Tạo Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Tỉnh Giấc
Hồ Thanh Minh nhận thấy ánh mắt khác thường của mọi người, hắn không có ngượng ngùng, bày ra bộ dáng bình thản. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Phong giật mình đứng dậy, toàn bộ thân thể căng cứng, ánh mắt liếc nhìn mọi thứ xung quanh.
Hơn nữa chỉ là độ khó phổ thông, cô cũng không tin mình lại không thể thông qua.
Nghe vậy, bọn họ lúc này mới phát hiện bên cạnh hắn còn một cô nhóc ước chừng mười hai mười ba tuổi, trên người mặc một bộ váy màu đen, hai vạt áo dài bao trùm cả cánh tay, một đầu tóc đen được thắt làm hai bím, trên miệng còn mang theo một cái ti giả, nhìn qua thập phần đáng yêu.
Mặc cho Xích Hỏa phản đối cũng không thể thay đổi được kết quả.
Đúng lúc này, một người thanh niên đi đến, người đến không ai khác chính là Trần Phong, biết được ở đây tìm người tham gia phó bản hắn liền có ý định gia nhập.
Người đến trước là một người thanh niên đeo mặt nạ, không rõ dáng vẻ gương mặt, chỉ biết hắn tên là Hồ Thanh Minh, chức nghiệp của hắn là Sát Thủ, đã đạt đến cấp 6. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng Trần Phong không nhịn được mà thiếp đi từ bao giờ không hay, đến khi nghe thấy bên tai văng vẳng âm thanh hỗn loạn truyền đến, hắn mới bừng tỉnh thức dậy.
Khác với những con đường khác, Trần Phong vừa bước vào, một đạo quang mang chợt lóe lên, hắn còn chưa biết chuyện gì xảy ra, không gian xung quanh đã biến đổi, một mảnh hắc ám bao phủ khắp nơi, Trần Phong đưa tay cũng không thể nhìn thấy bàn tay của mình.
Goblin Thủ Vệ
Xích Hỏa không phục đáp: “Đợi đến khi lấy được bản thể, ta sẽ cho ngươi biết bản vương có bao nhiêu lợi hại.”
“Cẩn thận!”
Nhìn xem người trung niên đi đến, một thân bắp thịt đồ sộ, thân cao gần 2m, nhìn qua vô cùng có cảm giác an toàn.
Chương 15: Tỉnh Giấc
Mặc dù có hơi lo sợ, nhưng hắn vẫn không quay đầu, một mực tiến thẳng về phía trước, không biết đã đi được bao lâu, hắn chỉ biết càng đi mí mắt càng trở nên nặng trĩu.
Trước mặt Trần Phong là một cánh cửa bằng sắt, mở cửa ra liền đại biểu cho phó bản chính thức bắt đầu.
Còn tưởng lần này gặp được người đáng tin cậy, ai ngờ lại đến một cặp cha con kì hoa, An Ngọc Dao đã sớm c·h·ế·t lặng, mặc dù đối với tổ đội của mình có không nhiều hi vọng nhưng thật vất vả mới tìm được đủ số lượng người tham gia phó bản, cô cũng không muốn bỏ lỡ.
“Có gì đáng xem, trò trẻ con bản hoàng cũng làm được.”
Lý Giai Hân cùng Xích Hỏa đồng thời hừ nhẹ một tiếng, không ai muốn nhìn mặt nhau, ghét bỏ không để ý đến đối phương.
Lưu Lục Linh nhăn mày, không nói lời nào nhếch miệng liếc nhìn đám người.
“Không phải hôm qua lại mải mê cày game đấy chứ?”
“Mấy người đang tìm người đúng không?”
Phát hiện đẳng cấp Goblin không cao, Trần Phong không chút do dự mở ra cánh cửa.
Tưởng chừng sẽ tốn thêm thời gian để đợi người, nhưng Trần Phong vừa đến chỉ một lúc sau đã có ba người muốn nhập đội.
“Haha, con bé xấu hổ mọi người đừng để ý.”
“Đã tìm đủ người, chúng ta đi thôi.”
Vừa nhìn thấy Trần Phong đi đầu, Goblin liền nhanh chóng lao về phía hắn.
Hồ Thanh Minh thấy vậy càng đắc ý, nhưng vì chú ý đến hình tượng của mình, cố gắng bày ra dáng vẻ lạnh lùng, nhưng cây gậy trong tay lại không ngừng to ra rồi lại nhỏ lại, nhìn đâu cũng cảm thấy có nơi nào đó không thích hợp.
Đẳng cấp: 5
“Lợi hại! Anh cho em mượn nó được không?” Lý Giai Hân trong mắt lóe lên tinh quang, vòng qua người Hồ Thanh Minh nhao nhao muốn nhìn xem thanh gậy của hắn.
“Ngươi đừng có chém gió nữa, có giỏi xông lên g·i·ế·t Goblin đi, chỉ ở đấy nói phét là giỏi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở sau cửa cắt có một con Goblin cao hơn 1m, nó đã phát hiện Trần Phong.
