Hừng đông nơi chân trời, thái dương còn điểm tại nơi xa xăm, Trương Thượng nóng lòng chợp mắt lại quyết định đem Hắc Điểu bàn kế tiếp theo.
“Hắc lão nương, ngươi muốn hay không liều với ta một phen ?”
Hắc Điểu còn đang ngáy ngủ, thấy Trương Thượng từ trong kết giới đi ra vội vàng giục tỉnh kính cẩn: “Chủ Thượng có thể đổi hay không một cái xưng hô khác, “Hắc lão nương” làm sao nghe thật xú a !”
Trương Thượng vuốt vuốt cái cằm, nói: “Dường như ngươi đã có ý định a ?”
Hắc Điểu miệng cười oan oác: “Chủ Thượng quá lời, cứ gọi ta là Tiểu Hắc a.”
“Được, bàn chuyện chính sự đi, Cửu U Tông kề cận đến gần trong nay mai ta tin tưởng Cửu U tộc cao tầng tuyệt không bỏ qua cơ hội này. Ngươi cùng bầy Tinh Điểu trước phải tìm nơi trốn tránh mũi nhọn, một khi Cửu U Tông di dời đến đừng nói là Yêu Quái ngay cả Tứ Đầu sợ rằng cũng không dám lộ diện.”
“Cửu U tộc chắc chắn không thể bảo đảm an toàn các ngươi đi ? Mà lại dù ngươi có thể sống thì một cái lại một cái Tinh Điểu thuộc hạ của ngươi cũng sẽ bị truy lùng, ngươi không lo lắng sao ?”
Hắc Điểu một bên nghe một bên trầm mặc, nó cũng hết cách. Hiện tại chỉ có thể tranh thủ hết mức bảo vệ bản thân cùng đàn con nhỏ hoàn toàn không có khả năng lo cho đám Tinh Điểu.
Chợt nó nghĩ đến cái gì, ánh mắt sáng quắc: “Chủ Thượng tự tin như vậy, hẳn là có kế sách ?”
Trương Thượng mỉm cười: “Diệt Tứ Đầu, chiếm ổ nó, vạn vô nhất thất !”
“Cái gì ! Ta biết Chủ Thượng tuy lợi hại nhưng khí tràng của ngài chưa đủ trấn áp bốn tên bọn nó a. Ngài có lẽ không biết, bằng một cách nào đó mà Tứ Đầu bốn tên khốn này luôn có cách hỗ trợ lẫn nhau rất nhanh, một cái lại một cái không cho ngài thở dốc làm sao đánh đây ?” Hắc Điểu thấp giọng.
“Ngươi dường như từng đụng độ qua ?” Trương Thượng cau mày.
“Đánh qua, dĩ nhiên từng đánh qua ! Còn đánh rất hung tợn, tất nhiên là do ta may mắn đào tẩu dù sao chúng đều là Yêu Quái cấp cao làm sao ta một thân một mình làm lại đây. Có thể đụng một hai cái là vì lợi thế trên không, nhưng cũng khiến cho rất nhiều Tinh Điểu bỏ mạng a !”
Hắc Điểu nói đến đây đau nhức không thôi, Yêu Thú lên Yêu Tinh không phải dễ tìm, một cái hai cái đã là nhiều, dù sao ở đây không phải Yêu Địa mà chỉ là biên cương của Nhân Thổ. Nhân Thổ nhân khí sung túc, ngược lại yêu khí mỏng manh.
Trương Thượng nói: “Thiên thời địa lợi !”
“Nội loạn để cho Cửu U tộc thù trong giặc ngoài đủ thức phức tạp chi phối, đây là thiên thời. Cửu U Tông di dời tổ địa đừng nói ta ngươi, dù cho phe phái Tứ Đầu hay bất kỳ ai đều khó mà ngồi yên đây là địa lợi.”
“Tiểu Hắc, theo ta một bước này, dám sao ?”
Hắc Điểu nhìn chằm chằm Trương Thượng, lát lâu thở dài: “Còn có đám con ta đây, ta thật không sợ bản thân hiểm nguy chỉ lo cho chúng nó a.”
Trương Thượng không nhiều lời, đem kế sách nói ra từ đầu chí cuối, nếu như thật thành công liền có thể đem cho Hắc Điểu cùng bầy Tinh Điểu thuộc hạ nó đều bình an không cần lo lắng bị đồ diệt.
. . .
Lúc này, Cửu U tộc Bạch Tuyết Sơn Trang.
