Thi Ân lão thi quỷ mở lời: “Phong Hậu, ngươi dù sao cũng từng là tộc trưởng Phong Yêu tộc đi, ta biết dư vị hiện tại thật không dễ chịu nhưng chỉ cần ngươi giao ra món đồ đó, lão phu đảm bảo có thể đưa ngươi an toàn rời khỏi Âm Gian.”
La Dực cùng Cốt Hủ không khỏi ghé mắt, chiêu này của Thi Ân lão thi quỷ thật sự rất tiện, đây là muốn đoạt công đầu ?
La Dực thân là La Sát tộc, cực kỳ hung hãn, khó nén một hơi: “La Sát tộc ta sớm đã rải quân khắp nơi, chỉ cần nhận lệnh bản tọa liền có thể triển khai đến đây tức thì. Phong Hậu, ngươi có thể tin tưởng vào La Sát tộc đi, đưa ta chí bảo, bảo hộ ngươi bình an.”
Thi Ân lão thi quỷ cười: “La tiểu hữu làm sao giống như đe dọa người ta ? Phong Hậu dù sao cũng từng là Yêu Vương tiếng tăm lừng lẫy, ngươi dạng này hậu bối đối tiền bối làm sao quá phận ?”
La Dực hừ lạnh: "Chớ cậy già lên mặt, bản quân hết sức một trận cũng không thua thiệt ngươi bao nhiêu. Về phần Phong Hậu, hiện tại nàng chỉ là Tướng cấp tu vi, không tính ta thất lễ ?"
Cốt Hủ chợt cười to: “La Sát tộc, Thi tộc hai vị cũng khẩu vị quá lớn đi ! Làm bộ ba Trung Vị Tộc với nhau, từ khi nào Cốt tộc ta lại sợ tộc đàn các ngươi. Nếu đã không khách khí như vậy cũng đừng trách Cốt tộc ta tâm ngoan thủ lạt, cùng là điều kiện như bọn hắn chỉ cần Phong Hậu Yêu Vương ngươi đáp ứng Cốt tộc tại hạ sẵn sàng thi triển Đại Cấm Thuật triệu hồi xương cốt khắp cõi Dương Gian hộ tống ngươi bình yên trở về Cổ Họa a.”
Cốt Hủ nói đến đây ngạo nghễ, tin tưởng ngoài Cốt tộc ở Âm Gian thì không ai làm được, nói tiếp: “Dương Gian cùng Âm Gian cơ địa trạch thế khác biệt, tử linh ta không thể nhúng tràm. Nhưng ngươi phải biết Đại Cấm Thuật tộc ta cỡ nào đáng sợ, đừng nói là bãi tha ma, đến tận cổ chiến trường xương cốt tàn phiến đều sẽ ngoi đầu sống dậy phò trợ ngươi về Hầu Cốc !”
La Dực nghiến răng nghiến lợi, nói: “Cốt Hủ ! Ngươi quá phận ! Âm Gian có luật của Âm Gian, ngươi làm sao quên điều này ? Ngươi không sợ các bậc Chí Tôn hạ phạt khiển trách ?”
Ngay cả Thi Ân cũng trầm giọng: "Hừ, Thiên Mệnh Thi Hoàng sợ là cũng không dám phách lối như vậy, việc ngươi làm sẽ khiến Cốt tộc chôn cùng."
Cốt Hủ ngược lại không sợ hãi, càng hưng phấn: “Chỉ cần có chí bảo này, Cốt tộc không sợ không quật khởi, đừng nói Trung Vị Tộc như bây giờ dù cho Thượng Vị Tộc thậm chí toàn cõi Âm Gian . . . Ha hả, các ngươi cũng đừng giả vờ làm Bồ Tát từ bi, cá mè một lứa chớ làm bộ làm tịch.”
"Vèo."
