Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 124: Hồi phục, kế hoạch
([Huyết Thạch] xuất hiện ở chương 11)
Mà hắn có thể nói gì đây, nhún nhún vai vài cái, khom người bắt lấy phía trước đã chế tạo tốt trầm trọng tạ đá.
Hơi rèn luyện vài cái, Nguyễn Thái liền bắt dauf chăm chú, chuyên tâm rèn luyện cơ thể của mình.
Cũng may tâm tính của nàng vô cùng tốt, cũng không cần hắn lo lắng bao nhiêu, chỉ cần trải qua vài lần lịch luyện liền có thể để hắn yên tâm, cũng không cần thời thời khắc khắc lo cho nàng.
Thỉnh thoảng dừng lại nghỉ ngơi uống một ngụm nước, thuận tiện trêu chọc hai cái nhóc con đang si ngốc nhìn mình.
Thời gian lần nữa gia tốc.
"Hô~ Cuối cùng cũng có thể thoải mái hoạt động rồi."
Bất quá, tuy không có công cụ, nhưng làm trước khung xương vẫn được, cho nên hắn cũng không cần phải gấp gáp cái gì, dù sao chế tạo thuyền mới chính là một cái đại công trình a.
Ngoại trừ thực phẩm, trên tay lúc này còn có một đống tài nguyên chưa sử dụng, bây giờ có thể tiêu hao một chút rồi, chẳng hạn như xác của [Thạch Huyết] hay một đống thu thập được thảo dược, toàn bộ đều tiêu hao sạch a~ (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ầy, không nghĩ, trước tiên nấu ăn đã lại tính."
Ầm vang một tiếng, nguyên bản rắn chắc tảng đá lúc này đã bị Nguyễn Thái toàn lực một quyền đánh vỡ, lõm xuống một đoạn.
"Quá nhẹ."
Tay phải của hắn cũng theo thời gian tiến lên, mắt thường cũng có thể thấy, nhanh chóng phục hồi.
Từng đợt tàn ảnh không ngừng lóe lên, giống như cuồng phong bạo vũ, vù vù bạo khởi khí lãng, thổi bay xung quanh.
Dù sao cơ thể của hắn cũng gần một tháng không hoạt động mạnh rồi, mặc dù không đến mức rỉ sét, nhưng cũng để cho hắn hạ thấp xuống khả năng điều khiển cơ bắp của mình.
Năm ngón chậm rãi xiết lại, Nguyễn Thái cũng không gấp rút đấm ra, ngược lại điều chỉnh thân thể một chút, chậm rãi quen thuộc thân thể phát lực.
Không nhanh không chậm lau nhẹ cơ thể vài cái, Nguyễn Thái liền xoắn tay áo lên nấu ăn, đồng thời chỉnh lý kế hoạch ngày mai.
Nguyên liệu hắn đã thu thập đầy đủ hết rồi, chỉ cần gia công nữa là được.
Nguyễn Thái lại đưa mắt nhìn xem bên cạnh Khả Lỵ.
Dưới sự trợ giúp của rắn nhỏ, vỡ vụn tay phải của hắn giống như kỳ tích vậy, chỉ dùng hơn hai mươi ngày liền hoàn toàn hồi phục!
Huống chi cho dù thuyền mới chất lượng không như ý muốn, nhưng chỉ cần cứng rắn, bền chắc chạy trên [Cuồng Bạo Hải Lưu] là được rồi, dù sao hắn còn có [Hồn Thạch] để điều khiển thuyền mới đây, cho nên cũng không cần lo lắng về vấn đề nhân lực.
Tinh xảo trắng nõn khuôn mặt không ngừng chảy ra óng ánh trong suốt mồ hôi.
Nhìn thấy hai người không ngừng cố gắng hoàn thành mục tiêu do mình đặt ra, trong lòng Nguyễn Thái vui mừng nhếch mày lên.
Lướt qua vấn đề tạo thuyền.
Bắt đầu quấn lấy hắn, nằng nặc kêu hắn tiếp tục khảo thí lực lượng của mình.
Nói xong, Nguyễn Thái liền nhanh chóng đem tay phải từ trong hốc đã thu hồi, quơ quơ trước mặt hai người.
