Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Chư Thần Thời Đại, Thần Linh Đầy Trời

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chư Thần Thời Đại, Thần Linh Đầy Trời


Chương 2: Chư Thần Thời Đại, Thần Linh Đầy Trời

" Khụ khụ. . . ta sẽ lấy một vài ví dụ thực tế để cho các em dễ hình dung hơn. "

" Ngươi có nhiều niềm tin vào ta như thế sao ? "

" Nương theo lấy những thay đổi bất ngờ ấy, chư thần thời đại đã mở ra. "

" Mà chính bản thân vị thần kia cũng phải chịu sự trừng phạt thích đáng từ Thiên Xứng Pháp Tắc. "

" Đầu pháp tắc này có tác dụng tạo ra tính công bằng tương đối, nó sẽ hạn chế các em tiếp nhận những tài nguyên vượt xa năng lực cá nhân của mỗi người. " (đọc tại Qidian-VP.com)

" Mỗi công dân khi đầy đủ 18 tuổi đều có thể từ Vũ Trụ Nguyên Bia giác tỉnh thế giới của bản thân, phát triển lớn mạnh bản thân và thế giới, từ đó đạp bước vào thành thần chi lộ. "

Phảng phất giống như muốn nói: " Cơm c·h·ó cũng không thể cưỡng ép đút như vậy chứ, có thể gây nghẹn c·hết người khác đấy các ngươi có biết điều đó hay không ? Hả ? "

Lạc Tuyết Linh trêu chọc nói: " Ngươi cái tên không tim không phổi này, suốt ngày chỉ biết ăn với ăn, không thấy lúc nãy thầy giáo phát biểu cảm xúc nhiệt liệt như thế sao ? "

Nói đến đây, thầy giao bỗng dưng dừng lại một chút, thầy quét mắt một vòng nhìn các học sinh của mình, để bọn họ có thời gian tiếp thu những điều thầy vừa nói, sau đó thầy lại uống một ngụm nước, mở ra bảng thông minh tiếp tục phát biểu.

Phía dưới lớp học, ở phía cuối cùng một góc, Vương Huyền đang mỉm cười ấm áp trò chuyện to nhỏ với Lạc Tuyết Linh.

Vương Huyền: " Đương nhiên! Dù sao thì ngươi cũng rất là ưu tú đó thôi, hãy tin vào chính bản thân mình. "

Vương Huyền đang miên man suy nghĩ thì bỗng nhiên một tiếng chuông thông báo giờ học đã hết vang lên.

Hai người cười cười nói nói, vui vẻ một đường đi ra khỏi phòng học, Vương Huyền còn thỉnh thoảng pha trò chọc cho Lạc Tuyết Linh cười phá lên không ngừng, hai người như một đôi thần tiên quyến lữ khiến cho các bạn học xung quanh ném tới ánh mắt ghen ghét.

" Khoảng mười năm trước, có một vị thần linh không tin tà coi thường Chí Cao Pháp Tắc, hắn vì muốn bồi dưỡng hậu duệ của mình, muốn cho tên kia phát triển nhanh chóng, nên đã không tiếc tài nguyên nện đập vào, thần khí, thần dược, thế giới bản nguyên. . . cái gì mạnh mẽ quý báu đều có. "

" Chúc thầy đi thong thả, luôn mạnh khoẻ, chúng em luôn luôn ghi nhớ công ơn dạy dỗ của thầy. "

" Ta dám đảm bảo với các em ở đây rằng, mặc dù gia đình các em có điều kiện rất lớn, nhưng cũng không dám dốc tài lực của bản thân mình quá nhiều để đi bồi dưỡng các em. "

Vương Huyền: " Yên tâm đi, giác tỉnh mà thôi, ta còn có thể hỏng việc được hay sao ? "

Vương Huyền cũng tập trung chăm chú nghe giảng bài, nhờ vào cha mẹ kiếp này của hắn, mà Vương Huyền cũng biết và hiểu khá nhiều về Chí Cao Thiên Xứng Pháp Tắc, sau khi đối xứng với những gì thầy giáo giảng giải thì hắn đưa ra một kết luận.

Lớp 12A1, một lớp chọn được tổ chức để dạy học cho các học sinh xuất xắc nhất của ngôi trường này.

Trên bục giảng đang đứng lấy một người thầy lớn tuổi, với vẻ ngoài già dặn chững chạc, cặp mắt thầy ánh lên vẻ trí tuệ của năm tháng, giọng nói hùng hồn có lực đang ra sức giảng bài.

" Thế mà vẫn còn tâm trạng để ăn ? Ngươi không sợ ngày mai vận rủi quấn thân không giác tỉnh được thế giới hay sao hả ? "

Mười tám năm thời gian trôi qua, cô bé gái dễ thương ngày nào nay đã trưởng thành, trở thành một mỹ nhân tuyệt sắc, có thể hoạ loạn thiên hạ chúng sinh.

