Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 18: Tái Sinh (Zan).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 18: Tái Sinh (Zan).


Imathuras quay lại với những người trong căn phòng, lão bắt hắng giọng, tiếp đó đọc một tràn dài:

"Tốt. Rất tốt. Sau đây là ba điều không. Điều thứ nhất là không được ngừng bài kinh bằng bất cứ giá nào, phải đọc liên tục và không được ngừng. Điều thứ hai chính là không được nhìn thứ gì khác ngoài việc đọc. Điều thứ ba chính là không được bước ra khỏi vòng hạt lúa mạch của các người bằng bất cứ giá nào. Các ngươi đã nhớ kĩ?"

"Chu trình này đã không còn thay đổi được nữa, nếu không thì tất cả đều đổ sông đổ biển. Dù muốn, dù không, ngươi cũng phải hoàn thành nghi thức này bằng mọi giá." Edda đứng ở kế bên Imathuras, hai tay che mặt để chắn lại gió bụi tạt vào mắt.

"Tại sao họ lại ở đây?"

Imathuras chợt hỏi:

"Đừng mà." Một trong những cô gái trong đó khóc lóc nứt nở, mấy tay kia bu vào đè cô ta xuống, nhét cục bông vào miệng và lấy miếng vải quấn chặt lại để cô ta không nhả ra được.

"Rồi ngươi sẽ trở thành vị thần mà mà loài quỷ luôn tôn thờ."

"Dạ. Rõ." Đám thuộc hô theo lần nữa.

"Ngươi nên nhớ là ta là thuộc hạ của Nguyệt Thần đấy." Luosoytae nhắc nhở, đưa bức tượng đến trước mặt của lão hộp sọ.

Rồi bất chợt từ trong chiếc gương của Luosoytae lao ra một bóng người, đó không ai khác là Beaute Fulsong, trên người mang nhiều thương tích, đằng sau lại là chính là Luosoytae. Imathuras cười:

Luosoytae nói, hơi thở nóng hổi phà vào người Zan:

Đám người bị đem làm vật hiến tế trở nên sợ hãi, lần đầu tiên nhìn thấy một nghi lễ ma quỷ đã khiến cho họ thét rống lên. Đám thuộc hạ của Imathuras cũng đang dần không còn đứng vững được nữa, vòng muối trên mặt đất thì kì lạ thay không hề suy suyễn dù gió thổi mạnh. Mắt của lão hộp sọ phát sáng, một vòng lửa xuất hiện trên những vòng lúa mạch được rải dưới chân đám thuộc hạ, thân người bọn họ nhẹ nhõm hẳn đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tái kiếp của thần? Tôi là tái kiếp của thần mặt trăng á?" Zan ngạc nhiên nói. Nó từng đọc trong sách của Imathuras về vị thần cổ đại này.

"Chỉ có nhìn thấy máu chảy thì con người mới thấy được sự đắt giá của sinh mệnh. Sau này, ngươi cũng sẽ phải ra lệnh thôi. Nhớ kỹ điều đó." Imathuras chậm rãi nói, tiếp đó hướng vào đám người mới vào ra lệnh. "Lấy máu của con bé đó vẽ cho tốt vào, thần quỷ không phải là thứ mà các ngươi có thể tùy tiện đùa giỡn được đâu nhá. Lát hồi, khi ta đọc kinh chú quỷ thần, hai đứa con lại phải dùng để hiến tế nên cột bọn chúng chặt vào. Không thì m·ất m·ạng ta sẽ không cứu đâu. Rõ Chưa?"

