Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 152: Chữa trị vừa hoàn thành, Lôi Phạt thừa cơ tới
Cả đám người không những không lui ra, ngược lại tiến lại gần hơn để dìu Đường Tăng, hỏi han hắn xem có sao không.
Đó chính là lý do Đường Tăng giao mệnh đăng cho Quỷ Lệ chấp chưởng chính. Lùi về trước đó nữa, Tuệ Nhãn đã cảnh báo lần này có hung hiểm, nhưng chỉ thoáng qua một đoạn, Đường trưởng lão chỉ thấy đoạn Quỷ Lệ cầm mệnh đăng của hắn. Bởi vậy, Đường Tăng cũng suy đoán là chuyến này có biến cố, Quỷ Lệ là mấu chốt giải nguy vậy thôi.
Tuy nhiên, tế đàn sập đồng nghĩa với việc tất cả những trận pháp xung quanh đều đã bị vô hiệu hoá. Điều đó có nghĩa là… Lôi Phạt đã tìm tới bọn họ rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chính vì lẽ đó, nên khi pháp lực của Quỷ Lệ truyền vào cuồn cuộn, phía bên kia Đường Tăng mới có sức chống lên một lồng bảo hộ trùm lên cả mình, Thầy Mười Khó và cả Nàng Tiên Ao trước khi ngất đi.
Cứ như thế, cho đến khi ba hồn bảy vía của Bích Dao hoàn toàn tề tựu, Đường Tăng mới lảo đảo đứng phắt dậy mà thi triển thần thông cuối cùng.
Kỳ lạ thay, mặc cho mảnh ghép đó nhỏ đến mấy Đường Tăng vẫn đi từng đường kim, mũi chỉ vô cùng ảo diệu, vá chúng lại với nhau. Sợi chỉ thì nhìn bằng mắt thường chỉ có một đoạn ngắn, nhưng Đường Tăng cứ vá mãi, vá mãi mà không hết chỉ.
“Khẹc khẹc! Sư phụ đừng lo, đã có lão Tôn ở đây!”
Trong khi đó, Thầy Mười Khó cũng từ hình thái kim, chỉ trở về nguyên dạng, tuy nhiên thân ảnh đã mờ đi rất nhiều hoặc nói trắng ra là đã hoá trong suốt. Giữa lúc Thầy Mười Khó định phân giải thành tia linh tính cuối cùng, đánh thức Bích Dao thì biến cố xảy ra.
Nhưng thực sự không ngờ là chuyện lại liên quan tới Thiên Phạt, một thứ nguy hiểm khôn cùng như thế. Qua đó cũng thấy được, Tuệ Nhãn của Đường trưởng lão cũng không phải vạn năng. Nếu nó thực sự bá đạo tới độ dự đoán được chính xác mười mươi các sự việc trong tương lai, thì Đường Tăng đã đăng đỉnh Tam giới từ lâu rồi, đâu cần quanh co khúc chiết bố cục để thoát cục như bây giờ.
Ngộ Không xoay tít thiết bảng nói.
Chỉ vá lại thôi là chưa đủ, cứ mỗi vá xong một hồn phách, Đường Tăng lại phải dùng liên hoàn thần thông: Oát Toàn Tạo Hoá chiếm đoạt quyền năng tạo hoá; Bổ Thiên D·ụ·c Nhật đánh cắp uy thế thiên địa; Đạo Xuất Nguyên Dương chiết xuất sinh khí, dương khí từ hai thần thông trước, rồi mới đưa hồn phách Bích Dao nhập thể.
Quay trở lại thời điểm ngọn lửa trên mệnh đăng của Đường Tăng chớp tắt không ngừng, báo hiệu việc hắn có thể “đi tàu siêu tốc” đến Tây phương bất cứ lúc nào. Giữa tình hình đó, Quỷ Lệ cũng không nhịn được nữa mà xuất thủ, dù sao thì Đường Tăng cũng vì chuyện của hắn mới gặp nguy hiểm.
Nguyên do là thấy Bích Dao có khởi sắc, cả đám người dẫn đầu là Quỷ Lệ, rồi nhóm Ngộ Không, rồi nhóm Hổ Lực chen nhau phóng lên tế đàn ăn mừng, khiến cho cấu trúc tế đàn không chịu nổi nữa mà sụp xuống. Tế đàn đổ sập, cũng may Quỷ Lệ kịp ôm Bích Dao lên nên không bị gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đừng thấy diễn biến nhanh mà nghĩ là thoáng chốc, từ ngày Đường Tăng nguyên thần xuất khiếu, cho đến khi hoàn thành hoàn hồn cho Bích Dao đã trải qua 7 ngày, 7 đêm rồi. Đám Ngộ Không và Hổ, Lộc, Dương 3 yêu cũng đã chơi mấy trò chơi đến phát ngán, nên khi thấy Đường Tăng hoàn thành công việc, biết là được ra khỏi đây mới vui quá đà như thế.