Vương Huyền nhìn thật sâu Lạc Tuyết Linh một cái rồi nghiêm túc suy nghĩ.

" Kể từ đây, thời đại thần linh đầy trời cũng theo đó xuất hiện, những lợi ích và c·hiến t·ranh cũng nương theo lấy ngọn gió của thời đại mà sinh ra. . . "

" Nhưng! Các em cũng đừng quá chủ quan mù quáng tự tin vào bản thân và gia cảnh của mình quá mức. "

Thầy giáo không ngừng thao tác bảng thông minh, đưa ra từng tờ từng tờ tin tức cũ về Chí Cao Thiên Xứng Pháp Tắc, minh chứng cụ thể cộng thêm với lời diễn giải tâm huyết, khiến cho cả đám học sinh ngồi ở phía dưới lên tục phải hít vào từng ngụm khí lạnh.

" Ngày mai là ngày các em bắt đầu giác tỉnh thế giới của chính mình, cũng là thời gian tốt nghiệp, kết thúc mười hai năm học hành gian khổ! "

Dáng hình bốc lửa có lồi có lõm như muốn thiêu đốt bất cứ ánh nhìn nào chiếu vào nó, nhưng lại cũng không kém phần cao quý ôn uyển của một người thục nữ danh giá, thân cao 1m78 thêm với một bộ đồng phục học sinh làm toát lên vẻ đẹp thanh thuần không dính nhân gian khói lửa của một thiên thần.

" Tiết học hôm nay đến đây là kết thúc! " (đọc tại Qidian-VP.com)

" Lạc Tuyết Linh đi thôi, đi ăn một bữa bún bò, ta bên này đã đặt sẵn chỗ rồi chỉ cần đến đó và nhận bàn nữa thôi. " Vương Huyền kéo tay Lạc Tuyết Linh nói.

Vương Huyền cũng trêu chọc đáp lại: " Không sợ, ta có đầy đủ tự tin với bản thân mình, cũng có đầy đủ tự tin Vũ Trụ sẽ không bỏ rơi một người đẹp trai lại tài hoa như ta. "

Reng~ reng~ reng~

" Một trăm mười tám năm trước, cũng có một vị thần vì bồi dưỡng học sinh của mình mà dốc túi tài nguyên, cậu học sinh ấy cũng bị Chí Cao Pháp Tắc trừng phạt vận rủi quấn thân, ba trăm mười hai năm trước. . . chín trăm sáu mươi ba năm trước. . . "

Lạc Tuyết Linh: " Xí, tục nhân, tự luyến cuồng! "

" Hôm nay cũng có thể là ngày cuối cùng mà thầy trò chúng ta có thể gặp mặt nhau, thầy ở đây xin chúc các em một đường xuôi gió xuôi nước, thành công tiến đến tấp nập, thành thần chi lộ rộng mở thông suốt, công danh và gia đình đôi bề vững kết. . ."

Trường trung học phổ thông chuyên Chư Thần, một ngôi trường đào tạo dành riêng cho các con em quyền quý và các thế hệ tài năng sáng giá.

" Tình huống bất lợi này có thể là lớn cũng có thể là rất nhỏ, thế giới cũng đã có rất nhiều tình huống thực tế chứng minh cho điều đó. "

" Chúc thầy đi thong thả, luôn mạnh khoẻ, chúng em luôn luôn ghi nhớ công ơn dạy dỗ của thầy. "

" Nhưng mà hậu duệ của vị thần ấy lại không có đầy đủ thực lực để tiếp nhận nhóm tài nguyên mà vị thần kia ban cho, bản thân cũng bởi vì đó mà xúc phạm đến Chí Cao Thiên Xứng Pháp Tắc, nên hậu duệ kia bị Thiên Xứng Pháp Tắc trừng phạt, cả thế giới của chính hắn bị huỷ hoại trong chốc lát, bản thân cũng chịu pháp tắc trừng phạt suýt c·hết, nếu không phải là vị thần ấy thương xót hậu duệ, không tiếc tự tổn bản nguyên cứu giúp thì tên kia đã không còn. "

Nghe được thầy giáo chuyển biến đề tài, và bắt đầu giảng giải những điều liên quan đến mình, bốn mươi học sinh của lớp 12A1 dần tập trung lại, mặt đầy nghiêm túc lắng nghe lời giảng, cả Vương Huyền và Lạc Tuyết Linh cũng thế.

Thời gian thấm thoát trôi nhanh như ngựa hoang thoát cương, thoáng chốc vụt qua rồi một đi không trở lại.

