này sẽ luôn có những nhiệm vụ, các bài điểm tra liên tục để đánh giá kĩ nhất thực lực của các ngươi.”

.

Chỉ cần không phải người ngu, đến bây giờ đều đã hiểu được cái bảng xếp hạng kia có ý nghĩa như thế nào, [Trại huấn luyện] này có ý vị gì. Và trong khoảng thời gian sắp tới thôi, có lẽ một trận tranh đấu đầy máu và nước mắt sẽ xảy ra.

“Từ giờ trở đi. Các ngươi sẽ có ba năm sống tại đây và cũng chính ba năm đó là thời gian đánh giá hoàn toàn các ngươi.”

.

.

Một dòng điện chạy dọc xương sống của hắn lên thẳng bộ não. Lê Phong Thiên rùng mình một phát, mồ hôi lạnh chảy dài trên tấm lưng rắn chắc của cậu.

[Mối quan hệ giữa người với người càng sẽ trở nên phức tạp hơn rất nhiều!]

“Những lúc thế này mới cảm thấy được nhân loại hiện tại thật bi ai. Cảm giác như trở lại thời nguyên thủy, khi mà tồn tại chỉ vì mục đích sinh tồn, ngươi sống ta c·hết.”

Vũ Văn Đạt: Thu được

Không cần phải nghĩ cũng sẽ biết rằng từ hôm nay về sau bọn họ sẽ phải đánh nhau đến mức nào. Những người Rank thấp đảm bảo sẽ không bỏ cuộc mà liều mạng tiến lên, còn những người Rank cao chắc chắn sẽ vì bản thân mà đạp người khác xuống không thương tiếc.

… Lắc đầu, hắn tất nhiên biết đây là điều không thể nào xảy ra được. Như đã đề cập, nhân loại sao mà tham lam ích kỉ, đám người kia cũng rất biết cách chơi đùa với cảm xúc người khác. Rõ ràng một viên cảnh như mơ kia là điều không thể xảy ra, đúng hơn là bị ngăn cản không cho phép xảy ra.

“Đây là điều mà mình khó chịu nhất. Tình cảm của con người là thứ khó kiểm soát nhất thế gian, chẳng ai biết được những gì sẽ diễn ra phía sau nữa.”

Nhưng mà điều đó cũng khiến một số người bắt đầu để ý những điểm không đúng.

Công dân Trái đất. Đang bị những người kia, “Người ngoài hành tinh” kia nô dịch.

Hoàng Yến Nhi: Okay, sẽ đến sớm

Và cuối cùng.

.

Người đàn ông đang kiểm soát tất cả mọi người vẫn đang tận hưởng sự thống trị của lão ta trên bục. Từng lời nói của ông ta khiến cho tâm trí còn chưa trưởng thành hoàn của đám nhóc rung động thật sâu.

Tưởng tượng xem một cảnh, nơi những tên thiên tài nhất thế giới đứng chung lại với nhau và mặc kệ bất cứ giá nào để tranh đoạt lấy một tấm vé chiến thắng cuối cùng sẽ như thế nào đi?

“Như ta đã từng nói. Ở đây thực lực là tất cả, thực lực là trên hết.”

Thực ra hắn đau đầu cũng vì tin nhắn gửi đến kia. Lúc hắn vừa nằm xuống không bao lâu thì chiếc vòng tay vang lên tiếng thông báo. Bấm vào nó thì nhảy ra là một khung thoại, trên đó hiện lên một nhóm chat, lấy tên cũng thật kì quặc [Giải cứu thế giới nào những người anh chị em]

[Mặc kệ các ngươi có thiên tài đến nhường nào, bọn ta chỉ xem những gì trước mắt]

Thật là đau đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đã qua mấy tiếng đồng hồ sau khi chứng kiến tất cả mọi thứ ở phòng tập kia, bây giờ hắn đang ở trong phòng của ký túc xá. Nhìn qua căn phòng đầy đủ tiện nghi và hiện đại này, hắn thầm nghĩ về những căn phòng của tập thể khác sẽ thế nào.

Chương 12. Một cuộc sống mới không như mong muốn

Đó là nhóm nhỏ gồm năm người hôm nay đã cùng cố gắng, giúp đỡ lẫn nhau hoàn thành nhiệm vụ. Sau khi rời khỏi phòng tập đầy ám ảnh đó, Nguyễn Tuệ đã gọi lại hắn và thêm hắn vào, cậu ta thật đúng là am hiểu mấy đồ công nghệ ha.

Quá khó hiểu, bỏ qua. Đánh giá tình hình hiện tại cái đã, người xem cũng đã không kịp chờ đợi nữa rồi. Hả???

Chỉ để tranh dành tấm vé của sự sống kia.

“Cái này cần phải chú ý nhiều hơn, trong này còn ẩn giấu rất nhiều quy tắc mà ông ta cố ý bỏ qua.”

[Bí ẩn của Người được chọn có thể liên quan đến bí ẩn của toàn bộ nhân loại trên Trái đất]

“Rõ ràng những người kia đã quá hiểu rõ bản chất của con người.”

Đối với hắn, không có bất cứ thứ gì trên thế giới này diễn ra mà không có ý nghĩa của nó cả. Ngay từ 10 năm trước có lẽ hắn đã tự hiểu ra rồi, những người kia đến Trái đất hoàn toàn có mục đích sâu xa.

“Toàn bộ đều lên Rank S!”

Đây cũng là một trong số những điều khiến hắn khó hiểu. Nếu đơn giản chỉ là tìm đến những cá thể tốt nhất cho liều thuốc kích phát gen kia thì sau khi chọn xong [Người được chọn] mọi thứ đã kết thúc rồi.

“Không nói gì đâu xa. Chính hôm nay là một ví dụ điển hình rồi.”

Trái đất! Đang bị đô hộ!

Vắt tay lên trán, Lê Phong Thiên nằm dài trên tấm giường mềm mại của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không có gì quý hơn độc lập, tự do!

Sau đó ngày hôm nay, đón tiếp những con người được vinh dự là “Cứu tinh của Trái đất” đến và cho bọn họ thấy được mặt khác của bí ẩn vũ trụ kia.

Bây giờ mọi người đang nghĩ về thứ gì đâu?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12. Một cuộc sống mới không như mong muốn