Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Trở về

Chương 15: Trở về


Cuối cùng đám người Cao Nguyệt cũng quay trở lại, trên vai ba lô đã nhét đầy đồ ăn, hai tay, thậm chí trên vai đều là túi lớn túi nhỏ, còn có mười bao gạo lớn trên xe đẩy được ba người bị mê hoặc đẩy.

“Tốt, ta có thể mượn ba người bọn họ một chút?” Nguyệt Sinh nhìn qua ba người sau đó nhìn về phía Lục Tam Nương cùng Trần Đông.

Lục Tam Nương rất nhanh đáp ứng: “tất nhiên có thể” sau đó nàng nhìn về phía ba người:

“Các người nghe rõ rồi chứ?”

“Rõ” ba người mơ hồ đồng thanh đáp.

“Vậy thì đa tạ” nói Nguyệt Sinh quay người rời đi.

Đám người thấy thế cũng chỉ có thể lộc cộc theo sau.

Đợi khi đám người biến mất, Trần Đông mới nói ra thắc mắc nãy giờ của mình: “Hắn là cấp 2?”

“Rất có thể là cấp 2, trực giác rất mãnh liệt nói cho ta biết người này rất nguy hiểm”

Trần Đông tiếp tục: “Nếu người tấn cấp 2 thì có thể nô dịch hắn không?”

“Ngươi nghĩ có thể không?” lần này Lục Tam Nương nở nụ cười rất tươi.

“Không” Trần Đông khẳng định, sau đó đi lên cầu thang.

“Không phải những người đàn ông có ý chí mạnh mẽ mới thích hợp để đi theo sau sao?” Lục Tam Nương nở nụ cười mị hoặc nhìn một chút trống trải đại sảnh, sau đó cũng lên lầu.


Nhìn trước mặt khu chung cư quen thuộc, đám người thở phào nhẹ nhõm. Thật sự mang theo đống đồ này trên lưng đi một quãng đường dài rất tốn thể lực, may mà Cao Nguyệt thỉnh thoảng hồi phục cho bọn hắn, nên cũng đỡ hơn phần nào.

Nhưng bọn hắn đến bây giờ vẫn chưa kịp ăn gì, lúc nãy bọn hắn tính vào trung tâm thương mại sau đó nghỉ ngơi một chút. Nhưng không ngờ mọi việc lại ra ngoài ý muốn, nên đến bây giờ vẫn là bụng đói đi về.

“Các ngươi có thể trở về rồi” Nguyệt Sinh hướng ba người kia nói.

Ba người như khôi lỗi đi đường cũ trở về.

Nhìn thấy cái này, Đường Y không nhịn được cảm thán: “Thật mạnh mẽ dị năng”

Ba người đàn ông cũng nhịn không được rùng mình, bọn hắn cũng không muốn mình bị sai sử như vậy.

“Việc còn lại giao cho các người” Nguyệt Sinh chỉ để lại một câu nói như vậy sau đó bước vào trong.

Hắn vừa bước được một bước, đã có 3 thanh niên đã ở trước mặt hắn cất tiếng chào: “Nguyệt Sinh ca”

Hắn chỉ gật đầu rồi tiếp tục vào trong, trong cảm nhận trên tầng thượng có 3 người đang canh gác. Có thể ba người này đã thông báo cho người bên dưới, sau đó ba người này được cử ra để đưa đồ ăn vào.

Vừa bước vào đại sảnh, hắn đã thấy đi xuống mấy người Cao Phương.

Cao Phương mở miệng: “Nguyệt Sinh ca, mọi chuyện thuận lợi?”

“Không có gì ngoài ý muốn, ngươi xử lý việc còn lại đi, ta lên nghỉ ngơi trước” Nguyệt Sinh chỉ đáp như vậy sau đó biến mất trước mắt đám người. Nhưng nơi đi qua mọi người đều dừng lại chào hắn, nhưng hắn cũng không để ý tiếp tục đi lên.

