Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế Xuyên
Unknown
Chương 64: Thêm điểm sớm
Trong một căn cứ nhỏ, xung quanh được vây bởi một hàng rào lớn được xây dựng hỗn tạp từ đá và gỗ.
Ở cổng vào có một đài quan sát, trên đó đứng lấy 2 trên tráng hán thô cuồng đang quan sát lấy đi lại người bên dưới.
Đột nhiên hai người bọn hắn phát hiện đằng xa đi tới 3 người, một người trong số đó lên tiếng:
“Ô Tam, ngươi không phải ra ngoài điều tra sao? Tại sao lại về sớm vậy?”
Tên thanh niên đi đầu trong số 3 người kia ngẩng đầu lên nhìn lấy 2 người kia, sau đó mở miệng:
“Gặp phải chút chuyện ngoài ý muốn nên phải quay về. Tào Khanh ca còn trong căn cứ?”
Người trên kia hơi nhăn mày đáp: “Còn”
“Tốt” Ô Tam đáp tốt sau đó biến mất sau cánh cửa lớn.
Sau khi thấy Ô Tam đã biến mất trong căn cứ, tên kia quay đầu lại hỏi người bên cạnh:
“Tiêu Lâm, ngươi biết bọn hắn hôm nay ra ngoài làm nhiệm vụ gì không?”
“Còn có chuyện gì sao? Chính là việc theo dõi đám zombie ở xung quanh cái hồ kia.” tên tráng hán kia mở miệng.
“Ra là vậy, nhưng có vẻ có chuyện ngoài ý muốn, ta thấy 3 tên đó có vẻ không được vui, chắc là chuyện xấu rồi”.
“Kệ bọn hắn đi thôi, nếu là chuyện xấu thì không thể tránh khỏi bị trách phạt rồi” Tiêu Lâm không để ý nói.
Tên tráng hán kia cũng chỉ nhiều chuyện chút thôi, hắn cũng không quan tâm 3 người kia quá nhiều.
Hai người không còn trò chuyện, mà tiếp tục quan sát lấy bên dưới.
…
Trong một căn phòng rộng rãi, cơ thể cao lớn Tào Khanh ngồi chễm chệ trên ghế sô pha, nghe lấy đám người Ô Tam báo cáo.
Tào Khanh khuôn mặt âm trầm mở miệng, âm thanh ồm ồm của hắn như thể đánh thẳng vào tim của ba người kia:
“Ý của ngươi là có rất nhiều zombie lảng vảng xung quanh khu rừng kia?”
Ô Tam cúi mình đáp:
“Tào Khanh ca, đúng vậy. Số lượng kia quá nhiều, chúng ta đã đi một vòng khu rừng, nhưng đám zombie đó như không có điểm dừng, chúng bao vây lấy chỗ kia kín kẽ không lọt một giọt nước”
“Chúng ta còn phát hiện được dấu vết số do số lượng lớn zombie di chuyển để lại, cho thấy đám zombie kia nhất định mới di chuyển đến khu rừng kia”
Ô Tam thấp thỏm chờ lấy một tràng mắng nhiếc của Tào Khanh.
Nhưng Tào Khanh chỉ đơn giản đuổi hắn đi: “Cút đi”
Ô Tam như được đại xá, hắn cùng 2 người còn lại nhanh chóng rút lui khỏi phòng.
Sau khi đuổi đám người, Tào Khanh quay đầu về phía ông lão ngồi đối diện:
“Hắc Hỏa ông thấy sao?”
Đối diện hắn, một người tướng tướng mạo có phần già nua cùng một đầu tóc đỏ rối bù, đang nhẹ nhàng thưởng thức trà.
Nghe hắn hỏi như thế, nhẹ nhàng trả lời:
“Như vậy thì càng khẳng định suy đoán của chúng ta trước đó là sự thật, ở đó chắn chắn cất giấu thứ gì đó, mới có thể thu hút nhiều zombie tới như vậy”
“Tốt nhất là 2 nhóm zombie đó nên đánh nhau lưỡng bại câu thương, tới lúc đó chúng ta chỉ cần ngư ông đắc lợi là được”
“Hồng Hạo cũng đã cấp 3, chỉ cần hắn ổn định lại sức mạnh, đến lúc đó càng chắc chắn hơn nữa”
Tới đây hắn liền dừng lại, tiếp tục nhấp một ngụm trà.
