Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 70: An toàn Cao Nguyệt

Chương 70: An toàn Cao Nguyệt


Trong lúc đám người đang bị choáng ngợp bởi những khí tức đáng sợ kia, Cao Nguyệt lực chú ý lại ở một phương diện khác.

Từ hôm qua cho tới bây giờ, nàng thật sự có chút nghi ngờ về sự thuận lợi của bản thân.

Cho đến bây giờ có thể nói là nàng chưa hề gặp bất kỳ một mối nguy hiểm nào, cho dù đám người xung quanh có bị t·ấn c·ông bao nhiêu lần.

Hay bọn hắn có bị t·ấn c·ông mạnh mẽ bao nhiêu, nàng vẫn chưa hề nhận được một đòn t·ấn c·ông nào từ zombie cả.

Nhất là sự việc đang xảy ra hiện tại cũng vậy.

Đám người bất kể là ai, đều sẽ bị ảnh hưởng bởi chấn động từ bên dưới, làm người ngã ngựa đổ. Nhưng xung quanh nàng một mảnh yên bình, làm cho nàng suy nghĩ miên man.

Tuy thỉnh thoảng có chút hơi rung rung nhẹ, nhưng nhìn chung là không có ảnh hưởng gì đặc biệt.

Cuối cùng nàng hơi liếc về phía trùm kín trong áo choàng Nhất Hào, nàng trước đó có chút nghi ngờ, lý do không con zombie nào t·ấn c·ông nàng, chính là do hắn gây ra.

Sau việc này, suy nghĩ đó càng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, tuy không biết hắn đã dùng cách gì, nhưng nàng vẫn có dự cảm rất mạnh mẽ là chính hắn nên nàng mới an toàn như vậy.

Cũng có thể là những lời nói của Nguyệt Sinh như ‘hắn chỉ bảo vệ mình ngươi’ đã ảnh hưởng đến tâm trí nàng.

Nhưng cũng không thể phủ nhận rằng, nàng chưa từng rơi vào nguy hiểm khi đi cùng Nhất Hào.

Nhất là tối qua, Nhất Hào đã đứng bên ngoài lều của nàng cả đêm, chỉ để đảm bảo an toàn của nàng, dù nàng có nói như thế nào thì hắn cũng không chịu rời đi.

Chuyện này thật sự làm nàng có chút có lỗi đối với hắn, nhưng nhờ vậy mà nàng có thể an tâm để bắt đầu quá trình lên cấp 3.

Thu hồi tâm thần, nàng tiếp tục đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Mọi thứ vẫn như vậy, dưới lòng đất kia như có như không sinh vật đang trườn bò lấy, gây ra chấn động mãnh liệt không ngừng.

Đằng xa liên tục những tiếng v·a c·hạm lớn vang lên, chiến đấu vẫn rất căng thẳng, không hề có dấu hiệu muốn dừng lại.

Cuối cùng ánh mắt của nàng dừng lại trên người của Bạch Vân cùng Mặc lão, hai người đang thì thầm to nhỏ gì đó.

Có chút tò mò, nàng cố gắng sử dụng n·hạy c·ảm của một dị năng giả cấp 3, bắt đầu quá trình nghe lén.

Khi cuộc hội thoại bị cái lắc đầu của Mặc lão làm kết thúc, nàng cũng đã nghe được những thông tin quan trọng.

“Biến dị thụ? rễ cây? Đậu năng lượng?” Nàng thầm nghĩ lấy những thông tin quan trọng này.

Nàng không ngờ rằng Mặc lão lại có khả năng giao tiếp với cây cối. Nếu không có biến dị thụ kia, có thể môi trường này chính thích hợp nhất với hắn.

Nhưng không may cho hắn là khu rừng này bị biến dị thụ khống chế, nên việc giao tiếp có thể nói hầu như là không thể.

Khi nghĩ đến khu rừng này, nàng lại có chút lo lắng.

