Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 151: Thầy Mười Khó xoay compa, Mụ Bạch Tuộc bị Thiên Phạt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 151: Thầy Mười Khó xoay compa, Mụ Bạch Tuộc bị Thiên Phạt


Khi thấy được bộ dạng của Đường Tăng (bởi vì nguyên thần xuất khiếu nên ngụy trang dung mạo bị vô hiệu) Mụ Bạch Tuộc lại càng điên tiết lên như thấy kẻ thù không đội trời chung:

Bao nhiêu năm b·ị t·ruy s·át, là bấy nhiêu năm mụ phải cõng nồi cho Đường Tăng, phải sống chui rúc ở cái ao tù nước đọng này. Những năm qua, nếu không phải nhờ vào Nàng Tiên Ao lừa gạt nguyên khí của người ta, thì mụ cũng đã hết thọ nguyên mà c·hết già rồi.

Ở phía bên kia, trong ánh mắt lo lắng của Quỷ Lệ và nhóm Ngộ Không, mệnh đăng của Đường Tăng bắt đầu dao động dữ dội chưa từng thấy. Điều đó chứng tỏ hiện tại phía bên Đường Tăng đang có chiến đấu rất căng thẳng.

Điểm đáng chú ý hơn là Mụ Bạch Tuộc dường như không thể hoặc không dám bước ra khỏi vòng tròn đó. Mụ chỉ đứng sát biên giới, điều khiển Bát Túc Thuỷ Cầu t·ấn c·ông, phong tỏa, ngăn chặn đường lui của Đường Tăng mà thôi.

Theo tình hình diễn biến bên đây, phía Ngộ Không cũng thấy được ngọn lửa trên mệnh đăng của Đường Tăng đang trở nên yếu dần, yếu dần. Ngộ Không cùng các sư đệ thấy vậy thì vô cùng hoảng sợ, vội vàng truyền thêm pháp lực vào mệnh đăng của Đường Tăng, với ý đồ tiếp thêm pháp lực, duy trì cho sư phụ.

Bây giờ, mụ đã bị Đường Tăng đẩy ra khỏi kết giới, nên nghiệp lực của mụ bị tiết lộ ra bên ngoài, làm cho thiên địa cảm ứng được, dẫn xuất Thiên Phạt.

Mụ Bạch Tuộc như phát điên, gầm thét t·ấn c·ông Đường Tăng.

Tuy nhiên, có vẻ do quá tự phụ, mụ đã không để ý là không biết từ khi nào, trên tay Đường Tăng chỉ còn cầm một cây Giác Tỉnh Bạch Trúc. Còn bên phía Thầy Mười Khó, theo chỉ lệnh của Đường Tăng hắn thi triển ra một chiêu dắt bóng, xoay compa vô cùng điệu nghệ, làm cho Bát Túc Thuỷ Cầu của Mụ Bạch Tuộc tạm thời bị dây dưa lại.

“Đậu xanh! Bần tăng tính sai a! Tưởng đâu đây chỉ là kết giới duy trì sức mạnh cho mụ chứ! AAAA!”

“Oành! Oành! Oành!”

Thế là đã rõ, mảnh hồn phách này của Bích Dao đã bị Mụ Bạch Tuộc luyện vào khôi lỗi, đóng giả làm Nàng Tiên Ao. Sau đó, mụ kết hợp với một số loại Vu thuật, Yêu thuật thượng cổ để lợi dụng sự cả tin của kẻ xấu số, âm thầm trao đổi tài vật lấy nguyên khí của đối phương.

Đuổi theo được một quãng, Mụ Bạch Tuộc triệu hồi ra Linh Bảo, đó là tám vật hình cầu, gọi là Bát Túc Thuỷ Cầu đánh về phía Đường Tăng cùng Thầy Mười Khó.

“Chính là ngươi! Tên khốn kiếp nhà ngươi, cho dù có cháy thành tro ta cũng nhận ra!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mụ Bạch Tuộc phát hiện “cần câu cơm” bị người khác đoạt đi mất, thì vô cùng phẫn nộ, vũ động tám cái xúc tu xoay tròn như chân vịt, tức tốc đuổi theo Đường Tăng.

Tuy nhiên, bởi vì khoảng cách xa, cũng như sự hao hụt trong quá trình truyền tải, lượng pháp lực khổng lồ của mấy sư huynh đệ, khi đến được Đường Tăng thì mười phần chỉ còn lại 2 – 3 phần. Mà bấy nhiêu đó, cơ hồ chỉ có thể kéo dài thêm hơi tàn cho Đường Tăng, chứ không mang tính đột phá cho trận chiến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lần này Đường Tăng là nguyên thần xuất khiếu ra ngoài, trước đó lại hao tổn nhiều pháp lực, nên Đường Tăng định c·ướp người trước, rồi quay lại hàng yêu phục ma sau. Vốn dĩ nếu không phải Tam Khí Quy Nhất Đại Luân Chuyển đã tăng lên đến Địa cảnh đệ bát chuyển, thì Đường Tăng cũng không thể nào chèo chống được lâu như thế, bây giờ cũng sắp sức cùng lực kiệt rồi.

