Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 54: Lo lắng của Thải Vi

Chương 54: Lo lắng của Thải Vi


Trở lại với câu hỏi của Tam Nương, Cao Nguyệt trả lời: “Đây là một vị tiền bối trong căn cứ chúng ta, lần này cũng sẽ đi theo”.

Tam Nương như có điều suy nghĩ, sau đó lên tiếng: “Thì ra là vậy”.

Sau đó nàng nhẹ nhàng đối với Nhất Hào thi lễ một cái: “Tiểu nữ Lục Tam Nương, ra mắt tiền bối”.

Nhưng Nhất Hào không hề phản ứng lại nàng.

Tam Nương thấy vậy cũng không nói gì, nàng lại lễ phép thi lễ thêm một lần, sau đó tiếp tục đi trước dẫn đường.

Đi ở một bên Cao Nguyệt cũng không tiện lên tiếng, chỉ có thể theo sau.

Đi tới trước xe, Tam Nương nhẹ nhàng mở cửa, sau đó chờ Cao Nguyệt cùng Nhất Hào lên trước rồi nàng mới bước lên.

Sau khi ngồi xuống, nàng khẽ nhấp miệng nói nhỏ: “Xuất phát”.

m thanh của nàng như thể xuyên qua kính cách âm, truyền đến người cầm lái. Người kia bắt đầu nổ máy, rồi cho xe lăn bánh.

Sau đó, như thể tất cả người cầm lái đều đạt được một chỉ lệch nào đó. Bọn hắn đồng loạt nổ máy rồi bắt đầu tiến về phía trước.

Ngồi đối diện Cao Nguyệt như cảm nhận được cái gì đó, nàng hơi nhíu mày.

Thông thường, tùy theo dị năng của mỗi người mà nó sẽ ảnh hưởng đến độ mạnh yếu của tinh thần. Như dị năng của nàng là hồi phục, còn của Cao Đường là ngũ giác.

Những dị năng này giúp cho tinh thần của nàng và Cao Đường cao hơn những người khác.

Nhưng vừa rồi nàng cảm nhận được, Tam Nương đã dùng một thứ gì đó tương tự tinh thần để giao tiếp với những tài xế kia. Còn việc nàng nhấp môi nói xuất phát, có thể chỉ là đánh lừa mà thôi.

Có thể đây chỉ là tín hiệu một chiều, nhưng như vậy cũng cho thấy tinh thần của Tam Nương rất mạnh, tuy 2 người đều là đỉnh cấp dị năng giả cấp 2, nhưng mạnh hơn so với nàng rất nhiều.

Từ đó có thể thấy được, Tam Nương mang trong mình một loại dị năng thuộc loại tinh thần hệ chiến đấu, hơn nữa còn rất mạnh mẽ. Và nàng điều khiển nó cũng rất thành thạo.


Trong xe, Trần Đông ngắm nhìn những mảnh đất nhỏ đang từ từ lướt qua ô cửa kính. Trên đó trồng rất nhiều loại cây ngắn ngày như cải, dưa leo, đậu,...

Chúng đều phát triển rất mạnh mẽ, thậm chí chúng chưa hề ra hoa kết quả, nhưng thân cây cũng đã phát triển được gấp đôi bình thường có thừa

Nhưng thứ hắn để ý không phải là sự biến dị của đám cây, mà bởi ở thành phố này lại có thể tạo ra được nhiều đất trống để trồng cây như vậy. Hắn mở miệng cảm thán:

“Cao Phương huynh đệ, ngươi cũng thật là giỏi, không ngờ lại tạo ra được nhiều đất trống như vậy để trồng cây. Sau này có thể chúng ta lại có thể mở rộng thêm một loại giao dịch nữa rồi ha ha”

Cao Phương vừa đang nghĩ tại sao Nguyệt Sinh lại để người kia đi cùng Cao Nguyệt, thì đột nhiên đối diện vang lên âm thanh của Trần Đông. Hắn cũng chỉ có thể thu hồi tầm mắt, sau đó đáp lời:

“Ta chỉ cho người khai hoang vài chỗ đất trống mà thôi, không đáng giá nhắc tới. Ta thì thấy ngươi mới là người làm chúng ta ngạc nhiên đấy, không ngờ ngươi lại kiếm được nhiều phương tiện tốt như vậy”

Trần Đông đáp: “ta đúng thật là may mắn gặp được một cơ sở kinh doanh vận tải. Hơn nữa người ở đây cũng đã biến dị hết, nên có thể lấy chúng đi ra”

“Nhưng cái giá phải trả cũng là rất lớn, những con zombie kia rất mạnh mẽ, làm một vị dị năng giả cấp 2 của chúng ta đã ra đi mãi mãi.”

Nói hắn vừa lắc lắc đầu như thể tiếc hận cho đồng đội kia.

Một bên Bạch Vân lên tiếng:

“Ta nghĩ bây giờ không phải là lúc nói đến những chuyện này. Việc chúng ta cần làm là tìm ra cách tốt nhất để xử lý đám hoa ăn thịt người kia”.

