Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 69: Biến dị thụ

Chương 69: Biến dị thụ


Khi thấy người đầu tiên bước ra khỏi bụi cỏ, hắn thả lỏng một chút, nhưng cũng không hoàn toàn.

Người kia cũng nhận ra được Cao Phương, hắn ngay lập tức lên tiếng chào hỏi:

“Không nghĩ rằng cứ đi tới như vậy, 2 căn cứ chúng ta lại gặp được nhau”

Người tới là trung niên nhân Bạch Vân, theo sau hắn Trần Dung, Mặc lão và đám người cũng dần dần xuất hiện.

Cao Phương không mặn không nhạt đáp: “Dù sao khu rừng này lại không lớn, ta còn nghĩ là chúng ta sẽ gặp nhau sớm hơn”

“Gặp được cũng là chuyện mừng, hoa ăn thịt người càng vào sâu càng mạnh, chúng ta có thể kết hợp cùng nhau để vượt qua” Bạch Vân có ý định liên minh với nhóm người Cao Phương.

Sau khi đám người phía Cao Phương nhận ra được có người tới, bọn hắn cũng bắt đầu tập trung phía sau Cao Phương.

Bạch Vân nhận ra được, đám người Cao Phương đến bây giờ vẫn chưa hề tổn thất bất cứ thành viên nào.

Nhất định điều này có liên quan rất lớn đến Cao Nguyệt, người mang trong mình dị năng phục hồi.

Một bác sĩ giỏi luôn luôn được chào đón ở bất cứ thời đại nào, nhất là bây giờ khắp nơi đều xảy ra tranh đấu như vậy.

Tầm quan trọng của một bác sĩ càng được đẩy trần.

Đây cũng là điều mà Bạch Vân hướng tới, trong nhóm của hắn bởi không có ai có dị năng phục hồi.

Nên để tới được đây đã phải hy sinh mất 3 người, hơn nữa còn một đám đang b·ị t·hương, cần một dị năng giả hồi phục như Cao Nguyệt phục hồi.

Nhưng câu nói tiếp theo của Cao Phương khiến hắn có chút thất vọng:

“Tiến vào sâu nữa có thể gặp nguy hiểm, chúng ta đã quyết định rút lui”

“Các ngươi không định tiến thêm? Ngươi cũng biết, càng vào sâu cây năng lượng kia càng nhiều…” Bạch Vân chưa từ bỏ ý định kết hợp cùng đám người Cao Phương.

Chỉ là hắn chưa kịp hoàn thành lời nói đã bị Cao Phương ngắt lời:

“Chúng ta vẫn là tiếc cái mạng này, không muốn lấn quá sâu vào nguy hiểm”

Thấy được sự quyết tâm của Cao Phương, Bạch Vân nhìn về phía Mặc lão.

Hắn chuẩn bị lôi ra lá bài tẩy của mình để lôi kéo Cao Phương thay đổi quyết định.

ẦM ẦM ẦM

Chỉ là hắn còn chưa kịp lên tiếng, phía xa xa đã truyền đến những tiếng vang lớn.

Đám người hoảng sợ nhìn về phương xa, nhưng không ai có thể vượt qua được dày đặc đám cây nhìn ra được gì.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Lần này càng để bọn hắn hoảng sợ chính là, nền đất phía dưới chân đám người đang chuyển động lấy.

Như thể có một sinh vật khổng lồ di động dưới kia, mặt đất bắt đầu xuất hiện những đụn đất cao, hơn nữa còn rất nhiều.

Đám người bị sự cố bất ngờ này làm người ngã ngựa đổ, chật vật không chịu nổi.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Đằng xa lại là liên tiếp những tiếng vang lớn nổ ra, nhưng không có bất cứ ai có tâm tư đi chú ý cả.

Bởi bọn hắn đang phải chống chọi lại với cơn giận dữ từ sinh vật không biết bên dưới lòng đất.

