Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Điều tra xung quanh
" A đúng rồi " Nhân viên thông tin đột nhiên nhớ cái gì, liền nói. " Hình như bên tổ hậu cần đang nhắm vào nó, hôm qua có người đến phòng thông tin nhờ điều tra địa hình "
" Chỗ đó, mấy cái nhà dài màu xanh dương là cái gì ? Cảm giác ký hiệu phía trên rất quen "
Két ~ cạch,
Lại nhìn cả đám ăn ngấu nghiến,
Vì cái gì ?
Chắc chỉ có phía nam là ổn nhất, không thấy mấy móng zombie.
Trần Hổ hơi cảm khái một chút, thuận tiện cho một like.
" Ta chỉ nói đến đây, mọi người tự suy nghĩ cho kỹ, xông ra có lẽ sẽ gặp nguy hiểm, nhưng ở lại thì chắc chắn phải c·h·ế·t, chỉ khác là sớm hay muộn... "
Còn cô nàng kia ?
Hướng tây có một khúc sông nhỏ, bên kia bờ là khu vực chợ đêm cùng phố đi bộ, ở đây thì không cần phải nói rồi, đen nghìn nghịt một mảng lớn.
Đều ăn sạch lương thức, dù cho có tên nào muốn hèn nhát ở lại cũng không được, Lý Dương đúng là tính toán rất hay.
Đi cắm đẫu vào việc nghiên cứu virus với huyết thanh cường hóa rồi.
" Bọn quái vật đều quay quanh cửa làm sao ra ? "
" Phía nam, khu này là thế nào, dân cư ở đây hình như rất ít ỏi " Trần Hổ quay qua hỏi nhân viên thao tác máy tính, rất nhanh đã có đáp án.
" A ? " Nhân viên nhìn lên, rất quen thuộc, không cần tra thông tin liền giải thích.
Dù Trần Hổ đã chấm dứt hợp đồng làm trâu bò nhưng sau đó liền ký một cái hợp đồng làm người, đó là làm huấn luyện viên cho các tân binh.
Đột nhiên Trần Hổ hơi híp mắt quát, đó là cái gì ?
Cách đó không xa là một tay bắn tỉa với khẩu Barrett nằm trên sàn, cùng trợ thủ quan sát ở cạnh đó, họ nhìn qua, lại thông qua bộ đàm xác nhận tình hình liền không quan tâm, nhiệm vụ ai người nấy làm, không nên xen vào.
Nói sao đi nữa thì đây cũng là trường tư thục do một trong ba tập đoàn lớn nhất liên bang lập ra, có thể vào đây trừ học rất giỏi thì chính là gia cảnh không kém, mặc dù không giàu bằng nhưng chưa chắc đã sợ hắn.
Bọn chúng đè ép nhau lách qua những chiếc xe bốc lên khói đen, di chuyển lòng vòng không có mục đích, chỉ chờ người sống sót dám lộ mặt ra liền sẽ nhào lên như sóng thần.
" Chắc không lâu nữa sẽ cử nhân viên vũ trang đi do thám "
Giáo quan là cách gọi gần đây của các nhân viên trong căn cứ, lí do cũng rất đơn giản.
Tất nhiên, không phải ai cũng được kí loại hợp đồng này, Trần Hổ thì có tư cách, hắn là cựu đội trưởng đội ba.
Qua video từ bốn máy bay không người lái cho thấy trong khu biệt thự rất ít xác sống, nhưng tiếp tục theo đường chính đi ra ngoài đường lớn thì khác rối.
" Quá nguy hiểm "
Bốn chiếc được nhân viên đưa ra bốn góc, cánh quạt đập mạn nhanh chóng bay lên.
Bọn nhát gan !
" Mẹ ơi ~ ta còn không muốn c·h·ế·t "
Nhìn bề ngoài có vẻ giống hàng dân dụng nhưng kỳ thực là hàng thật giá thật quân dụng, mặc kệ là độ cứng cáp hay tốc độ, độ cao, khoảng cách điều khiểu đều vô cùng hiện đại.
...
Vù vù vù —
" Trần giáo quan, phía đó là khu đô thị mới vừa được xây dựng, trước tận thế chưa có mấy người vào ở, tỷ lệ chiếm chỗ chưa được một phần mười nên mới ít ỏi vậy "
Căn cứ nghiên cứu có hơn ba trăm người, tiêu hao lương thực không phải con số ít.
Cái c·h·ó gì thế, vậy mà không ai dám phản bác một tiếng.
" Lý Dương, ngươi coi chừng bạn gái nhỏ của mình đi, bảo hộ người yêu riết đều sắp hóa thành thiểu năng trí tuệ "
Lục Lâm cười lạnh không nói nữa, hắn rất rõ ràng, mình không đủ uy vọng dẫn đầu cả đám người này, nhất là Ôn Hùng cùng Trần Nhược Ly chắc chắn sẽ nhảy kiếm chuyện.
Hướng đông cũng không tốt đẹp đi nơi nào, đó là các dãy chung cư cao tầng, cũng có không ít dân cư.
Cùng lúc đó ở bắc thành có một khu biệt thự sang trọng, chuyên dành cho các phú hào giàu có, một trong những biệt thự ở sâu nhất chính là căn cứ nghiên cứu.