Mà lúc này rắn nhỏ cùng Khả Lỵ đang ở trong đây, dựa theo Nguyễn Thái an bài, tiến hành rèn luyện tăng cường kỹ năng, thuộc tính của mình.
Vụt~ Bành!!
"Ân, thời gian không còn sớm nữa, Sopia, Khả Lỵ, chúng ta về thôi."
Tay phải của hắn đã hồi phục hoàn toàn, có thể bắt đầu áp dụng một chút kế hoạch rồi.
Một mảnh cao lớn, lộn xộn rừng đá không biết từ lúc nào đã bị Nguyễn Thái dọn dẹp, ngăn nắp trở lại.
Cảm giác hôn mê không ngừng đánh tới, để cho thân thể của nàng nhịn không được không ngừng run rẩy lảo đảo giống như muốn ngã xuống vậy.
Haizz~ Hi vọng lần giao dịch tiếp theo, hải ly thương nhân cho hắn kinh hỉ a.
Sinh hoạt có thể nói là vô cùng phong phú.
Lắc lắc đầu, Nguyễn Thái thu hồi tầm mắt quay người rời đi.
Tuy nghề nghiệp của rắn nhỏ cùng Khả Lỵ vô cungd mạnh, nhưng các nàng vẫn còn quá non nớt, còn cần rèn luyện thêm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một đạo bóng mờ chớp mắt lao ra, vang lên chói tai xé rách không khí âm thanh vụt một cái liền biến mất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đi tới tràng địa.
Chỉ có thể cười xòa thêm xoa đầu g·iết mới trấn an được các nàng.
Chuyển cảnh.
Đó chính là xây dựng một chiếc thuyền mới.
([Hồn Thạch] - Xuất hiện ở chương 2)
"Chà~ Xem ra hai người đã thích ứng rồi, ngày mai phải tăng độ khó lên mới được, ân, chờ tay phải sau khi lành lặn, hẳn là có thể tiến hành rèn luyện thực chiến rồi."
Từng ngày từng ngày cứ thế trôi qua.
Sau khi rèn luyện đến thân thể mệt mỏi rã rời, Nguyễn Thái liền kéo lấy nguyên khí tràn đầy hai cái manh vật trở về nơi trú ẩn.
Đại lượng dinh dưỡng tại hắn không so đo chi tiêu cứ thế toàn bộ đều chui vào bụng hắn.
Thở một hơi, nhìn xem tay phải đã hoạt động bình thường không trở ngại chút nào, Nguyễn Thái nhẹ nhõm thì thào:
Hắn lấy cái gì mà tức giận đây?
Vụt~ vụt~
Sắc mặt nghiêm túc nhìn thẳng trước mặt, toàn lực huy quyền, đấm ra!
Không nói hai lời liền bắt đầu tụ lực.
Giữ chặt vài giây, Nguyễn Thái mới buông lỏng thở ra, để xuống.
Laa~! (Ala, thế nào!)
Cương mãnh nắm đấm không sai lệch chút nào đấm thẳng vào bằng phẳng, cứng rắn mặt đá.
Sau khi thích ứng trạng thái hiện tại, Nguyễn Thái cũng không dài dòng gì nữa.
Ngược lại là Khả Lỵ, bởi vì thế giới trước của nàng quá hòa bình, chủng tộc cũng vô cùng ôn hòa, hơn nữa cũng không cần lo lắng về vấn đề tài nguyên, cho nên nàng giống như một bông hoa trong nhà kính vậy.
Cảm nhận cuồng bạo sức mạnh không ngừng truyền đến trên đầu nắm đấm, một loại khó nói nên lời tâm tình không ngừng tràn lan trong lòng hắn.
Nhìn xem tảng đá trước mặt, Nguyễn Thái phấn khởi lẩm bẩm:
Đem tư thế điều chỉnh xong xuôi, Nguyễn Thái hít sâu một hơi, gồng lên cơ bắp, nhẹ nhàng đem nặng gần một tấn tạ đá giơ qua đỉnh đầu.
Thuận tiện đem nơi này cải tạo một phen, biến nó thành nơi rèn luyện.
Vấn đề lớn chính là hắn không có công cụ để gia công.
Nhìn xem rắn nhỏ xê dịch thân hình, linh hoạt né tránh bay vọt đến cành gỗ, hiểm hiểm lướt trên lỏm chỏm vách đá.