Thậm chí, nếu kẻ nào tham lam, quay lại ao “đánh rơi” đồ thêm nhiều lần nữa, nhân quả chồng chất thì sẽ bị trao đổi luôn tính mạng của mình lúc nào cũng không hay. Những bộ xương và t·hi t·hể ngoài kia chính là các n·ạn n·hân xấu số đó.

Thấy được điểm này, Đường trưởng lão nhanh chóng làm ra biện pháp ứng đối. Bởi vì không kịp thu Nàng Tiên Ao vào Đại Thiên Ngân Bát, nên Đường Tăng ném cả hai cho Thầy Mười Khó giữ, còn bản thân thì cầm Giác Tỉnh Bạch Trúc lao tới, dây dưa với Mụ Bạch Tuộc.

“Phu phu phu! Cũng may là ta vớ được kẻ này luyện thành khôi lỗi, điều khiển nó ngày đêm lừa gạt những người đi ngang qua để hút nguyên khí. Nếu không thì thọ nguyên của ta cũng rất đáng lo đây! Phu phu phu!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhân lúc Mụ Bạch Tuộc đang loay hoay soi gương, ngắm lại nhan sắc “chim sa cá lặn” của mình, Đường Tăng cùng Thầy Mười Khó khiêng khôi lỗi Nàng Tiên Ao chạy đi một mạch. Tuy nhiên, bởi vì Mụ Bạch Tuộc thiết lập rất nhiều cấm chế cho Nàng Tiên Ao, nên chạy chưa được bao xa đã bị mụ ta phát hiện.

Đi tiếp thêm đoạn nữa, Nàng Tiên Ao tiến vào một tòa Thuỷ Cung trông giống như cái vỏ ốc khổng lồ. Trong đó, một mụ già mập ú xấu xí, trang điểm đậm đà như cà phê nguyên chất, nửa trên là người, nửa dưới là tám cái chân bạch tuộc.

Lén lút theo đuôi Nàng Tiên Ao, Đường Tăng cùng Thầy Mười Khó cũng lặn theo xuống dưới ao. Không xuống thì thôi, xuống rồi thì mới thấy kinh ngạc.

Phía bên này, trước ánh mắt như muốn phun ra lửa của huynh đệ Ngộ Không, ngọn lửa trên mệnh đăng của Đường Tăng liu riu, lay lắt như bất cứ lúc nào cũng có thể tắt. Mặc cho mấy huynh đệ, thậm chí là cả 3 yêu Hổ, Lộc, Dương truyền bao nhiêu pháp lực vào cũng như muối bỏ bể, không có tí khởi sắc nào.

Thiên Phạt liên tục đánh xuống, đánh xuyên qua ao nước, đánh thẳng vào người Mụ Bạch Tuộc. Tuy nhiên, bởi vì hiện tại là ở dưới nước, cộng thêm khoảng cách gần với Mụ Bạch Tuộc, nên cả Đường Tăng và Thầy Mười Khó đều bị dư âm của Thiên Phạt vạ lây, đánh cho nguyên thần mờ nhạt đi trông thấy.

Ngay khi thân hình béo ị của Mụ Bạch Tuột ra khỏi kết giới, thì dị tượng xuất hiện. Trên trời mây đen giăng kín, dưới đất muôn loài kh·iếp sợ, quỷ khóc sói gào, thần ma hoảng hốt. Một đạo sấm sét có uy thế vô cùng kinh khủng đánh thẳng xuống ao. Nếu không có gì bất ngờ thì đó là Thiên Phạt.

Mụ Bạch Tuộc với khuôn mặt đánh phấn trắng hơn cương thi, môi dày như xúc xích, tô son lòe loẹt, cười quái dị lầm bầm.

Mụ Bạch Tuộc thấy thế thì hai mắt sáng lên, tám cái xúc tu điều khiển tám quả Bát Túc Thuỷ Cầu hợp lại làm một, định trấn áp Thầy Mười Khó. Trong khi đó, với thực lực Đại La Kim Tiên sơ kỳ (đã bị suy yếu vô số lần) mụ sẽ dễ dàng đánh cho Đường Tăng tan thây nếu hắn dám bước vào trong kết giới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chớp thời cơ Mụ Bạch Tuộc đang ngơ ngác, ngỡ ngàng và bật ngửa trước kĩ năng đỉnh nóc kịch trần, bay phấp phới của Thầy Mười Khó, một cây Giác Tỉnh Bạch Trúc vòng ra sau đầu gõ một phát làm mụ choáng váng. Trong lúc đó, Đường Tăng cũng tức tốc di chuyển ra sau lưng mụ, cầm cây Giác Tỉnh Bạch Trúc còn lại như gậy đánh bóng chày, đập thân hình béo ị của mụ dịch ra khỏi phạm vi của kết giới.

“Chính là ngươi, tên khốn kiếp nhà ngươi, nếu không phải tại ngươi, ta cũng không đến nỗi sống chui rúc ở cái ao bé như lỗ mũi này! Đi c·hết đi!”

