Thời gian vun v·út lao nhanh, tháng tám đến mau mang theo vài sự thay đổi bất thường. Kể từ lần cực quang trước, thiên không luôn là một màu trắng xám, đây là kết quả của việc dọn dẹp mây không hoàn toàn của căn cứ Z.
Hôm nay bầu trời bỗng dưng trở nên quang đãng. Ánh nắng mặt trời, không có tầng mây với tư cách là lọc kính, trực tiếp chiếu xuống đại địa mang theo tia cực tím cực kỳ độc hại. Nếu có người nào tiếp xúc trực tiếp với ánh nắng, da chẳng mấy chốc sẽ bị cháy nắng, nổi ban, sau đó dưới điều kiện sinh tồn khắc nghiệt, rất dễ dàng bị n·hiễm k·huẩn, hoặc một thời gian sau dẫn đến u·ng t·hư da, vô phương cứu chữa.
Căn cứ trên núi, đã qua một tháng kể từ lần lục soát bất ngờ ấy, mọi thứ về cơ bản quay lại trạng thái bình thường giống như trước kia. Bọn họ cũng quá nhỏ yếu. Bị một thế lực cường đại như vậy để ý tới không phải là chuyện tốt lành gì. Từ hôm đó trở đi, cảm giác thoải mái khi tìm được chốn an thân trong tận thế của Đổng A không cánh mà bay.
Căn cứ trên núi ở gần một thế lực cường đại như vậy, cái tốt là hiếm có zombie, quái vật t·ấn c·ông, cái xấu là bị người quản chế, thậm chí nói nặng hơn một điểm, căn cứ Z trong khoảnh khắc là có thể diệt đi mọi người.
Nếu chỉ có hắn và Sở Tuyết, quá đơn giản, hai người chỉ việc rời đi. Nhưng mà bây giờ đội ngũ của hắn có không ít người, ai cũng thành lập được niềm tin đối với cả đội. Là đội trưởng, Đổng A phải gánh lấy trách nhiệm này.
Chuyện này chưa đi qua chuyện khác lại tới. Kể từ lúc mặt trời xuất hiện trở lại, nhiệt độ ngoài trời từ hơn 60 độ C, hạ xuống nhanh chóng. Chỉ trong vòng 1 ngày đã giảm xuống khoảng 10 độ C. Nắng vẫn chói chang như vậy, nhiệt độ lại giảm nhanh, làm người ta không kịp chuẩn bị.
Thông qua các thiết bị trong phòng điều khiển trung tâm, Đổng A phát hiện ra được, từ trường biến thiên ở phạm vi rộng, dẫn đến thay đổi hoạt động khí hậu, địa chất, nhiệt độ giảm chỉ là cái khởi đầu. Nguy hiểm nhất có lẽ sẽ là đ·ộng đ·ất. Do nằm gần biển còn phải chú ý s·óng t·hần nữa.
Căn cứ trên núi nằm ở ví trí đặc biệt, cách xây dựng căn cứ cũng đặc biệt, nên không ngại đ·ộng đ·ất cho lắm. Chẳng qua hầm trú ẩn h·ạt n·hân này có thể chống chọi được hay không liền không ai biết, do đó Đổng A cho mọi người hạn chế ở lại dưới hầm, dọn lên những khu container kiên cố nhất sinh hoạt, như là một loại dự phòng.
Bên ngoài nắng chói chang, nhưng nhiệt độ không ngừng hạ thấp, làm cho ai cũng lấy làm kỳ. Trải qua một đợt mưa dài, độ ẩm trong không khí chưa kịp bay đi hết đã bị nhiệt độ hạ thấp đột ngột, ngưng tụ thành sương mù rất dày che phủ hết cả. Theo sau đó là zombie càng ngày càng sinh động lên, khí hậu sương mù kiểu này, bọn chúng như được buff toàn diện.
Kế hoạch không thể nào theo kịp được biến hóa, căn cứ Z tốn bao nhiêu công sức đi xua tan mây đuổi đi zombie, lại bị sương mù cho lôi trở lại…Thế là bọn họ lần nữa bị zombie bao vây, một lần nữa bị cô lập.
