Tạo Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Trần Phong
Đối với nó, An Ngọc Dao chỉ đành bất lực thở dài, cuộc sống bên ngoài đã đầy đủ áp lực, ai nghĩ đến ở trong Tạo Thần lại gặp phải tên không biết xấu hổ này.
“Tôi có nghe mọi người nói, nhưng anh đưa tôi cũng vô dụng, tôi không có hứng thú với trò chơi.”
“Con gà c·h·ế·t tiệt kia, có tin ta nhổ sạch lông của ngươi không?” Lý Giai Hân nắm chặt cái lông trên đầu Xích Hỏa, dùng sức nhổ xuống.
Trang bị g·i·ế·t quái nhận được Trần Phong đều đem đi bán chỉ để lại bản thân duy nhất một thanh kiếm, Lam tệ vì vậy cũng đạt đến 7, chỉ là Trần Phong không ngờ chỉ một đêm hắn lại có thể kiếm được nhiều tiền đến vậy, phải biết 1 Lam Tệ có giá một triệu đồng, nếu quy đổi ra ngoài thì hắn đã có bảy triệu chỉ trong vài tiếng đồng hồ.
“Không phải ngươi nói ta có thể tạo ra thế giới của riêng mình sao? Chỉ là thêm chút gia vị thôi.” Nguyễn Tử Dương cười đáp.
Chủng tộc: Nhân Loại
Đẳng cấp: 5
Giống như những người chơi khác, sau khi gặp Diệp Oản, Trần Phong mới hiểu được Tạo Thần, nhưng đến khi bước vào thế giới trong Tạo Thần, hắn rốt cuộc đã hiểu tại sao trò chơi này lại phát hỏa đến vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Phong vừa muốn mở miệng nhưng một cơn gió bỗng ập đến, hắn vội lấy tay che lại đôi mắt đến khi cơn gió thổi qua, Trần Phong đã không còn nhìn thấy bóng dáng người đàn ông.
Đã có kinh nghiệm từ những trò chơi trước, Trần Phong mặc dù mới đạt cấp 0 nhưng hắn đã có thể dễ dàng hạ gục những con quái có cấp độ cao hơn mình.
Trần Phong vừa muốn đem nó đi bán để kiếm được một ít tiền chữa trị cho em gái, nhưng khi đọc đến dòng chữ tiền trong Tạo Thần có thể quy đổi được ra thế giới bên ngoài, hắn liền rơi vào trầm lặng.
Nguyễn Tử Dương lắc đầu: “Cậu đừng xem nó là trò chơi thông thường, Tạo Thần không phải trò chơi, nó có thể thay đổi cuộc đời cậu.” Nói xong, hắn liền xoay người rời đi.
Hai người cứ vậy không ai chịu thua, cho đến khi An Ngọc Dao mất kiên nhẫn cô mới đem hai người tách ra.
Không phải phó bản quá khó nên không có người tham gia, mà do hai người bọn họ quá yếu nên những người khác cũng khinh thường nhập đội.
“Nữ nhân thối! Ngươi dám động vào tóc của bản hoàng!” Xích Hỏa không chịu thua, dùng mỏ của mình không ngừng mổ xuống đầu của cô.
An Ngọc Dao không có để tâm đến nó, nghĩ đến mục tiêu ngày hôm nay, cô tiếp tục đối với mọi người lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
…
“Cậu biết Tạo Thần không?”
Thật là quá đen đủ mà.
“Ngươi, ngươi…” Lý Giai Hân tức đến nói không nên lời.
Chức nghiệp của hắn là Kiếm Sư, chỉ dựa vào một thanh kiếm ban đầu cũng đủ tàn sát những con quái trên đường đi, đến khi đến được thôn tân thủ cấp độ của hắn cũng đã đạt đến cấp 5.
“Cho cậu thứ này, dù sao tôi cũng không dùng đến.”
Hắn vạn lần không nghĩ đến món đồ đắt tiền như vậy người đàn ông kì lạ đó lại đưa cho mình một cách dễ dàng.
“Tôi sao? Người qua đường mà thôi.” Nguyễn Tử Dương cười nhạt, đi qua người Trần Phong, dường như nhớ đến điều gì đó hắn dừng lại đưa cho Trần Phong một chiếc hộp.
Xích Hỏa bay lên đầu của An Ngọc Dao, cảm thấy vị trí đã đủ an toàn nó tiếp tục mắng: “Ngươi chính là thất bại của tạo hóa, đã không có não thì thôi đi, ngay cả ngực cũng không có, ngươi thật là quá thảm hại!”
Nguyễn Tử Dương không đáp, đi đến ngõ cụt, hắn không có ý định quay đầu mà tiếp tục đi thẳng, bất ngờ bức tường giống như hóa thành một chất lỏng, hắn đi xuyên qua, không gian xung quanh bao phủ một màu đen tăm tối nhưng chỉ vài bước chân trước mắt hắn đã xuất hiện ngôi nhà quen thuộc.
