Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 54: Thương lượng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Thương lượng


Không biết Đinh Dũng có tức giận không, dù sao mặt hắn quá đen, không nhìn kỹ càng sẽ không nhận ra được. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hừ, thế ngươi có dám đấu với ta không?" Mặc Tân hừ lạnh chỉ thẳng mặt tên đó, tức giận vì mọi người dám cười mình.

"Bút đến, mực đến." Cơ Thành Trung bắt đầu viết, nội dung của cuộc cá cược. Xong xuôi, lại lấy ra con dấu của Thất Tinh các đóng vào.

Chương 54: Thương lượng

Vì chuyện này Hồng gia bọn hắn đã trù bị rất lâu. Thậm chí bọn hắn còn thuê người, bày mưu dẫn dụ để yêu thú đả thương Mặc Lương. Đáng lẽ Mặc Lương không thể hồi phục nhanh đến thế, vậy mà chưa đầy một tháng, hắn lại nhảy nhót như chưa có chuyện gì xảy ra.

"Còn nếu Tân nhi thua, ta không những tặng không phố Tam Thủy cho Hồng gia, mà còn sẽ cho các ngươi Đỉnh cấp công pháp {Đồng Nguyên Công}. Công pháp gia truyền của Mặc gia chúng ta." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vậy thì Tam Thủy phố cho không các ngươi." Mặc Tân mặt cười đắc ý.

Con trai thứ ba của hắn thì quanh năm bệnh tật. Dù hiện nay đã hết bệnh, có tu luyện võ đạo thì thực lực cũng không đến nơi đến chốn.

Hồng Đại Hổ cũng hiếu chiến: "Chắc chắn không làm gia chủ thất vọng." (đọc tại Qidian-VP.com)

Trận tỷ thí này đã trở thành một ván bài không thể không chơi. Nếu từ chối, dù cho thắng, uy vọng của Mặc gia sẽ giảm mạnh.

Không trách Hồng Khánh nghĩ như thế, thực sự là khí chất của Mặc Tân quá đặc biệt, sự tự tin của hắn đã cảm nhiễm những người xung quanh. Đây chính là sự tự tin của cường giả.

Sau một khắc ngắn ngủi, Hồng Khánh mở mắt ra: "Hồng Đại Hổ, đến đây."

Hắn tinh thần sáng láng, thần thái tự tin, vẻ mặt hơi cười mỉm. Mặc Tân ra sân cực kỳ chói mắt, làm cho tất cả mọi người không dám xem thường hắn.

Cả Mặc Kiên lẫn Hồng Khánh đều cắn vỡ ngón cái, nhấn vân tay lẫn máu vào tờ giấy.

"Mang tờ giấy này về Thất Tinh các." Vuốt đầu con bồ câu, sau khi cột chặt tờ giấy, thả nó bay đi.

"Cam kết đã được lập ra. Kẻ vi phạm sẽ phải chịu h·ình p·hạt từ Thất Tinh các. Mong hai vị tuân thủ."

Nghe đến đây, lập trường của Hồng Khánh cũng đã lung lay. Một trăm lượng bạc không phải số ít, linh thạch càng là quý giá. Hồng Khánh lẩm nhẩm trong đầu.

"Hahaha, tất nhiên là dòng chính đấu võ với dòng chính. Hoặc là ngươi, hoặc là con trai ngươi." Hồng Khánh lộ ra đuôi cáo đưa tay chỉ hắn, rồi lại chỉ Mặc Tân.

Tuy là kế hoạch có chút biến đổi. Nhưng vẫn tính thuận lợi. Mặc Lương bị Khánh nhi đánh cho liệt giường. Mặc Kiên thì do gia truyền công pháp, xưa giờ không tu luyện.

"Được, ta nguyện ý tin ngươi." Mặc Kiên vẻ mặt quyết tâm.

Chỉ còn có ánh chiều tà chiếu lên gò má thanh tú của hắn.

"Nực cười, ngươi chỉ là tầng 1 sao thắng được tầng 3." Gia chủ Mặc gia vẫn không đặt hi vọng vào hắn.

"Tiểu tử, ngươi cảnh giới gì?" Hồng Khánh vẻ mặt nghiêm trọng. Chẳng lẽ tiểu tử này nhiều năm giả bệnh, thực ra nó là v·ũ k·hí bí mật của Mặc gia.

"Hồng Khánh, ngươi khinh người quá đáng!!" Mặc Tân cũng không nhịn được, quang minh chính đại xúc phạm kẻ khác, đáng bị phê bình.

Nhưng còn có một vấn đề nữa, Mặc Kiên sao dám tự tin đặt cược như thế. Chẳng lẽ Mặc Tân có át chủ bài gì đó.