Zan trông thấy cảnh tượng này thì xanh mặt, nó bỗng tự hỏi rằng tại sao mình lại ở giữa cái cảnh tượng địa ngục trần gian này. Tất cả mọi thứ đang trở nên ngày một điên cuồng hơn trong mắt nó. Xương Xẩu muốn đứng dậy và chạy ra khỏi chỗ này, nhưng Imathuras như đọc thấu được tâm can của nó, mắt lão ánh lên và tay chân của Zan cứng ngắc chẳng cử động được. Zan thét lên:

Nhưng lão hộp sọ ngó lơ nó, không bàn luận tiếp mà vẫn chỉ chú ý tới những điều đang diễn ra hiện tại. Một số người trong nhóm bắt đầu lấy dao rạch tay, máu ứa ra từ cổ tay họ, rồi họ dùng nó để vẽ lên những kí tự ma quỷ lên tường. Đây vốn là một phần của các nghi thức ma thuật, đặc biệt là đối với các nghi thức hắc ám thì việc này lại càng quan trọng hơn.

"Tất nhiên là thế. Nhưng ta vẫn là người nắm vài trò chủ đạo trong mọi thứ. Nguyệt Thần có tồn tại hay không vẫn là phải nhờ vào lòng khoan dung của ta." Imathuras ôn tồn bẻ lại, dùng những ngọn lửa của mình cầm bức tượng đặt xuống vị trí trước mặt.

Tiếp đó, Luosoytae đưa mắt tới nhìn Zan, đôi mắt đỏ của hắn khiến Xương Xẩu sợ hãi. Con quỷ tiến tới gần nó, bóng của con quỷ đè lên người Zan khiến nó cảm thấy hơi mất bình tĩnh, nó vẫn còn nhớ chuyện triệu hồi Luosoytae, nó đã suýt tè ra quần khi hắn bộc lộ quyền năng của mình.

Nghi thức bắt đầu, đám thuộc hạ của Imathuras bước vào trong những vòng lúa mạch, cầm lên những quyển sách trong tay. Imathuras dùng hơi lửa từ miệng của mình nhả những ngọn lửa màu xanh lục đậm vào những ngọn nến khiến cho không khí căn phòng trở nên âm u, quỷ dị. Ánh bóng của những tên thuộc hạ chập chờn theo những ngọn nến trên mặt sàn tối tăm lạnh lẽo. Không khí chung quanh mọi thứ chợt tĩnh lặng lạ thường.

"Thế nên bọn họ mới muốn phong ấn tôi. " Zan đưa ra kết luận.

"Lão hộp sọ, tôi không muốn nữa. Dừng lại đi!"

"Tôi không đến đây để trả thù mà là hoàn thành một cột mốc trong cuộc đời mình." Zan nói, dẫu cho nó có ghét gã Gul thế nào, nhưng nó vẫn biết đây là thời điểm quan trọng, không có chỗ cho cái tôi và những việc cá nhân. Việc của chị Jana cũng là đã được giải quyết nên nó cũng không muốn truy cứu thêm nữa.

"Dạ, rõ." Cả đám thuộc hạ của Imathuras đồng thanh.

Vì căn nhà ở gần sông đã bị người của hội hiệp sĩ phong tỏa, Imathuras quyết định sẽ đổi hướng tới một vị trí khác. Đó là bên trong thế giới gương. Ở đó, lão đã xây dựng nên một căn nhà ngay tại vị trí của quán rượu nhà Sorrow với vật liệu từ thế giới thực đem vào. Zan bước vào nhà, trầm trồ vì lão hộp sọ đã tạo dựng lại căn nhà y đúc nhà nó chỉ trong một thời gian rất ngắn, chỉ vỏn vẹn chưa tới một tuần.

Đám sương mờ di chuyển xung quanh, vòng vẹo chung quanh đám thuộc hạ như một con rắn rồi tiến tới t·ấn c·ông đám người bị đem ra hiến tế. Thứ đó tiến tới một người trong số họ, một thanh niên trai tráng khỏe mạnh, đầu của đám sương hướng đầu nhọn giao nhau với ánh mắt của người thanh niên. Đám sương chợt phân ra làm nhiều nhánh, hai nhánh tiến vào mặt, hai nhánh vào lỗ tai và một nhánh chui vào trong miệng của cậu ta.

Kí ức kinh hoàng này sẽ theo nó mãi mãi.