Lần này, chấn động dưới lòng đất còn mạnh hơn lúc nãy mấy lần, những đụn đất bắt đầu cao hơn người. Những khe nứt lớn trải dài cũng bắt đầu xuất hiện.

Những cây cổ thụ lớn không biết bao nhiêu người ôm mới xuể,dần dần không chịu nổi sự tàn phá từ bên dưới, chúng dần nghiêng sang một bên.

Nhưng bởi vì số lượng cây cối ở đây rất dày đặc, nên chúng bấu víu vào nhau vẫn chưa chịu đổ sập.

Aaaa…

Có người không may bị một hố sâu mới mọc ra nuốt lấy.

Người bên cạnh khóe mắt thấy vậy, mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn có lòng muốn giúp, nhưng cơn rung động từ bên dưới vẫn không có dấu hiệu ngừng lại.

Nên hắn vẫn phải chật vật chống chọi lấy, không thể làm gì hơn là từ bỏ người kia, để hắn dần dần bị mặt đất nuốt lấy.

Những người khác cũng không tốt hơn bao nhiêu, có người dùng sức mạnh khoét một lỗ trên thân cây, ra sức bám vào.

Có người lợi dụng thân thể nhanh nhẹn, liên tục di chuyển tránh né lấy.

Hiện tại người có thể xử lý tốt nhất có thể kể đến chính là Bạch Vân, Trần Dung cùng Mặc lão.

Bạch Vân thì nhẹ nhàng di chuyển qua lại giữa những đụn đất. Mọi chuyển động của hắn rất mượt mà, không hề giống như là cơ thể của một trung niên.

Trần Dung cùng Mặc lão thì càng dễ dàng hơn, khi 2 người đang được bảo vệ bởi một đám dây leo kỳ lạ.

Đám dây leo cắm sâu trong lòng đất, chúng trải rộng ra xung quanh, có bám lấy vào những thân cây lớn, có treo lơ lửng lấy một vài thành viên trong căn cứ bọn hắn.

Đang di chuyển qua lại tránh những đụn đất cùng đổ sập cây cối Bạch Vân, hắn khóe mắt đột nhiên liếc thấy gì đó.

Khi tập trung lại, hắn mới thấy được đám người trong căn cứ của Cao Phương, đang thoải mái đứng nhìn lấy phương xa.

Trong lúc khắp nơi bị phá hủy thảm không thể nỡ, xung quanh bọn hắn lại không hề ảnh hưởng gì.

Thấy thế, hắn ngay lập tức di chuyển tới đó.

“BÊN KIAAAA…”

Đột nhiên có người thét lớn thu hút sự chú ý đám người, hắn cũng nhận ra được bất thường bên kia.

Bây giờ đám người mới nhận ra, bên kia có một chỗ trống rộng rãi không bị ảnh hưởng bởi chấn động bên dưới.

Đám người Cao Phương không hiểu chuyện gì nhìn lấy phương xa, nơi có lẽ là trung tâm khu rừng.

Ở đó như đang có một trận chiến kinh thiên động địa xảy ra, những khí tức mạnh mẽ vượt qua mấy dặm như phả vào mặt đám người.

Ở đó liên tiếp những tiếng ầm vang nổ ra, thỉnh thoảng có những cơn chấn động mạnh mẽ truyền đến ngoài này.

Thậm chí chúng còn có chút lấn át những chấn động đang xảy ra ở đây.

Tuy không nhìn thấy gì, nhưng trong mắt đám người, không ai có thể dữ được bình tĩnh khi cảm nhận được những khí tức mạnh mẽ kia cả.

‘Quá mạnh, cực kỳ mạnh, mạnh một cách quá đáng’ đây là những gì có thể xuất hiện được trong đầu đám người bây giờ.

Đám người có thể cảm nhận được áp lực, khi đứng trước vừa mới lên cấp 3 tối qua Cao Nguyệt, cho dù nàng chỉ là dị năng hồi phục.

Nhưng so với những khí tức kia, thì của nàng chỉ như một cái hồ nhỏ tù động, còn chúng là những con sông lớn đang chảy xiết lấy.