Không thể từ khuôn mặt của hắn nhìn ra được gì. Hồng Khánh càng không chắc chắn. Hoặc là hắn đang dọa lui mình, hoặc là hắn tự tin con trai mình có thể thắng.

"Lão cha ta không phải tầng 1, hồi trưa ta vừa đột phá bình cảnh, trở thành Thạch cấp tầng 2." Mặc Tân giải thích.

Hồng Khánh nhìn xem Mặc Kiên, gửi đến ánh mắt, 'Khá lắm, ta không ngờ Mặc Kiên ngươi còn có một chiêu này.'

Mặc Kiên quắc tay, ý bảo Đinh Dũng lại gần: "Ngươi đi gọi A Thanh cùng Lý Miên đến đây. Chúng ta có một trận chiến cần đến bọn hắn."

Dứt lời, không một ai lên tiếng, đều có khoảng lặng.

"Không phải công pháp thường, ngài chỉ mới đả thông một huyệt đạo nên chưa cảm nhận được sức mạnh của nó."

"Được."

Mặc Kiên vui mừng vì thực lực của con trai thăng tiến, nhưng vẫn lắc đầu.

"Hahaha, ta thì lại sợ hắn là Linh cấp cường giả cơ."

Khí tràng của nó làm cho tất cả mọi người da đầu hơi tê dại.

Hồng Khánh hài lòng cười.

"Phụt hahaha."

Nhâm lão thấy vậy, đi lại gần vận dụng nội khí làm nhiễu loạn vùng không gian này, phòng ngừa bị Thạch cấp võ giả nghe trộm.

Bị người đời chỉ trỏ: "Ôi, Mặc gia còn chẳng có nổi một tên võ giả họ Mặc, toàn nhờ người ngoài. Quá mất mặt tổ tông."

Có thật không?"

Mặc Kiên không cho hắn sắc mặt tốt: "Chuyện gì? Sủa lẹ, để tránh mất thời gian của ta."

Đang lúc Đinh Dũng định rời đi báo tin thì Hồng Khánh lên tiếng phản đối.

Cơ Thành Trung cuốn bản cam kết lại, thổi huýt sáo "Nguýt". Một con Nhị giai Bạch Cáp hạ xuống đậu vào tay hắn. Thực lực của nó tương đương với Linh cấp võ giả.

"Không được!!!"

"Cha, công pháp của chúng ta thế nhưng là."

Hiện tại Mặc gia chẳng khác gì còn kiến hôi trong tay hắn. Ta cho sống thì sống, cho c·hết thì banh xác.

Mặc Kiên nghiêm mặt dẫn theo Mặc Tân đi lại chỗ cũ. "Hắn sẽ đấu với tên Thạch cấp tầng 3 kia. Chỉ cần nó thắng vậy thì ngươi phải bồi thường số tiền cược giống như lúc nãy nó nói."

"Nhóc con, chuyện này hay là ngươi không quyết được, bảo cha ngươi ra nói chuyện." Hồng Khánh cợt nhả, không đem lời nói của hắn để trong lòng.

Mặc Kiên ngoài mặt không lộ, bên trong sững sờ. Tân nhi lấy đâu ra tự tin lớn thế.

"Sao ngươi lại hồ đồ thế hả? Tân nhi!!!" Mặc Kiên trách móc hắn.

"Cha yên tâm, ta nắm chắc."

Mặc Tân còn muốn nói gì đó, nhưng bị Mặc Kiên kéo tay lại. Mang hắn ra xa, châu đầu ghé tai tính nói gì đó.

Hồng gia không phải Mặc gia, tộc nhân rất nhiều.

Nói đến đây, hắn làm âm câm 'Bàng Môn'.

"Bọn hắn cùng lắm chỉ là võ giả thuộc Mặc gia, không phải là người họ Mặc. Nếu không muốn nói là một con c·h·ó." Hồng Khánh nhấn mạnh ba chữ 'một con c·h·ó' vẻ mặt hắn mỉa mai nhìn xem Đinh Dũng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tam Thủy phố một năm dự thu có thể kiếm được 120 vạn lượng bạc. Nếu thua sẽ mất 100 vạn… Ngay cả bọn hắn cũng không có hoàn chỉnh Đỉnh cấp công pháp, Hồng Khánh khá tâm động, mặc cho tác dụng phụ có chút lớn, nhưng không thành vấn đề.

"Trời ơi, ta còn tưởng hắn Thạch cấp đỉnh phong đấy."

Mặc Tân ưỡn ngực ngẩng cao đầu, thông báo cho tất cả mọi người. Các ngươi quên còn có một vị Chuẩn Đế cường giả đứng ngay đây.