Đãi hắn chưa kịp dứt lời, một đạo thi khí hình xích chớp mắt vụt đến, thi khí có thể hủ hóa thế gian hết thảy, chỉ cần bị nó đánh trúng không biết kết cục ra sao. La Dực hừ lạnh, một đao bổ ra, muốn chặt đứt đại xích nhưng không thành, miễn cưỡng đỡ được một kích.
Đao thế chưa tích đủ, tu vi cũng không bằng, La Dực so Thi Ân kém đâu chỉ nửa tấc.
Cốt Hủ dựa vào trời sinh thiên phú Cốt Quân Thân ngạnh sinh sinh đem đại xích đụng hất văng ra ngoài, hắn quát:
“Là Tàng Ảnh Thi Xích, Thi Ân lão súc sinh ngươi âm hiểm như vậy, uổng công Cốt gia gọi ngươi hai chữ tiền bối !”
Thi Ân lão thi quỷ không đáp, hai tay chính là hai sợi đại xích điên cuồng vũ động, ba bên cường giả nhất thời vàng thau lẫn lộn không ai chịu thua ai.
Phong Hậu từ đầu chí cuối ánh mắt thanh lãnh, có lẽ nhân sinh Yêu Vương của nàng quá lớn đem hết thảy trước mắt xem như hài tử đả nháo, nhưng thực tế tại sâu trong Ý Thức Hải của nàng, Ý Thức Thể đang không ngừng phác họa từng đạo trận ấn đem ba hồn bảy vía của nàng dần dần dung nhập.
Cái này cần một quá trình không ngắn.
Cốt Hủ mặc dù có Cốt Quân Thân nhưng luận lực chiến càng yếu so La Dực, mà Thi Ân ngược lại công thủ vẹn toàn, cái này để hắn bất an: "La Dực huynh, ngươi ta liên thủ thế nào ? Như để lão súc sinh này đả bại một người trong chúng ta thì kẻ còn lại c·hết không nghi ngờ."
La Dực cũng có ý này, sớm muốn hợp tác nhưng hắn lấy công làm thủ không có Cốt Quân Thân thư thả như Cốt Hủ đành phải liều mạng tập trung.
Thi Ân híp mắt, mỉm cười: "Đúng a, hợp tác mới đánh được bản tọa, các ngươi hai cái không đủ lão phu một tay."
La Dực chau mày, tự nghĩ trong đầu: "Làm sao Thi Ân lão quỷ không sợ, giống như càng muốn ta hợp tác với Cốt Hủ ? Nếu như Cốt Hủ cùng Thi Ân đang thông đồng, Cốt Hủ diễn trò, chẳng phải một đao thọc tại phía sau ?"
Đãi hắn liếc mắt qua, Cốt Hủ cau mày quát lớn: "La Dực huynh, ngươi chớ trúng kế lão súc sinh này. Hắn đang muốn ngươi hoài nghi ta, ta dám lập thệ nếu như cùng lão súc sinh đó có nửa điểm thông đồng, trời chu đất diệt !"
La Dực ánh mắt băng lãnh, đao thế càng ngày càng vững, một đạo đao phong đem thi khí hình xích chặt đứt, đạo thứ hai đao phong chém về phía Thi Ân.
Xem ra hắn đã có lựa chọn !
Thi Ân lão quỷ giống như kinh ngạc, luống cuống đỡ đao thứ hai này. Nhưng dư kình chưa dứt, đạo thứ ba đao phong đã kề thân hắn đem thân thể chẻ đứt làm đôi, xác rơi lãnh hải.
"Thật lợi hại Tam Bộ Đao Phong, La Dực huynh xem ra sắp đạt đại viên mãn a !" Cốt Hủ ôm quyền nói.
La Dực thần sắc nghiêm túc: "Thi Ân lão quỷ quỷ kế đa mưu, vừa rồi ba đao ta đảm bảo không g·iết được hắn. Ngươi tốt nhất nên có phòng bị."