Nhìn người đến mới đạt cấp 5, trong tay chỉ mang theo một thanh kiếm, An Ngọc Dao mặc dù có hơi nghi ngờ nhưng rất nhanh liền vui mừng đồng ý.
Còn chưa bước vào bên trong bọn họ đã cảm nhận được một cỗ không khí đè nén, còn mang theo mùi máu tươi nồng nặc.
Hang động Goblin giống như tên gọi của nó, bên trong chính là nơi ở của Goblin.
“Đi thôi.” Trần Phong đem kiếm vào bao, tiếp tục cất bước tiến sâu vào trong.
“Tôi cùng con gái sẽ đi đường số 2.” Lưu Gia Vĩ đặt Lưu Gia Ninh lên vai, không chút do dự cất bước.
Không chỉ An Ngọc Dao mà những người khác cũng không tin vào tai mình, nhìn hai người bọn họ thật là không có một chút liên quan gì đến chức nghiệp của mình.
Chỉ cần Trần Phong dám mở cửa, nó sẽ lập tức xông lại xé nát hắn.
“Hai người đừng cãi nhau, chúng ta đi tiếp thôi.” Lưu Gia Vĩ giang tay giảng hòa.
Bất quá thông đạo cuối cùng đều sẽ hội hợp đến cùng nhau.
“Chức nghiệp của tôi là Cung Thủ, còn con gái tôi là Cuồng Sư.”
“Mấy người nhìn xem có phải rất lợi hại đúng không?”
Trần Phong mới tỉnh dậy, nhận thức hơi chậm chạp, trên mặt hiện rõ vẻ mờ mịt.
Nhưng trong bốn thông đạo chỉ có duy nhất một con đường là an toàn, còn những con đường khác đều có nguy hiểm của riêng mình.
Thoáng chốc chỉ còn lại Lý Giai Hân cùng An Ngọc Dao và Trần Phong, sau khi bàn bạc, Trần Phong quyết định sẽ đi riêng một đường, còn An Ngọc Dao và Lý Giai Hân sẽ đi cùng nhau.
Bên trong hang động Goblin được chia làm bốn thông đạo, mỗi lối đi sau đó lại chia thành những lối nhỏ khác, nhìn qua liền giống như mê cung.
“Đừng xem thường cây gậy này, nó có thể thu nhỏ biến dài…” Nói đến đây, Hồ Thanh Minh thoáng dừng lại, cầm chiếc gậy trên tay, chỉ trong chốc lát nó đã dài ra năm mét sau đó lại thu nhỏ chỉ bằng một que tăm, dường như cảm thấy rất ngưu bức, hắn đắc ý khoe khoang.
“Vậy còn thiếu một người nữa, là chúng ta có thể đi được rồi.”
Trần Phong hướng mắt về phía âm thanh phát ra, liền trông thấy một nam sinh có vẻ hơi mập mạp, hắn ngồi trên bàn trong tay cầm theo một quyển tiểu thuyết.
Thấy một màn trước mắt, An Ngọc Dao khóe miệng không ngừng co rút, rốt cuộc trong cái tổ đội này liệu có ai là người bình thường không?
Thấy vậy, Trần Phong không hề hoảng hốt, nắm chặt chuôi kiếm trong tay, hắn từng bước đi về phía Goblin, đến khi nó cách mình không đến 1m, hắn khẽ động, chỉ trong chớp mắt một đạo quang ảnh lóe lên.
An Ngọc Dao không ngừng gật đầu, không nghĩ đến trong tổ đội còn ẩn giấu đại lão, lần này xem ra gặp may rồi.
Nhưng nhìn đến vũ khí trong tay hắn, những người khác không khỏi nghi ngờ nhân sinh, nào có sát thủ lại cầm gậy trúc làm vũ khí a.
An Ngọc Dao sắc mặt không hề dễ nhìn, ánh mắt rơi trên người Lưu Lục Linh rồi lại hướng về Lưu Gia Vĩ, dường như muốn hỏi hắn, có nơi nào giống bộ dáng xấu hổ, đây chính là khinh thường bọn họ a.
Không đợi hắn nói hết, An Ngọc Dao đã vội vàng đáp ứng, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, cuối cùng cũng tìm được người đáng tin cậy.
“Phong, Phong… Mày có nghe thấy tao nói không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thật lợi hại!” Lý Giai Hân kinh ngạc, hô lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn xem bóng lưng hai người càng lúc càng mờ dần, Trần Phong cũng không nán lại, chậm rãi đi về thông đạo cuối cùng.
Bọn họ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã trông thấy Goblin bị cắt thành hai nửa, thân hình như bao cát rơi bịch xuống mặt đất, máu tươi lập tức từ đó trào ra.
“Tôi đi đường số 1.” Hồ Thanh Minh trước tiên lên tiếng.
Lập tức một màn như thế, bạn cùng lớp đều không nhịn được bật cười.
“Chào mọi người đi con.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.