Tận Cùng Của Vũ Trụ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22. Một quy tắc khác của nhiệm vụ
Có một thứ mà mọi người lo lắng đã bắt đầu xuất hiện. Cái gọi là “cùng một phe” tức là đang chỉ phe đỏ 3-D của bọn hắn, và đối thủ phe xanh 2-C vẫn đang đâu đó trên hòn đảo này.
Phải, đừng nhìn nãy giờ mọi người vẫn còn vui vẻ trò chuyện những chắc chắn là điều bọn họ đang để tâm nhất chính là điểm nhiệm vụ kia, thứ có lẽ sẽ giúp bọn họ nâng bậc sau khi nhiệm vụ kết thúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhấp ngụm nước cho trôi đi sự tắc nghẽn trong cổ họng, cậu ta nhìn mọi người một chút rồi mới bắt đầu nói.
Lê Phong Thiên đáp lại cô nàng nhút nhát nhưng lại rất mạnh dạn nói những câu đúng trọng tâm, Lý Thu Thủy. Có thể thấy cô nàng bây giờ vẫn còn ngái ngủ, mắt nhắm mắt mở ôm lấy túi ngủ vừa gấp gọn nhìn về phía hắn.
Là một người khác, lần này là từ phía sau, nơi mà những cô gái đang tập hợp lại nói gì đó. Một người trong số họ vừa nghe được đối thoại của hắn và Lý Thu Thủy liền đột nhiên sáng lên chạy đến hỏi, kéo theo là cả nhóm người tò mò. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cậu hướng dẫn bọn tớ làm với nhé?”
Có vẻ lần này, Hoàng Kiên Cường không muốn chơi trò vòng vo tam quốc nữa mà vào thẳng luôn vấn đề.
Không có gì khác biệt cả, thay mỗi cái tên của người sở hữu. Trước tiên thì đây cũng là một tin tức tốt đối với bọn họ, giờ thì có thể khẳng định được việc chiếm lĩnh kiếm điểm rồi.
Sau khi nghe xong, mọi người nhìn cũng có phần e dè. Đúng là hiện tại không ai được cấp cho bàn chải đánh răng hay kem đánh răng, nhưng việc dùng than củi như vậy thì cũng không phải ai cũng có thể chấp nhận được.
Chiếm lĩnh thành công B1
“Tức là có khả năng, mỗi ngày đều sẽ phải chiếm lại một lần nữa và tiếp tục nhận điểm thưởng.”
Mặc kệ mọi người đang loay hoay dọn dẹp chỗ ngủ của bản thân, hắn dùng con dao gọt trai cây nho nhỏ bắt đầu tước một bên đầu của mảnh gỗ. Càng mảnh nhỏ càng tốt, sau đó là dập nát lại để tránh quá sắc nhọn sẽ làm đâm chảy máu, sau cùng là dùng những bột than được hắn nghiền nát và trộn với chút nước kia.
Yêu cầu: Chọn ra một người chiếm lĩnh]
“Bàn chải đánh răng?”
Một cuộc chiến mà chênh lệch về thông tin hoàn toàn khiến cho Rank D bọn hắn mỗi bước đi đều gặp rất nhiều khó khăn, trắc trở. Thậm chí đi kèm với nó là sự tin tưởng, sự phản bội, sự quyết tâm và cả sự chán nản nữa.
“Cậu còn nhớ tối qua lúc thông báo hiện lên là như thế nào không? Sẽ tự động chọn cậu là người chiếm lĩnh luôn à?”
Lần này khác với tối qua là có vẻ mọi người đã có thể bắt đầu cởi mở nói chuyện hơn, những người có vẻ hợp đã ngồi gần nhau và trò chuyện to nhỏ. Dường như quyết định hợp tác trong nhiệm vụ lần này đã giúp mọi người có thể mở lòng trao đổi.
“Nếu đúng như những gì mà tớ nghĩ. Thì đáng lý chúng ta cũng đã đang chiếm lĩnh điểm B1 như hôm qua Trần Hạo Nhiên đã chiếm lĩnh.”
Cái này thì Lê Phong Thiên mặc kệ, quay lại công việc trên tay mình. Nhưng mà sau đó hắn liền thấy Hoàng Kiên Cường đi đến ngồi bên cạnh, sau đó là ba cô nàng ngày hôm qua chung nhóm, cả năm người đều đã tụ họp.
Cậu ta thu lại ánh mắt rồi mới nói tiếp.