Tào Khanh như thể suy tư một lúc, sau đó liền nói:
“Nói thì nói vậy, nhưng có thể thu hút nhiều zombie như vậy, nói rõ thứ kia rất đáng giá, cũng không thể kinh thường”
“Thêm nữa, hôm qua trận chiến kia rất có thể là do 2 con zombie cấp 3 gây ra, còn 2 đàn zombie kia chính là lính của chúng”
“Ta nghĩ là 2 việc này nhất định có liên hệ với nhau, thậm chí ta nghĩ đàn zombie mới di chuyển tới, có thể là bên thắng trận mới chuyển tới”
Nghe vậy Hắc Hỏa có chút cau mày, hắn nhớ lại cảm giác mãnh liệt ngày hôm qua.
Tuy hắn đã cách rất xa chiến trường, nhưng cái cảm giác sinh mệnh bị đè ép kia thật sự là khó miêu tả được.
Đột nhiên như thể nhớ ra gì đó, hắn cười ha hả lên tiếng: “Nếu mới di chuyển đến là nhóm zombie kia, thì tỷ lệ thắng của chúng ta cũng không thấp”
“Ngươi thử suy nghĩ đi. Sau khi chiến đấu như vậy, con zombie cấp 3 kia nhất định đã tổn thương rất nặng. Thậm chí còn sức để chiến đấu với 2 con zombie kia hay không là một vấn đề”
“Nếu như chúng ta có thể bắt được nó, không phải là chúng ta sẽ có một viên tinh hạch cấp 3 sao?”
Vừa nói hắn vừa thể hiện vẻ mặt ao ước.
Nhưng hắn ngay lập tức bị Tào Khanh dội một gáo nước lạnh:
“Ngươi đừng quên, zombie có khả năng hồi phục rất mạnh. Nếu chúng có đủ năng lượng thậm chí hồi phục còn nhanh hơn nữa”
“Trong trường hợp con zombie kia bắt lấy những con zombie dưới trướng xem như vật phẩm hồi phục, thì dù nó thương nặng cũng sẽ hồi phục rất nhanh”
Hắc Hỏa nhăn mày lại, nhưng rất nhanh lại thả ra:
“Như thế nào thì việc này cũng phải báo cho Hồng Hạo, để hắn có thể quyết định. Nhưng ta nghĩ hắn cũng sẽ không bỏ qua cơ hội trời cho này đâu”
…
Trở lại bên này, Nguyệt Sinh đã dành hầu như là một buổi sáng để nhìn lấy mặt hồ, cùng những con cá bơi trong đó.
Sau đó, như thể đã có quyết định gì, hắn quay người lại nhìn lấy đang ăn cá nướng Nhất Uyển cùng Nhất Thiên:
“Các ngươi rời đi nơi này trước đi”
Bởi vì mùi vị của những con cá sặc sỡ này thật sự hấp dẫn lòng người, cùng với việc con cá khổng lồ kia không còn xuất hiện sau buổi sáng sớm.
Lá gan của Nhất Uyển cùng Nhất Thiên cũng trở nên lớn hơn, hai người bắt đầu dùng cách như hôm qua để săn thêm 3 con cá nữa.
Chỉ là đang ăn dở thì 2 người đột nhiên nghe được âm thanh khàn khàn của Nguyệt Sinh, các nàng hơi nghi hoặc một chút nhưng cũng chỉ có thể nghe theo rời đi.
“Tốt” 2 nàng đáp.
Hai người cũng không quên cầm theo phần cá còn dư lại, để có thể tiếp tục thưởng thức.
“Tốt nhất là không nên đi quá xa khu rừng” hai người chuẩn bị đi xa thì lại nghe được âm thanh của Nguyệt Sinh đằng sau.
Nhất Uyển không hiểu nhưng vẫn lễ phép đáp: “Chúng ta đã rõ”
Nhìn lấy 2 người dần biến mất sau rừng cây, Nguyệt Sinh thu hồi tâm thần.