Bởi vì nội loạn Cửu U Thành, hầu như quân lực của Bộ Binh Cửu U Quân đều đổ ra dọn dẹp bạo loạn. Mà trong sơn trang cũng không phải yên lành, từ tên gia đinh thị nữ cho đến một vị chấp sự Trưởng Lão đều đầu tắt mặt tối không kịp lo cho thân mình. Dù sao từ xưa đến nay đây là lần đầu tiên Cửu U Thành dám bạo động, đặc biệt đám cao tầng Cửu U tộc đều không ngừng chửi rủa điên tiết đi lên.
Cực khổ nhất, không phải ai khác mà chính là Cửu Linh, vị Trang Chủ trẻ tuổi này.
Cửu Linh nhỏ tuổi hơn Mạnh Nại Hà, nhưng sớm đã là Luyện Khí đỉnh phong đại viên mãn, luận trong cùng thế hệ đều xem như nổi bật huống chi tại nơi biên cương xa xôi này.
Cửu Linh mặc quân phục Cửu U, đem thanh thiết thương cầm chắc trong tay, ánh mắt lẫm liệt đứng tại tường thành nhìn xuống đám đông bạo loạn bên trong thành. Hắn dùng khí lực dồn nén thành âm ba quát lớn: “Các ngươi điên rồi sao, Cửu U Thành này là do phụ thân ta gầy dựng đi lên, các ngươi mới có chốn dung thân vì cái gì không mang ơn lại còn lấy oán đi báo ?”
Trong đám đông, có âm ba khí lực dội lại: “Câm miệng ! Một cái tiểu oa vắt mũi chưa sạch đừng lên mặt với lão phu !”
Âm ba này mạnh hơn Luyện Khí kỳ, dường như đạt tới Trúc Cơ, chỉ gặp âm ba như một viên nắm đấm một đường lao thẳng tới Cửu Linh, thế không thể đỡ.
Một cỗ khí tràng cường đại bùng lên, đem toàn trường đều câm lặng, Tam Trưởng Lão lấy uy thế Kết Đan kỳ đè lại hết thảy bao quát nắm đấm kia. Tam Trưởng Lão lấy thế lôi đình cách không nắm lấy tên Trúc Cơ kỳ kia, đem hắn bắt lấy ném đến trước mặt Cửu Linh.
Là một tên tóc tai bù xù lão đầu tử, tuy không có sức phản kháng nhưng ánh mắt rét lạnh đầy căm phẫn: “Các ngươi là một lũ khốn đốn mạt, đừng đem Cửu U Quân ngài nhắc ra trước mặt ta. Cửu U Quân căn bản không làm những chuyện hèn hạ, không để thuộc hạ mình hà hiếp bách tính càng không để đám thuộc hạ rác rưởi đó tồn tại.”
“Phốc.”
Tam Trưởng Lão một bàn tay đem hắn hất văng rớt xuống tường thành, tứ chi gãy đứt cực kỳ thê thảm. Lão đầu tử đó huyết nhiễm mặt mũi không ngừng kêu rên, dù là Trúc Cơ kỳ nhưng tại độ cao mấy chục mét như vậy rơi xuống cũng tao gặp thảm thương.
Một lão bà nhào tới gào khóc, nàng cũng máu me đầy người không thể đỡ hơn lão đầu tử. Thình lình cũng là một tôn Trúc Cơ kỳ, nàng uất hận rống lớn: “Cửu U tộc bất nhân bất nghĩa, các ngươi căn bản không xứng hai chữ đại nghĩa. Gia tộc của Đại Tướng cũng là một đám ô hợp, Cửu U Tông do các ngươi quản giáo sớm muộn cũng sụp đổ a !! Con gái chúng ta, con gái chúng ta bị các ngươi . . .”
Nàng chưa nói hết câu, Tam Trưởng Lão đã một chưởng cách không đánh nàng mất mạng. Một đôi vợ chồng, một cặp đồng tu Trúc Cơ cứ vậy mà oan ức chết. Vốn dĩ còn bình tĩnh bách tính ánh mắt đều đỏ ngầu, lệ huyết chảy xuôi đem phẫn nộ đẩy đến cực điểm thề muốn phá nát Cửu U tộc.
. . .
Cửu U Thành toàn bộ diện tích rộng lớn đến khó sức tưởng tượng, trăm dặm, ngàn dặm, mấy vạn dặm ? Chí ít đều hơn mấy trăm vạn dặm cho nên mới nói nó là đại thành trì lớn nhất trong Lục Đại Thành Trì của Nhân tộc.
