Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38: Đi Đến Belu Tộc
Vương Huyền không vội không gấp đứng ở bên ngoài nhìn xem nó biểu diễn, chờ đợi tên này dùng hết sức lực rồi thì bản thân mới nhảy vào để tiến hành " hữu hảo " giao lưu và đàm phán với nó.
" Krít! " Trong đám năm mươi con giun, có một con giun sở hữu thân hình to nhất đi ra, hướng về phía Vương Huyền rít lên một tiếng cảnh cáo.
Vương Huyền quan sát một vòng xung quanh, trong lòng hơi chút cảm thán bọn Belu Tộc này thật biết chọn chỗ, nơi này là một nơi hết sức kín đáo và ẩn nấp, phải trải qua một cái khe núi đi thẳng vào sâu thì mới có thể phát hiện ra được cái hẻm cốc này, nếu như phải để cho Vương Huyền tìm thì cũng phải mất một đoạn thời gian kha khá.
Nhưng mà hắn nghĩ nghĩ một chút, lại cuối cùng từ bỏ việc đi lên giải thích, dựa vào IQ của tụi này thì để giải thích với bọn nó cũng là cả một vấn đề.
Hắn lại ngắt lấy một cái cành cây, chọc chọc vào con giun này một hồi, phát hiện nó thật sự đã kiệt lực thì di chuyển bước chân đi tới gần để bắt đầu một cuộc " hữu hảo " giao lưu.
Chất lượng tu vi của bọn họ cũng khá là cao so với mặt bằng chung của Belu Tộc, có một nửa trong số này là đạt tới Nhị Giai sơ kỳ tu vi trở lên, còn một nửa còn lại thì đều là Nhất Giai hậu kỳ và Nhất Giai viên mãn.
Chương 38: Đi Đến Belu Tộc
Vương Huyền nghe tiếng rít, thì ngay lập tức giải phóng ra khí tức sinh mệnh của bản thân, ngay lập tức một cỗ khí tức sinh mệnh của sinh vật cấp D toát ra từ người Vương Huyền.
Con giun này cảm nhận được khí tức sinh mệnh cao đẳng ập tới bản thân, thì ngay lập tức dã tính của nó bộc phát, cảm giác hoảng sợ đối với sinh vật bậc cao dâng trào trong người nó, cả người của con giun trong thoáng chốc lạnh run, ra sức giật lùi về phía sau.
Ba tiếng phi mâu xé gió cắm thẳng vào da thịt vang lên, ba cái cành cây gọn gàng từ trong tay Vương Huyền bay ra, chuẩn xác xỏ ngang xuyên thẳng qua người con giun, mỗi cái cành cây đều cách nhau một đoạn khoảng cách vừa phải, chia đều con giun đấy ra thành ba đoạn.
Còn vấn đề về bất đồng ngôn ngữ giữa hai bên thì hắn không cần phải lo lắng, bởi vì những thứ này đã có Vũ Tụ lo từ A tới Z, Vũ Trụ sẽ giúp cho hắn truyền đạt ý nghĩa của câu nói này tới con giun này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con giun này cũng vì được Vương Huyền rút ra cành cây, mà miệng v·ết t·hương cũng theo thời gian bắt đầu dần dần khép lại, nhìn thấy cái này Vương Huyền lại một lần nữa không thể không cảm thán về sinh mệnh lực của tụi thân mềm này.
" Krít! " Con giun hướng Vương Huyền rít một tiếng, báo hiệu rằng đã tới nơi ở của Belu Tộc.
" Krít. " Con giun rít lên một tiếng nhẹ đáp lại Vương Huyền, sau đó lại bò vào sâu trong hẻm cốc.
Kèm theo đó là tiếng rít chói tai của con giun Belu Tộc kia, nó thập phần hoảng sợ không hề đoái hoài gì đến tất cả mọi thứ, ra sức muốn dùng bản lĩnh giữ nhà của tộc quần để độn thổ chui vào trong đất.
" Đi gọi các tộc nhân của ngươi ra đây đi. " Vương Huyền hướng con giun phía trước nói.