Vì hắn đẹp trai cáo ráo, học giỏi ? Hay là con của phó cục trưởng cục cảnh sát thành phố ?
" Đủ ! "
Có người vẫn còn sợ hãi, nhưng trước số đông chỉ có thể đem nỗi bất an đè xuống, miễn cưỡng cắn vào miếng bánh uống một ngụm nước đóng chai.
Lục Lâm tiếp nhân đồ ăn tiểu đệ đưa tới, khinh miệt rên một tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Mặc dù không rõ dự trữ của căn cứ là bao nhiêu, có lẽ đủ cho ba đến năm năm, nhưng đây là tận thế, chỉ có thể nói là càng nhiều càng tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rương được mở, lộ ra bốn vật thể sắt thép có cánh quạt.
Trong phòng điều khiển ở tầng ba, Trần Hồ bình thản dựa vào ghế tựa, xem các nhân viên thao tác.
" Mọi người cứ suy nghĩ, còn nữa, số thức ăn và nước uống còn lại cứ chia nhau dùng hết không cần phải tiết kiệm, chút đồ đó đều không đủ cho một ngày, muốn xông ra ngoài cũng có phải có đủ sức lực mới được "
Cách xưng hô giáo quan cũng từ đây mà ra, tư liệu của hắn được Thương Bạch công bố, lí do làm vậy cũng là vì phục chúng.
" Phía nam ! Từ từ đã " (đọc tại Qidian-VP.com)
Bốn cái, bốn hướng khác nhau, chớp mắt liền chỉ còn lại bốn cái điểm đen nhỏ như hạt tiêu. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đó là cục dự trữ lương thực của thành phố, chuyên dùng để đối phó với tình trạng thiên tai dịch bệnh, dự trữ tận mấy chục nghìn tấn gạo, ngô cùng lúa mạch cũng hàng nghìn tấn "
Nhìn vào màn hình,
Nhưng đây là chức khá nhàn hạ, mỗi năm chỉ cần đi hai ba lần ra dáng là được, mỗi lần đi chỉ chỉ trỏ trỏ vài cái coi như xong rồi, có thể nói đây là phúc lợi đặc biệt, vừa có tiền lương vừa giữ quyền lợi không nhỏ.
" Các bạn học, Lục Lâm nói cũng không sai, xem ra không nên trông chờ quá nhiều hi vọng vào cứu viện, tiếp tục ở lại đây tương đương với c·h·ế·t chậm...do đó nếu ai muốn sống sót thì theo ta cùng Lục Lâm liều mạng một lần xông ra ngoài "
Công ty có hàng trăm cái tiểu đội lính đánh thuê, nhưng chỉ có bảy tiểu đội tinh nhuệ, sở hữu quyền điều động các đội khác, các đội bị chọn phải phối hợp vô điều kiện.
Nếu đặt khu biệt thự ở trung tâm, về hướng bắc là ra đường lớn, đi tiếp sẽ là cao tốc.
Là máy bay do thám không người lái UAV.
" Ồ ? Mấy chục nghìn tấn lương thực ư ? " Trần Hổ lập tức có hứng thú không nhỏ.
Lý Dương lại khác biệt, chỉ thấy hắn nói.
Nó thật sự là đông như quân Nguyên, chi chít một mảng lớn, chiếm hết cả con đường.
Còn có vụ này ?
Nhìn từng khuôn mặt lo lắng bất an Lý Dương thở dài một hơi.
Có nữ sinh nghĩ đến việc phải đối mặt với bọn quái vật đều muốn khóc lên, không phải ai cũng có đủ dũng khí và tĩnh táo như Lý Dương và Lục Lâm.
Lớp trưởng Lý Dương bất ngờ đứng dậy cắt đứt tiếng âm dương quái khí, một mặt bình tĩnh nhìn Lục Lâm. " Ngươi không cần phải khích tướng, ta biết mình nên làm gì "
" Cái này..."
Xem ra không cần phải nhắc nhở, cơ quan nghiên cứu được thành lập bài bản có khác, mỗi một tầng đều có nhiệm vụ riêng và biết mình phải làm cái gì.
Tính ra trung bình mỗi người một ngày sẽ ăn 0,3 kg gạo chưa tính thức ăn mặn, ba trăm người một ngày là gần một trăm kg, một tháng là ba tấn, một năm là ba mươi sáu tấn.
Xì ~
... (đọc tại Qidian-VP.com)
" Quá đông, này phải mấy cái quân đoàn mới đủ chỗ chứa..."
Có nghi ngờ, liền hỏi.
Giữa trưa nắng gắt, trên sân thượng đi tới hai nhân viên vũ trang, bọn họ khiêng một cái hộp lớn màu trắng bạc.
Các bạn học hai mặt nhìn nhau liền xì xào bàn tán, không lâu sau đó có người bắt đầu chia đồ ăn cho nhau, xem ra có quyết định rồi.
Thương Bạch đã giao cho hắn quyền chỉ huy, có thể nói hiện tại trong mắt nhân viên căn cứ, Trần Hổ có quyền quản lí cao hạng hai, dưới một người trên trăm người, chỉ thua mỗi giáo sư.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.