Sinh vật đó tiếp tục tiến tới những người khác g·iết dần người này tới người nọ, đống da thịt của họ bị rớt xuống lúc nhúc, nhão ra thành máu thịt. Zan không dám nhìn, nó chỉ biết nhắm mắt lại và nghe giọng la hét kêu cứu đầy kinh hoàng của đám người bị hiến tế. Nó cảm thấy tội lỗi tột cùng, bởi nó không làm được gì, nhưng nó biết hoặc là họ hoặc là tất cả cùng c·hết.

Màn sương sau đó từ từ chậm rãi lấy những di tích còn lại của đám người bị hiến tế trộn lẫn lại thành một đống bầy nhầy và nhấc bổng nó lên bằng quyền năng bí ẩn. Cơ thể của Zan chợt hửng sáng lên và lơ lửng, màn sương lại tiếp tục đưa những da thịt bây nhầy lúc nãy đem nó đi lơ lửng tới chỗ Xương Xẩu và bao bọc nó lại. Những ngôn từ đỏ máu trôi lơ lửng trên không tiếp tục quay lơ lửng quả trứng và dần dần tự in chúng vào quả trứng đó.

Những người xa lạ này đ·ã c·hết vì một lựa chọn của mình? Mình có nên tiếp tục với nó nữa không?

Tiếp đó, cả đám thuộc hạ dùng máu của cô gái bị cắt cổ để vẽ một vòng tròn màu đỏ với một hình ngôi sao tám cánh trên đó. Mỗi một đầu của một ngôi sao tám cánh được vẽ nên những cái tên, tên của những vị thần của loài quỷ. Mỗi một cái tên đều mang trong mình sức ảnh hưởng to lớn đến với giới ma thuật. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mọi thứ trông cũng tuyệt đó. Nhưng chắc chắn là vẫn không đủ nhỉ."

"Zan này, người có muốn tự tay lột da tên Gul ra không?"

"Đúng một phần thôi." Imathuras gật gù, đôi mắt lão vẫn chăm chú với việc bày biện của đám thuộc hạ.

Nghi thức biến đổi lại thể xác của Zan là một thứ mà nó đã đọc trong sách rồi. Đó là một phép thuật tương đối phức tạp. Imathuras khi dạy học cho nó trong suốt mấy tuần nay đã nói với nó rằng ngoài việc nó bị kẻ khác sử dụng ma thuật để biến đổi thể xác trước khi sinh ra, cơ thể của nó còn chịu ảnh hưởng của các loại phép thuật phong ấn khác nữa. Và chúng có tính chồng chéo. Việc chuyển đổi lại giới tính cốt là để cho năng lực của Zan được giải phóng. Tuy nhiên, để giải phóng các giới hạn và sự tăng trưởng của các năng lực phép thuật trong người của nó thì cần cả một lộ trình dài đằng đẵng và hàng đống các giai đoạn thì mới có thể khai mở hoàn toàn sức mạnh của nó.

Nghi lễ bắt đầu, Edda và Gul đi tới bên cạnh Imathuras, mỗi người đứng một bên của lão. Một người rút gươm ra và kẻ kia đanh mắt lại, tay thủ thế chuẩn bị. Imathuras bắt đầu đọc bài kinh, đám thuộc hạ cũng đọc theo. Zan nằm xuống, cảm thấy bồn chồn, hồi hộp với những điều sắp tới. Những dòng kinh được cất lên, hòa vào trong không khí, tạo thành một dàn đồng ca. Zan cảm thấy có chút hơi buồn ngủ, nhưng vẫn cố không ngáp để không làm mất đi sự trang nghiêm của buổi lễ.

"Để giúp cho ngươi thì không chỉ sử dụng các loại phép thuật bình thường được. Chúng ta sẽ sử dụng những phép thuật quyền năng hơn. Hiến tế quỷ thần đổi lại là nguồn sức mạnh to lớn của họ để giúp ta giải đi phong ấn chồng chéo của ngươi." Imathuras giải thích.