Phải biết, toàn bộ Nhân tộc đều chỉ có sáu tòa đại thành trì, một tòa Đại Đế Đô. Lục thành là do Lục Đại Tướng cai trị, Đế Đô là do Nhân Hoàng ngự tọa !
Tương truyền, Cửu U Thành còn rộng lớn hơn cả Đại Đế Đô, đủ thấy nó vĩ đại ra sao !
Một Cửu U Thành rộng lớn diệu dợi như vậy, thế nhưng thực tế chỉ có một nửa Cửu U Thành là của bách tính. Một nửa còn lại thuộc về Cửu U tộc, nửa này bị Cửu U tộc xây thành một tòa Bạch Tuyết Sơn Trang.
Cho nên nói là sơn trang, chi bằng nói là một tòa đại lục, một hoang lâm, . . . Nói chung trong sơn trang này đủ loại phong cảnh đều có thể thấy được. Bởi vì, sơn trang này từ xưa đến nay đều mang một màu không đổi, bảo tồn được toàn bộ cảnh thiên nhiên từ khi dựng dục đại thành trì.
Chiếu như lời Hắc Điểu từng nói, bởi vì bên dưới Cửu U Thành đang chôn vùi một tòa chiến trường cổ xưa cho nên đủ loại dị tượng đều có thể xảy ra. Mà bắt gặp nhiều nhất là ở nơi hoang lâm này, điển hình là nơi ẩn nấp của Tứ Đầu.
Tứ Đầu là chỉ bốn tôn Yêu Quái cấp cao, tu vi đều là thượng kỳ Yêu Quái trở lên. Trong đó Đầu Nhất cùng Đầu Nhị sớm đã là Yêu Quái đại viên mãn, sống đã rất lâu trên mảnh đất này, đi theo chúng nó có rất nhiều Tiểu Yêu.
Cửu U tộc đem sơn trang vùng hoang dã làm nơi đóng quân cho Cửu U binh luyện dũa quân lực, phần lớn quái thú dị thú các cái đều là do Cửu U binh lính xử lý. Cửu U binh lính, không phải quân lực của Cửu U tộc, mà thực chất là quân đội của đệ nhất đại tướng Cửu U Quân đã mất tích.
Nói cách khác, Cửu U binh lính, Cửu U quân đoàn, . . . những danh xưng này đều có một điểm chung đó là quân của Triều Đình, thuộc về Nhân Hoàng quản lý.
Động đến Triều Đình, ai dám động ?
Cho nên đây là lý do dù Cửu U Quân sớm mất tích. Ngần ấy tài đất rộng lớn không xuể lại không ai dám bén mảng nhúng chàm, căn bản là vì đây chính là nơi luyện binh của quân Triều Đình.
Cửu U Tông bị dời đến đây, đại đa số thế lực cùng các gia tộc đều nghĩ đến đây là quyết định của Nhân Hoàng, không một ai dám đứng ra phản đối chỉ có thể mặt trái mặt phải dùng mưu dơ kế bẩn thúc đẩy bạo động tại Cửu U Thành.
Cửu U Tông dính líu đến quá nhiều quan hệ, một khi dời đến bên trong Cửu U Thành thì hưởng lợi nhất chắc chắn là Cửu U tộc. Gia tộc của năm vị Đại Tướng khác sẽ cho phép Cửu U tộc vốn dĩ mất chủ sẽ quật khởi lại ?
. . .
Lúc này, tại trong một bí cảnh nào đó, ở đây cảnh vật rất âm u điều hiu giống như đất chết đồng dạng.
Nếu để một phàm nhân tùy tiện đi vào, sợ là ngất xỉu tại chỗ hoặc là hoảng loạn sợ hãi.
Đây là nơi ẩn nấp của Đầu Nhị.
Một đống xương cốt, một mớ xác hôi. Ngồi cạnh đó, nó tự xưng là vua của cõi chết, Tử Âm Xà.
Tử Âm Xà toàn thân tử sắc lốm đốm một vãi chỗ hắc màu, giống như da chết, càng giống độc tố phát ra mùi tanh tưởi cực kỳ khó ngửi. Nó cuộn tròn ở đó, ánh mắt lăm lẳm nhìn đám lâu la trước mặt đang run sợ.
“Các ngươi dường như không biết kính sợ ta a ?”
Cái lưỡi của nó thè dài, màu đen tuyền. Một con hắc lang bị nó liếm phải, da mặt lập tức thối rửa miệng kêu ô ô.
