Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 125: [Mưa Cát]
Hạ xong quyết định, Nguyễn Thái liền hưng phấn nói cho rắn nhỏ cùng Khả Lỵ hành động ngày mai.
Nhớ tới chính mình vẫn còn đang bận rộn nấu chín một nồi súp nóng.
Laa~ (Thật khó nuốt!)
Hai đôi bảo thạch mắt to hơi hơi sáng lên.
Laa~ (Tới đây!)
Mà nương theo hệ thống âm thanh kết thúc, tối đen bầu trời bắt đầu phiêu vũ, rơi xuống ngập trời, bão... Cát?
Cảm nhận được trong miệng khó chịu, Nguyễn Thái hơi nhíu mày một chút, cũng không có phun ra, toàn bộ đều nuốt vào bụng.
"Hắc hắc~ Đây chính là đầy trời bụi cát a, nhìn thì mới lạ, nhưng cát chính là cát, hít thở thôi cũng là vấn đề."
...
Nguyễn Thái giương lên khoé miệng, cười nhẹ xoa đầu rắn nhỏ:
Bụi cát giống như vô tận, ngẩng đầu lên nhìn xem, đâu đâu cũng là rào rạt mưa cát.
Mặc dù phản ứng của hắn rất nhanh, chỉ hơi ngây người vài giây liền nhanh chóng đem mai rùa bưng vào.
Không đợi hắn thưởng thức hương vị, một loại cắn trúng sỏi cát cảm giác không ngừng từ trên đầu lưỡi truyền đến.
"Keng! Sự kiện thế giới [Mưa Cát] diễn ra!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hi vọng còn có thể ăn được a~"
"À, đúng, Khả Lỵ, ngày mai nhờ ngươi rồi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
[Mưa Cát]
Cuối cùng vẫn là rắn nhỏ mở miệng, đánh gãy im ắng, gấp gáp hỏi hắn:
Laa~? (Ala, còn ăn được không?)
Nghĩ như vậy, Nguyễn Thái chà xát tay vài cái, mở ra giao diện.
"Đúng! Sáng mai liền ra biển câu cá a! Cũng không biết mặt biển hình ảnh lúc này như thế nào, thật khiến người chờ mong!"
Laa~ (Nhưng làm sao để tránh mưa cát đây?)
Nâng lên đầu nhỏ nhìn xem bên trong mai rùa.
Thấy vậy, sắc mặt Nguyễn Thái không khỏi xanh lét một phen, cũng không kịp nghĩ nhiều nữa, hô to một câu liền nhanh chóng bưng lấy nóng hổi mai rùa chạy vào trong.
Đang tại hắn dự định nói cái gì thì rắn nhỏ đột nhiên kêu lên:
Nghe được Nguyễn Thái kêy gọi, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ nhanh chóng chạy tới bên người hắn.
"Haha~ Chịu đựng bữa nay a."
Haizz, không nghĩ, trước tiên vớt một chút cặn cát a.
Bên cạnh Khả Lỵ cũng không có mở miệng, chỉ là nhu nhu nhìn hắn, nhưng ý của nàng cũng giống như rắn nhỏ.
Thật thần kỳ a!
Chỉ dùng ngắn ngủi vài giây liền lấp lên một tầng cát mỏng, haizz, xem ra hôm nay phải bạc đãi đầu lưỡi rồi.
Nhìn thấy nho nhỏ bụi cát không ngừng từ trên trời hạ xuống, rơi vào trước mặt mình.
Sôi sùng sục nước canh msôi trào, không ngừng tản ra ngào ngạt màu trắng hương khí.
Lúc này trong đầu đột ngột vang lên quen thuộc âm thanh cơ giới, để cho Nguyễn Thái kinh ngạc ngây ngốc dừng lại nấu nướng.
Thơm quá a~
Nhẹ nhàng múc ra hai bát chứa đầy thịt canh cá, Nguyễn Thái ôn nhu đưa cho các nàng, dặn dò:
---
Đón lấy hai người ánh mắt, Nguyễn Thái bất đắc dĩ gãi đầu vài cái, thở dài:
Đương nhiên hắn cũng sẽ không quên bên cạnh Khả ái tóc vàng loli, nhẹ nhàng đưa lên thô ráp bàn tay, nói:
"Ân."
"Cmn!!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Giới thiệu: Mặc dù là mưa, nhưng hạt mưa sẽ không phải là nước, có lẽ, ngươi sẽ tìm được bảo tàng phía sau lớp cát ấy?
Lại nhìn xem Khả Lỵ xụ xuống mặt nhỏ biểu đạt tâm tình.
Lầm bầm lầu bầu một phen, các nàng cũng không chậm trễ nữa, nhanh chóng chạy vô trong né tránh trên trời mưa cát.
Cmn, bụi cát rơi xuống thật nhanh a.
"Đây, của các ngươi, nóng đấy, ăn chậm một chút, ân, hơi khó nuốt một tí."
Laa~! (Sự kiện lần này thật đáng ghét!)
Nguyễn Thái cũng không nói gì nữa, chỉ hơi xoa đầu các nàng một chút liền múc lên một muỗng canh nóng đưa vào miệng.
Nhìn thấy hai người bộ dáng thèm ăn, Nguyễn Thái cười cười lắc đầu.
Tính toán thời gian mà nói, cách [Đại Phong Bạo]cũng gần một tháng rồi a?
Laa~(A~)
Ngửi lấy trong không khí mùi thơm, hai người nhịn không được nhấp nhô yết hầu một cái.
Bên trong nơi trú ẩn.