Nhìn thấy Nguyệt Sinh như vậy, Cao Phương cũng không nói gì nhiều. Sau đó nhìn về phía đám người đang đi vào: “Các ngươi vất vả rồi, thực phẩm để những người còn lại xử lý, các ngươi lên nghỉ ngơi đi. Cao Nguyệt lên phòng ta một chút”

Nhưng để hắn ngoài ý muốn là câu nói tiếp theo của Cao nguyệt:

“Ca, chúng ta chưa ăn gì”

Cao Phương nhìn về phía gật đầu lia lịa đám người, cũng chỉ có thể coi như thôi: “Vậy các ngươi lên tầng hai ăn uống trước rồi nghỉ ngơi”

“Tốt” đám người đồng thanh.

Nhìn đám người rời đi, Cao Phương giao phó lại một chút công việc cho đám người, sau đó cũng lên lầu. Khi nhìn thấy Cao Nguyệt không có vấn đề gì trở về, hắn cũng xem như thả được một tảng đá trong lòng.

Sau khi về phòng được một lúc, Cao Phương nghe được tiếng gõ cửa.

“Ca, là ta”

Nghe được là em gái mình Cao Phương lập tức đáp: “vào đi.”

Nhìn thấy bước vào Cao Nguyệt, ngồi trên ghế Cao Phương liền hỏi thăm: “có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra không?”

Nhưng khi nhìn thấy đang ôm một cái ba lô rỗng Cao Nguyệt, Cao Phương hơi nghi ngờ.

Thấy được sự nghi ngờ của Cao Phương, Cao Nguyệt một bộ thần bí ngồi xuống. Sau đó lấy từ trong ba lô ra khăn tay tay để lộ ra 4 viên long lanh tinh hạch.

Cao Phương thấy thứ ở trước mắt mình, hô hấp bắt đầu dồn dập hơn. Hắn bật người dậy, đưa tay đón lấy, nhưng Cao Nguyệt nhanh tay hơn rút tay về

Cao Phương hơi nhăn mày sau đó bình tĩnh lại nhìn em gái mình, hắn chờ lời giải thích từ nàng.

“Những tinh hạch này cũng không phải của ta, mà là của Nguyệt Sinh” Cao Nguyệt giải thích.

Thấy em gái không định giải thích gì thêm, Cao Phương hơi nhăn mày: “Ý ngươi là gì?”

“Đây là hắn đạt được trong lúc ra ngoài sáng nay”

Thấy Cao Phương có vẻ không tin, nàng bắt đầu kể lại những chuyện đã xảy ra sáng nay.

“Hắn mạnh như vậy?” Cao Phương cảm thấy hơi khó tin, hôm qua còn mới chật vật mới có thể thắng một con zombie cấp 1. Hôm nay lại có thể dễ dàng đánh bại một lần 2 con.

Nhưng nhìn lại trong tay Cao Nguyệt linh hạch, Cao Phương nghi ngờ hỏi: “Vậy ngươi đưa tinh hạch cho ta xem làm gì?”

Hắn không nghĩ rằng Cao Nguyệt sẽ thông đồng với mình rồi trộm đống linh hạch này, đây không phải là tính cách của nàng.

Không chờ hắn suy nghĩ càng nhiều, Cao Nguyệt đưa ra đáp án: “Đống linh hạch này hắn đưa cho ta cầm, là hắn tự tin vào sức mạnh của mình.” dùng lại một chút nàng tiếp tục:

“Sau đó về tới đây lại không đòi lại, hoặc là hắn đang thử chúng ta, nhưng cũng có thể là những linh hạch này đối với hắn cũng không quan trọng như vậy” tới đây Cao Nguyệt nhìn về phía ca của mình.

“Ngươi muốn trộm?” Cao Phương hơi nghi ngờ, dù sao đứng trước dụ hoặc rất ít ai giữ được bản tâm.

Cao Nguyệt nhìn về phía Cao Phương như thể nói ta trông giống kẻ xấu vậy à, nàng tiếp tục:

“Ta ý muốn là dùng thứ khác để trao đổi” sau khi nói xong nàng mỉm cười nhìn về phía ca ca của mình như thể hãy khen ta thông minh đi.

Nhưng không để nàng cao hứng quá sớm, Cao Phương đã dội cho nàng một chậu nước lạnh: “tận thế này ngươi lấy gì để trao đổi, hay ngươi đưa thân mình ra làm vật trao đổi?”