Thậm chí trong chúng còn có một khí tức, thậm chí còn vượt qua những khí tức còn lại.

Đám người thậm chí còn nghĩ rằng, một dị năng giả cấp 4 cũng chỉ đến thế là cùng.

Đám người chìm đắm trước sự choáng ngợp của sức mạnh đưa đến, thậm chí không để ý đến đám người Bạch Vân đã đi đến bên người.

“Cái… cái này?” một tên trong nhóm Bạch Vân kinh sợ lên thốt lên.

Bởi vì trước đó bị đặt trên ranh giới giữa sống và c·hết, nên hắn không cảm nhận được những khí tức đáng sợ này.

Hiện tại, sau khi đi vào hoàn cảnh an toàn, cái khí tức đáng sợ kia ngay lập tức phả vào mặt, khiến hắn ngay lập tức bị choáng ngợp trước những khí tức này.

Không chỉ hắn, những người còn lại cũng không tốt hơn bao nhiêu. Nó thậm chí còn khiến bọn hắn quên mất những v·ết t·hương sâu thấy xương trên người.

Một bên Bạch Vân nhìn thấy cau mày Mặc lão, hắn nghi ngờ hỏi: “Mặc lão, ông nhận ra được gì à?”

“Là… là một biến dị thụ, khí tức đáng sợ nhất kia là một biến dị thụ. Nó đang chiến đấu với một đám kẻ xâm nhập”

“Những thứ đang trườn bò dưới lòng đất chính là rễ của nó, đó là những gì ta nghe được từ những cái cây kia”

Mặc lão sau khi trả lời, hắn liếc nhìn một chút Bạch Vân, sau đó điều khiển ánh mắt rời đi.

Bạch Vân có chút không chắc chắn hỏi, hắn cũng hướng tầm mắt về phía trung tâm:

“Là cấp 4?”

“Cái này ta không biết, đám cây cối xung quanh chỉ biết có vậy”

“Nhưng ngữ khí của chúng rất kính sợ khi nhắc tới biến dị thụ kia. Có thể tất cả những cái cây trong khu rừng, đều bị nó kiểm soát. Đó là lý do tại sao ta không thể giao tiếp với chúng”

“Khi nãy có thể là do đang chiến đấu, biến dị thụ kia không kiểm soát hết được, ta mới có cơ hội giao tiếp”

Mặc lão nhìn lấy xung quanh, vừa trả lời.

Bạch Vân biết có hỏi thêm cũng vô dụng, hắn cũng bắt đầu quan sát lấy đám người.

Nhưng người dưới trướng hắn đang liều mình chống lại thương thế.

Có thậm chí còn dùng những hạt đậu kia xem như thuốc, liên tục ăn lấy. Với hy vọng hồi phục nhanh chóng nhất có thể.

“Mặc lão, ngươi nói tỷ lệ thành công của việc nuôi trồng đám đậu năng lượng kia là bao nhiêu?” Bạch Vân bỗng lên tiếng.

“Không cao. Như ta đã nói trước đó, ở đây dường như có một thứ gì đó đang kết nối, giúp đỡ đám đậu năng lượng”

“Nếu rời đi khả năng cao chúng sẽ biến mất, từ đó giảm tỷ lệ còn sống của đám đậu năng lượng”

“Trước đó chúng ta còn không biết thứ đó là gì, nhưng bây giờ có thể ngươi cũng đoán được rồi”

Mặc lão giải thích.

Sau khi nghe giải thích từ Mặc lão, Bạch Vân trầm mặc, cuối cùng hắn thở dài như thể chấp nhận.

Nhưng rồi hắn như thể nhận ra điều gì đó, tiếp tục lên tiếng:

“Ngươi có nhận ra điều gì khác thường? Như tại sao ở đây lại không bị ảnh hưởng bởi biến dị thụ kia?”

Nhưng để hắn thất vọng là Mặc lão chỉ đơn giản lắc đầu.

Chương 69: Biến dị thụ