Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 148: Khó Hiểu
Từ những điều trên, có thể thấy được quả cầu ánh sáng màu xanh lục mang tên Thế Giới Thụ trên tay của Vương Huyền đây, nó chân chân thật thật không phải là một phàm vật!
Mà một thứ quý hiếm như vậy, lại bị dùng để làm quà tặng cho bằng hữu mới gặp lần đầu thì quả thực là. . . một lời khó nói hết.
Mặc dù Diệp Bình Thiên hắn hiện tại cũng đang rất cần, cực kỳ cần Thế Giới Thụ, thậm chí hắn còn vì Thế Giới Thụ mà khổ sở bôn ba qua thời gian rất lâu, chỉ vì để có được nó, nhưng mà cuối cùng đến tận bây giờ hắn vẫn là lần đầu tiên tận mắt trong thấy thứ này ở trong tay của Vương Huyền, đủ để thấy Thế Giới Thụ khó được đến mức nào.
Nhưng mà cho dù là cực kỳ cần thiết với bản thân như vậy, Diệp Bình Thiên vẫn dứt khoát kiên quyết cắn răng từ chối nhận lấy Thế Giới Thụ từ trong tay của Vương Huyền, vô công bất thụ lộc!
Cả hai người mới là lần đầu tiên gặp mặt, thế mà Vương Huyền lại tặng lễ gặp mặt trân quý như vậy, khiến cho Diệp Bình Thiên hắn cũng hơi có đôi chút quan ngại.
" Ấy, Diệp huynh cứ bình tĩnh đã, bình tĩnh ngồi xuống uống rượu tiếp, để ta kể cho Diệp huynh nghe ngọn nguồn của sự việc, rồi Diệp huynh hẵng suy nghĩ một cách cẩn thận là có nên nhận lấy Thế Giới Thụ trên tay ta hay không. " Vương Huyền nhìn thấy Diệp Bình Thiên kích động hoảng hốt như vậy, thì bản thân cũng ngay lập tức lên tiếng trấn an hắn, việc gì cũng để từ từ rồi tính toán.
Với kinh nghiệm của một tay già đời, Vương Huyền cũng phần nào hiểu được vì sao Diệp Bình Thiên lại trở nên quá khích như vậy, lý do thứ nhất là do món quà mà hắn tặng quả thực là nó quá trân quý, quá có giá trị thực tế!
Đừng nhìn Thế Giới Thụ trong tay của Vương Huyền chỉ là một vật bỏ xó không có tác dụng gì, nếu như đem nó ra thị trường thì bản thân một gốc Thế Giới Thụ có thể đổi được đến một nhóm binh chủng phẩm chất Vương Giả phôi thai Xích Văn Bá Sát Hổ! Còn mà đổi sang binh chủng Thần Thoại thì giữ gốc là ít nhất một con, nếu như thị trường cạnh tranh đủ mạnh có khi còn có thể nâng số lượng quy đổi lên nhiều hơn! Thậm chí Thế Giới Thụ còn là vật cung không đủ cầu, thị trường rất ít khi nào mà xuất hiện được bóng dáng của Thế Giới Thụ! Thứ này đã có thể được xem như là vật trao đổi nội bộ không hơn không kém!
Lý do thứ hai khiến cho Diệp Bình Thiên trở nên quá khích như thế là vì hiềm nghi!
Vô công bất thụ lộc, vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo, cả hai người Vương Huyền và Diệp Bình Thiên đều là lần đầu tiên gặp mặt và làm quen lẫn nhau, thế mà Vương Huyền trong lần tặng lễ đầu tiên thì đã lấy ra một vật quý trọng như vậy, thì quả thực là cũng đáng để Diệp Bình Thiên phải suy nghĩ sâu xa, dù sao người ta tặng đồ cũng không phải là bản thân thích thì có thể thoải mái vô lo mà nhận, ở trong đó còn có rất nhiều đường góc khúc chiết khác nhau, chẳng hạn như nhân quả, nhân tình, ơn nghĩa, . . . chúng rất phức tạp và rắc rối.
Điều này khiến cho Diệp Bình Thiên trở nên cực kỳ cảnh giác, hắn sợ nếu như bản thân mà nhận lấy Thế Giới Thụ từ trên tay của Vương Huyền, thì sẽ có chuyện không hay xảy ra với chính mình!
