Chương 52: Hung hãn
Người nhiều, dẫn tới quái vật ở nơi khác cũng tập trung lại càng nhiều. Dù cho có hoả lực trên tường cao áp chế nhưng bọn chúng tiến đến gần cũng là sớm muộn.
Nhận thấy cảnh này, binh sĩ đang mặc xương vỏ ngoài thiết giáp mới hướng đám người hô lớn:
“Ta là thủ vệ trưởng của cửa hàng trung tâm. Phía trong căn cứ Z cũng xuất hiện rất nhiều quái vật, đã không phân đủ người đến trợ giúp chúng ta. Ta có thể bỏ mặc các ngươi tiến lên tường cao, nhưng ta đã không làm như vậy. Ở đây ai muốn sống thì cùng ta tiến lên chặn đánh quái vật, đem cửa hang ở bên này cho phong toả.”
Nói rồi hắn cũng không để cho mọi người suy nghĩ chỉ hô thêm một tiếng “Đi!” liền dẫn theo đội hộ vệ lao lên chặn đánh đám thằn lằn quái.
Trong đám người sau khi nghe được những lời này, vẻ mặt muôn hình vạn trạng. Có sợ hãi, có tuyệt vọng, có người giận giữ, có mưu lợi hạng người ánh mắt đảo liên hồi không biết suy nghĩ gì, nhưng cũng có càng nhiều người là có "huyết tính."
“Sĩ quan nói hay lắm, đã ngươi không bỏ rơi chúng ta, ta giúp ngươi một tay thì có ngại gì.”
Nói rồi hắn cầm trên tay v·ũ k·hí gọi lên đứng bên cạnh huynh đệ cùng nhau theo sau lao ra.
“Cái tận thế khốn kiếp này, ta là sống đủ, huynh đệ, lên, cho lũ quái vật này biết nhân loại lợi hại.”
“Nương tử, Bảo vệ tốt hài tử, nữ lưu lại, nam cầm v·ũ k·hí theo ta đi."
…
Có càng lúc càng có thật nhiều người hưởng ứng, nhân số chiến đấu thoáng chốc tăng lên nhiều lần.
Thực tế, xương vỏ ngoài thiết giáp chiến lực siêu quần, đi đầu thu hút thằn lằn quái, mọi người có chủ tâm cốt để dựa vào mới nhanh chóng làm ra hưởng ứng như vậy. Hơn nữa phần lớn đám người này đều là thành viên của các căn cứ nhỏ xung quanh được phái đi ra ngoài lăn lộn, ai cũng có chút bản lĩnh trong người.
Trên tường cao.
Một người đàn ông trung niên cùng Lý Tuấn đứng trên cao nhìn xuống dưới thấy được hết thảy. Người đàn ông trung niên nói:
“Đám người này chung quy cũng có chút huyết tính. Tiểu Lý mặt bên kia tường cao không xong, ta muốn dẫn người tiếp viện, Tướng Quân đã đích thân xử lý quái vật bên trong căn cứ, chẳng mấy chốc sẽ tới nơi, ta không thể để tình hình bên kia xấu hơn, ngài ấy sẽ làm thịt ta.
Trong căn cứ hiện tại mặt tường chỗ này là an toàn nhất. Ta sẽ để lại cho ngươi 50 người. Ở chỗ này thủ hay xuống dưới g·iết quái vật, ta cho ngươi toàn phần quyết định. Hy vọng mọi quyết định của ngươi luôn là sáng suốt nhất.”
“Thúc thúc, ta ghét nhất một bộ này.” Lý Tuấn sau khi nghe được, trên mặt hiện vẻ không vui.
“Ha Ha! Đời người là một chuỗi những lựa chọn, chọn đúng thì suôn sẻ, chọn sai thì gian nan, thúc thúc tin ở ngươi.” Nói rồi hắn cười dài, dẫn đội ngũ rời đi.
“Giả trang cái gì cao nhân tiền bối, xem phim kiếm hiệp nhiều tẩu hỏa nhập ma rồi đi" Đợi bóng người đi xa, Lý Tuấn nhịn không được nhỏ giọng càu nhàu.
“Cái này có gì phải băn khoăn?” Lý tuấn nhỏ giọng, sau đó hướng về phía không xa Tiểu đội trưởng hô lớn:
“Tiểu Đinh, thông báo cho các tiểu đội trưởng khác, xuống dưới đánh g·iết quái vật.”
