Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Thương Bạch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Thương Bạch


Dù sao Trần Hổ không hề có ý định bại lộ thân phận đi thuyết phục người khác tin tưởng.

Nhớ lại làm Trần Hổ thấy đầu mình sắp to bằng cái bánh xe bò, làm sao bây giờ, đột nhiên không muốn đi tìm nàng cho lắm !

Một tuần nhanh chóng trôi qua, cải tạo hầm trú nạn vẫn đang tiếp tục, Trần Hổ vì không chịu được tiẻng ồn nên đã chuyển ra khách sạn ở tạm.

Trần Hổ mặc kỹ quần áo bảo hộ có thể chống cả chất phóng xạ, cuối cùng tới hồ lấy gần chục ống nước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Reng reng reng ~

Xích Huyết cao một mét chín như một con gấu, cả người để trần lộ ra toàn thân cơ bắp, các bắp thịt không hề khoa trương nhưng lại nội hàm sức mạnh vô cùng đáng sợ, hắn từng có chiến tích dùng một quyền đánh nứt xương sọ kẻ địch.

Nhưng đáng c·h·ế·t ở chỗ đây rõ ràng là anh hùng cứu mỹ nhân, ánh mắt của Thương Bạch vào thời điểm đó làm cho hắn nổi cả da gà, nhớ mãi không quên, đều như muốn nhai đầu hắn.

Trong đầu đột nhiên nhảy ra hình tượng một nữ nhân mang áo khoác nghiên cứu, thân hình nàng rõ ràng rất tuyệt nhưng đều bị che khuất bởi quần áo nghiên cứu rộng thùng thình.

Tắt điện thoại, Xích Huyết nhíu mày rơi vào trầm tư.

" Không có vấn đề, mời ngài vào "

...

" Nói thật sẽ chẳng ai tin, thế thì nói bệnh dịch là được, để bọn họ hạn chế đi xa cũng như tích trữ thức ăn...cứ thế mà làm "

" Được " Vân Lam gật đầu, nàng là một nữ nhân để tóc ngắn, hai tay có chút cơ bắp nhưng không nhiều, lộ ra khí thế mỹ cảm cuồng dã.

Đầu tiên là thuê người cải tạo căn nhà, nơi quan trọng cần cải tạo lớn nhất là tầng hần, lần này hắn chơi lớn một đợt, bỏ ra hai phần ba tài sản cải tạo căn cứ trú nạn, cũng như mua lương thực với số lượng lớn.

Trong lúc nàng và em gái bị bắt giam, trùng hợp thế nào đúng lúc Trần Hổ nhận được nhiệm vụ tiêu diệt đám khủng bố đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Ngừng lại "

...

Nàng đeo một chiếc mắt kính tương đối dày, mái tóc đen dài được tùy ý xõa ra sau...

Trần Hổ không hề biết là vì một cú điện thoại của hắn đã làm cho mấy tên đầu đường xó chợ ở lân cận gặp phải họa từ trên trời rơi xuống.

Trần Hổ có tính hành động nhanh chóng, ba ống nước hồ chứa đầy virus được hắn nặc danh gửi cho cơ quan nghiên cứu dịch bệnh liên bang, cũng kể rõ vấn đề virus, nếu bọn hắn coi trọng nhanh chóng tìm ra vắc xin thì rất tốt, nhưng nếu khinh thường không quan tâm...hắn chỉ có thể nói xin lỗi rồi.

" Ai mà ngờ tới, nơi tốt đẹp thế này lại tràn ngập virus cơ chứ ? " Trần Hồ cảm khái một tiếng, liền quay người rời khỏi đây.

Vào lúc cuối cùng, thủ lĩnh khủng bố muốn cho nổ cả phòng nghiên cứu cùng căn cứ, Trần Hổ đúng lúc gặp được chị em Thương Bạch bị thương liền tiện tay vác cả hai chạy khỏi vụ nổ.

Xích Huyết ừ một tiếng, nhìn thoáng qua tên liền có chút kinh ngạc.

Khục, quan trọng nhất vẫn là hắn không muốn cuộc sống yên bình của mình bị phá hủy, tận thế tới rồi hắn làm sao nghỉ hưu ?

" Ta có hẹn với Thương Bạch " Trần Hổ không muốn nhiều lời, trực tiếp đưa một tấm thẻ ra.

Xích Huyết híp híp mắt, lộ ra chút màu sắc nguy hiểm.

...

Ngừng lại một chút,...

" Đội trưởng, ngươi có điện thoại " Một tên đội viên cũng đang rèn luyện, nghe tiếng chuông liền thuận tay bắt lấy đưa qua.

Chương 2: Thương Bạch

Nhìn thoáng qua hồ nước tĩnh lặng, từng đàn cá nhỏ bơi qua bơi lại, cành cây cạnh bờ lay nhẹ trước gió...khung cảnh thoải mái mát mẻ yên bình.

" Được rồi, ta không xen vào...nhưng nếu thật sự cần giúp đừng quên anh em ta đây "

Lên xe, bật máy chạy đến nơi có nồng độ virus nồng nặc nhất.