Cốt Hủ gật đầu: "Nhưng hẳn là đã trọng thương đi, ta làm lá chắn, ngươi làm đồ đao. Thực tế đánh đi lên thua chỉ có lão súc sinh đó, bây giờ lập tức phân chia chí bảo đi, càng lâu ta càng linh cảm không lành."
La Dực không nói câu nào tự huýt sáo thật lớn, chỉ gặp xung quanh tám trăm dặm bỗng nổi đầy La Sát chi khí, từng đoàn La Sát quân binh hiện thân tràn ngập bốn phương tám hướng. Mỗi một quân đoàn đều hung thần ác sát, chỉ cần La Dực nháy mắt liền lập tức tiến công.
Cốt Hủ giật mình: “Ngươi đây là ý gì ?”
La Dực thản nhiên nói: “Ngươi là ngu thật hay ngu giả đây ? Tại lợi ích trước mặt có gì đáng cân nhắc sao, chúng ta bây giờ là tranh giành không phải minh hữu, ngươi có vẻ nhầm lẫn đi ?”
Cốt Hủ nghiến răng: “La Sát Vương dạy ngươi như vậy ? Cốt Vương bệ hạ tuyệt đối không bỏ qua chuyện này, La Sát Vương cũng gánh không nổi ngươi!”
La Dực giọng trầm: "Cốt Bất Hoại tuy là Vương cảnh nhưng so La Sát Vương tộc tể yếu một cảnh giới nhỏ, ngươi nói ai sẽ ngược ai ?"
“Ừm ?”
Tại bọn hắn đang khinh suất thời điểm chợt phát hiện bất thường, Phong Hậu ánh mắt dần trở nên kì lạ, một cỗ khó hiểu âm hàn, giống hắc khí vờn quanh thân nàng.
Cốt Hủ không khỏi sợ hãi: "Hiến Tế, ả đang Hiến Tế !"
Cốt Hủ chưa kịp ra tay thì La Dực đã một đao chém đến Phong Hậu, muốn phá Hiến Tế của nàng, bởi vì đây là Đại Cấm Thuật từ thời cổ, là cấm kỵ tuyệt đối ở Âm Gian đến nỗi trở thành truyền thuyết đô thị, ngay cả các đại tộc đều sợ mất mật.
Trong một quân đoàn nào đó đằng xa, có một tôn La Sát không khỏi hỏi nhỏ: "Hiến Tế là gì a ?"
Chỉ huy của quân đoàn nghe thấy, cả giận quát: "Hỗn trướng, quân lệnh cấm ngươi lơ là !"
Tôn La Sát kia rụt cổ, ánh mắt không khỏi u oán, ở cạnh hắn một vị La Sát tuổi cao truyền âm:
"Đã từng có một tôn tiếng tăm lẫy lừng, tu vi đỉnh phong Quân cấp thuộc Dương Gian xuống Âm Gian tìm cơ hội đột phá Vương cấp nhưng âm dương cách biệt, vị sinh linh này bị vô vàn tử linh đuổi g·iết, thế là hắn đã không từ thủ đoạn tương kế tựu kế mượn hàng ngàn hàng vạn sinh mạng tử linh này để thực hiện Hiến Tế.
Hiến Tế trong cổ sử có đề, là để cầu khát vọng, tuyệt đối thành công nhưng thông thường đều là thân tử đạo tiêu."
Vị La Sát trẻ tuổi khó hiểu đáp: "Vậy sinh linh kia tại sao Hiến Tế chừng ấy tử linh, đâu phải tế hắn, liên quan gì a ?"
La Sát lão thành hừ: "Ngươi ngốc a, chính vì đem hàng ngàn hàng vạn tử linh tế, mới dẫn đến chuyện đó. Kết cục không những Hiến Tế thảm bại, mà xung quanh nơi đó tám trăm vạn dặm đều hóa bạch sắc, toàn bộ tử linh hay sinh linh đó đều c·hôn v·ùi đi theo.
