Đổng A chỉ cảm thấy trời đất giống như không ngừng quay cuồng. Đèn điện trong lối đi ngầm lúc sáng lúc tối lấp lóe càng làm cho tâm trạng trở lên cấp thiết. Không kịp cùng mọi người tụ hợp, hắn chỉ còn cách lom khom bò theo lối đi ngầm đi lên mặt đất để tránh bị vùi lấp. Dù sao bị 3m đất chôn sống đối với Đổng A không phải nguy hiểm chí mạng nhưng cảm thụ sẽ không tốt đi nơi đâu.
Tro bụi từ phía trên không ngừng rơi xuống chứng tỏ kết cấu lối đi đã bị phá vỡ phần nào. Nơi này được bọn họ thiết kế vô cùng vững chắc nhưng so với khu Container vẫn là thua kém một chút. May mắn lối đi cuối cùng là chịu được.
Đổng A vừa bò tới cửa ra cũng là lúc rung động cực đại.
“Ầm..Đùng…” một t·iếng n·ổ rung trời, không biết từ đâu phát ra, tiếng kêu to cộng với thính giác của hắn đang mở ra cực đại, thế là máu từ lỗ tai trào ra, men theo cằm, nhỏ thành từng giọt trên mặt đất. Vết thương nhanh chóng bị chữa lành, máu ngừng chảy trong tức khắc, nhưng cũng làm cho Đổng A bị mất thính giác tạm thời. Tiếng kêu lớn đến nỗi hắn cảm giác như có một quả bom nổ sát ở bên tai.
Mặt đất rung động càng mạnh thêm một bậc, để cho Đổng A từ đang lom khom bò, đều bị chấn cho lăn qua lăn lại trên đất.
Không biết viên gạch từ đâu bay tới nện thẳng vào đầu, lưng, chân, khiến cho máu me đầm đìa. Lúc này Đổng A đã bò tới bãi đất trống. Không nghĩ tới vẫn bị làm cho chật vật như vậy.
Bởi vì bị điếc tạm thời, không nghe được tiếng gạch rơi tới, nên khi hắn cố gắng quay đầu lại, liền kinh hãi phát hiện đài quan sát tồn tại cả trăm năm kia, đã ầm vang đổ sập từ lúc nào.
May mắn ở đủ xa chỉ bị viên gạch rơi trúng, v·ết t·hương trong nháy mắt đã lành lại, chỉ làm chật vật chứ không ảnh hưởng gì. Nếu đổi là người bình thường đã sớm một mạng ô hô, nào giống như Đổng A vẫn còn nhảy nhót tưng bừng.
Động đất sau khi đạt cực đại, có giảm cường độ đi, nhưng chung quy vẫn còn rung lắc không ngừng. Thấy có thể di chuyển được, Đổng A thở phào một cái, đứng dậy phủi cát bụi trên người lảo đảo chạy tới chỗ mọi người đang trú ẩn. Chạy được một lúc thì thính lực cũng khôi phục trở lại.
“Thiên tai kiểu quái quỷ gì thế này? Âm thanh lớn kia là chuyện gì đang xảy ra?” Đổng A nghi hoặc lẩm bẩm.
Biết có đ·ộng đ·ất lớn sắp tới, nên không ai dám ở trong hầm. Cả đội liền di tản mọi người đến chỗ trống trải và trung tâm nhất của căn cứ trên núi, đó là chỗ đặt năng lượng mặt trời.
Ở khu đất này các thiết bị đều được tháo dỡ xuống cất đi, nên cơ bản là khu đất trống. Ở một số vị trí có chôn cột gỗ mỗi cột đều có buộc dây thừng chắc chắn. Mỗi một đoạn dây thừng đều có buộc thêm một cái ruột xe ô tô có độ phồng vừa phải.
Đổng A đến nơi thấy mọi người trong căn cứ đều nằm lom khom trên mặt đất dùng ruột xe che chắn thân mình, thấy không có b·ị t·hương, trong lòng mới nhẹ nhõm một chút.
Thấy Đổng A quay trở lại, đội viên khác cũng vui mừng, nhưng do mặt đất vẫn còn rung lắc nên không ai có thể đứng dậy như đội trưởng được. Hơn nữa nhìn sắc mặt xanh xám của mọi người đủ thấy bị t·iếng n·ổ lớn kia ảnh hưởng không nhẹ.
Ngoại trừ Sở Tuyết lúc này đang nắm lấy dây thừng ngồi đó. Nhìn thấy Đổng A bụi đất, máu me khắp người, nàng dù biết chắc hắn sẽ không sao nhưng cũng không nhịn được buông ra dây thừng, lảo đảo chạy lại hỏi thăm.
“Không có sao là tốt rồi.” Sở Tuyết sau khi kiểm tra một lần liền vui vẻ nói.
“Em canh chừng bên này, anh đi tới container tránh nạn kiểm tra một chuyến”
Thấy rung động không ngừng yếu bớt, Đổng A nói vội một câu, rồi nhanh chóng rời đi.