Trong phòng rèn luyện,

[ Phân tích kết thúc, xác nhận nơi có nồng độ virus lớn nhất trong phạm vi một một ngàn cây số là hồ nước cách đây mười ba cây số về phía phía bắc ] (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhược Bạch, nữ khoa học gia thiên tài về lĩnh vực sinh hóa, sinh ra ở một quốc gia nhỏ bên tây châu lục, vào tám năm trước nàng bị một nhóm khủng bố b·ắ·t· ·c·ó·c, giúp bọn hắn nghiên cứu vũ khí sinh học.

Trần Hổ không sợ bọn hắn làm ẩu làm bậy hay ăn xén vậy liệu, lần cải này hắn dùng mối quan hệ trong tập đoàn, dùng công ty tốt nhất nên rất an tâm.

Sống c·h·ế·t có số, coi nhẹ sinh tử, thích xem náo nhiệt, kẻ liều...đây đều là từ ngữ diễn tả Trần Hổ khi sống lại đời thứ hai.

Ặc !

...

Nhìn ngôi biệt thự sắp to bằng cái trang trại bò ở trước mặt, Trần Hổ âm thầm cảm khái.

...

Chính sách công ty đầu tư cho nghiên cứu sinh hóa đúng là lớn thật.

Ở cửa chính có ba tên bảo vệ, đừng nhìn bọn hắn trông cà lơ phất phơ nhưng đây là bề ngoài, kỳ thật đều là người của công ty.

Dù không muốn to bằng một trăm cái bánh xe bò, nhưng Trần Hổ vẫn phải gáng vác xác đi, dù sao có chuyện cần người ta giúp đỡ.

Vừa nghe, Trần Hổ liền từ trên giường bật dậy.

Trần Hỏi rất nhanh gặp lại Thương Bạch.

Chỗ này là một căn cứ của công ty tại bắc châu lục, chuyên môn dành cho các đội viên nghỉ ngơi và tập luyện.

Hắn vừa tiến lại gần năm mét liền bị bảo vệ quát ngừng, một trong số ba người đưa tay sờ đến hông, một người cầm gậy tự vệ tiến lên đón Trần Hổ.

...

Cô nàng đi đến liền lộ ra biểu cảm lạnh như băng.

Chỗ để liền có chút phiền phức, thông qua công ty xây dựng Trần Hổ quyết định làm một cái nhà kho ngay cạnh hầm trú, căn hộ với bốn tầng lầu cũng có thể chứa đựng rất nhiều hàng hóa.

Có kế hoạch, Trần Hổ bắt đầu làm việc lu bù lên.

Đến phòng khách,

" Vân Lam, thông qua đội tình báo tìm hiểu xem "

" Há...đội trưởng, gọi ta có chuyện gì không ? "

Trần Hổ ?

Nhưng dù vậy mỗi tên bảo vệ ở đây được trang bị ít cũng phải hai cây s·ú·n·g ngắn, còn nhiều thì một khẩu RPG, hai cây sáu nòng Gatling.

Thật mẹ nó lớn, tính ra phải to bằng mấy mấy triệu cái bánh xe bò.

Ở liên bang, nhất là bắc châu lục, luật sử dụng vũ khí nóng rất nghiêm ngặt.

...

Tiền nhiệm đội trưởng không yên ổn mà nghỉ hưu gọi ta làm gì ?

Trong lúc hắn còn đang nằm ngửa suy nghĩ về kế hoạch tương lai, trong đầu liền nhảy ra một đống thông tin.

Đây là thứ hắn đang chờ đợi, Trần Hổ vẫn tính là người tốt dù hai tay từng dính đầy máu tươi.

Đột nhiên hắn xoay qua nhìn nữ đội viện ngồi ở trong góc.

" Hửm ? Ngươi muốn vũ khí làm gì ? Chuyện nhà ư...có cần ta đến đó không ? " Xích Huyết vừa nói vừa cau mày.

Giao cho cơ quan nghiên cứu xong, Trần Hổ còn phải làm một chuyện, hắn muốn tìm một người.

" Được rồi, ta sẽ cho người mang đến "

" Có vũ khí...." (đọc tại Qidian-VP.com)

" Xây khu tránh nạn, tích trữ lương thực cũng cần thiết...ừm, dành chút thời gian gọi điện cảnh cáo mấy người họ hàng nữa "

Xích Huyết chỉ muốn biết có tên ngu nào chọc đến lão đội trưởng hay không thôi, nhưng mấy tên tình báo viên thì không nghĩ thế, vậy mà trực tiếp cho người quét sạch khối u ác tính. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đợt đó Trần Hổ dẫn dâud đội tác chiến số ba do, chỉ mười hai người đã g·i·ế·t xuyên qua nhóm khủng bố có hơn ba mươi tên điên.

Việc chuyên nghiệp giao cho chuyên gia làm, hắn chỉ dùng tiền đập bốp nốp qua liền mặc kệ.

Bảo vệ cẩn thận nhận lấy, quét thẻ một cái liền trả về cho Trần Hổ, kế đó liền vung tay.

Đội trưởng này cần vũ khí làm gì ? Chẳng lẽ có ai trêu chọc lên đầu hắn ?

Hắn có thể không quan tâm sống c·h·ế·t của người xa lạ nhưng bạn bè thân nhân vẫn phải thử cấp cứu một chút, Trần Hổ đã sớm cho " Tri Thức " đi phân tích vắc xin, rất nhanh sẽ có kết quả.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Thương Bạch