Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 66: Gặp lại người quen cũ

Chương 66: Gặp lại người quen cũ


Trên tầng 2 của một căn nhà, một nhóm người đang đứng đó đánh giá lấy phương xa.

Một tên tráng hán cơ thể to lớn đứng đầu nhóm người, ồm ồm mở miệng hỏi ông lão đứng bên cạnh:

“Hắc Hỏa ông thấy sao?”

Trên khuôn mặt già nua của Hắn Hỏa xuất hiện một chút khó coi đáp:

“Ta vẫn chưa nhìn ra được gì, nhưng ta có thể chắc chắn rằng, đám zombie kia thuộc dưới trướng của một con zombie mạnh hơn”

“Có thể đúng như chúng ta dự đoán, đám zombie này chính là nhóm zombie chiến thắng, sau đó di chuyển tới đây”

“Có một tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe tin nào trước?”

Cơ thể to lớn Tào Khanh khẽ động, hắn không do dự mà trả lời: “Tin xấu”

Hắc Hỏa không kéo dài mà ngay lập tức đáp: “Tin xấu là khả năng rất lớn con zombie kia còn sống, hơn nữa vẫn còn có lực để kiểm soát đám zombie này”

“Vậy còn tin tốt?” Tào Khanh không thích tin tức vừa rồi.

Hắc Hỏa tiếp tục: “Tin tốt là zombie dưới quyền của nó đang di chuyển tán loạn, cho thấy lực chưởng khống của nó đang rất yếu”

Nghe được câu nói tiếp theo của Hắc Hỏa làm Tào Khanh cảm thấy tốt hơn một chút. Ít ra điều này cho thấy được con zombie kia rất có thể đang suy yếu, khả năng chưởng khống đám zombie kia sụt giảm chính là minh chứng.

Chỉ là hắn vẫn có lo lắng của mình, con zombie kia dù cho suy yếu, nhưng cuối cùng nó vẫn là cấp 3, không thể làm hắn bớt lo lắng được.

Chỉ là cuối cùng hắn vẫn là không thích hợp cho việc dùng não, nên hắn đẩy vấn đề này cho Hắc Hỏa:

“Ngươi nghĩ nếu chúng ta t·ấn c·ông vào thì có bao nhiêu phần thắng?”

Hắc Hỏa không do dự trả lời: “Điều này vẫn là chờ kết quả trận quyết chiến giữa Hồng Hạo và con zombie cấp 3 kia. Nếu hắn thắng thì việc xử lý những con zombie còn lại, không quá khó với chúng ta”

“Nhưng nếu hắn thua, thì khả năng cao chúng ta cũng sẽ phải bồi táng cùng hắn. Với số lượng zombie lớn như vậy, cùng với việc có thể có zombie cấp 2 trốn trong đó, việc đào thoát có thể cũng sẽ rất khó”

“Nhưng như ta đã nói, thì Hồng Hạo nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội thu hoạch được tinh hạch cấp 3. Nhất là khi hắn đã phái chúng ta tới đây để điều tra như vậy, đã cho thấy quyết tâm của hắn lần này cao như thế nào rồi”

Mỗi lời nói của Hắc Hỏa như thể xuyên thấu tim gan của Tào Khanh, làm hắn không nhịn được nhăn mày.

Đột nhiên hắn bị huých từ phía sau làm gián đoạn mất mạch suy nghĩ của hắn.

Tào Khanh cau mày quay đầu lại nhìn, thì thấy được một tên tráng hán cao lớn, hắn chính là 1 trong 3 kẻ hôm qua đi cùng Tào Khanh ngày hôm qua, lúc này đang không ngừng nháy mắt ra hiệu cho Tào Khanh:

“Đại ca, bên kia, bên kia”

Có thể là là bị tò mò, hắn quay đầu lại nhìn theo hướng mà tên tráng hán kia ra dấu.

Chỉ thấy được phía xa xa, có 2 bóng người đang dạo bước giữa đám zombie. Như thể xung quanh không phải zombie, mà chính là những người đi đường bình thường vậy.

Tròng mắt hắn hơi co rụt nhẹ một cái, sau đó nhanh chóng bình thường trở lại.

“Không ngờ tới ở đây lại gặp được người quen” hắn vô ý thức mở miệng thì thào.

Hắn cũng không nghĩ tới hai người này vậy mà vẫn còn sống, như vậy việc Tô Bân không trở về cũng có thể lý giải được.

Vấn đề là 2 người này với tình trạng lúc đó, lại có thể xử lý được Tô Bân đúng là không thể tưởng tượng được.

Nhưng nhìn về phía đi bộ nhàn nhã giữa đám zombie như chốn không người Nhất Uyển cùng Nhất Thiên, Tào Khanh bộ não có chút quá tải.

Rốt cuộc hôm qua lúc bọn hắn rời đi, thì ở chỗ đó đã xảy ra chuyện gì.Chẳng lẽ đám zombie này đi qua thấy được 2 nàng đáng thương nên đã ra tay cứu giúp, nhưng kịch bản này đến hắn cũng không dám nghĩ tới, chứ đừng nói đến xả ra trong hiện thực.

“Ngươi biết 2 người kia?” âm thanh nghi ngờ của Hắc Hỏa kéo đang trôi dạt Tào Khanh trở về.

“Đúng là biết một chút” Tào Khanh qua loa đáp.