Ngồi một bên Cao Nguyệt mặt đờ ra. Đúng vậy nàng lấy gì để trao đổi, nàng không có gì cả. Bởi vì nàng quá bị hấp dẫn bởi 4 viên linh hạch trước mắt quá làm nàng quên mất, muốn trao đổi cần có vật ngang giá.

Thấy vậy, Cao Phương cũng không tiếp tục truy vấn mà nhẹ nhàng an ủi: “Có thể vẫn còn có cơ hội. Lát ta và người đưa vật đem trả, sau đó xem có cơ hội nào không”

Nghe vậy Cao Nguyệt cũng được an ủi phần nào.


Trong một căn phòng riêng, Đường Y đang ngồi một bên mép giường. Trên khuôn mặt tinh xảo của nàng hiện ra một chút lo lắng, hai tay nàng đang nắm chặt vào nhau nhưng cũng không thể ngăn cản việc nó đang rung rung cho thấy nội tâm chủ nhân đang không bình tĩnh.

Đứng đối diện cũng là khuôn mặt lo lắng Ninh Thanh Phong, chỉ là hắn nhanh chóng trấn tĩnh sau đó làm ra vẻ mặt giận dữ nói:

“Ngươi cũng không cần lo lắng như vậy, không phải mọi việc vẫn không bại lộ sao? Tào Hoành cũng c·hết rồi, sẽ không có ai biết việc chúng ta đã làm nữa”

“Nhưng mà lúc tên Nguyệt Sinh đó nhìn vào ta, ta có cảm giác như hắn đã biết gì đó” Đường Y đầu cúi xuống mở miệng nói nhỏ.

Ninh Thanh Phong hơi có vẻ lớn tiếng, nhưng hắn cũng không đề cao âm lượng bởi vì sợ người bên ngoài sẽ nghe:

“Đó chỉ là ảo giác của ngươi, không phải chúng là vẫn bình yên vô sự về tới căn cứ sao”

Cuối cùng hắn ngồi xuống bên cạnh Đường Y, đặt tay nhẹ nhàng lên vai của nàng khuyên nhủ:

“Ta cũng không nghĩ tới Nguyệt Sinh tên kia thế mà mạnh như vậy, có thể nhẹ nhàng g·iết c·hết cấp 1 dị năng giả Tào Hoành”

Hơi suy nghĩ một chút, hắn tiếp tục:

“Tuy không tới được căn cứ lớn hơn, nhưng hiện tại chúng ta cũng là dị năng giả, hơn nữa còn là hệ chiến đấu, cho dù ở đâu cũng sẽ được chào đón.”

Nhìn thấy Đường Y có vẻ ổn định lạ, hắn nói tiếp:

“Tạm thời chúng ta ở lại đây, đợi sau này mạnh lên có thể rời đi tìm kiếm căn cứ mạnh hơn. Với lại Nguyệt Sinh tên kia mạnh vậy, lại thích lên tuyến đầu, không phải như vậy đúng ý chúng ta sao”

“Ta cảm thấy tên kia rất nguy hiểm, tốt nhất nên tránh hắn ra” Đường Y ổn định lại nhắc nhở.

“Đúng, đúng. Ngươi nói đúng, sau này chúng ta sẽ tránh hắn ra.” vừa nói Ninh Thanh Phong vừa đưa đầu tiến sát Đường Y, bàn tay cũng không tự chủ được nhẹ nhàng trượt xuống nắm lấy cái eo thon của nàng.

Chỉ là hắn chưa kịp tiến thêm, Đường Y đã vùng dậy khỏi hắn:

“Nếu đã không có chuyện gì, ta cũng nên về phòng. Ở lại đây lâu khiến người ta hoài nghi”

Thấy việc không thành, Ninh Thanh Phong cũng chỉ có thể thôi: “Tốt”

Nhìn thấy bóng lưng Đường Y rời khỏi phòng, hắn hơi híp mắt sau đó chỉ đơn giản đặt lưng xuống giường bắt đầu nghỉ ngơi. Hiện tại hắn đang ở cùng 3 người khác trong một nhà ở tầng 3 còn Đường Y ở tầng 5, nên nàng nói ở lại lâu khiến người sinh nghi cũng đúng.

Chương 15: Trở về