Cho nên các nàng đều vô cùng cố gắng rèn luyện chính mình, tuy nói không phải vô cùng khắc khổ, nhưng đã xem như tự hạn chế rồi.
Khuấy đều muôi gỗ trong tay, Nguyễn Thái không ngừng suy nghĩ nên làm thế nào để tận dụng triệt để tài nguyên trong người.
Vài giây trôi qua.
Bất quá toàn bộ đều bị nàng cắn răng nhịn lại, hai mắt tập trung, toàn lực điều khiển ý chí tinh thần, kích hoạt kỹ năng, thúc d·ụ·c từng viên hạt giống trước mặt sinh trưởng lớn lên.
Nghĩ nghĩ, Nguyễn Thái chậm rãi giãn mày ra, gật gật đầu:
Nghĩ tới đây, Nguyễn Thái cũng nhịn không được kích động, run rẩy một hồi.
Mặc dù khô than, mệt mỏi, nhưng rắn nhỏ cùng Khả Lỵ đều biết rõ thế giới quy tắc vận hành, đó chính là mạnh được yếu thua. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cách nơi trú ẩn không xa.
Mà bạo nổ âm thanh đột nhiên vang lên, để cho rắn nhỏ hai người giật mình một cái, cũng không lo được tiếp tục rèn luyện, vội vàng hướng hắn chạy tới, lo lắng kêu lên:
Dựa theo kế hoạch của hắn, sau khi tay phải phục hồi, hắn đã có thể bắt tay vào việc huấn luyện năng lực thực chiến cho hai người.
-----
Nhìn xem hai người hấp tấp chạy tới, khắp khuôn mặt đều tràn đầy quan tâm, lo lắng, Nguyễn Thái không khỏi ngượng ngùng một cái, gãi gãi đầu:
-----
Để lại lít nha lít nhít vết rạn, xung quanh mảnh đã cũng không chịu nổi lực lượng của hắn, nhao nhao rắc rắc rên rỉ, ngã xuống.
Đầu tiên, cũng là quan trọng nhất.
Không cần thuyền mới phải lớn bao nhiêu, đủ ba người bọn hắn sinh hoạt là được, ân, một phòng bếp, một phòng vệ sinh, cùng một phòng ngủ hẳn là đủ rồi a?
Rắn nhỏ còn tốt, đã trải qua sinh tử chiến, bản năng chiến đấu cũng vô cùng mạnh, chỉ là hơi thiếu khuyết một chút kinh nghiệm mà thôi.
Lẩm bẩm một cái, hắn cũng không có dừng lại, tiếp tục đi tới bên cạnh to hơn một vòng tạ đá.
Vô cùng tiết tấu.
"Hít~ Lên!"
Hơi hoạt động nóng người một hồi, Nguyễn Thái đã không kịp chờ đợi, hưng phấn đấm mạnh vài cái.
Động tác thuần thục giống như phía trước, điều chỉnh tư thế, hít sâu, khinh lên, thở ra, buông xuống, một mạch mà thành.
"Nguyễn Thái thật biết đùa~"
"Cái... Cái kia, cái này... Khụ khụ, ta chỉ đang thử xem lực lượng của ta như thế nào mà thôi."
"Ân, như vậy cuối cùng chính là tiêu hóa, tận dụng hết tài nguyên trên tay."
Ngoại trừ ăn uống ngủ nghỉ, thì thời gian của các nàng toàn bộ đều giống như hắn vậy, toàn tâm lao vào rèn luyện, tăng cường bản thân.
"Cũng không biết nắm đấm của ta nện xuống, cái nào cứng hơn đây? Là nắm đấm của hay là tảng đá này?"
"A! Nguyễn Thái, xảy ra chuyện gì sao?"
Nghe được Nguyễn Thái giải thích, trong lòng rắn nhỏ cùng Khả Lỵ nhè nhẹ phào một hơi, nhưng vẫn không quên oán trách.
Nhìn thấy hai cáu nhóc con phụng phịu mặt nhỏ làm nũng, Nguyễn Thái cũng không nói gì, dù sao các nàng đây là quan tâm hắn.
Trải qua Nguyễn Thái đợt này bọt sóng, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ cũng không còn tâm tình rèn luyện nữa.
Laa~ (Thật là~) (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.