Một tên Thạch cấp tầng 3 thanh niên cười ra nước mắt: "Hahaha, ta có thể chấp ngươi một cánh tay."

"Đồng ý, nhưng phải thêm tiền cược." Mặc Tân nhanh chân chấp nhận, không để ý đến ánh mắt can ngăn của Mặc Kiên.

"Thật."

"Làm sao có dám liều không?" Mặc Kiên vẻ mặt thản nhiên.

"Thế, ngươi muốn như nào?" Mặc Kiên như đã nhận ra điều gì, vẻ mặt khó coi.

"Cha, ta chắc chắn mình có thể thắng." Mặc Tân tự tin nói ra.

"Xin tự giới thiệu, ta tên là Mặc Tân." Hắn vẻ mặt kiêu ngạo. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ba đấu ba, ai thắng hai trận thì thắng chung cuộc."

Hồng Khánh thấy cảnh này cũng không ngăn cản. Hắn không tin Mặc gia có thể lật bàn.

"Xin lỗi được chưa?! Ý của ta là bọn hắn không đại diện được cho gia tộc của các ngươi." Hồng Khánh không có ý tốt nói ra.

Hắn gọi cái tên Thạch cấp tầng 3 lúc nãy đến. Vỗ vỗ vai hắn. Rồi lại nhìn Mặc Kiên: "Đánh thì đánh sợ gì!!!"

Người của Hồng gia lo sợ, Hồng Khánh căng thẳng.

"Nếu Mặc gia thắng: Hồng gia phải bồi thường 100 vạn lượng bạc, 1 viên linh thạch, 100 thanh v·ũ k·hí trăm rèn, 100 bộ giáp trăm rèn, 3 thanh v·ũ k·hí nghìn rèn, 5 bộ giáp nghìn rèn." Mặc Tân đếm tay nói ra.

Nhâm Xung cũng đã nhận ra cái bẫy này! Vẻ mặt kinh dị, lại lo lắng không biết Mặc Kiên sẽ phá thế trận này như nào.

Đây là hắn đang diễn, dù sao thân xác này của hắn chỉ mới mười lăm tuổi. Đang là độ tuổi ngựa non háu đá, không nhịn được lời mỉa mai của người ta là tất nhiên.

Hồng Khánh cũng không nhịn được: "Haha, nhóc con. Về bú sữa mẹ của ngươi đi. Tí thực lực đó thì làm ăn được gì."

Được thôi cùng lắm thì mất 2/9 thu nhập của năm thôi. Hắn còn có hai chỗ nữa như vậy, cược thì cược. Với cả có Tụ Kim Đỉnh thì tiền không còn là vấn đề lớn nữa, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Thiếu niên kéo dài câu nói ra như muốn câu lên sự tò mò của mọi người: "Cảnh giới là, Thạch cấp tầng một."

"Được. Thành Trung nhờ con." Mặc Kiên gật đầu, gọi Cơ Thành Trung.

Ván này Hồng gia bọn ta thắng chắc. Hồng Khánh ánh mắt điên cuồng, nhìn kỹ Mặc Kiên.

Vì sợ hai bên sẽ không nhận nợ, thường có t·ranh c·hấp gì họ đều đến Thất Tinh các làm chứng từ bảo chứng.

Cả đám người của Hồng gia ôm bụng phì cười, tưởng như nào, thì ra chỉ là Thạch cấp tầng 1. Chỉ mạnh hơn người thường một tí.

Mặc Kiên nén giận, vẻ mặt âm trầm: "Hahaha, thật giỏi tính toán, thật giỏi tính toán." Cho dù là hắn đến lúc này cũng cảm giác bất lực tràn đầy.

"Mời hai vị gia chủ ký kết." Cơ Thành Trung trang nghiêm.

Một khi đã ký, vậy thì Thất Tinh các sẽ quản việc này. Phải đảm bảo những gì trong chứng từ được thực hiện đúng, thì họ mới bỏ qua.

Đang tính phẩy tay từ chối, chấp nhận sau đợt này uy vọng của Mặc gia bị suy giảm. Thì, "Hừ, còn có ta ở đây." Một âm thanh to lớn, lại không thiếu vẻ ngây thơ vang lên.

"Nhưng người ta là Thạch cấp tầng 3, ngươi vẫn đánh không lại."

Hồng Khánh ánh mắt lạnh lẽo: "Nếu các ngươi thua thì sao?"

Đây chính là Bạch Cáp của Thất Tinh các, không ai dám b·ắn h·ạ chúng nó trừ phi là thế lực đối địch.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Thương lượng