Hắn nhận ra được Nhất Uyển thể chất rất đặc biệt, nó thu hút rất mạnh sự chú ý của zombie.
Từ việc xao động của các zombie dưới trướng hắn khi tới gần nàng hôm qua, là có thể nhận ra được sự kì lạ này.
Hắn không biết những người khác cảm nhận ra sao, nhưng chính bản thân hắn cũng đang bị nàng thu hút lấy.
Chỉ là sự thu hút của nàng lên hắn có chút đặc biệt, đó là hắn muốn nhét nàng vào bụng của mình. Bởi thực sự trên nàng có một mùi thơm gì đó thật sự cuốn hút lấy hắn, làm hắn không ngừng được những suy nghĩ kia trong đầu.
Nhưng có thể đây một phần là do lệ khí dày đặc trên người đang cố gắng ảnh hưởng đến hắn, chúng cố biến hắn trở thành một kẻ chỉ biết g·iết chóc, thậm chí dần ăn mòn tâm trí của hắn.
Cuối cùng hắn vẫn là khắc chế được bản thân, không để những suy nghĩ kia chi phối chính mình.
Việc nhắc nhở nàng không được đi quá xa khu rừng, cũng chỉ là để nàng an toàn hơn, tránh việc gặp được rắc rối.
Với cái thể chất kia, mà một dị năng giả cấp 1 có thể sống đến bây giờ, có thể nói nó là 1 kỳ tích rồi.
Quay đầu lại nhìn về phía mặt hồ, chỉ là lực chú ý của hắn đã không còn ở đó nữa, mà đang nằm trên bảng hệ thống.
Tính danh: Cổ Nguyệt Sinh
Thể lực: 50
Tuổi thọ: 32/126
Dị năng:
Cường hóa tốc độ cấp 3 (93%)
Khống hỏa cấp 3 (92%)
Thạch giáp cấp 3 (91%)
Võ kỹ: Kim cương quyền tiểu thành (42%)
Số lần có thể mở cửa thế giới: 2
Thanh kinh nghiệm hiện 98,9%
Mấy ngày qua bởi vì hạn chế việc săn bắn zombie, cùng với sự thay đổi tỉ lệ quy đổi của hệ thống, nên thanh kinh nghiệm có thể nói là tăng trưởng khá là chậm.
Để đạt được 98,9% có thể nói là công của con zombie cấp 3 kia cũng khá là lớn, khi nó đóng góp tới 18% thanh kinh nghiệm.
Ý niệm khẽ động, số liệu trên bảng bắt đầu thay đổi.
Thanh kinh nghiệm rớt xuống còn 0,9% còn tuổi thọ tối đa của hắn tăng lên 224.
Có thể nói là bây giờ nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn có thể sống đến 224 tuổi.
Đây là số tuổi mà một kẻ bình thường sẽ không bao giờ có được, nhưng với hệ thống hắn có thể dễ dàng đạt được con số này.
Hắn cũng cảm nhận được dị năng giả khi tăng cấp sẽ có chút thay đổi sinh mệnh, chỉ là hắn không thể cảm nhận được quá rõ ràng mà thôi.
Không biết phải là do ảnh hưởng của hệ thống hay không, nhưng khi dị năng của hắn tăng cấp, lại không ảnh hưởng đến sinh mệnh của bản thân.
Nếu không tuổi thọ của hắn sẽ không giữ nguyên như vậy.
Hôm nay hắn quyết định thêm điểm cho lực lượng của mình, đó chính là lý do mà hắn đã đuổi Nhất Uyển cùng Nhất Thiên rời khỏi đây.
Hắn không muốn bị lộ quá nhiều về sức mạnh của mình, bởi khi thêm điểm hắn sẽ không thể khống chế được sức mạnh của mình, dễ dàng bị người khác nhận ra được.
Ngoài ra, đây thực ra vẫn chưa phải là thời cơ tốt để hắn có thể thêm điểm. Theo cảm nhận của hắn, thì cần ít nhất là nửa tháng, thậm thí 1 tháng nữa thì hắn mới có thể hoàn toàn làm chủ được sức mạnh của mình.