Hắc Hỏa như thể suy tư sau đó lên tiếng: “Ta nghĩ chúng ta có thể ra tay từ 2 người này, ngươi thấy như thế nào?”

Tào Khanh có chút tò mò: “Ồ nói nghe một chút”

Hắc Hỏa cũng không trả lời mà hỏi ngược lại: “Hai người bọn họ cấp bao nhiêu?”

Tào Khanh không do dự đáp: “Hôm qua lần cuối gặp mặt, bọn hắn vẫn chỉ là cấp 1, thậm chí đỉnh cấp cấp 1 còn chưa tới”

“Ồ, như vậy thì dễ làm rồi, ngươi cho người bắt hai nàng về. Ta thấy 2 nàng có thể biết một chút bí mật, chúng ta có thể lợi dụng các nàng để biết thêm thông tin. Ngươi thấy như thế nào?”

Hắc Hỏa nói ra suy nghĩ của hắn.

Tào Khanh nghe vậy, ánh mắt không khỏi sáng lên. Hắn quay đầu nhìn về phía 3 trợ tá đắc lực nhất của mình:

“Bôn Hào, Lâm Quang, Nam Thiên, 3 người các ngươi chờ lấy cơ hội bắt lại 2 người bọn họ, sau đó nhanh chóng đưa về đây. Nghe rõ?”

Lời nói của hắn không có một tia cho phép từ chối.

Ba người Bôn Hào thấy thế cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nhận mệnh đáp: “Tốt”

Sau đó 3 người nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Nhìn thấy bóng lưng của 3 người dần biến mất khỏi tầm nhìn, Ô Tam cảm thấy bản thân hôm nay thật may mắn.

May mà hắn không được chọn cho mục tiêu lần này, nếu không với cái dị năng quèn cấp 1 của mình. Hắn không chắc bản thân có sống sót đủ lâu, trong khi làm nhiệm vụ hay không.

Có thể đây chính là điều mà hắn cảm thấy vui mừng khi làm một kẻ yếu.


Thô cuồng Nam Thiên đi phía sau Bôn Hào cất giọng ồm ồm của mình: “Chúng ta phải làm gì?”

Bôn Hào như là đội trưởng của nhóm này, hắn bình tĩnh đáp:

“Chờ cơ hội thôi, ta quan sát được có vẻ như 2 người bọn họ cũng đang đi săn zombie, hơn nữa còn muốn săn một mình”

“Chúng ta chỉ cần chờ lúc bọn họ ở một mình sau đó ra tay đánh lén, lúc đó chỉ cần chú ý cô em là được, còn cô chị không đáng để lo”

Một bên Lâm Quang không quá để tâm, trên mặt hiện lên một nụ cười tà lên tiếng:

“Sau khi lấy được thông tin, chúng ta lại có thể chơi nàng ta như hôm qua. Nàng ta đúng là quá ngon, hôm qua ta vẫn còn chưa thỏa mãn đâu”

Bôn Hào trừng mắt Lâm Quang: “ngươi chú ý một chút, đây là việc quan trọng, không cho phép xảy ra bất cứ sai sót nào”

Lâm Quang trong lòng có chút không phục Bôn Hào, nhưng ngoài miệng vẫn chỉ có thể thành thật nói phải.

Bôn Hào ánh mắt bỗng nhiên sáng lên:

“Phía trước có mấy con zombie, chúng ta đợi ở đây thôi. Ta nghĩ 2 người bọn họ nếu muốn g·iết zombie, nhất định sẽ để mắt tới đám zombie này”

Nói, hắn đi vào một ngôi nhà nhỏ gần đó, sau đó lẻn vào trong.

Hai người thấy vậy cũng chỉ có thể theo sau.

Đi lên tới tầng 2, Bôn Hào đi tới căn phòng có cửa sổ hướng về phía đám zombie kia.

Thông qua khe hở giữa rèm cửa, hắn quan sát lấy đám zombie ở bên ngoài.

Căn nhà này có thể nói là vừa cách chỗ đám zombie không xa, vừa tránh được cảm giác của zombie cũng như 2 người có thể với tới, có thể nói là chỗ mai phục ổn nhất cho hiện tại.

Ba người cứ như thế đợi một lúc lâu, trong lúc đám người nghĩ là Nhất Uyển cùng Nhất Thiên không tới, thì đằng xa 2 hình bóng nhỏ bé bắt đầu xuất hiện.

Nhìn thấy người tới, Bôn Hào cuối cùng cũng thở nhẹ một hơi, hắn đúng là thật sợ bản thân phán đoán sai.

Hắn trước đó đã đánh giá được tuyến đường thích hợp cho việc đánh lén 2 người, trong lúc bọn họ đang đánh nhau với zombie.

Bây giờ hắn chỉ cần lặp lại một lần nữa nó ở trong đầu, là có thể bắt đầu hành động.

Phía trước căn nhà mà bọn hắn đang ẩn nấp có một căn nhà trệt, xung quanh nó có một hàng rào, khá thích hợp cho 3 người men theo sau đó vòng ra hai bên cánh.

Sau đó chỉ cần tăng tốc vượt qua mấy bụi cây lớn là có thể tiếp cận chỗ kia.

Thời gian không còn nhiều, hắn dẫn đầu chạy ra ngoài: “Nhanh thôi, không được để các nàng rời khỏi”

Lâm Quang cùng Nam Thiên biết được việc không thể chậm trễ, nên nhanh chóng nối đuôi theo sau.

Chương 66: Gặp lại người quen cũ