“Sư phụ! Ngài không sao chứ?”
Chương 152: Chữa trị vừa hoàn thành, Lôi Phạt thừa cơ tới
“Thiên Cương Tam Thập Lục biến! Khởi Tử Hồi Sinh!”
Nếu Thiên Phạt là để (chắc chắn) tiêu diệt những kẻ vạn ác bất xá, gây tổn hại tới thiên địa, thì Lôi Phạt là bản “yếu hoá” của Thiên Phạt, là hình thức răn đe ban đầu, để răn đe những hành vi làm trái với quy luật tự nhiên, ví dụ như chuyện hoàn hồn cho Bích Dao vậy. Độ qua thì coi như chưa có chuyện gì xảy ra, còn nếu độ không qua thì nó là tư liệu điển hình để răn đe những người đã, đang hoặc có ý làm chuyện tương tự.
Đường Tăng phất phất tay nói.
Những nơi đường kim, mũi chỉ đi qua, mảnh hồn phách của Bích Dao được hàn gắn lại rất thần kỳ, như chưa từng bị chia tách trước đó vậy.
“Đưa Bích Dao cho ta, các ngươi mau lui ra, để bần tăng… phụt!”
Bởi vì lẽ đó, Lôi Phạt “em trai” của Thiên Phạt đã đến trước cửa.
Xong xuôi, Đường Tăng mới tiếp nhận Nàng Tiên Ao từ tay Quỷ Lệ, bỏ Rocket 1 giờ vào mồm cưỡng ép đề thăng pháp lực, để chuẩn bị triển khai bước tiếp theo để hoàn hồn cho Bích Dao. Quỷ Lệ trông theo bóng lưng của Đường Tăng bước lên tế đàn, không biết vì sao trong lòng nổi lên một cảm giác tự trách chưa từng có, giống như một đứa trẻ ăn chơi đua đòi, chợt nhận ra người cha mình đã bạc trắng mái đầu vậy.
“Sao mặt sư phụ tái mét như thế này?”
Ngồi ngay ngắn trên tế đàn, Đường Tăng và Thầy Mười Khó nhìn nhau gật đầu, Thầy Mười Khó ngay lập tức hóa thành một cây kim và một sợi chỉ. Cứ như thế, Đường Tăng lấy từng mảnh hồn phách của Bích Dao từ Đại Thiên Ngân Bát ra, dùng kim chỉ vá lại.
Tuy nhiên, bởi vì Đường Tăng vô tình vướng vào Thiên Phạt của Mụ Bạch Tuộc, nên đã “bị để mắt tới” nhân chứng vật chứng bày ra đó, nên cũng khó mà thoát tội hoặc “xí xóa” cho qua. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chốc sau, khi khí sắc đã tốt hơn, Đường Tăng mới bắt đầu kể lại đầu đuôi sự tình. Mọi người nghe xong thì kinh hoảng không thôi, không ngờ lại xảy ra nhiều khúc chiết như thế.
“Sư… Thánh Tăng! Hay là ngài nghỉ ngơi một chút đi!”
Tất cả mọi người đã bị Lôi Phạt khoá chặt, có muốn chạy cũng không chạy được nữa. Mà cứ người càng đông thì Lôi Phạt sẽ càng mạnh. Chuyến này, lại phải lành ít dữ nhiều rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quay trở lại với chuyện chính, mặc dầu đã có lồng bảo hộ, nhưng vì dư chấn của Thiên Phạt quá lớn, không biết lồng bảo hộ đã b·ị đ·ánh nát tự khi nào, để lại mọi người đều nằm la liệt dưới đáy ao.
Bát Giới nâng bồ cào lên, ánh mắt vô cùng nghiêm nghị nhìn lên trời, tuy nhiên vẫn không quên cạnh khoé Ngộ Không đôi điều.
Đáng lẽ ra là mọi người đang ở trong Huyền Đô Bảo Khố, Quỷ Lệ lại bố trí nhiều trận pháp đến thế, pháp tắc của thiên địa khó mà cảm ứng được. Tới khi đại công cáo thành, quy tắc của thiên địa chỉ nhìn kết quả, không quan trọng quá trình, cũng sẽ quy ra vì họ đang độ lượng kiếp mà xí xoá.