Sau đó hắn lại chỉ một vị binh sĩ khác nói:
“Ngươi mau lại đây giúp ta mặc xương vỏ ngoài thiết giáp"
Tiểu Đinh nghe được hơi sửng sốt một chút:
“Chúng ta không thủ tường cao sao? Cả đoạn tường rào dài như vậy, chỉ có 50 người là không đủ a, vậy chúng ta đi xuống bao nhiêu người vậy Lý Tổng?”
“Không thấy chỉ huy của ngươi giao cho ta toàn phần quyết định sao, ở đâu lắm lời như vậy. Ta nói là xuống hết, thủ cái gì nữa mà thủ. 50 người thủ như thế nào? Nhanh đi!
Tiểu Đinh nghe vậy chợt hiểu, liền lập tức liên lạc cái khác binh sĩ.
Có binh sĩ phía trên tường cao gia nhập, lực lượng của đám người mạnh lên không ít, đã có thể phản công thằn lằn quái.
…
Về phần Đổng A bên này, tháo xuống ba lô, chỉ đem theo một chai nước đường và một chai nước lọc, cầm theo lao và súng dự định đi hỗ trợ. Nếu không có người dẫn đầu thì thôi đi, hắn không lẫn vào. Nhưng nếu đã có người không s·ợ c·hết đi lên phía trước cùng quái vật chiến đấu, hắn không ngại trợ giúp một tay.
“Ta đi cùng ngươi" Sở Tuyết thấy vậy cũng muốn đi theo, nhưng bị Đổng A ngăn lại.
“Ngươi ở lại bên này cùng Thanh Nhã bảo vệ nàng, coi chừng hành lý, quan trọng nhất là bình phục tâm tình. Ta thấy trong này còn có không ít mưu lợi mặt hàng, không chịu cùng quái vật chiến đấu, ngươi cùng Thanh Nhã ở lại đây bảo vệ phụ nữ và trẻ em, đừng để lũ đáng ghét này q·uấy r·ối cho thêm phiền.”
“Được!” Sở Tuyết nghe vậy, không có lề mề, đáp ứng xuống. nàng đáp ứng nhanh như vậy, cũng bởi vì nàng tin tưởng Đổng A, chỉ có nàng mới hiểu rõ Đổng A mạnh tới chừng nào.
Đổng A rời đi không lâu sau, Quái vật đã bị đẩy lùi ra xa.
Một lát sau, quả nhiên không ngoài dự đoán, bên trong sân, xảy ra náo động. Một cái nam nhân gầy còm, mặt chuột, dẫn theo một đám đàn em, vậy mà vô liêm sỉ c·ướp đoạt balo của một phụ nữ, người phụ nữ này cùng cậu con trai đang dùng hết sức níu chặt lấy balo, cũng bởi vậy làm người kia điên tiết lên, một bên mắng mỏ, một bên đạp vào bụng nàng vài cước, máu từ khoé miệng không nhịn được rỉ ra. Bé trai thấy vậy càng cố gắng ôm chặt balo, khóc lóc thảm thiết.
“Tôn Nhị Cẩu, Balo này là của nhà ta, ngươi không sợ chồng ta về không tha cho ngươi sao?”
Người nam kia bị người ta gọi thẳng biệt hiệu, trong nháy mắt giận giữ mắng trở về:
“Rõ ràng là balo của chúng ta, là chồng ngươi c·ướp c·ủa chúng ta, bây giờ chúng ta lấy lại được, là chúng ta chiếm lý!”
Những người phụ nữ quanh đó thấy quá chướng mắt, Trải qua tận thế tẩy lễ sống đến giờ, bất kể phụ nữ lẫn đàn ông đều đã cùng lúc trước không giống. Lúc này không nhịn được cùng tiến lên giúp đỡ một tay, cùng lũ đàn em của nam nhân kia xô xát với nhau, tình cảnh cực kỳ hỗn loạn.
Bỗng dưng một tiếng kêu thảm khiến mọi người ngây người nhìn lại, chỉ thấy một tên đàn em của Tôn Nhị Cẩu không biết bị ai chặt một tay đứt rời, đang ôm lấy cánh tay không ngừng kêu thảm. Nếu không cầm máu kịp thời hắn sớm muộn cũng bị mất máu mà c·hết.
Sở Tuyết lúc này mới từ trong đám người đi ra, đao trên tay còn dính máu đỏ tươi, không cần nói lời nào cũng đủ trả lời hết thảy vấn đề.
Tôn Nhị Cẩu thấy vậy, nhìn về phía Sở Tuyết giận giữ nói:
“Bên trong trung tâm thương mại là không được g·iết người, ngươi muốn phá luật sao?”
