Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Lừa g·i·ế·t
" Vô lí, bất hợp lí, hoàn toàn không có khả năng !! "
...
"..." Tuyết Nguyệt cứng đờ, nụ cười mị hoặc dập tắt ở trên mặt.
" Tại sao con nhóc Phong Vũ không cần đến ? Cuồng Phong cũng chưa tới nha " Nàng nói rồi thoáng liếc qua phía bên phải.
Rất thơm,
" Phong Vũ " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Hì " Bạch Nhu đứng bên một mặt hứng thú nhìn nàng, lại nhìn thoáng qua bộ đàm, không biết nghĩ đến cái gì khẽ kéo áo Bạch Cương nói nhỏ.
Tào lao ! Vết thương cỡ đó ba tháng chưa chắc đã khôi phục hoàn chứ đừng nói bây giờ khôi phục, không nứt ra thêm là không tệ rồi.
Thương Bạch lạnh lẽo nhìn vào từng khuôn mặt trong màn hình, sát khí trong mắt bị đè xuống, vô cảm ra lệnh.
Thương Bạch hơi suy nghĩ liền gật đầu, nàng đã có phán đoán sơ bộ.
Thủ vệ tầng ba sớm được lệnh phong tỏ lối ra vào tầng bốn cùng tầng hai, một đội vũ trang đặc biệt cũng được điều lên từ tầng bảy.
" Ha ha, mặt đều tái rồi...nhà cầu sập chưa ? "
" Canh kỹ căn phòng này, nhất là nhân viên ở bên trong, không cho phép ai đi ra, không có lệnh của ta một con ruồi cũng không được ra vào "
...
" Còn nữa...điều một đội từ tầng bảy lên phong tỏa lối vào tầng sáu, trừ Ngô Tùng, không cho phép ai từ trên xuống ! "
Nhìn màn hình vào giây, không có gì xảy ra, vì lí do bí mật nên cần một chút thời gian.
" Đúng rồi " Lúc này bác sĩ già lại nói. " Tay của hắn tổn thương nhẹ, xương gãy mất vài đoạn, cần băng bó khôi phục trong ba tháng "
" Hai người các ngươi thông báo cho đội trưởng cùng đội phó các tầng, trừ Phong Vũ, tất cả tập họp tại phòng hội nghị vào hai giờ sau, ta có chuyện quan trọng cần thông báo "
" Ta hiểu rồi, cần bao lâu để hắn tỉnh lại ? " Thương Bạch mơ hồ thở dài ra một hơi, lại hỏi.
...
Thương Bạch quay về tầng ba, nơi đây có một phòng hội nghị lớn, đúng lúc gặp phải đội trưởng tầng ba Trương Tam cùng đội trưởng tầng bốn Tuyết Nguyệt, liền ra lệnh.
Thật phiền, tận thế thì tận thế thôi ? Nhưng sao không thể liên lạc được với tổng công ty ?
Điện thoại vệ tinh đều không dùng được !
" Hừ, nam nhân thật nhàm chán " Tuyết Nguyệt khinh thường bĩu môi, quay đầu sang một bên mặt kệ bọn hắn, đúng lúc thấy cửa chính đã bị lính canh kéo lại.
" Bỏ qua chuyện bẩn thỉu đó đi Trương Tam, các ngươi nghĩ giáo sư mở cuộc họp này là vì chuyện gì ? " Đội trưởng tầng hai Lâm Hạo chặt đứt Trương Tam vun phân, hỏi.
Trong một phòng bí mật ở tầng bảy, Thương Bạch đứng trước một màn hình lớn chiếu hình ảnh trong phòng hội nghị.
" Nhiều nhất một tuần " (đọc tại Qidian-VP.com)
Một cái tay to giơ lên, một gõ vào đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Rõ " Nhân viên thao tác máy tính bắt đầu công việc, gõ gõ bàn phím một hồi liền quay sang nhân một cái nút đỏ.
?...?
...
...
Trừ sự xuất hiện một vị khách của giáo sư ra, thì không có chuyện gì diễn ra ở tầng sáu vào ngày hôm nay hết, cũng không có âm thanh kỳ lạ gì cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cạch,
Chỗ đó là Trương Tam, một nam tính trung niên với bề ngoài bình thường không có gì lạ, ném vô đám đông tuyệt đối tìm không ra, lúc này một mùi thơm ngát bất chợt bay vô mũi hắn.
" A ~ " Bạch Nhu bị đau liền kêu lên, ấm ức quay sang, nhưng đáp lại nàng là cái trừng mắt đáng sợ của anh trai.
Thế là Thương Bạch lấy một cái bộ đàm.
" Này anh, nãy giờ giáo sư đã dò hỏi người đó gần mười lần, cứ mười lăm phút gọi một lần, bác sĩ Hà cũng thật lười biếng, mỗi lần đáp lại đều gần giống nhau..."
" Báo sư, tình trạng phục của hắn hồi phục rất tốt, gần như đã hoàn toàn khôi phục...nhưng do não bị sốc nên cần thêm chút thời gian "
Năm mươi tấn...
Nhưng không đụng nổi,
" A !? "
" Rõ ! "
" Nhớ kỹ..." Thương Bạch cực kỳ nghiêm túc. " Không ai được phép vắng mặt ! Nếu vắng, tự gánh chịu hậu quả "
Mặc kệ bác sĩ đã bắt đầu nổi điên, Thương Bạch kêu Phong Vũ ra ngoài một chút, đóng cửa lại, hai mắt nàng lóe lên sát khí, lạnh đến cực điểm, như thể...muốn g·i·ế·t người.