Nó giống như việc nuôi thú cưng vậy, lúc ban đầu bạn phải nghiêm khắc dạy dỗ nó, sau đó lại cho nó chút đồ ăn hay khích lệ gì đó thì không sợ bọn nó không nghe lời, trái lại có thể bọn nó còn sẽ rất ngoan và vâng lời của mình.
Bây giờ Vương Huyền chỉ cần một số tên có quyền uy nhất trong Belu Tộc ký vào cái khế ước này nữa thôi, thì hắn có thể thành công thu phục được chủng tộc đầu tiên của bí cảnh Boz này.
Vương Huyền cũng theo tiếng rít của nó mà được Vũ Trụ truyền đạt lại thông tin, ý nghĩa của tiếng rít này là " Quái vật lá cây! Thật là đáng sợ quá đi! ".
Thế là trong đầu Vương Huyền cấp tốc nảy số, hắn thoáng suy nghĩ một chút ngay sau đó bắt đầu tương kế tựu kế.
Vương Huyền ngay lập tức phất tay một cái, kêu gọi ra một cái khế ước của Vũ Trụ, cái khế ước này có tác dụng là thu nhập chủng tộc có trí tuệ về dưới quyền khống chế của Vũ Trụ.
Chỉ cần vài người có quyền uy nhất của một chủng tộc chịu ký vào cái khế ước này, thì kể từ đây chủng tộc đó sẽ sở thuộc vào dưới quyền của Vũ Trụ, không còn là cư dân của Tân Thế Giới nữa.
Vương Huyền dự định đi lên để giải thích với tụi này về việc gia nhập vào thế lực của Vũ Trụ.
Đi được một lúc, con giun bỗng dừng lại ở một cái hẻm cốc, xung quanh một mảnh cây cối xanh mượt che khuất cả bầu trời, dấu vết hoạt động của các loại động vật nhỏ đều có ở khắp nơi, nói nơi đây là một khối phong thuỷ bảo địa thì cũng không sai một chút nào.
Hai cái cành cây xuyên ở đầu đuôi, một cái cành cây xuyên giữa thân.
" Krít! " Con giun kia thấy Vương Huyền không nghe cảnh cáo của nó, mà bước lên phía trước thì lại rít lên một tiếng cảnh cáo.
" Thật là một bé ngoan biết nghe lời! " Vương Huyền thấy nó nghe lời như, vậy thì không tiếc buông lời khen tặng nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu như mà có thể hoàn thành nhiệm vụ, thì đến lúc đó kết toán ban thưởng của hắn cũng sẽ bởi vì thu phục được cái chủng tộc này mà sẽ được nâng cao hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phốc! Phốc! Phốc!
" Krít! " Con giun thấy Vương Huyền mặc nguyên một bộ đồ lá cây đi đến, thì ngay lập tức hoảng sợ rít lên một tiếng.
. . . . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Trải qua một hồi câu thông giao lưu tình cảm của đôi bên, Vương Huyền cuối cùng phí hết sức chín trâu hai hổ mới có thể hỏi dò ra được nơi chốn sinh hoạt của tụi Belu Tộc này.
Những tiếng kêu đau nhức thê thảm vang lên, con giun này thật không hổ là chủng tộc IQ kém, mặc dù bản thân đã không thể nào độn thổ để trốn được, nhưng nó vẫn cứ ra sức cắm đầu vào trong đất vùng vẫy, thỉnh thoảng còn bởi vì cành cây khứa vào thịt mà giật bắn người lên, rồi lại tiếp tục cắm đầu chui.
Mặc dù Vương Huyền hắn tới đây là để chinh phục bí cảnh Boz, trông có vài phần khá giống với chiếm địa bàn của bọn Belu Tộc này thật, nhưng đó là Vũ Trụ thu địa bàn, chứ Vương Huyền hắn còn lâu mới chui vào ở ổ giun.
Mà sau khi Vũ Trụ thu xong địa bàn thì cũng chỉ là đổi quyền sở hữu bí cảnh mà thôi, chả ai thèm giành địa bàn của bọn Belu Tộc này cả.
Để cho con giun này nghỉ ngơi một chút thời gian, Vương Huyền lại cầm cành cây khẽ cào nhẹ nó một cái, ý bảo tên này tiến hành dẫn đường đi tới hang ổ của Belu Tộc.