" Được! " Nghe được Vương Huyền nhiệt tình trấn an bản thân, Diệp Bình Thiên cũng trong thoáng chốc ý thức được là mình thất thố, thế là bản thân ngay lập tức tỉnh táo lại đáp lên một tiếng rồi tiếp tục ngồi xuống bàn đá.
Nhưng rượu thì Diệp Bình Thiên cũng không tiếp tục uống, mà thay vào đó là giọng điệu của hắn xoay chuyển bắt đầu hỏi thăm Vương Huyền: " Không biết Vương huynh lấy ra thứ trân quý như Thế Giới Thụ này để tặng ta là có ý gì ? Mời Vương huynh giải thích rõ cho. "
Vương Huyền nghe được Diệp Bình Thiên hỏi thăm, thì cũng không vội trả lời, hắn không mặn không nhạt mà rót ra hai ly rượu để lên trên bàn, chính mình uống một ly, một ly còn lại thì đưa cho Diệp Bình Thiên, tiếp đến hắn từ tốn hỏi ngược lại Diệp Bình Thiên một câu: " Không biết Diệp huynh đây có hiểu biết gì về thân phận thật sự của Vương Huyền ta hay không ? "
Diệp Bình Thiên nhìn lấy chén rượu được đưa đến trước mặt mình, bản thân ngay lập tức trầm ngâm suy tư một lát về câu hỏi của Vương Huyền, rồi đưa chén rượu lên miệng uống, tiếp đó hắn nói: " Dựa vào những tình huống lúc nãy đến xem, theo Diệp mỗ đoán Vương huynh đây có thể là con trai hoặc là thân thích của một vị cao tầng nào đấy ở trong Chiến Tranh Thần Điện, nếu không thì Vương huynh cũng không thể nào mà có được huy hiệu vàng kim kia của Chiến Tranh Thần Điện, ta nói như vậy liệu có đúng hay không ? "
" Đúng, nhưng cũng không đủ. " Vương Huyền cười nhẹ, khẽ lắc lắc đầu.
Diệp Bình Thiên nghe vậy, khuôn mặt khẽ nhăn lại một chút, cũng bắt đầu cao tốc suy tư lên, một lát sau, trải qua một hồi suy tư mà không có kết quả gì, bản thân cũng nhịn không được nên Diệp Bình Thiên lại hỏi: " Vậy không biết Vương huynh đây là thân phận gì ? Tại sao lại hỏi với ta một câu hỏi như thế ? "
Nghe được câu hỏi của Diệp Bình Thiên, Vương Huyền nhẹ cười rồi nói: " Vậy Diệp huynh thử nhìn ta thật kỹ xem, xem thử ta giống vị nào trong Chiến Tranh Thần Điện. "
Nghe thế, Diệp Bình Thiên ngay lập tức nghiêm túc hẳn lên, hắn bắt đầu đưa ánh mắt của mình đối diện với ánh mắt của Vương Huyền, bản thân bắt đầu chăm chú cẩn thận từng ly từng tý một quan sát rõ ràng gương mặt của Vương Huyền, sau đó lại đối chiếu gương mặt này vào từng cái hình ảnh quen thuộc trong đầu của mình.
Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Bình Thiên nghiêm túc quan sát Vương Huyền ở cự ly gần như vậy, hai người mặt đối mặt lẫn nhau quan sát và đánh giá đối phương, Diệp Bình Thiên quan sát Vương Huyền, thì Vương Huyền cũng bắt đầu quan sát Diệp Bình Thiên.
Trong mắt của Vương Huyền ngay lập tức phản chiếu ra gương mặt tuấn mỹ của một chàng thanh niên trai trẻ, chàng thanh niên này mày kiếm mắt sáng, gương mặt góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao cao thẳng tắp, cái trán khẽ dô lên cao tạo thành một đường vòng cung mỹ lệ, khuôn miệng khẽ cười lộ ra một hàm răng trắng bóc, tóc đen chải ngược đẹp đẽ rạng ngời toả sáng, thoả thoả một cái soái khí thanh niên nhân.
