0
Lam Tinh,
Liên bang nhân loại tự xưng,
Châu lục phía bắc, thành phố Yên Dương, khu nhà cao cấp nằm ở ngoại ô gần núi lớn.
Nơi này không khí trong lành, khí hậu mát mẻ, lại gần sông núi non nước, do đó mỗi căn nhà ở đây đều có giá trên trời, tiền lương trung bình hằng năm của công dân ở lục địa phía bắc là năm nghìn đồng tiền liên bang, nhưng mỗi tòa ở đây có giá thấp nhất cũng là hai trăm nghìn đồng liên bang.
Tức là dân chúng bình thường, nếu muốn mua cần phải làm việc không ăn không uống trong vòng hai mươi năm mới đủ tiền cho một tòa nhà.
Nhưng không ăn không uống ư ?
Ngươi phải là thần tiên mới được...
...
Rột roạt ~
Nhoàm ~
Trong phòng khách tại căn hộ ở khu hẻo lánh nhất, một ông chú trung niên tầm bốn mươi ăn mặc đơn giản, áo thun kết hợp với quần cụt, ngồi thẳng lưng trên ghế sofa, lộ ra vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc .
Hắn có vẻ ngoài sạch sẽ, khuôn mặt nghiêm nghị, trong mắt ẩn giấu đôi chút thâm sâu, nhìn là biết người có chuyên xưa.
Trần Hổ vừa hưởng dụng vài món ăn vặt, vừa quan sát tivi, dáng vẻ rất chăm chú, nhìn lên trên tivi vậy mà lại là nó...
Đang chiếu một con mèo xanh béo đuổi theo ba con gián, rượt kịp liền vun cây vợt lên rồi đập như đien ???
Vâng, là Oggy ! Một ông chú bốn mươi vậy mà xem loại phim này !
Trần Hổ lúc này cực kỳ đường đường chính chính suy nghĩ, xem hoạt thì sao nào, người già rồi nhưng tâm trí không già.
Chờ vài phút, phim hoạt hình đã chiếu đến cảnh oggy bị phản sát, cuối cùng đem đi chôn, rất nhanh thôi linh hồn nó liền chui từ mộ lên, quay về báo thù.
Chờ tí, tại sao có cảm giác deja vu ? Cứ như gặp qua cảnh này hồi nào..a nhớ rồi,
Từng có tập thì ba con gián bị đánh chết, linh hôn quay về báo thù, giờ thì đổi sang Oggy, đạo diễn cũng lười biếng quá mức, vậy mà đi copy chính mình,
Trần Hổ hơi nhếch miệng lên, dù vậy phim tuổi thơ xem lại vẫn rất thú vị...
Chỉ là không chờ hắn nhếch lên đủ nhiều, một đoạn thông tin nhảy lên trong đầu liền khiến khóe miệng tại chỗ đông đá.
[ Thăm dò không gian hoàn thành, tìm thấy thành phần khả nghi...bắt đầu phân tích ]
[ Đang phân tích 1%...2%...3%...]
[ 100℅ ]
[ Phân tích hoàn thành, xác nhận trong không khí xuất hiện virus đột biến, bắt đầu phân tích virus...1℅...2℅...3℅...100℅ ]
[ Phân tích virus hoàn thành, xác định có thành phần đến từ vũ trụ, bắt đầu xác nhận đặc tính của virus...]
[ Virus đột biến: Không rõ xuất thân, hoài nghi đến từ vũ trụ, mang tính đột biến gen cực cao, có thể giúp sinh vật đột biến theo hướng không xác định tốt hay xấu, có tỷ lệ nhỏ giúp sinh vật tiến hóa, tỷ lệ cao phá hủy đại não, biến sinh vật thành quái vật không có lí trí ]
[ Phân tích kết thúc, bắt đầu quá trình nghiên cứu thâm sâu hơn, thời gian dự tính: Một tuần ]
Trần Hổ cứng cả người, đầu óc nhanh chóng vận chuyển.
Còn tưởng chỉ là ô nhiễm không khí, ai ngờ lại là virus ghê gớm như vậy, thật mẹ nó bất hợp lí !
Nhưng hình như nghe quen quen ?
Có cảm giác diễn tả này hơi giống...zombie ?
Cộc cộc...
Dùng tay gõ mặt bàn, hắn lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị.
" Thật đúng là điên rồi ! "
...
Trần Hổ không tính người thường, hắn đã sống hai đời.
Đời trước là địa cầu, sinh ra trong một gia đình gia giáo, dưới sự sắp xếp của cha mẹ học lên tiến sĩ rồi thi công chức, cuối cùng có một công việc ổn định trong cơ quan nhà nước.
Công việc của hắn vô cùng ổn định, dù không leo lên nổi, nhưng cũng vì thế mà không có tranh chấp, cũng như sóng gió gì to lớn, gia đình vợ con hạnh phúc đầy đủ và cứ thế ổn định làm việc đến tuổi nghỉ hưu.
Không có lo lắng, hắn ở nhà nghỉ ngơi dưỡng lão với con cháu đến chín mươi liền buông tay rời khỏi nhân gian.
Nhắm mắt lại chỉ có một mảnh đen kịt, ngỡ như kết thúc nhưng khi mở mắt ra lần nữa lại đi đến Lam tinh, đúng rồi, hắn luân hồi chuyển thế giữ nguyên ký ức sống lại một kiếp.
Kiếp này so với kiếp trước kém hơn nhiều,
Hắn thành mồ côi !