Hiện tại mọi người đều bị vây ở đây, nếu những kẻ đột nhập dành chiến thắng, thì rất có thể lực chú ý của bọn hắn sẽ để lên những người ở đây.

Nếu đám người kia không quan tâm còn tốt, nhưng nếu bọn hắn nổi hứng g·iết người. Thì những người ở đây cũng sẽ như bị thịt mà thôi, cho dù cấp 3 nàng cũng vậy.

Nàng tự nhận thức được sự chênh lệch giữa hai bên. Nàng cảm nhận được những người kia cũng là cấp 3, nhưng bọn họ là dị năng giả thiên về chiến đấu.

À không, hình như có một người như nàng, là dị năng phục hồi. Cái cảm giác dị năng quen thuộc đó, làm nàng cách xa cũng có thể nhận ra.

Nhưng sự chênh lệch giữa 2 bên vẫn có thể nói là như mặt trăng và mặt trời, không thể so sánh được.

Nàng không dám đánh cược nhân tính con người, cho nên cách tốt nhất vẫn là phải rời khỏi nơi đây.

Nàng liếc mắt nhìn về Nhất Hào. Nếu nàng đoán đúng, thì cách rời khỏi nơi đây có thể phải đặt trên người hắn.

Sau khi quyết định, nàng tiến nhích gần phía Cao Phương, bắt đầu nói ra suy nghĩ của mình.

Vừa mới lấy lại tinh thần Cao Phương, thì đã thấy được Cao Nguyệt nghiêm túc nhìn hắn.

Hắn có chút nghi ngờ, sau đó mở một trò đùa: “Ngươi đang cố gắng để dọa ta?”

Nhưng khi nghe được Cao Nguyệt giải thích, hắn cũng bắt đầu nghiêm túc lên.

“Ngươi có nắm chắc?” hắn có chút nghi ngờ hỏi lại Cao Nguyệt, trong lúc đó khóe mắt hắn hơi lướt qua một chút Nhất Hào.

“Dù sao chỉ thử một chút, cũng không mất gì” Cao Nguyệt đơn giản nói ra.

Nói nàng quay về phía Nhất Hào, nàng chỉ đơn giản nhìn hắn một chút sau đó quay người lại.

Thực ra, nàng rất muốn hỏi một chút hắn, nhưng nàng biết được nó sẽ không một chút tác dụng.

Hắn thậm chí còn cạn lời hơn bất kì ai mà nàng bắt gặp. Từ lúc ra khỏi phòng Nguyệt Sinh, nàng chưa nghe được bất kỳ một tiếng đáp lại nào của hắn.

Đôi lúc nó khiến nàng nghi ngờ hắn còn không phải người, nhưng với sự kính sợ của mình đối với cường giả. Nhất là người này còn dưới trướng Nguyệt Sinh, nàng ngay lập tức loại bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu.

Chỉ là đôi lúc nó lại tự động nổi lên trong đầu, khiến nàng thật sự vung không được.

Cao Phương nghe thấy vậy, cũng không nói gì.

Cho dù nếu việc này thành công, sẽ thu hút một số chú ý, nhưng nó cũng không quá quan trọng.

Cuối cùng hắn gật đầu: “tốt, cứ theo ngươi nói làm”

“Nhưng trước hết thử một chút độ khả thi đã”

“Tốt” Cao Nguyệt đơn giản đáp tốt.

Nói nàng bắt đầu di chuyển tách dần khỏi trung tâm đám người.

Có vài thành viên thấy hành động của nàng thì có chút nghi ngờ, nhưng cũng không lên tiếng gì. Bọn hắn vừa mới thấy nàng cùng Cao Phương thì thầm gì đó, sau đó làm như vậy. Nên có thể là có mục đích riêng mới làm vậy.

Bên này Cao Nguyệt vừa rời khỏi, Bạch Vân đã tiến lên đứng kế bên Cao Phương.