Còn trong mắt của Diệp Bình Thiên, Vương Huyền giờ phút này giống như một người thanh niên ánh nắng ấm áp, cả người khẽ động lộ ra một cỗ xuân phong nhật diệu gió mát ý vị, ánh mắt khẽ nhíu, khuôn miệng khẽ cười lộ ra một cỗ nghiền ngẫm thâm sâu khó dò chi ý, đặc biệt là khí chất huyền ảo mơ hồ khó đoán lúc ẩn lúc hiện quanh thân, đây xác thực là một người thanh niên tràn đầy thâm sâu huyền bí.
Càng nhìn Diệp Bình Thiên lại càng phát giác được càng nhiều điểm bất thường, so sánh một lúc lâu với ấn tượng trong đầu của bản thân, dần dần gương mặt của hắn cũng biến hoá đa đoan, nét mặt cũng trở nên khá là đặc sắc, một hồi kinh ngạc, một hồi không thể tin, một hồi thì quả nhiên là thế, . . .
Ba phút sau, Diệp Bình Thiên ngừng lại việc quan sát, hắn khẽ trầm tư một chút, rồi hỏi ra với một giọng điệu không chắc chắn lắm: " Vương huynh đây liệu có phải là con trai của Chiến Tranh Chi Thần hay không vậy ? "
Đúng vậy, càng nhìn Diệp Bình Thiên càng cảm thấy Vương Huyền giống với vị Thần Chủ kia của Chiến Tranh Thần Điện, mà lại cả hai cũng đều là họ Vương!
Mặc dù thông tin về con trai Chiến Tranh Chi Thần trước giờ đều được lộ ra rất ít, nhưng ít nhất thì tuổi tác cũng có thể được chân thật xác nhận, nếu như tính theo tuổi thật, thì năm nay con trai của Chiến Tranh Chi Thần mới vừa tròn mười tám tuổi, mà lúc kia Vương Huyền tự giới thiệu bản thân cũng là mới giác tỉnh thế giới bản mệnh khoảng hơn ba tháng trước, thông tin hoàn toàn trùng khớp!
Cho nên Diệp Bình Thiên suy đoán Vương Huyền rất có thể là con trai của Chiến Tranh Chi Thần, mà tỷ lệ nắm giữ cũng trên tám mươi phần trăm, có điều nếu như vậy thì chuyện này lộ ra khá là kỳ dị.
Diệp Bình Thiên hắn hôm nay vô tình bị người khác bắt nạt, rồi vô tình bị con trai của Chiến Tranh Chi Thần cứu giúp, được cứu giúp rồi thì đã đành, nay lại được người ta tặng lễ cho Thế Giới Thụ, riêng bản thân hắn cảm thấy chuyện này nó cứ quái dị thế nào ấy.
Nghe được câu hỏi của Diệp Bình Thiên, Vương Huyền tiếu dung sán lạn thẳng thắn gật đầu thừa nhận, tiếp đến hắn nói: " Nếu Diệp huynh đã đoán ra được thân phận chân thật của Vương Huyền ta, thì chắc cũng biết được Vương Huyền ta tặng cái Thế Giới Thụ này là không thể nào mang ý xấu rồi chứ. "
Diệp Bình Thiên nghe thế cũng nhẹ gật đầu, trong lòng thầm nghĩ người ta lai lịch thanh bạch trong sáng, gia cảnh to lớn khủng bố, đã như vậy thì tặng lễ cho mình cũng rất khó để mang ý đồ xấu trong người, dù sao dựa vào gia cảnh của người ta, muốn gây chuyện với chính mình cũng không cần tặng lễ cong cong vẹo vẹo như vậy làm gì, chỉ cần khẽ động cái miệng mách với gia phụ, là sẽ ngay lập tức có người tới thay người ta xử quyết Diệp Bình Thiên hắn.
Phải biết, Chiến Tranh Thần Điện là một con quái vật khổng lồ thực thụ, chứ không phải giống như là mấy cái mặt hàng lề đường ba rách ba què như Chúng Thần Điện, nếu như Diệp Bình Thiên hắn mà bị con trai của Thần Chủ Chiến Tranh Thần Điện mang ý đồ xấu suốt ngày nhớ thương thì. . . chuyện này nghĩ thôi cũng đã là một điều khủng bố!
Nhưng mà cho dù là như vậy, thì Diệp Bình Thiên hắn cũng rất khó để hiểu, tại sao Vương Huyền lại có thể tặng ra thứ quý báu như Thế Giới Thụ cho hắn chỉ trong lần gặp mặt đầu tiên được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.