Hai người phiêu theo dòng nước, lâu lâu gặp vài bộ xác c·hết hãy “còn mới”. Với biểu cảm an tường trên mặt thì Đường Tăng đoán tám, chín phần mười là những người này thậm chí còn không biết lý do gì mình c·hết liền đã hồn quy Địa Phủ.

Gần đây, coi bộ số mụ cũng đỏ hơn, chục năm trước có một con ả ngu tên Huyễn Thuỷ gì đó, cống nạp cho mụ một giọng nói thanh xuân trong trẻo. Bây giờ, mụ lại gặp được cừu nhân năm xưa, để báo mối thù đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 151: Thầy Mười Khó xoay compa, Mụ Bạch Tuộc bị Thiên Phạt

Tuy nhiên, cả Đại Thiên Ngân Bát và Giác Tỉnh Bạch Trúc đều không phải là Linh Bảo thiên hướng về phòng ngự như Vô Địch Kim Chung, nên tình hình cũng không khả quan mấy.

Trở lại phía bên này, Đường Tăng bắt đầu xuống sức dần, khi tám quả cầu của Mụ Phù Thuỷ cứ luân phiên thay nhau công tới, bào mòn đi từng tia thể lực cuối cùng của hắn. Nếu cứ theo cái đà này, không những không thể mang mảnh hồn phách cuối cùng của Bích Dao về được, mà thậm chí ngay cả bản thân hắn cũng sẽ không về lại nhục thân được nữa.

Thế là đã rõ, bấy lâu nay Mụ Bạch Tuộc đã lừa c·hết không biết bao nhiêu sinh mạng, nên oán khí và nghiệp lực tích tụ rất lớn. Cái kết giới kia, chính là tà pháp mụ ta đã sáng tạo ra, nhằm che giấu đi “tai mắt” của thiên địa, để mụ không bị Thiên Phạt t·rừng t·rị.

“Oành! Oành! Oành!”

Lúc này, Mụ Bạch Tuộc tiếp nhận sợi nguyên khí từ tay Nàng Tiên Ao, rồi hít một hơi vào mũi. Bỗng chốc, theo tác dụng của sợi nguyên khí, Mụ Bạch Tuộc từ một mụ già mập ú xấu xí, trở thành một mụ trung niên mập ú xấu xí.

Đường trưởng lão hiển nhiên không nhớ chuyện đó, với lại hiện tại đã mệt lắm rồi, không thể mở Tuệ Nhãn 24/24 như trước được nữa. Vì vậy, một bên vừa đuổi vừa chửi, một bên vừa chạy vừa cố nhớ lại xem mình đắc tội con mụ này khi nào.

Còn nhớ vô số năm về trước, khi mụ còn là một công chúa xinh đẹp của tộc Bạch Tuộc (tự mụ nghĩ thế). Lúc đó, nhân cơ hội Long tộc đang sa lầy trong lượng kiếp, mụ đã g·iết vô số binh tôm, tướng cua mới tiếp cận được bảo khố của Long Tộc.

Nếu có ai hỏi vì sao không mang nhiều pháp bảo hơn để đề phòng bất trắc, thì bởi vì Đường Tăng luôn trong trạng thái nguyên thần xuất khiếu, cùng với sử dụng nhiều thần thông liên tục. Nên hiển nhiên việc mang theo nhiều pháp bảo cũng không phải lựa chọn tốt, vì như vậy sẽ gia tăng thêm gánh nặng.

Nào có ngờ đâu, vừa bước tới cửa thì tên trời đánh này từ trong đó chui ra, ôm thêm một bao tải lớn chạy mất. Trong lúc mụ còn đang bàng hoàng, chưa định hình được chuyện gì đã xảy ra thì quân chủ lực của Long tộc đã về tới, nhận định mụ là k·ẻ t·rộm, t·ruy s·át mụ tận chân trời góc biển.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, ánh mắt mỏi mệt của Đường Tăng chú ý vào một đặc điểm lạ dưới đáy ao, mà lúc nãy gấp rút không có để mắt tới. Theo đó, dưới đáy ao có những cái đầu lâu của không biết bao nhiêu loài, lấy hang ổ của Mụ Bạch Tuộc làm trung tâm, xếp thành một vòng tròn lớn, giống như một loại trận pháp hoặc kết giới gì đấy.

Đường trưởng lão hét thảm một tiếng rồi b·ất t·ỉnh nhân sự.

Như đã nói, hiện tại cả hai đều sức cùng lực kiệt rồi, nên chống đỡ với thế công của Mụ Bạch Tuột vô cùng chật vật. Hầu như chỉ có thể né tránh hoặc dùng pháp bảo ngạnh kháng.

Đến khi xuống được tới tận dưới đáy rồi, thì Đường Tăng cùng Thầy Mười Khó cũng không muốn đặt chân xuống. Bởi vì dưới đó là vô vàn bộ xương người, xương thú không biết vì lý do gì rơi xuống ao mà c·hết.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 151: Thầy Mười Khó xoay compa, Mụ Bạch Tuộc bị Thiên Phạt