Trần Đông nghe vậy, cũng bắt đầu nghiêm túc lên:

“Hiện tại tuyến đường mà chúng ta đang di chuyển có thể nói là khá an toàn, bởi chúng ta đã cho người điều qua qua. Như vậy trước khi đụng phải hoa ăn thịt người, lực lượng của chúng ta sẽ không bị hao tổn.”

Dừng lại một chút, hắn tiếp tục: “Khu rừng này nói lớn thì không lớn, nói nhỏ thì không nhỏ. Nhưng chúng ta nhiều người như vậy đi vào 1 hướng thì sẽ rất khó hành động.” Nói hắn nhìn về Bạch Vân cùng Cao Nguyên tiếp tục:

“Ta có biện pháp như này, chúng ta sẽ chia ra thành 3 lực lượng tấn công vào 3 phía. Vừa lợi dụng được số lượng ưu thế, vừa có thể tự do thu hoạch những cây leo kia. Các ngươi thấy như thế nào?”

Hai người còn lại như có điều suy nghĩ.

Cao Phương vẫn có chút không yên tâm mỗi lần cùng Trần Đông giao dịch. Bởi vì Trần Đông luôn chiếm được nhiều thông tin hơn, nên bọn hắn luôn ở vào thế bị động so với Trần Đông.

Lần này hắn cũng đã cho người đi điều tra, nhưng bởi vì đều là người bình thường, nên có thể nói là không thu hoạch được gì.

Nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ có thể thỏa thuận:

“Tốt. Ta thấy cách này được, nhưng nếu gặp phải thứ không thể giải quyết, mà chúng ta lại tách ra như vậy, không phải là rất nguy hiểm sao.”

Bạch Vân gật đầu: “ta cũng có ý nghĩ như vậy”.

“Về chuyện này ta cũng đã suy nghĩ qua. Nên đã cho người chuẩn bị một chút pháo sáng. Nếu gặp nguy hiểm, thì có thể bắn pháo màu đỏ để người khác có thể cứu viện. Nếu gặp phải thứ mà không thể tiêu diệt, thì sẽ bắn pháo vàng, để ra hiệu rút lui.”

Cao Phương không có ý kiến, nên chỉ gật đầu nói tốt.

Bạch Vân một bên cũng vậy.


Một bên khác, Thải Vi đang ngồi trong xe cùng với Trường Cửu, Thanh Nguyên cùng Cao Đường.

Thải Vi đang suy nghĩ tại sao Nguyệt Sinh lại để người kia đi theo Cao Nguyệt, thì nghe được âm thanh của Cao Đường bên cạnh vang lên:

“Ngươi tính sao?”

Nàng biết Cao Đường đang có ý gì, nhưng nàng cũng không hoang mang đáp:

“Hắn gia nhập thì để hắn gia nhập thôi, dù sao ta và hắn cũng đã không có quan hệ gì nữa”.

Bên đối diện, Trường Cửu cũng lên tiếng:

“Ta thấy chuyện này cũng không đến mức quá quan trọng. Đoàn soái căn cứ bị zombie làm loạn nên phải chạy nạn tới đây, lúc bị thương lại được chúng ta cứu chữa. Thêm nữa căn cứ chúng ta cũng không quá nhỏ, nên hắn muốn gia nhập cũng là chuyện bình thường”

“Còn việc hắn và Thải Vi là người quen, ta không nghĩ Nguyệt Sinh ca sẽ chỉ vì việc nhỏ này mà để trong lòng.”

Thanh Nguyên gật đầu phụ hoạ.

Thải Vi thì không tiếp tục quan tâm chuyện này.

Nàng biết Nguyệt Sinh là quái vật, tất nhiên đối với những chuyện nam nữ tất sẽ không ảnh hưởng đến hắn.

Thứ nàng quan tâm là tại sao Nguyệt Sinh lại để người kia đi theo, và hắn có đi theo cùng không.

Mục tiêu của lần hành động này liên quan đến biến dị thực vật. Mà theo suy đoán của nàng, Nguyệt Sinh là một loại biến dị thực vật nào đó biến thành. Như vậy, việc hắn có hứng thú với nhiệm vụ này cũng là điều hiển nhiên.

Chỉ là nàng không biết hắn sẽ làm gì mà thôi.

Một bên Cao Đường nhận ra được Thải Vi không quá để ý chuyện này, nhưng lại biểu hiện như thể vẫn có chuyện nên tiếp tục hỏi:

“Ngươi còn có chuyện gì à?”

Thải Vi quay qua nhìn lấy Cao Đường.

Nàng không biết Nguyệt Sinh muốn gì ở nàng. Nhưng nó cũng không trở ngại việc nàng dùng phỏng đoán ác ý nhất để áp dụng cho trường hợp này. Dù sao yêu cây muốn nuôi người, tất nhiên cũng không phải điều gì tốt.

Nàng cũng rất muốn nói những suy nghĩ của mình cho đám người. Nhưng nàng cũng rất sợ lòng người, nàng không biết sau khi biết được chuyện này, bọn họ sẽ làm gì.

Nên cuối cùng nàng cũng chỉ có thể thở dài trong lòng, quyết định không nói ra:

“Không có chuyện gì”.

Cao Đường vẫn còn nghi ngờ, nhưng Thải Vi không nói thì nàng cũng chỉ có thể coi như thôi.

Chương 54: Lo lắng của Thải Vi