Cho nên lúc này thêm điểm, việc khống chế sức mạnh mới của hắn sẽ khó khăn hơn rất nhiều, việc dễ dàng bại lộ thực lực cũng cao hơn.
Nhưng hiện tại việc khống chế lại đám lệ khí trên người, thật sự tiêu tốn rất nhiều tinh thần và thể lực.
Không chỉ vậy, hắn còn phải dành không gian, để đè ép 3 nguồn năng lượng dị năng mạnh mẽ trong người của hắn nữa.
Tuy hiện tại mọi thứ vẫn trong tầm khống chế, nhưng hắn muốn triệt để hơn nữa, không cho phép dù là lệ khí hay là dị năng trên người hắn bất kỳ khả năng b·ạo đ·ộng nào.
Nguyệt Sinh bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, ý niệm khẽ động sau đó nhắm mắt lại chờ lấy thay đổi.
Chỉ là sau một khắc, hắn nhíu mày mở mắt ra.
Nhìn về phía thể lực biểu hiện là 55, hắn bắt đầu có chút ngạc nhiên.
Hắn đã dùng 10 năm tuổi thọ, nếu bình thường thì bây giờ thể lực của hắn đúng ra đã là 60, tiến hành tăng 1 cấp lớn.
Nhưng bây giờ với 10 năm hắn chỉ có thể tăng thể lực lên được 5 điểm.
“Như vậy hệ thống không chỉ đổi tỉ lệ zombie thành kinh nghiệm, mà còn thay đổi tỉ lệ đổi tuổi thọ thành thể lực” hắn nghĩ lấy trong đầu.
Sau vài giây suy nghĩ, hắn cũng chấp nhận sự thật này, sau đó tiếp tục thêm điểm.
Tuổi thọ tối đa trên mặt bảng liên tục thay đổi, cuối cùng dừng lại ở 204. Theo đó, lực lượng của hắn cũng bắt đầu biến đổi theo, từ 55 đến 56 cuối cùng dừng lại ở 60.
Cơ thể Nguyệt Sinh cũng dần thay đổi theo số liệu trên mặt bảng. Thân thể bắt đầu cao lên, cơ bắp dần dần siết chặt hơn, những sợi cơ mới cũng dần hình thành.
Móng tay, răng trở nên thô nhọn hơn bao giờ hết, tóc cũng biến thành thô ráp và dài ra ngang vai.
Bên trong cơ thể hắn cũng bắt đầu truyền ra những tiếng oanh minh, như thể một trận đấu kinh thiên động địa đang diễn ra ngay bên trong.
Những cơn đau như thể xé rách thần hồn cũng đúng dịp xuất hiện, khiến cơ thể Nguyệt Sinh dần trở nên không vững.
Hắn đau đớn nhe răng để lộ hàm răng xen kẽ nhọn hoắt, khuôn mặt hắn dường như biến dạng bởi đang chịu đựng sự thống khổ tột cùng.
Kèm theo sự đau đớn kia, khí thế trên người hắn cũng bắt đầu thay đổi.
Hoàn cảnh xung quanh như thể bởi vì thứ sức mạnh đáng sợ này mà trở nên méo mó.
Cây cối không gió bắt đầu lay động điên cuồng, những con cá dưới mặt hồ hoảng loạn chạy trốn, thậm chí có ngửa bụng không còn khí tức.
Không biết qua bao lâu, Nguyệt Sinh dần mở ra cặp mắt đen sì như vực sâu không có ánh sáng của mình.
Chỉ là bây giờ cặp mắt của hắn lại tỏ ra có chút mệt mỏi đánh giá lấy cơ thể của mình.
Hắn đứng người dậy cởi bỏ lấy tấm vải bao phủ toàn bộ cơ thể xuống, sau đó xé rách có chút chật chội áo khoác trong, để lộ ra cơ thể như là rễ cây biến thành của hắn.
“Cơ thể lại cao một chút, có thể là tầm 2 mét” hắn đánh giá lấy cơ thể từ trong lòng.