Đãi chưa kêu được mấy tiếng, thanh âm im bặt, bởi vì hắc lang bị Tử Âm Xà trắng trợn nuốt vào bụng, không chút do dự.
Ở một bên, một con hỏa hồ không ngừng run rẫy, nó ánh mắt không ngừng xoay tròn suy nghĩ kế sách thoát thân vội nói: “Nhị vương bớt giận, thuộc hạ dường như nhớ được vài điểm mấu chốt hẳn là nay mai sớm tìm ra được thứ đó. Ngài như ăn thịt ta, sợ rằng bọn chúng cũng không ai tìm ra được a.”
Tử Âm Xà lườm hỏa hồ, ngay tại muốn xuống tay lúc, một thanh âm hữu vang dội: “Nhị đệ chớ nóng, chúng cũng chỉ là Yêu Thú, e rằng chúng ta phải đích thân đi tìm a.”
Có thể kêu Đầu Nhị là “nhị đệ” chỉ có một cái.
“Bái kiến Đại vương !” Chúng Tiểu Yêu mừng như điên hô lên.
Đầu Nhất đi đến, đối với đám Tiểu Yêu ra hiệu rút đi, ngồi đối diện Tử Âm Xà đạo: “Chúng ta bốn phe phái một mực tìm đều không tìm ra, thời thế hiện tại khan hiếm Yêu tu, ngươi như một mực lạm sát bọn nó sớm muộn không còn lực lượng a.”
Tử Âm Xà giống như mất hứng, trườn dài lên đống xương cốt, nói: “Đại ca, ta thật chán nơi này. Chi bằng bỏ đi đến Yêu Địa a, có lẽ ở đó sẽ để chúng ta tiến thêm một bước ?”
Đầu Nhất lắc đầu: “Yêu Địa phe phái so với Nhân tộc càng phức tạp. Ta lúc trước bắt được mấy cái Tinh Điểu, chúng nó đều bay qua Yêu Địa. Biết gì sao, Yêu Địa so với Nhân Thổ càng có hệ thống, nghe nói thế lực chằn chịt như ta ngươi qua đó chẳng phải như cá trên thớt sao ?”
“Nhị đệ, ngươi ta khó khăn tu đến cảnh giới này, sao phải làm cá nhỏ ở hồ lớn, chi bằng làm lươn chúa ở hồ này ?”
Tử Âm Xà ngốc đầu dậy, ánh mắt lăm lăm nhìn Đầu Nhất, ánh mắt này tràn đầy dục vọng phấn khởi mà không phải đe dọa thèm ăn. Nó nói: “Đại ca, ngươi có cảm nhận được ở mấy ngày trước sao, lúc đó ta mỏng manh phát giác được một chút a !”
Đầu Nhất cau mày không hiểu, Tử Âm Xà lại nói: “Yêu khí, cực kỳ khủng khiếp yêu khí !”
“Cả đời ta sẽ không bao giờ quên được, một đạo Long khí, cực kỳ khủng khiếp đi qua nơi này !”
“Cái gì !” Đầu Nhất kinh hãi.
Long tộc, tuy không phải thượng đỉnh chủng tộc nhưng là chủng thần thoại, bởi vì long chúng một khi trưởng thành chính là Thần linh. Long tộc chỉ có trong truyền thuyết, khắp trần gian này nếu như nói Long tộc chỉ có một.
“Thiên hạ căn bản không có sinh linh phát ra được Long khí, nếu như thật. Hẳn là vị đó đi !”
Tử Âm Xà gật đầu, ánh mắt hướng về: “Đúng a, ngài là chiến thần a, Long khí hẳn là từ Tử Sắc Lôi Long. Một thân ngao du khắp bát hoang, tay cầm vạc tửu chân đạp Lôi Long.”
Đầu Nhất nói: “Nếu như thật, hẳn là Sát Tẫn Vương đến đây ? Ngươi nói vị đại nhân đó tại sao đến đây a, là do mấy thứ đồ vật trong kết giới ?”
Tử Âm Xà lắc đầu: “Ta nhìn không giống, kết giới bảo vật bên trong có lẽ chỉ hữu ích với chúng ta căn bản chướng mắt hắn a ! Sát Tẫn Vương hẳn là đi ngang nơi này, ta cảm giác lão nhân gia ngài dường như hướng về trung tâm nhất mảnh đất đó đi !”
Đầu Nhất vuốt trên mắt vết xẹo, hận hận mà trầm giọng: “Đại Đế Đô !”
. . .
______
Kết chương 13.
manhgamee
0