Trí lực: 21
Lực lượng: 27
“Không được rồi, cứ thế này cả ngày hôm nay sẽ không tìm được người mất.” Lý Giai Hân gấp gáp hô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 14: Trần Phong
Nhưng từ khi cha mẹ mất trong vụ tai nạn, Trần Phong đã từ bỏ ước mơ của mình.
Còn chưa nói hết, An Ngọc Dao đã đem nó từ trên đầu ném về phía Lý Giai Hân.
“Tùy ý ngài vậy, ta cũng không hiểu được, nhưng xem ra ngài hẳn rất xem trọng cậu ta nên mới đưa cho hắn món đồ quý giá đến vậy.”
Trần Phong hướng mắt nhìn sang, trong lúc lơ đễnh không biết từ khi nào bên cạnh hắn đã xuất hiện một người đàn ông, để cho hắn bất ngờ gương mặt người này thật sự quá thu hút ánh nhìn của người khác, có lẽ những minh tinh trên màn ảnh cũng không thể so được với hắn.
Hắn không phải không thích trò chơi, hơn ai hết Trần Phong đặc biệt yêu thích những dòng game thể loại nhập vai, có một khoảng thời gian hắn còn giành được không ít thứ hạng cao, có rất nhiều trò chơi đều có tên hắn trên bảng xếp hạng, thậm chí ước mơ của hắn là được trở thành tuyển thủ thi đấu chuyên nghiệp.
“Còn không phải do ngươi quá yếu, bọn họ cũng khinh thường tổ đội cùng ngươi.” Xích Hỏa liếc mắt, khinh bỉ đáp.
“Đủ rồi, hai người đừng có quên mục đích ngày hôm nay.”
Trên đường phố, Nguyễn Tử Dương toàn thân trên dưới khoác lên mình một bộ đồ đen, từng bước đi nhìn qua tưởng chừng chậm rãi nhưng mỗi một bước chân đặt xuống lại cách xa vài mét.
Chức nghiệp: Kiếm Sư
Trần Phong vừa muốn rời khỏi thôn làng tiến vào sâu khu rừng, thì cách đó không xa đã nghe thấy thanh âm truyền đến.
“Anh là ai?”
Thấy vậy, Lý Giai Hân nụ cười dần trở nên thiếu đạo đức, cô nắm chặt cây gậy không chút do dự đập xuống đầu Xích Hỏa, nhưng cánh tay còn chưa vung lên.
Kêu gọi nửa ngày cũng không thấy có người nhập đội, An Ngọc Dao liền khóc không ra nước mắt.
Trần Phong thật lâu cũng không làm ra hành động, bỗng như có ma xui quỷ khiến, hắn cầm chiếc kính không chút do dự tham gia vào Tạo Thần.
Trần Phong theo phản xạ nhận lấy chiếc hộp trong tay Nguyễn Tử Dương: “Đây là thứ gì?”
Thể lực: 20
“Ta không ngốc, có ngươi mới ngốc!”
Nguyễn Tử Dương mỉm cười, thuần thục gõ ra một dãy số trước cửa, đến khi cửa mở, hắn mới lên tiếng: “Cũng đến lúc ta phải nhìn xem thế giới của mình.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Xích Hỏa chớp mắt đã bay lên đầu An Ngọc Dao, nhất quyết không chịu xuống, bày ra dáng vẻ ngạo kiều.
Trang bị: Dạ Kiếm (Bạch)
Xích Hỏa vẫn còn giận dỗi Lý Giai Hân, nó ngạo kiều khoanh tay, đầu ngước lên trời: “Bản hoàng mới không cùng con ngốc kia một đội.”
“Ký chủ, tại sao ngài lại đưa cậu ta món đồ đó?”
Hắn hòa mình vào trong màn đêm, giống như mọi ngày đi trên con đường quen thuộc về nhà.
Dường như nắm chắc chiến thắng trong tay, Xích Hỏa không khỏi đắc ý: “Nhớ năm xưa bản hoàng có bao nhiêu lợi hại, ngươi ngay cả xách giày cho ta cũng không xứng…”
Bây giờ có một trò chơi vừa có thể kiếm ra tiền lại thỏa mãn đam mê của mình, ngọn lửa trong lòng thiếu niên ngày nào bắt đầu được nhen nhóm.
Kĩ năng: Trống
Nhanh nhẹn: 42
“Hang động Goblin, độ khó phổ thông, còn thiếu bốn vị trí…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe vậy, Lý Giai Hân cũng không chịu thua kém, cô hung hăng giơ lên chiếc gậy trong tay, chỉ hận không thể gõ được xuống đầu của nó.
Một cái Mục Sư không có kĩ năng buff, một cái Triệu Hoán Sư chỉ nhìn vật triệu hoán là một con gà liền đoán được tổ hợp này có bao nhiêu vô dụng.
Tính danh: Trần Phong
“Hừ, coi như ngươi gặp may, bản hoàng hôm nay không có tâm trạng chơi với ngươi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.