Lát hồi gió ngừng thổi, màn sương cũng trở lại vào bức tượng, quả trứng dần dần rơi xuống. Bài kinh niệm của Imathuras và đám thuộc hạ cũng dần dần nhỏ dần lại và im bặt. Đám thuộc hạ nhẹ nhõm, Imathuras vui vẻ nói, mắt ánh lên những ngọn lửa xanh:

"Họ c·hết vì tôi mà." Zan trả lời, nuốt cái ực xuống cổ họng một ký lương tâm nặng nề. Nó chỉ là một linh hồn nhỏ nhoi trong một thế giới đầy tăm tối và tàn độc.

"Chúng thuộc hạ làm cho tốt vào." Zan cười nhoẻn đáp trả và trở lại tập trung vào nghi thức đang được tạo ra hơn là tiếp tục với lão hộp sọ.

Người thanh niên bị nhấc bổng lên cao, dây trói trên người của anh ta lỏng ra, tay chân đã tự dọ, cả cơ thể run như bị giật điện. Chỉ trong vài phút, thân thể của của anh ta như bị hút cạn, da thịt trên cơ thể tan chảy xuống dưới đất thành một đống thịt bầy nhầy, xương cốt thì bị thiêu đốt tới thành than đen, bị gió thổi cuốn đi, không còn để lại chút vết tích.

Vẽ xong, đám thuộc hạ của Imathuras đặt nến ở những vị trí đầu nhọn của những cái cánh sao rồi bắt đầu lấy muối rải xung quanh vòng tròn máu nghi thức vừa vẽ, làm thành một hình tròn màu trắng to lớn hơn bên ngoài. Sau đó, bọn họ lại lấy bịch hạt lúa mạch ra đổ thành từng bịch rồi phát cho từng người.

Gió không biết từ đâu nổi lên, ánh nền chập chờn, những cái bóng trên mặt sàn lập lờ đầy sợ hãi như muốn bỏ trốn khỏi những sự kiện sắp xảy ra sắp tới. Các ngôn ngữ lơ lửng bắt đầu hửng sáng màu đỏ hờ hờ, huyền ảo. Zan cảm thấy chóng mặt với những cái ấn quay vòng vòng trước mặt, những ngọn gió độc ác khiến đôi môi của nó xám nhợt và nứt nẻ, cả người nó run lẩy bẩy. Xương Xẩu cảm nhận thấy sự hiện diện của một thứ gì rất kinh khủng, khinh khủng hơn cả tên chúa quỷ Luosoytae. Và thứ đó đang tiến tới thế giới này với sự hiện diện to lớn của nó.

"Hắn là Gul ư?" Zan tròn mắt nhìn gã. Tự nhiên nó cảm thấy gã thật đáng thương, sự trả thù của Xương Xẩu tuy không g·iết hắn, nhưng đã khiến cho gã cả đời sống trong khổ sở, bị người đời ruồng bỏ.

Đúng lúc này, Luosoytae từ đâu đi vào trong phòng, thân người thấp thoáng ẩn hiện nhìn quanh. Đám con người nhìn vị chúa quỷ mà sợ hãi, ai cũng run lẩy bẩy, mồ hôi chảy ròng trên trán và hai bên má. Luosoytae nhìn quanh, ánh mắt đỏ lộ lên sự tự mãn, nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chúc mừng đi vì chúng ta đã có một buổi lễ thành công."

"Ố có vẻ ta có một con chuột của giáo hội ở đây."