Có lời đồn đoán là do thiên phạt, do các bậc Chí Tôn nổi giận tạo ra."
Tôn La Sát trẻ tuổi bỉu môi: "Không phải chứ, cũng chỉ là lời đồn, ai biết sinh linh đó thật có thành công hay không đây. Nói không chừng bây giờ là vị Vương giả nào đó mà ta huynh không biết a !"
La Sát lão thành thản nhiên cười: "Nếu như lời đồn là từ Âm Tú Lâu đây ?"
"Cái gì !"
Biết mình thất thố, hắn vội nhìn sắc mặt chỉ huy quân đoàn mới thở dài. Không dám hỏi thêm, nếu như do Âm Tú Lâu thì đây hẳn là sự thật, Âm Tú Lâu là đệ nhất kỷ lâu tại Âm Gian tự tin không gì không biết trong thiên hạ, bên trong không gì không có, từ thanh lâu kỷ nữ đến luyến ái kỷ nam, g·iết người phóng hỏa, canh bạc tài xỉu . . . nói chung cái gì bọn hắn cũng dám làm.
Ở Âm Gian khác Dương Gian, cái gì danh môn chính phái ghét bỏ, chưa chắc Âm Gian đã vậy. Ngược lại, như vậy mới đủ tà ác, là nơi đông vui bậc nhất tại chốn Âm Gian này, thậm chí có câu truyền:
Âm Gian rộng lớn vô thiên hải,
Tú Lâu cơ đồ ngát Âm Gian.
Dù cho các vị tộc trưởng như La Sát Vương, Thiên Mệnh Thi Hoàng, hay Cốt Vương Cốt Bất Hoại gặp Âm Tú Lâu chi chủ cũng đều cúi đầu ba phần. Bởi vì Âm Tú Lâu không chỉ là một lâu, mà như một cỗ thế lực, sớm được xếp vào Thượng Vị Tộc.
Lúc này.
Phong Hậu tại Cốt Hủ cùng La Dực điên cuồng công kích cản phá, nàng vẫn bảo trì bình tĩnh, một mực khắc triển Đại Cấm Thuật.
Sớm có chuẩn bị !
Chỉ thấy quanh thân nàng bao lấy 12 tấm phù đồ, mỗi một tấm đều có khả năng cản được chiến lực của Quân cấp trung kỳ. 12 tấm phù đồ tổ hợp thành Phù Đồ Trận dư sức cản được tu vi Quân cấp hậu kỳ như Cốt Dực cùng La Hủ, để bọn hắn điên tiết không thôi.
Tiếng tù và tự thổi lên vang vọng đất trời, La Dực cho mấy chục quân đoàn La Sát tổng t·ấn c·ông Phù Đồ Trận. Lần này rốt cuộc Phong Hậu khó lòng bình tĩnh, nàng mở lời truyền âm: "Cốt Hủ ngươi còn không nhìn ra thế cục, hắn căn bản không muốn chia sẻ cùng ngươi. Bây giờ ta bị bủa vây như vậy sớm muộn cũng c·hết, ngươi có muốn chí bảo này không ?
Cốt Hủ truyền âm đáp: "Bớt có giở trò, chí bảo này tuy thiết yếu nhưng diệt ngươi càng quan trọng. Như bản quân g·iết được nổi tiếng Phong Hậu, danh tiếng ta sợ là truyền đến cả Dương Gian đi ?"
Phong Hậu nói: "Phù Đồ Trận sau khi sụp đổ, ta c·hết chí bảo bị đoạt. Ngươi bị diệt bịt đầu mối, chí bảo này đừng nói các ngươi, sợ là nhân vật cấp Vương giả đều đang nhìn chằm chằm nơi này đi ? Bằng tu vi các ngươi sao cảm nhận được, ta dù sao cũng từng là Vương, mỏng manh cảm giác đến."