Đúng nghĩa mồ côi, cha mẹ vào thời điểm hắn vừa tròn ba tuổi liền gặp tai nạn giao thông rời khỏi nhân gian, hắn vào năm đó cứ thế hóa thân siêu anh hùng Batman, thật đúng là khổ cực.
Cũng may, một thế này họ hàng thân thuộc vẫn rất tốt, mấy nhà có ý ngỏ lời nuôi dưỡng hắn, cuối cùng hắn được chú bảy mang về nuôi dưỡng, mấy họ hàng còn lại cũng giúp đỡ chút tiền.
Trần Hổ cứ thế bình thản sống ở nhà chú đến năm mười tám tuổi, và vào năm này cũng là bước ngoặt lớn.
Sau khi qua đời, tâm lí đã có một số chuyển biến, cả một kiếp yên ổn là đủ rồi, kiếp này hắn cầu mong một lần kích thích cùng điên cuồng.
Hắn vốn là fan quân sự, đời trước muốn theo quân đội nhưng cha mẹ nào cho phép, gia đình khá giả có mối quan hệ đi công chức không ngon ăn hơn sao ?
Thế là đời này Trần Hổ tập luyện chăm chỉ tham gia quân đội liên bang, lăn lộn không kém, miễn cưỡng thăng đến quân hàm thiếu úy...ngay sau đó liền phải lên tòa án quân sự vì khi thực hiện nhiệm vụ, không cẩn thận dùng lựu đạn làm bị thương ba tên công dân liên bang.
Kết cục đã định, dù vì nhiều lý do không bị kết án tù nhưng vẫn phải xuất ngũ sớm.
Vốn Trần Hổ còn tưởng rằng phải về quê dưỡng lão, nhưng ai ngờ hắn được một công ty lính đánh thuê xem trọng, chính mình cũng có ý định tiếp tục sở thích...thế nên sau khi ký hợp đồng liền bị đưa sang châu lục phía tây.
Ở đây liền phải nói tới Lam tinh, thế giới có tổng cộng bốn châu lục lớn, đông tây nam bắc, đông nam bắc đều là lãnh thổ hợp pháp của liên bang toàn cầu, nhưng riêng tây châu lục chưa được hợp nhất, có mấy chục cái quốc gia khác nhau, nơi đó cực kỳ hỗn loạn, sơ hở là lại chiến tranh, Trần Hổ được đưa đến đó cũng có cơ hội thi triển thực lực, giúp đỡ một cái quốc gia này tiến đánh quốc gia khác.
Hắn ở bên đó chiến đấu mười mấy hai mươi năm, hai tay đã sớm đẫm máu tanh, và cái gì cũng có giới hạn của nó...Trần Hồ dần mất đi hứng thú liền chấm dứt hợp đồng với công ty, mang theo số tiền lớn quay về quê.
Số tiền hắn mang về không phải ít, chiến tranh mà, muốn làm chút tiền không khó, vấn đề duy nhất là nó có chút bẩn, nhưng qua tay công ty nó liền biến thành tài sản trong sạch hợp pháp.
Có nhiều tiền, hắn hồi báo lại cho những họ hàng từng giúp mình, nhất là gia đình chú bảy, giúp hắn mở một công ty nhỏ chuyên về may mặc.
Kế đến hắn liền lập lại quá khứ, tìm một nơi thanh tĩnh nghỉ hưu.
...
Còn về cái thứ trong đầu phải kể đến hai tuần trước, nó là một cái quả cầu ánh kỳ lạ.
Hôm đó Trần Hổ vừa mở mắt liền gặp nó chui thẳng vào đầu thế là bị dọa đến mức phải đi đến bệnh viện ngay, nhưng rất rõ ràng, thân thể hắn không có vấn đề gì cả.
Vừa quay về nhà trong đầu liền hiện lên rất nhiều thông tin, hắn biết được đó là một thứ gì đó vượt qua hiểu biết của khoa học nhân loại
Nó là " Tri Thức "
Nó là khái niệm " Tri Thức "
Nó có thể phân tích mọi thứ, có thể cho thấy thông tin chi tiết, tìm hiểu tận gốc, và đưa ra cải tiến, tiến hóa...đây đều là tri thức.
Trần Hổ thử dùng nó phân tích một khẩu súng ngắn, nó dễ dàng phân tích ra mọi thứ một cách chi tiết, từ cấu tạo, nguyên lí cho đến vật liệu...cuối cùng đưa ra nhiều phương án cải tiến giúp uy lực của súng tăng nhiều, hắn thử qua và đúng là có thể cải tiến được.
Lúc này Trần Hổ liền bị kích thích, hứng thú tăng mạnh, nó rõ ràng là thứ vượt qua hiểu biết của nhân loại, đối với những thứ siêu nhiê ai mà giữ nổi bình tĩnh.
Nhưng bây giờ Trần Hổ không vui nổi.
Nếu hắn đoán không sai, thế giới sắp phải đối mặt tận thế...
Là thây ma !
...
" Ai...chỉ hi vọng ta đoán sai " Trần Hổ thở dài một tiếng, nhưng sau đó liền đứng lên.
Nói gì thì nói, dù tận thế có tiến đến thật hay không thì cũng phải chuẩn bị cẩn thận.
Nhưng.. khi nào virus mới bộc phát ?
[ Qua tính toán, virus sẽ toàn diện bùng bổ sau sáu mươi ngày ]
Hai tháng sao...