…
Căn cứ bắc sơn là một căn cứ phụ thuộc của căn cứ Z, trong đó cũng chứa chấp rất nhiều người.
Căn cứ bắc sơn, so với căn cứ Z càng giống tận thế mới nên có một bộ này. Nói là căn cứ, càng giống như một thị trấn, có chút hỗn loạn như miền tây hoang dã ở Mỹ, lại có chút hiện đại quá mức bởi những ánh đèn LED nhấp nháy bất kể ngày đêm kia.
Trên đường là đủ kiểu cảnh tượng, có người ăn bận bảnh bao, có nữ dáng người s·exy, ăn bận thiếu vải đang mời chào khách nhân, cũng có những kẻ sống sót lăn lộn không nổi phải bán nhi bán nữ, có kẻ vì tranh đoạt một mẩu bánh mì mà đánh nhau đến thoi thóp.
Vấn đề ở đây là căn cứ Bắc Sơn này không nằm ở trên mặt đất, mà nằm hoàn toàn ở bên trong hầm xử lý nước sạch của thành phố Z. Hầm này có độ lớn bằng 6 cái sân vận động, được xây dựng cực kỳ kiên cố. Bên cạnh hầm có đập nước Bắc sơn, là nơi cung cấp nước ngọt cho toàn thành phố Z.
Kể từ lúc người đứng đầu căn cứ Bắc Sơn tập hợp những nhóm người sống sót khác cải tạo khu hầm này làm căn cứ liền đã đi đóng hết tất cả các đường ống dẫn nước vào trong, còn đi xả hết nước trong đập để đảm bảo an toàn.
Ban đầu bọn họ lợi dụng địa lợi để chống cự zombie, sau đó tự chế ra súng đạn, chống cự bọn chúng mới nhẹ nhõm đi nhiều, rồi tiếp theo là giao thương với căn cứ Z giúp cho căn cứ Bắc Sơn ngày một lớn mạnh.
Trái ngược với căn cứ Z, đi theo lộ tuyến tinh anh, căn cứ Bắc Sơn là ai đến cũng không có cự tuyệt, nhân số ngày một tăng lên đã sắp phá vạn, cực kỳ hỗn loạn.
Lúc này trong một quán Bar nào đó, dưới ánh đèn nhiều màu mờ mờ, trên sân khấu có không ít nam nam nữ nữ đang uốn éo theo điệu nhạc. Ở phía quầy bar có không ít người đang ngồi đó uống rượu, có kẻ chán đời chỉ lẳng lặng ngồi có người hứng thú bừng bừng ngồi bốc phét, có người lại ngồi nghịch điện thoại. Ở trong góc quán có kê một bộ sofa lớn, ngồi ở đó có thể nhìn bao quát hết xung quanh lại đủ tách biệt để người ta khó có thể nghe thấy người đang ngồi đang nói gì, có một nhóm người đang ngồi tụ tập lại cùng với nhau:
Một tên mặt trắng không râu đang cầm một chai rượu vừa uống vừa không ngừng mắng:
“Thế này mà cũng được gọi là rượu à, rõ ràng là etylen công nghiệp pha với hương liệu. Móa nó, lũ gian thương.”
Một tên khác cũng chen vào:
“Đúng đó, đại ca, nữ nhân ở đây xấu xí phát hoảng, không nghĩ tụi nó nghĩ gì mà đi làm nghề này. Không thể so được với căn cứ S chúng ta…”
“Phụ nữ đẹp hoặc rơi vào trong tay mấy tên thủ lĩnh, vừa đẹp vừa có tài thì căn cứ Z đã vớt hết cần gì phàn nàn? Nói về chuyện chính, tung tích của dược nhân các ngươi có nghe được gì hay chưa?”
“Chúng ta lần này ra ngoài hấp dẫn chú ý là chính, chủ yếu là ám bộ bên kia làm việc, những người kia các ngươi không phải là không gặp qua, bọn chúng đã không còn là người nữa.”