" Một khi các em xúc phạm đến đầu quy tắc này thì có thể sẽ gây ra những tình huống bất lợi cho chính bản thân mình. "

Thầy giáo lấy một cái cây, gõ lên bảng rồi mở ra một bài báo cũ tồn tại vào khoảng hơn mười năm trước, dõng dạc giải thích cho các học sinh.

" Tan học! "

Trên bục giảng thầy giáo vẫn đang tận tâm say mê giảng bài, giọng nói hùng hồn có lực vẫn cứ vang lên truyền khắp lớp học, giống như muốn truyền tải hết tất cả kiến thức của bản thân mình cho học sinh.

【 Cầu đánh giá, cầu đề cử ủng hộ, cầu tương tác biểu cảm, nếu có thể tặng quà ném gạch để tạo động lực cho tác càng tốt, xin cảm ơn! 】

Thầy giáo giảng giải là đúng nhưng vẫn chưa đầy đủ kỹ càng và chi tiết về Chí Cao Thiên Xứng Pháp Tắc, pháp tắc này cũng không đơn giản là chỉ công bằng và trừng phạt như thế, nó còn có một số liên quan đến cấp độ sâu hơn.

" Vũ Trụ và Hư Vô Thời Không vô tình v·a c·hạm với nhau gây ra những ảnh hưởng hết sức to lớn đến xã hội loài người của chúng ta. "

Bỗng nhiên, thầy giáo chú ý tới Vương Huyền và Lạc Tuyết Linh đang xì xào to nhỏ thì giống như nghĩ tới cái gì, thầy giáo bất chợt thay đổi đề tài.

Nghe vậy, lớp trưởng hô to cả lớp đứng dậy sau đó đồng thanh gào to.

" Được! " Lạc Tuyết Linh gật nhẹ đầu đáp.

" Thời gian kể từ rất lâu về trước, hằng số của Vũ Trụ đã thay đổi, sản sinh ra một vài biến hoá kỳ diệu. "

" Ta biết các em đang ngồi ở đây, đều là những học sinh xuất xắc, có bối cảnh gia đình to lớn hùng hậu, bỏ xa những bạn học cùng trang lứa khác. "

" Còn ngươi thì sao ? Ngươi nghĩ mình sẽ giác tỉnh được bao nhiêu thế giới tiềm lực ? "

Lạc Tuyết Linh kinh nghi mỉm cười: " 2 điểm thế giới tiềm lực là cao nhất khi vừa giác tỉnh thế giới rồi đó! "

" Ngươi sao ? Đoán chừng là 2 điểm tiềm lực đi. "

Mười tám năm sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

. . . . .

Hắn nói: " Tối nay sau khi tan học, chúng ta đi ăn bún bò được chứ ? "

" Vậy ngươi đoán xem ngày mai ta có thể giác tỉnh ra thế giới có tiềm lực bao nhiêu ? "

Lạc Tuyết Linh: " Được, vậy mượn cát ngôn của ngươi, ngày mai ta nhất định sẽ giác tỉnh được thế giới có tiềm lực là 2. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Rồi bất chợt nàng hỏi :" Nhưng mà. . . ngươi có chuẩn bị kỹ càng cho ngày mai giác tỉnh thế giới hay chưa ? "

Phía trên bục giảng thầy giáo cũng ngừng lại việc giảng bài, bắt đầu thu xếp lại tất cả dụng cụ dạy học của mình, sau đó thầy đứng nghiêm lên nói.

" Chúc thầy đi thong thả, luôn mạnh khoẻ, chúng em luôn luôn ghi nhớ công ơn dạy dỗ của thầy. "

Buổi chiều bốn giờ, ánh nắng chiều tà áng đỏ khắp một mảnh bầu trời rực lửa.

" Tốt tốt, các em cũng phải khoẻ mạnh, cố gắng! " Thầy giáo một mặt xúc động hô lên hai tiếng tốt, rồi rời đi dưới cái nhìn chăm chú của đám học sinh, chỉ để lại một bóng lưng cao cả của một thế hệ giáo d·ụ·c trồng người.

Nàng sở hữu một đôi mắt ngân bạch sáng ngời có thần, trong đôi mắt ấy thỉnh thoảng còn toé lên vẻ cổ linh tinh quái như muốn trêu chọc chúng sinh khắp thế gian, đôi môi hồng không cần son phấn mượt mà toát lên vẻ đẹp quyến rũ của một thiếu nữ thanh xuân tịnh lệ, cặp chân mày lá liễu như thu thuỷ xuân sang dịu đẹp không tì vết.

Một giọng nói trong trẻo êm dịu vang lên bên tai Vương Huyền, giọng nói đó là của Lạc Linh Tuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Vũ Trụ này có một đầu pháp tắc, được gọi là Chí Cao Thiên Xứng Pháp Tắc. "

Lạc Tuyết Linh: " Tự tin như vậy sao. . . "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chư Thần Thời Đại, Thần Linh Đầy Trời