Sở Tuyết nghe được chất vấn cũng không có phản hồi, mà không chút do dự vung đao cho tên đàn em một dao. Một đao này đem tên đàn em kia gần như chẻ làm đôi, để máu bắn tung tóe khắp nơi.
“Nam nhân gì như cái lại cái! Thật ồn ào.”
Nhìn thấy người phụ nữ kia không thèm để ý đến mình, vậy mà xuống tay tàn nhẫn, Tôn Nhị Cẩu cũng hoảng rồi.
Vết chém kia, đừng nói hắn, cho dù là binh sĩ chuyên nghiệp cũng tuyệt đối không có sức chẻ người ta ra như vậy.
Những tên đàn em khác lúc này cũng rén, đều không cùng những người phụ nữ khác dây dưa, mà tập trung về phí Tôn Nhị Cẩu, một bộ lấy hắn làm chủ.
Tôn Nhị Cẩu lúc này cũng buông ra ba lô, nghiêm trọng cùng sở Tuyết nói:
“Ngươi không làm rõ trắng đen, lại ở trong căn cứ g·iết người, ngươi không sợ bị xử tử hay sao?”
Hắn lúc này thật sợ, bình thường ăn h·iếp nhỏ yếu thì được, lúc này nhìn lấy Sở Tuyết, người này hung hãn không kém đàn ông, hắn chỉ dám dùng miệng, lôi quy tắc ra bảo vệ mình, mà việc hắn phá vỡ quy tắc trước, tự động cho lãng quên đi.
“Giải thích cái moẹ nhà mày, Ngươi là đàn ông, Ta nữ, xung quanh ta toàn phụ nữ trẻ em, đây là giải thích. Đã dám ra gây sự, ta cho tất cả các ngươi nằm lại chỗ này.” Nói rồi nàng không chút do dự vung đao đi lên,
Tôn Nhị Cẩu nghe được lời của Sở Tuyết, lại thấy nàng hành động, quá sợ hãi liền thét lên một tiếng cùng đàn em tứ tán bỏ chạy. Nhưng mà làm sao có thể thoát khỏi? Có tên không may còn bị một người phụ nữ gần đó cho ngáng chân té cái xõng xoài, trước hết nhất trở thành vong hồn dưới đao của Sở Tuyết. Những người còn lại kể cả Tôn Nhị Cẩu cũng bị nàng cho một đao chém c·hết.
“Bè lũ xu nịnh, lấn yếu sợ mạnh, hừ!"
Tất cả mọi người bị hành động của Sở Tuyết làm cho rất hả dạ, nhưng cũng thầm kinh hãi Sở Tuyết hung hãn. Một nữ tữ nhìn như yếu đuối, không nghĩ tới lại kinh khủng đến thế.
Thanh Nhã nhìn hết thảy có chút lo lắng, bị sát ý ảnh hưởng có chút thất thường, Sở Tuyết bây giờ cực kỳ nguy hiểm. Biết sở Tuyết không giỏi ăn nói, nàng lúc này mới không nhanh không chậm theo sau, hướng mọi người hô lớn:
“Chị em, nam nhân của chúng ta đã ở phía trước anh dũng chiến đấu, chúng ta cũng không thể mềm yếu, chúng ta phải đoàn kết lại, không được để cho nơi này hỗn loạn. Nếu chị em tin được hai ta, chúng ta không ngại làm chủ giúp mọi người.”
…
Thanh Nhã nói một hồi, mọi người nhao nhao vỗ tay. Quyết định đoàn kết lại, bảo vệ lẫn nhau.
Liên tiếp một loạt hành động này khiến cho không ít kẻ kể cả nam lẫn nữ nhao nhao muốn nhấc lên hỗn loạn kiếm tiện nghi, đặc biệt là vài nhóm đàn ông lại không có đi đánh g·iết quái vật mà lưu lại kia lo sợ.
Ở Lại khu sân này dù có tường rào, nhưng cũng không an toàn cho lắm. Không Biết từ đâu sót lại 3 con quái vật tiến về phía bên này, Làm cho đám người sợ hãi nhao nhao. Sở Tuyết đích thân ra tay làm thịt 3 con thằn lằn quái như chém dưa thái rau, mới khiến cho những người phụ nữ khác chính thức tin phục.
Lại Tiến đến vài đợt quái vật, có vẻ như bị sót lại, Sở Tuyết liên hợp với mọi người giải quyết sạch sẽ.
0