“Nghe nói bọn họ có biện pháp xác định được vị trí của dược nhân, nhưng không biết như thế nào? Còn có lũ phản bội, đã nương nhờ vào căn cứ Z, không biết căn cứ Z là thái độ gì ”
“Cái này còn phải nói sao, chắc chắn là sẽ phân đất phong hầu bộ này, đá tụi người kia ra, khoanh cho một mảnh đất xây căn cứ phụ chứ gì nữa.”
“Tiêu chuẩn của căn cứ Z thật là cao a, với sức mạnh của lũ người kia mà không thể gia nhập, thật khó tin.”
“Vậy là chúng ta có thể trả thù được rồi!”
“Đừng có mơ hão, những căn cứ phụ kia là nằm trong danh sách bảo hộ chính thức của căn cứ Z. Nếu các ngươi dám đụng vào, là tìm đường c·hết không khác. Ta nói cho các ngươi biết nếu căn cứ T là bá chủ lục địa, thì căn cứ Z là bá chủ trên không. Chúng ta đã đến đây nhiều ngày như vậy đều không thấy một con quái vật biết bay nào chứ? Phải làm như thế nào để diệt một căn cứ mà máy bay do thám không có phát hiện vết tích?”
…
Tại một nơi nào đó, Men theo núi đồi khắp nơi toàn là đất c·hết, cây cối khô héo một mảnh, mặt đất còn có không hết sương mù, con người ta về cơ bản là không nhìn rõ phía trước có gì. Tô Dự một đường mang theo balo lom khom men theo độ dốc mà đi xuống núi.
Lúc trước, đã quá quen với các thiết bị theo dõi của căn cứ trên núi, hắn sau khi trộm được thức ăn và không ít các thiết bị sinh tồn của Đổng A bèn không chút do dự rời đi mà không ai phác giác.
Không giống với vẻ ngoài một thiếu niên vô hại. Trước kia cứu vớt, được Sở Tuyết hỏi thăm hầu hết là nói dối, hắn thành thục hơn nhiều so với số tuổi.
Ở lại căn cứ trên núi một thời gian, chung quy cũng có chút tình cảm. Cuộc đời của hắn chưa bao giờ êm đềm như vậy sinh hoạt qua.
Tô Dự là dược nhân tự nhiên có một chút năng lực, biết những kẻ truy đuổi mình sắp tới, không muốn liên lụy các ân nhân đã cưu mang mình. Nhất là không muốn lũ trẻ, đặc biệt là Tiểu Thất bởi vì mình mà gặp nguy hiểm, hắn liền dứt khoát rời đi. Sợ đám người kia truy tung tới nơi, Tô Dự không dám để lại bất cứ thư từ gì, đồ đạc cá nhân cái nào không đem theo được đều bị đốt rụi.
“Đội Trưởng và Sở Tuyết Đại tỷ hẳn là sẽ tha thứ cho ta đi. Còn Tiểu Thất nữa,... ta xin lỗi”
Tô Dự vừa đi vừa không nhịn được lẩm bẩm. Không biết đến khi nào mới có thể gặp lại, cu cậu có tính cách khá kiên cường, tuy vậy nước mắt không nhịn được tuôn trào…
Trên đường thỉnh thoảng xuất hiện zombie, ban đầu thì như gặp được mồi ngon hưng phấn vây lại, sau khi đến gần, Tô Dự không có sợ hãi, lấy ra một chiếc khăn dính máu cất trong hộp kín vung vẩy. Lũ zombie giống như ngửi được đồ vật ghê tởm, đều bỏ đi cả. Tô Dự thấy vậy liền nhanh chóng cất nó trở lại hộp kín, có vẻ hắn cũng không muốn mùi máu từ chiếc khăn bị tiết lộ quá nhiều. Đến đây cũng giải thích được vì sao zombie lởn vởn khắp nơi mà hắn vẫn không có chuyện gì rời đi căn cứ trên núi.
0