" Im lặng đi ! "
Hắn âm thầm xê dịch mông sang một bên, rồi mới trả lời.
" Bác sĩ Hà, hắn sao rồi ? "
Hai tên nhân viên vũ trang được đưa đến canh gác phòng y tế, Phong Vũ thì tự mình đi điều một đội từ tầng bảy lên trên đây.
Thương Bạch quay về phòng, dễ dàng nhận ra tình trạng của Trần Hổ đã tốt hơn nhiều, không còn dáng vẻ khô héo như khi nãy.
Tính cả đội phó, trừ Phong Vũ ra sẽ là mười ba người, sau gần hai giờ đã tập họp gần đủ ngồi trong phòng hội nghị.
" Vâng, giáo sư " Phong Vũ mơ hồ cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.
" Trương Tam, thằng c·h·ó nhà ngươi lại nói xấu ta ? " Cuồng Phong mặt đen hơn cả đây nồi đi đến chỗ, rất muốn một quyền mang cái mặt bình thường này biến thành mặt heo.
Tuyết Nguyệt đau đầu, suy nghĩ bắt đầu bay xa, nhưng nàng không hề biết lính canh ở bêm ngoài đóng cửa lại rồi liền móc ra một cái ổ khóa wolfram nặng trịch, khóa cứng cửa lại.
" Còn gì nữa, hẳn là vì mấy con zombie " Tuyết Nguyệt ngưng trọng nói, giọng điệu khó tin. " Cho đến hiện tại ta đều không dám tin quái vật trong phim sẽ chạy đến thực tế đây này "
Ông lão khám một hồi, liền cho y tá giúp đối phương truyền dịch dinh dưỡng, xong việc quay sang báo cho Thương Bạch.
Bọn họ là hộ vệ riêng của Thương Bạch, được huấn luyện từ nhỏ, hai anh em Bạch Cương, Bạch Nhu, một cương một nhu, đầy đủ.
Rõ ràng là siêu nhân loại !
Bác sĩ ra vẻ bình thản khẽ vuốt râu nói, nhưng giọng run run cho thấy hắn không bình tĩnh như vẻ ngoài.
Bọn hắn trang bị đến tận răng, toàn thân bao trùm quần áo tác chiến đặc chế, tay cầm s·ú·n·g xuyên giáp...không một tiếng động tập chung trước cửa phòng hội nghị.
Xương nứt của ta đâu ? Sao lại dính lại rồi ?
" Câm miệng ! " Cuồng Phong đều muốn gầm thét ra lửa.
" Ừm " (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong phòng, có người ngồi có người đứng dựa vào tường.
Ngay lúc này, cửa bị mở ra, Cuồng Phong đi vào.
" Giáo sư, tất cả đã đến đông đủ " Một nhân viên thao tác máy tính thông báo.
Chậm lại giây lát, nàng nói.
" Cơ thể hắn xuất hiện tình trạng suy nhược nặng, nhưng tình huống này rất lạ, hắn b·ất t·ỉnh là do năng lượng trong người đột ngột bị rút ra quá nhiều trong thời gian ngắn, nên gây sốc, nhưng loại chuyện rút sạch năng lượng thế này không phải con người có thể làm được... "
" Được rồi "
" Bắt đầu đi "
" Im miệng " Bác sĩ sắc mặt không tốt quay đầu răn dạy. " Nói bậy nói bạ, rõ ràng vết thương rất n..."
" Cơ thể hắn đang khôi phục nhanh đến khó tin, dịch dinh dưỡng truyền vào lập tức bị chuyển hóa thành năng lượng...theo ta dự đoán dựa vào khả năng khôi phục này dù bị chặt đứt lìa tay, chỉ cần may lại sơ sài cũng có thể khôi phục trong vài tiếng..."
Hắn vừa dứt lời, nữ y tá bên cạnh liền kinh hô lên.
Phong Vũ lôi tên bác sĩ tốt nhất trong căn cứ tới, là một ông lão róc bạc phơ, lớn tuổi rồi thì kinh nghiệm cũng đầy mình.
Nhân loại vốn không đủ năng lượng để tạo ra lực lượng mạnh đến vậy, cho dù người mạnh nhất, đạt kỷ lục thế giới hiện nay cũng chỉ đánh ra được cú đám gần một tấn rưỡi mà thôi.
" Bác sĩ, vết thương ở tay hắn khôi phục rồi "
Chỉ cần có một con ruồi dám bay ra...thứ nó phải đối mặt chính là một loạt đ·ạ·n xuyên giáp cực mạnh.
" Bắt đầu thả khí gây mê, hàm lượng là..."
...
Cất bộ đàm, Thương Bạch trầm tĩnh nhìn màn hình.
Có lẽ là cú đấm lúc nãy...
" Không rõ lắm, nhưng Phong Vũ phải canh chừng tầng bảy...ngươi chắc cũng biết em gái giáo sư đang dưới đó, còn Cuồng Phong ? "
" Kỳ tích, kỳ tích, đây rõ ràng là kỳ tích y học !!! "
Tầng ba, đã biến thành tử địa ! Ai vào là c·h·ế·t.
" Ta nghe nói hắn đã phòng thủ nhà vệ sinh gần một giờ..."
Sau lưng Thương Bạch là một nam một nữ, nữ tính trẻ tuổi để tóc đuôi ngựa trông rất hoạt bát, nam thân cao lớn khuôn mặt cương nghị, chỉ là cả hai trông có chút giống nhau, xem ra không phải anh em ruột thì cũng có quan hệ họ hàng.
Chương 8: Lừa g·i·ế·t
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.