Tô Nhã nghe vậy dường như giật mình một cái, cô nhìn Hoàng Kiên Cường một chút rồi nhìn mọi người còn lại. Ai cũng thấy sự lo sợ và do dự trong cô nhưng không ai thúc d·ụ·c cả. Một hồi lâu cô nàng mới nói.
Kiểm tra: Cùng một phe
Nếu thói quen của những người kia chưa thay đổi thì có một nơi như vậy là điều hoàn toàn hiển nhiên. Bởi vì nơi đó có thể giúp đỡ người tham gia, nhưng lại có thể biến thành một cái bẫy rập bất ngờ cho mọi người. Những tên trong đầu đầy ý nghĩ xấu thường thích dùng chiêu này nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ban thưởng: 10 điểm nhiệm vụ]
Là một cô gái tóc ngắn, cơ mà trái ngược với vẻ hiền dịu hay cười của Phạm Hinh Nhi, đây là một người khá trầm mặc ít nói, có thể gọi là âm u cũng được nốt. Tô Nhã, hôm qua Lê Phong Thiên có chú ý qua vì khi trên du thuyền cô có vẻ bị say sóng khá nặng. Lúc đến bờ biển thậm chí phải chạy sang một bên để nôn, cũng vì thế mà cô ở trong nhóm không vào rừng.
“Trước tiên thì phải xác nhận lại điều quan trọng nhất là điểm thưởng của nhiệm vụ đã nhỉ?”
“Lê Phong Thiên, cậu đang làm gì vậy?”
Cuộc chiến này, phải đánh như thế nào đây?
“Sáng nay tớ thức dậy thì có kiểm tra vòng tay và thấy rằng bảng điểm thưởng nhiệm vụ kia đã biến mất.”
Lúc này, Trần Hạo Nhiên đứng lên bên cạnh Hoàng Kiên Cường, cậu ta mạnh mẽ nói.
Lê Phong Thiên tiếp tục gặm lương khô và chú ý về phía Hoàng Kiên Cường, người đang trầm lặng hơn sau khi lúc sáng hắn gợi ý cậu ta kiểm tra vòng tay xem bảng điểm thưởng hôm qua thế nào rồi. Nhìn qua thì có vẻ là kết quả không được tốt lắm?
“Sau đó một danh sách gồm hai mươi người chúng ta hiện lên, phía sau từng cái tên là ô để tích vào.”
Lúc này, Hoàng Kiên Cường cũng đã thở phào một hơi, ai đó đoán xem vì sao cậu ta lại thở dài như vậy đi? Sau đó cậu ta hướng về Tô Nhã nhẹ nhàng hỏi.
“Xôn xao” À thêm mấy từ tượng thanh cho dễ hình dung thôi.
Ồ, thông minh ghê. Đúng là nếu chỉ chọn ngẫu nhiên thì mọi thứ có thể thay đổi một chút, nhưng nếu có cách chọn khác thì phải nhất thiết chú ý lập kế hoạch. Hôm nay là ngày thứ hai trên đảo, và bọn hắn còn rất rất nhiều ngày nữa trong nhiệm vụ lần này, và nhiệm vụ đó còn có cả đối thủ nữa.
Lê Phong Thiên thấy mọi người có vẻ bắt đầu bị thu hút đến cũng nở nụ cười khổ, chỉ muốn qua một buổi sáng thôi mà áp lực thế này. Vậy là hắn phải đưa chiếc bàn chải còn chưa hoàn thành ra và giải thích cho mấy cô nàng.
8h sáng, lúc này tất cả mới có thể ngồi chung lại với nhau được, công cuộc chuẩn bị cho sáng nay có thể nói là gặp muôn ngàn rắc rối, cũng may bây giờ có thể ngồi gặm lương khô được rồi.
Chương 22. Một quy tắc khác của nhiệm vụ
Câu này khiến mọi người ngạc nhiên cả lên. Đúng vậy, rõ ràng bọn họ đang ở khu vực B1 theo như những gì bảng nhiệm vụ hiển thị. Nhưng mà lần này có một điểm khác là toàn bộ hai mươi người ở đây đều cùng lúc ở B1.
Hiện tại đối với Lê Phong Thiên, thông tin là thứ mà hắn phải để tâm nhất, sẽ chẳng thể làm gì nếu như cứ mù tịt mọi thứ như vậy. Sau vụ bàn chải đánh răng sáng nay, hắn ẩn ẩn cảm nhận được có khả năng sẽ có một nơi tương tự như “trạm tiếp tế” của nhiệm vụ lần trước.
“Nhưng mà tớ đã hỏi cậu ấy và hoàn toàn không phải. Nên là có khả năng có một quy tắc ở đây nữa.”