"Ngươi như đem ta rời khỏi được nơi này, ta tất giao chí bảo cho ngươi."
Cốt Hủ cười giễu: "Đừng nói đem ngươi, ta còn khó bảo đảm a."
"Ta đem đoạn truyền âm này sử dụng bí thuật ngăn cách, ngoài hai ta không ai cảm ứng được. Ngươi đem sợi tóc ta rời đi, trong tóc ta chứa nội không gian, chí bảo nằm tại đó."
Cốt Hủ nghe vậy tâm động: "Ngươi được lợi gì ?"
Phong Hậu gấp rút: "Vương giả tu vi tuy ta không còn nhưng Vương thể vẫn còn, dù một sợi tóc cũng đủ ta phục sinh, chí ít một đầu sinh lộ."
Nói xong nàng hét lớn giận dữ, đem mái tóc đen dài bung tứ phía như muốn đ·âm c·hết hàng vạn La Sát diệt hết quân đoàn. Mỗi một sợi tóc đều cứng hơn thép, đâm thủng cả chiến khí, đây là lợi hại của Vương thể.
La Dực quát lớn, thi triển Tam Bộ Đao Phong, một đao so một đao mạnh. Đao thứ ba đem tóc nàng chém đứt một đoạn mấy trăm sợi, trong đó một sợi cực kỳ tầm thường lại trở nên đặc biệt trong mắt Cốt Hủ.
"Hảo mưu kế, nàng vậy mà đoán được La Dực thi triển chiêu này, đem kế hoạch bày sẵn."
Cốt Hủ lần đầu cảm giác được Vương giả tâm trí đáng sợ ra sao, đãi hắn đoạt được sợi tóc sau đó lại dồn một quyền về La Dực, quát:
"Ngươi bất nhân cũng đừng trách ta bất nghĩa, c·hết đi."
Bởi vì vừa sử dụng xong Tam Bộ Đao Phong, La Dực tạm thời khó mở chiêu mới, miễn cưỡng đỡ một quyền này mà trọng thương. Hắn điên tiết quát lớn, đao ý càng thêm độc ác, đem Cốt Hủ đánh văng đi thật xa.
Cốt Hủ đứng xa xa nhìn chằm chằm: "Bản quân có Cốt Quân Thân, ngươi g·iết được ta ? Thù này ta nhớ, một khi bản quân lên đến Vương giả chắc chắn đích thân tới La Sát tộc bẻ đầu chó của ngươi."
Nói xong hắn dứt khoát rời đi, xem như diễn mỹ mãn, đem sợi tóc giấu kỹ trong người.
La Dực không quan tâm, lệnh: “Phá Phù Đồ Trận, đem nàng trấn áp, áp giải về La Sát Cổ Thành.”
Phong Hậu lúc này tóc tai rối bời, 12 tấm phù đồ rách rưới tơi tả. Phù Đồ Trận lung lay sắp đổ, nàng không nói hai lời, toàn thân cơ bắp căng cứng, dưới da thịt càng ngày càng trướng giống như bị nung chảy từ thể nội.
Tự bạo !
Cốt Hủ hãi nhiên: "Rút nhanh, không phải Hiến Tế, là tự bạo ! Ả đang tự bạo a !"
Phong Hậu cúi đầu nhìn xuống lãnh hải, tóc đen che thân nhưng đằng sau sự tàn tạ là một nụ cười âm hiểm. Căn bản không có cái gì "tự bạo" chỉ là huyễn thuật che mắt, đám La Sát vì quá tham lam hung hãn cho nên nhất thời lơ là.
Từ đầu đến cuối, hắc khí chưa từng gián đoạn bủa vây nàng, bây giờ đã rất nhiều giống như một cái kén đem nàng che lại.
Đại Cấm Thuật Hiến Tế, hình thành !
. . .
_____
Chương 2 đã ReUp, ủng hộ view nhé các huynh.
Mạnh.
0