Động đất có thể dẫn tới cái gì? rất khó đoán. Không thể để mọi người nằm ngoài bãi trống như vậy, cả đội đã có phương án. Cách đó không xa có cải tạo 3 cái container, được gia cố khung gỗ cực kỳ chắc chắn, thông khí ổn thỏa. Bên ngoài còn được bọc thêm lưới sắt chịu lực, bên trong có đặt một số thức ăn và nước uống xem như chỗ trú ẩn tạm thời. Trốn vào trong đó, dù cho container có bị tác động chẳng may lật úp thì người bên trong vẫn có thể an toàn.
Kiểm tra sơ qua, container cải tạo đã bị đ·ộng đ·ất làm cho xê dịch đi một đoạn nhưng vẫn còn rất chắc chắn, đã có thực nghiệm kiểm chứng độ an toàn xem như đạt yêu cầu.
Rung chấn một mực kéo dài, cứ tưởng như đ·ộng đ·ất sẽ kết thúc thì không, nó lại mạnh lên một lần nữa.
“Mịa nó!” Đổng A có chút không để ý, bị rung động cho mất trọng tâm té ngã lăn lộn vài vòng, trong miệng vào không ít đất cát. Gió càng lúc càng mạnh lên, cát bay vào mắt cay xè để hắn không nhịn được chửi tục.
Phải đợi một lúc rung động mới yếu xuống, giống như lần trước dư chấn vẫn không có kết thúc. Tận dụng cơ hội, Đổng A dùng sức bản thân đem container bị lệch kéo về chỗ cũ, đủ thấy sức lực đã tăng cường đến trình độ biến thái như thế nào. Container về đúng vị trí sau, liền dùng nắm đấm đóng cọc sắt xuống bang bang rung động, giằng lại cho vững chắc.
Đợi đến chu kỳ tiếp theo, đ·ộng đ·ất lại mạnh lên giống biểu đồ hình sin, không biết tới khi nào mới là tận cùng. Thấy container cải tạo vẫn chịu đựng tốt trước đ·ộng đ·ất,hơn nữa để mọi người ở bãi đất trống quá nguy hiểm, gió có xu hướng càng lúc càng mạnh lên, ai biết gió sẽ cuốn theo cái gì tới…
Thế là đợi cho rung động hạ xuống thấp, Đổng A nèo dây thừng thật chắc rồi chạy lại bãi đất trống, ra hiệu cho mọi người bám lấy dây thừng ngược hướng gió bò về phía container.
Mọi người tiến hết vào container về sau, Đổng A vận sức đóng cửa lại ngăn cách với bên ngoài mới thở phào nhẹ nhõm.
“Cái này mà gọi là Động Đất ư? Độ richter lấy ra đo không nổi trận này chứ???”
Vừa thở phào nhẹ nhõm không bao lâu sau, thì “Ầm…Đoàng” một tiếng nữa vang lên, lần này thì có container ngăn cách, những người bình thường chỉ bị âm thanh lớn làm cho ù tai, còn Đổng A thì tiếp tục bị tổn thương, cũng may lần này máu không có chảy ra nhưng làm cho hắn đau đớn nhíu mày .
Hắn chưa bao giờ có thể tưởng tượng được t·hiên t·ai lại có thể xảy ra như thế chứ đừng nói tới là gặp trong quá khứ. Nhìn lũ trẻ nheo nhóc vẻ mặt sợ hãi ngồi xổm trong container, không chỉ hắn mà đội viên khác trong lòng đều cực kỳ trĩu nặng.
“ Quả thực căn cứ trên núi không biết có thể chịu được mấy lần t·hiên t·ai? Tương lai tiếp theo sẽ như thế nào? Lũ trẻ có thể bình yên lớn lên hay không? Có nên tìm cách gia nhập căn cứ Z hay không?” Những vấn đề này thực sâu giày vò người đội trưởng của chúng ta.
Với thực lực của mình, Lão Tân, Sở Tuyết, cộng với tài năng kinh doanh của Thanh Nhã, 4 người có thể gia nhập căn cứ Z, nhưng mà nếu làm như vậy những người khác phải làm như thế nào? Bọn họ thấp hơn tiêu chuẩn chiêu mộ một đoạn không nhỏ, lũ trẻ lại không phải là huyết mạch thân thích, khó mà bảo lãnh đi vào.
“ Ta tuy có sức mạnh trong người có thể bảo vệ bọn họ, nhưng không thể bảo vệ mãi mãi, lại không có dã tâm gì, thực không phải là một đội trưởng hợp cách.” Đổng A thầm nghĩ.
Nhưng mà hắn đâu có biết được trong lòng của những người khác, đội trưởng đã làm rất tốt. Ít nhất trải qua được những tháng ngày sinh hoạt tuy cực khổ nhưng vui vẻ. Bọn họ mang theo tâm thái sống thêm một ngày là lời một ngày, vì vậy đối diện với hiện thực tàn khốc, đôi lúc sẽ hiện lên vẻ sợ hãi, nhưng sâu trong nội tâm lại bình thản.
Động đất mỗi khi đi đến đỉnh của hình sin sẽ phát ra một t·iếng n·ổ lớn rung trời. Đổng A gạt những suy nghĩ phức tạp kia qua một bên. Tập trung điều chỉnh trạng thái cơ thể, điều chỉnh thính giác, cũng như khứu giác, vị giác như vậy, thành lập lên cơ chế tự bảo hộ. Nhờ đó, mà những lần nổ lớn về sau, mới không tiếp tục nhận tổn thương.
0