Sau khi cậu ta dứt lời, mọi người chỉ ngạc nhiên thoáng chốc rồi bắt đầu kiểm tra lại vòng tay của mình. Lê Phong Thiên thực ra lúc tỉnh dậy đã xem ngay rồi nên hiện tại có thể không cần xem nữa. Nhưng là thôi, cứ kiểm tra như mọi người vậy, lỡ đâu có bánh trên trời rơi xuống thì sao?
Cũng không để hắn phải chờ lâu, sau khi mọi người nuốt xuống hết cái gọi là thức ăn kia thì đều đã yên tĩnh lại và nhìn về phía Hoàng Kiên Cường. Có lẽ mọi người đang chờ đợi xem hôm nay cần phải làm những gì từ vị thủ lĩnh tạm thời của bọn họ.
“Đúng 0h tối qua, khi vừa mới nhảy qua ngày mới. Có một thông báo nhảy ra vòng tay, trên đó có viết.”
Đừng quên rằng bọn họ vẫn chẳng biết cái quái gì ngoài vụ chiếm lĩnh kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Theo những gì mà tớ cùng Kiên Cường phỏng đoán. Một là mỗi địa điểm chỉ được chiếm lĩnh một lần, nhưng khả năng này rất thấp nếu dựa theo thời gian chúng ta phải ở đây là tận 30 ngày.”
Tức là có khả năng sau một điểm thời gian được ấn định nào đó, mọi thứ sẽ reset và bắt đầu lại từ đầu. Lần này, rất nhiều người cùng một lúc xuất hiện chứ không phải trước sau như ngày hôm qua nên có thể là một quy tắc khác nào đó xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cơ mà chưa kịp hắn kết thúc ảo tưởng với trình độ đen đủi của bản thân thì một cánh tay giơ lên. Đó là phương hướng của những cô nàng hôm qua ở lại bãi biển, chẳng lẽ là Phạm Hinh Nhi?
Tô Nhã không nhanh không chậm thuật lại toàn bộ những gì xảy ra tối qua, à đâu, là sáng sớm nay. Nhìn qua thì có vẻ cô nàng không có nói dối, vậy tức là có thêm rất nhiều thông tin hữu ích.
“Hình như là tớ đấy. Tối qua tớ không ngủ được rồi cứ vậy thức đến qua nửa đêm thì phát hiện trên vòng tay có dòng thông báo. Tớ nhấn vào thì nó đã nhảy ra bảo chiếm lĩnh B1 rồi.”
Nhưng mà hiện tại có thể có thứ còn thú vị hơn, điều đang xảy ra ngay lúc này. Hoàng Kiên Cường đột nhiên lại nhìn về phía hắn một mắt. Lê Phong Thiên nhận ra nhưng lần này hắn không muốn đáp lại, có đôi khi không can thiệp mới là cách tiếp cận chính xác.
“Cái này à? Là bàn chải đánh răng tớ tự chế thôi.”
“Nên là có thể trường hợp số hai đó là có người đã chủ động hoặc bị động chiếm lĩnh B1 rồi. Cho nên tớ nghĩ mọi người hãy kiểm tra lại vòng tay xem sao, có thể sẽ có phát hiện thông báo đấy.”
[Thông báo: có nhiều người đồng thời xuất hiện ở khu vực B1
“Sau 10s thì kết thúc, bảng nhận điểm thưởng hiện ra. Khi đó đã khuya lắm rồi nên cũng không thể nói với mọi người được nên tớ đã đi ngủ luôn.”
Một vài phút thôi là một chiếc bàn chải đánh răng thời nguyên thủy hình thành. Hắn cũng chẳng nhớ mình đọc được cái này ở đâu nhưng với hoàn cảnh như vậy thì thà có còn hơn không.
Hoàng Kiên Cường ấm áp nở nụ cười hỏi thăm hắn, mấy cô nàng kia cũng gật đầu lia lịa dường như muốn nhanh chóng làm một chiếc cho bản thân. Đành vậy thôi, hắn lại kiên nhẫn nói ra từng bước làm ra một chiếc bàn chải cách đây hàng chục thế kỷ một lần nữa. Dần dần cũng có những người khác bắt đầu gia nhập vào công cuộc chế tạo này, bầu không khí rộn rã cả lên.
. . .
“Có thời gian hạn chế, chỉ 10s mà thôi. Lúc đó tớ cũng không kịp nghĩ nhiều nên đã đánh dấu vào tên của mình.”
Vừa nói cô vừa thao tác vòng tay của mình và hiện ra màn hình nhiệm vụ như hôm qua mọi người đã thấy.
[ID Tô Nhã
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.