Bạch Vân có cảm giác, chỗ này an toàn như vậy nhất định là có liên quan đến đám người của Cao Phương.

Nên tiến lên tìm hiểu một chút tổng không sai.

“Các vị có phát hiện?” hắn nhìn về phía Cao Nguyệt trong lúc bắt chuyện với Cao Phương.

Cao Phương liếc hắn một cái sau đó đáp: “Có một chút phát hiện, chỉ là đang thử một chút”

“Ồ, không biết có thể chia sẻ một chút?” Bạch Vân có chút chờ mong.

“Nếu thành công, thì ông cũng biết sớm thôi” Cao Phương không vội tiết lộ mà chỉ qua loa trả lời.

“Tốt” Bạch Vân không có truy vấn thêm, mà như có điều suy nghĩ lấy.

Như thể nhớ ra gì đó, hắn đột nhiên cảm thán:

“Không biết đám người Trần Đông ra sao? Chấn động này rất có thể ảnh hưởng phần lớn khu rừng này, bọn hắn chắc cũng bị dính vào rồi”

Chỉ là Cao Phương không đáp lời hắn, thay vào đó là nhìn lấy Cao Nguyệt.

Thấy vậy, Bạch Vân cũng không còn nhiều lời.

Hắn cũng không vội rời đi, hắn đang chờ kết quả mà Cao Phương đã nói trước đó.


Đằng sau, Thải Vi nhìn lấy đột nhiên rời khỏi đội Cao Nguyệt, nàng như có điều suy nghĩ.

Không giống đám người, từ hôm qua nàng đã rất để ý đến Cao Nguyệt.

Một phần là Cao Nguyệt có tiềm lực trở thành đồng minh của nàng, trong việc chống lại Nguyệt Sinh. Một phần là vì nàng muốn biết Nguyệt Sinh còn có mục tiêu gì không, khi để Nhất Hào đi cùng Cao Nguyệt.

Vì vậy, nàng để ý được những chi tiết mà những người khác không để ý.

Như việc, Cao Nguyệt không hề bị t·ấn c·ông bởi zombie từ khi rời khỏi căn cứ. Có thể đám người sẽ nghĩ là nàng vì ở vòng trong, nên được bảo vệ tốt.

Nhưng nàng đoán điều này xảy ra được bởi vì Nhất Hào. Tuy không chắc chắn 100% nhưng nàng cũng đoán sơ được làm sao Nhất Hào có thể làm được như vậy. Trong khi hắn từ hôm qua tới giờ chẳng làm gì, ngoài việc đứng kè kè Cao Nguyệt cả.

Ở đây, nàng là người có nhiều cơ hội tiếp xúc với Nhất Hào, nàng biết được hắn năng lực có khả năng là liên quan tới tinh thần.

Nàng cũng có vài cơ hội tiếp xúc với zombie có dị năng tinh thần, nên cũng biết được cách mà chúng t·ấn c·ông kẻ địch.

Đó là chúng sẽ dùng tinh thần để t·ấn c·ông kẻ địch trong vô hình.

Điều này giải thích được vì sao Nhất Hào không hề làm gì, lại có thể bảo vệ được Cao Nguyệt. Bởi hắn đang dùng tinh thần để ảnh hưởng đến zombie, khiến chúng không t·ấn c·ông Cao Nguyệt.

Chỉ là việc đám đất trống này không bị ảnh hưởng bởi xung quanh, có chút ngoài tầm hiểu biết của nàng.

Nàng suy đoán hiện tượng này cũng có thể là Nhất Hào làm ra, chỉ là không biết hắn làm như thế nào mà thôi.

Dù sao tình hình nguy hiểm như vậy, mà hắn lại không mang Cao nguyệt rời đi, đã đủ cho nàng đưa ra một chút phán đoán rồi.

Chương 70: An toàn Cao Nguyệt