Đường Tăng với đôi mắt nhắm nghiền, than thở.
Bây giờ, nhân lúc ngăn cách của Huyền Đô Bảo Khố và trận pháp, vẫn còn có thể cản trở sự cảm ứng của Lôi Phạt được một quãng thời gian nữa, phải nhanh chóng hoàn hồn cho Bích Dao, còn chuyện sau đó thì để tính sau.
“Hầu ca! Đừng có mà hống bốc phét quá, kẻo chốc nữa bị Lôi Phạt đánh thành khỉ khô đấy!”
“Không cần lo lắng cho ta, bần tăng còn trụ được. Nhưng nếu bỏ lỡ hôm nay, thì sau này muốn hoàn hồn cho nàng khó vô cùng a!”
Mở mắt dậy, điều đầu tiên Đường Tăng làm chính là cuốn theo Thầy Mười Khó cùng Nàng Tiên Ao tức tốc quay về. Ai biết ở lại tiếp sẽ có biến cố gì phát sinh thêm không. Chưa kể, những tu sĩ khác nghe được dị động bên này, chắc cũng đang trên đường đến đây để tra rõ thực hư, nếu chẳng may lại gặp chuyện thì có mà khóc tiếng mán.
Đường Tăng vừa nói xong, một cảm giác áp bách hơi quen thuộc lại truyền tới, chuyện Đường trưởng lão lén lút nghịch thiên cải mệnh cho người khác, gây ảnh hưởng lớn đến quy tắc vận hành của thiên địa, đã bị thiên địa cảm ứng tới rồi. Cho dù Đường trưởng lão đã “bồi thường” cho những sinh linh kia, nhưng đối với quy tắc của thiên địa, sai là sai, chỉ có tội nặng nhẹ, chứ không thể bỏ qua được.
Pháp lực của Chuẩn Thánh đại năng vô cùng chất lượng. Bởi vì đây là một giai đoạn quá độ để tiến lên Thánh cảnh, nên pháp lực của Chuẩn Thánh sẽ đạt được chất biến, tinh túy hơn, cô đọng hơn so với Đại La Kim Tiên trở xuống.
Nhục thân Bích Dao trong quan tài pha lê phát sáng lên, chốc sau, ánh sáng tản đi, khí sắc nàng đã trở nên hồng nhuận trông thấy, mí mắt run run, cứ như có thể tỉnh dậy bất kỳ lúc nào.
Trong khi đó, Sa Tăng vốn tính tình thận trọng, còn Ngao Liệt và 3 tên quốc sư thì lần đầu tiếp xúc sự kiện lớn như vầy, nên cũng không có tâm trạng đâu để đùa như hai người kia.
Không biết đã qua bao lâu, không biết cụ thể đã trải qua những gì, nhưng khi nguyên thần của Đường Tăng thức tỉnh, cả ao nước đã bị Thiên Phạt đánh cho bốc hơi hết cả, chỉ để lại một vùng phế tích tan hoang. Với tình hình này, Mụ Bạch Tuộc chắc cũng đã b·ị đ·ánh cho hồn siêu phách tán.
“Có biến cố gì xảy ra vậy sư phụ?”
“Sư phụ/Thánh Tăng!” x8
“Haizzz! Ta đã kêu mọi người đi ra rồi mà, bây giờ thì hết cứu rồi! Cả đám chuẩn bị độ Lôi Phạt đi!”
Đường Tăng chưa nói dứt câu thì đã phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt lờ đờ, chảy xuống huyết lệ. Đây chính là hệ quả của việc làm việc quá sức, tác dụng phụ của Rocket 1 giờ và di chứng do mở Tuệ Nhãn quá lâu.
Về tới nơi, Đường Tăng đưa Nàng Tiên Ao cho Quỷ Lệ ôm lấy, còn hắn thì nhanh chóng quy vị với nhục nhân. Đường Tăng rùng mình một cái, từ trạng thái nguyên thần xuất khiếu trở về, mặt mày nhanh chóng tái nhợt đi, có vẻ do tiêu hao quá nhiều sức lực.
“Lúc nãy mệnh đăng suýt nữa thì tắt, ngài làm bọn con lo gần c·hết!”
Cả đám đệ tử thấy Đường Tăng đã nguyên thần quy vị, liền tức tốc chạy lên tế đàn, dìu Đường Tăng xuống, lo lắng sốt vó, miệng không ngừng hỏi han. Đường Tăng ra hiệu mọi người bình tĩnh, lấy ra một nắm Tiên Đan, Linh Dược,… bổ vào mồm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.