"Nhưng tại sao một người như tôi lại bị đặt nhiều phong ấn ma thuật tới vậy? Có liên quan tới việc tôi là chìa khóa không?" Zan chợt hỏi. Đó là một cậu hỏi mà nó luôn thắc mắc trong mấy ngày gần đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nó chợt thấy hai tay mình lạnh ngắt, mồ hôi chảy ra từ trán, tay chân nó run cầm cập. Nó đang tự ngờ vực chính bản thân. Imathuras ở bên cạnh nhìn phản ứng của học trò, nói:

Imathuras gật gù, tiếp tục ra lệnh cho đám thuộc hạ bắt đầu nghi lễ. Imathuras há miệng ra, một luồn khói trắng chui ra từ miệng lão và nhẹ nhàng di chuyển xuống uốn lượn trang không khí như một thực thể sống, rồi tiếp đó đáp xuống mặt đất và dần tích tụ lại thành các hình dáng vật chất. Áo choàng, những cây nến, một con dao, một bức tượng có chút ghê rợn, những quyển sách, một bịch một bịch lúa mạch. Tất cả mọi người tham gia lễ tế đều cởi quần áo ra rồi mặc vào những bộ áo choàng đen đang được tạo ra dưới đất. Theo sự chỉ đạo của Imathuras tất cả bọn họ bắt đầu lấy các vật liệu vừa được lấy ra và bắt đầu vẽ nghi thức ma thuật.

Zan mọi thứ vận hành công phu, nói:

Zan lấy hai tay khoanh lại như một đứa con gái, nó chả thích những cái nhìn của đám đàn ông đối với nó lắm.

"Dạ, rõ!" Đám thuộc hạ hô lớn.

"Phiền ngươi đưa bức tượng đó đến chỗ ta." Imathuras trả lời, đặt quyển sách của mình ở trước mặt mình.

Gió bắt đầu thổi mạnh, bài kinh trở nên gấp rút hơn, có một số người đang trở không đứng vững nổi trước sức gió, nhưng Imathuras không dừng lại dù chỉ một chút. Một dị tượng lạ lại bắt đầu xuất hiện, bức tượng bắt đầu động đậy. Lớp đá bên ngoài của bức tượng nứt ra và một thứ gì đó bên trong nhẹ nhàng thoát ra, trông như như một tấm vải trắng lơ lửng đang uốn lượn trên không. Nó như một giải sương mờ mờ ẩn hiện trong không khí, Zan không biết thứ đó là gì nhưng thứ đó làm nó sợ hãi.

Zan còn chưa kịp nghe xong lời giải thích, một người trong nhóm người đã lấy dao rạch cổ một người phụ nữ trong nhóm. Máu tóe ra bắn lên mặt Zan, khiến nó bàng hoàng trong giây lát, đám người kia thì la lên toáng loạn vì có kẻ bị g·iết. Xương Xẩu lần đầu tiên nhìn thấy cảnh đầu rơi, máu chảy khiến tâm trí của nó chợt hỗn loạn.

Tiếp đó, quay đi rồi bước vào trong tấm gương của mình, thân thể chìm nghỉm vào trong.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 18: Tái Sinh (Zan).

"Đúng một phần?" Zan đanh mắt lại nhìn Imathuras, nó không hiểu rõ ý của lão trong câu đó là thế nào.

Bước vào căn phòng của nó, có rất nhiều người đang đứng quây quần lại thành một hình tròn, rõ ràng là chuẩn bị một nghi lễ cho nó. Edda, vài bộ mặt thân quen trong làng khác và cả một kẻ có cơ thể hối thôi với da thịt trông như đã tan chảy như sáp, cơ thể hắn bốc mùi thối rửa trông kinh tởm một cách kì dị. Zan cảm thấy khó chịu khi ở gần hắn nên tránh ra và chẳng dám chạm vào, Imathuras thấy thề thì phì cười:

Imathuras ở kế bên lúc này cười cợt:

"Mọi thứ đều có kết nối hết nhóc ạ. Người muốn biết sự thật ngay bây giờ thì ta cũng có thể trả lời cho ngươi biết. Chìa khóa ở đây là tái kiếp của thần, thần mặt trăng. Một tồn tại quyền năng mà nhân loại luôn e sợ."

Một vài tên đi tới chỗ của mấy người sắp bị đem ra làm lễ tế, lấy vải cột chặt lấy hai tay và hai chân họ.