Đối với mấy loại sinh vật sở hữu trí tuệ mà trí tuệ lại không cao được bao nhiêu như thế này, thì hành động vừa đánh vừa xoa này của Vương Huyền là phù hợp nhất để giao lưu với tụi nó, hắn cũng rất có kinh nghiệm trong mấy lĩnh vực như thế này.
Không phải là bọn này sợ Vương Huyền hắn tranh đoạt địa bàn của bọn hắn hay sao, vậy thì nhờ vào việc này làm bọn họ một vố cũng không tệ.
Nhưng mà khiến nó càng bối rối và sợ hãi là bản lĩnh giữ nhà luôn luôn rất linh nghiệm trong mọi tình huống của nó, hiện nay đã bị vô hiệu hoá bởi ba cái cành cây cắm ngang người, nó cố gắng dùng hết sức mình để mà chui vào trong đất nhưng lại bị mấy cái cành cây xuyên ngang người nó chặn lại.
Chẳng được bao lâu, nguyên một đám con giun của Belu Tộc di chuyển theo con giun đó bò ra ngoài, Vương Huyền đếm sơ qua thì phát hiện ở đây chỉ có khoảng chừng hơn năm mươi con.
Vương Huyền nhìn xem cơ thể của tên này bị rách một mảng lớn do cành cây cạ vào thịt, thì một mặt cảm thán mấy cái loại sinh vật thân mềm này có sức sống thật là cao.
" Krít!!! "
Nghĩ đến đây, Vương Huyền bước lên phía trước một bước.
Vị trí cắm vào và góc độ cắm vào của mấy cái cành cây này đã trải qua Vương Huyền suy tính rất kỹ càng, nó xuyên ngang thân con giun khiến cho diện tích tiếp xúc của con giun đối với mặt đất thoáng cái tăng cao, làm cho việc độn thổ của nó trở nên cực kỳ khó khăn.
Trải qua một hồi cố gắng vùng vẫy, con giun này cuối cùng cũng có dấu hiệu của sự kiệt lực, những tiếng rít của nó cũng dần nhỏ đi, tần suất cử động cũng giảm đi biên độ lớn, phảng phất giống như đã nhận mệnh.
" Bạn nhỏ còn sống hay sao ? " Vương Huyền một mặt tiếu dung ấm áp đi tới gần con giun sau đó hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con giun này mà càng cố gắng độn thổ để chui vào trong đất, thì mấy cái cành cây này càng cạ xát người nó, khiến cho nó càng thêm đau nhức.
" Krít!!! "
Đối với mấy cái bọn có trí tuệ không cao như thế này, thì việc sinh tồn của bọn nó phụ thuộc rất nhiều vào dã tính, hay còn gọi là bản năng hoang dã, nhờ vào cái này bọn nó có thể phân biệt được đa số các tình huống nguy hiểm và đưa ra các biện pháp để bảo vệ bản thân.
Vì bản thân trí tuệ không cao cộng thêm với việc bị cành cây chọc ra bóng mờ tâm lý, cho nên tên này cũng rất là nghe lời Vương Huyền, bò ở phía trước dẫn đường cho hắn, mà không phải là nhân lúc cơ thể vừa hồi sức mà tiến hành bỏ chạy.
Ý bảo đây là địa bàn của Belu Tộc bọn nó, không cho phép Vương Huyền tới đây để đánh chiếm.
Tất nhiên chỉ với trí tuệ không được cao mấy của bọn này, thì chúng nó đã nghĩ lầm rằng Vương Huyền tới đây để chiếm địa bàn của bọn nó.
" Krít! " Con giun này bò ở phía trước nghe được Vương Huyền có thiện ý khen mình như vậy thì cũng rít lên một tiếng vui sướng, càng thêm ra sức chỉ đường cho hắn.
Hiểu được ý nghĩa của tiếng rít này xong, Vương Huyền ngay lập tức xạm mặt lại, thần mẹ nó chứ quái vật lá cây, IQ không cao thật sự là một vấn đề rất đáng lo ngại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.