Rắc ~ rắc~
Nguyên bản trong suốt, óng ánh nước canh không biết từ lúc nào đã phủ lên một tầng nhìn giống muối tiêu, bụi cát.
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ híp hai mắt lại, nhận lấy Nguyễn Thái đưa tới bát gỗ, vui vẻ gật đầu.
"Haizz~ Ân, còn có thể ăn được, nhưng cảm giác, hương vị đều bị p·há h·oại hoàn toàn rồi."
Chỉ có điều rắn nhỏ cùng Khả Lỵ chỉ hơi ngây người vài phút liền vội vàng đóng cửa lại.
Sau khi trải qua một phen trao đổi, chuẩn bị một phen.
-----
Nhanh chóng lướt mắt nhìn xem.
Vui vẻ nhạc nhạc vài cái, Nguyễn Thái đem mảng cát cuối cùng xử lý sạch, liền quay đầu hướng hai cái nhóc con kêu một tiếng:
Ba người mới hài lòng ôm nhau, mỉm cười chìm vào giấc ngủ.
Lau đi khoé miệng trong suốt nước mắt, rắn nhỏ tức giận kêu lên: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ah~"
Mà hai cái nhóc con sau khi nghe Nguyễn Thái giảng giải, hai mặt nhỏ cũng giống như hắn, hưng phấn toét miệng cười lên.
Đây chính là mưa cát sao?
Hai hàm khẽ động, Nguyễn Thái chậm rãi nhai nuốt lấy trong miệng non mềm thịt cá.
Ah~
Sắc mặt Nguyễn Thái không khỏi chuyển biến, trong lòng thầm hô không ổn.
Ắt xì~
Nhưng rắn nhỏ giống như nhớ tới bụi cát tiến vào mũi cảm giác khó chịu, nghi hoặc kêu lên:
Tuy không có cỡ nào rung động hình ảnh, cũng không có chấn nh·iếp nhân tâm cảnh tượng.
Nhìn chòng chọc vào nồi canh trước mặt, ba người không hẹn mà trầm mặc một phen.
Tiếp đó Nguyễn Thái liền một năm, một mười đem ý nghĩ trong đầu chia sẽ ra, đồng thời hỏi xem các nàng có muốn bổ sung thêm gì không.
"A, Hai ngày rưỡi sao? Xem ra thời gian vẫn rất phong phú, hơn nữa từ thời tiết đến xem mà nói, sự kiện lần này hẳn không có nguy hiểm quá lớn."
"Ân, xong, có thể ăn rồi."
Trong mắt tràn đầy ý nghĩ hỏi thăm.
Nhìn thấy Nguyễn Thái hấp tấp bưng lấy mai rùa chạy đi bóng lưng, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ mới tỉnh lại tinh thần.
Giống như nghĩ tới cái gì, hai mắt Nguyễn Thái đột ngột sáng lên, hô nhẹ:
"A~"
Hai cái nhỏ nhắn miệng nhỏ không ngừng trương mở, liên tục hắt xì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất quá rất sự chú ý của các nàng rất nhanh liền từ trong mỹ thực dời tới cảnh tượng bên ngoài.
Vội vàng cúi đầu nhìn xuống.
Chỉ hơi khó nuốt mà thôi.
Laa~
Thời gian: 58: 42: 28
Laa~(Xong, mỹ thực mất hết.)
Nhưng...
Cũng không biết sự kiện này kéo dài bao lâu, ân, hi vọng lần này thu hoạch đủ phong phú một điểm à.
Cảm nhận trên đầu không ngừng rơi xuống hạt cát, Nguyễn Thái lúc này mới phản ứng trở lại.
Chương 125: [Mưa Cát]
Cả hai chớp mắt một cái liền suy rõ đầu đuôi, trong lòng không khỏi muộn phiền, kêu lên:
Nhưng mưa cát trước mặt này đối với hai người giống như là người miền nam lần đầu gặp được tuyết vậy.
Mượn nhờ phía xa đống lửa phát ra vàng đỏ ánh sáng, hai người tò mò nhìn xem rơi vào trước mặt li ti hạt cát.
Nén xuống cảm giác buồn bực, Nguyễn Thái lắc lắc đầu, bận rộn xử lý nồi canh cá một phen.
Trong lòng Nguyễn Thái cũng không còn khó chịu nữa, nhẹ nhõm cười lên, vuốt vuốt đầu hai người, nói:
Mang theo tâm tình hiếu kỳ, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ nhanh chóng cùng nhau chạy ra ngoài.
-----
"Ân, ân, đúng vậy a~"
Sau khi giải quyết xong xuôi một nồi khó ăn canh cá, Nguyễn Thái liền mở ra giao diện nhìn xem [Sự Kiện Thế Giới] lần này.
Mà Nguyễn Thái đứng tại bên cạnh đống lửa đang vểnh tai lên nghe các nàng đối thoại, trong lòng nhịn không được cười thầm vài tiếng:
Nguyễn Thái không khỏi suy tư một chút, thì thào:
Haizz~ Mặc dù nhìn ăn vô cùng ngon, nhưng bên trong còn lấy rất nhiều cặn cát đây, bất quá cũng không phải vấn đề gì lớn.
Khả Lỵ nhu nhu gật đầu, tán đồng:
"Hắc hắc~ Cái này ngươi yên tâm, ta sẽ giải quyết vấn đề này."
Mà rắn nhỏ cùng Khả Lỵ nghe còn có thể ăn được, nhưng hương vị chẳng ra làm sao, mặt nhỏ xụ xuống, thất vọng kêu lên.
Laa~ (Được rồi.)
Tâm tình tràn đầy hứng thú.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.