"Có vẻ như là thế, cả hai ta đều đồng tình về điều đó." Luosoytae nhìn vào mắt của Imathuras.

"Trước khi, thực hiện nghi thức triệu hồi quỷ thần. Ta phải nhắc nhở các ngươi vài điều. Mọi người ngồi tại đây nghe kĩ toàn bộ những điều ta nói. Thực hiện sai một điều trong đó thì cái giả phải trả là mạng sống của các ngươi. Các ngươi đã nghe rõ."

Zan cảm thấy chột dạ, nó hỏi:

Một nhóm người khác bước vào từ cửa, trong đó là những người còn sống. Trông không giống như người trong làng. Bọn họ hình như là người của Thung Lũng Xanh, dựa trên quần áo sang trọng sạch sẽ, có thể là người từ trong thành phố.

Đây là một nữ thần có gốc gác và thân phận cực kỳ phức tạp, đến mức vẫn còn có rất nhiều tranh cãi về nữ thần này trong giới ma thuật. Trong tín ngưỡng thuộc thần ánh sáng thì thần mặt trăng là một trong số những vị thần tà ác bậc nhất, là vị thần đã chế tạo ra c·ái c·hết, bệnh tật và c·hiến t·ranh, sự hủy diệt cho nhân loại. Cũng là vị thần đã tạo ra tộc huyết nữ và hầu hết đại bộ phận ma tộc. Tuy nhiên, trong các tín ngưỡng của các dân tộc khác như tiên tộc, ma tộc, huyền tộc, quỷ tộc thì vị thần này đóng một vai trò to lớn hơn là một tà thần. Nữ thần này vừa là thần mặt trăng, vừa là thần tri thức và phép thuật, đã truyền bá sự thông thái của mình cho tất cả các chúng sinh trong cửu đại giới.

"Sẽ không giống như hồi làm nghi thức triệu hồi quỷ đâu nhỉ."

Ánh mắt của Zan hướng xuống dưới, cảm thấy có một chút bất lực, những đạo đức mà nó từng được cha mẹ dạy dỗ như bị vứt hết vào sọt rác tại đây. Đây là lựa chọn của nó và nó đã đi đến bước này, một sinh mạng đã ngã xuống rồi thì không thể như thế bỏ đi được, như vậy cũng là coi rẻ mạng sống của cô gái đ·ã c·hết kia. Zan đứng đó, tự nhủ về những tội lỗi trong lòng mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếp tục cả bọn lại lấy những hạt lúa mạch rải đều thành các vòng tròn nhỏ rồi bước vào. Zan thì đi vào bên trong vòng tròn máu, cởi hết quần áo, rồi nằm xuống. Nó cảm thấy có chút ngượng khi người ta nhìn vào thân thể trắng trẻo, ẻo lả, không chút sẹo hay tì vết của nó. Mặt sàn lạnh thấu xương khiến Xương Xẩu co rúm lại như một con sâu róm.

"Ha ha! Đúng vậy, thưa công chúa. Nhưng người không cần bận tâm, đã có chúng thuộc hạ lo cho hết rồi a." Imathuras cười khanh khách.

Khoảng gần nửa tiếng trôi đi, mọi thứ bắt đầu có những biểu hiện lạ thường. Căn nhà bên trong thế giới gương bắt đầu rục rịch, lập cập, mọi thứ lắc lư như đang có một cơn địa chấn gào thét từ phía dưới đất vậy. Các ngôn ngữ màu đỏ trên tường bắt đầu tách ra khỏi mặt tường của căn phòng và bắt đầu trôi lơ lưng, xoáy xung quanh vòng tròn ma thuật.

"Hắn là Gul đấy. Giờ thì hắn đã trở thành thuộc hạ của chúng ta."

Zan chả biết nói gì hơn, thâm tâm nó quá hỗn loạn rồi, nó chỉ biết mỗi thứ là nằm đó chờ cho nghi thức này hoàn thành mà thôi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 18: Tái Sinh (Zan).