Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 147. Chiến dịch tình yêu
Hôm nay chính là chủ nhật, cũng là cái ngày hiếm hoi mà người ta có thể nghỉ ngơi một cách thoải mái mà không sợ bị bất kì ai làm phiền...
Trần Hoài Nam vốn đang định dùng cả ngày chủ nhật này để lười biếng một phen... Bất quá đến khi nhìn thấy Himiko vẫn miệt mài luyện kiếm ở ngoài sân vườn, cậu liền quyết định dẹp cái ý nghĩ ấy đi, thôi không bày trò lười biếng nữa.
Đang lúc bận bịu nấu cơm thì Himiko đột nhiên bước vào nhà, làm Trần Hoài Nam không khỏi có chút bất ngờ: "Sao hôm nay nghỉ sớm thế? Vẫn còn mệt sao?"
Thường thì chỉ khi Trần Hoài Nam nấu xong bữa sáng thì Himiko mới kết thúc buổi luyện tập của mình. Thế nhưng hôm nay vì một lí do gì đó mà cô ấy đã quyết định nghỉ sớm, và điều đó làm cho cậu ta nhất thời cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
Một người siêng năng như cô ấy lại rút ngắn buổi tập luyện sao? Có hơi khó tin...
"Hôm nay tôi phải ra ngoài một chuyến, có thể sẽ về rất trễ nên nhờ cậu chuẩn bị cho tôi một phần cơm hộp thật to nhé" Himiko nhẹ nhàng cười nói: "Yên tâm đi, chỉ là chút vấn đề cá nhân mà thôi, không phải chuyện gì quá lớn lao đâu"
"...Ờ" Trần Hoài Nam khẽ gật đầu: "Vậy thì mau đi tắm đi, bữa sáng sắp nấu xong rồi. Nếu được thì nhờ cậu gọi Lily dậy giùm tôi, hình như con bé ấy lại bắt đầu giở thói ngủ nướng rồi đó..."
"Ok"
Một lúc sau đó, Trần Hoài Nam đã chuẩn bị xong mọi thứ. Còn Himiko thì cũng xong việc tắm rửa sửa soạn, thoạt nhìn có vẻ sáng sủa rạng ngời hơn bình thường.
Lily đã không xuất hiện do Himiko gọi mãi vẫn không chịu dậy. Vì vậy cô ấy chỉ có thể cùng Trần Hoài Nam ăn vội cho xong bữa sáng rồi tay xách hộp bento lên đường.
Trong khi đó, Trần Hoài Nam vẫn còn đang ăn dở bữa cơm một cách khá là cô độc và đầy sự ngờ vực: "Vội vàng dữ vậy? Mà lại còn muốn giấu mình nữa chứ? Hmm... Mà, nếu là vấn đề cá nhân thì mình không nên thắc mắc nhiều làm gì..."
Ăn xong rồi học bài vậy.
Cũng chỉ khoảng vài ba phút sau đó, Lily đã xuống lầu với đôi mắt khá là mơ màng: "Chào buổi sáng anh Nam... Ủa? Chị Himiko đâu rồi? Em không cảm nhận được sự tồn tại của chị ấy..."
"Cô ấy đi ra ngoài có việc riêng. Anh cũng không biết cô ấy muốn làm gì nữa" Trần Hoài Nam lại nói: "Mà nếu đã dậy rồi thì mau rửa mặt rồi ăn sáng đi, nhanh lên để anh còn dọn dẹp nữa"
"Ồ..."
Rửa mặt rồi ngồi vào bàn ăn cơm, Lily cũng có ngẫm nghĩ một chút về lí do mà Himiko đột nhiên muốn ra ngoài một mình. Kết quả là khi nhìn đến cuốn lịch đang nằm ở gần đó, trong đầu cô bé đột nhiên xuất hiện một v·ụ n·ổ Big Bang.
"Aha... Hoá ra là vậy"
Lily bắt đầu nhận ra nguyên nhân thật sự, kèm theo một vài câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu: "Hừm, mình có nên cho anh ấy biết không nhỉ? Mình có thể nhân cơ hội này hố chị ấy một phen..."
"Mặc dù lần đó chị ấy đã chấp nhận sở thích của mình, mình rất biết ơn... Nhưng mà việc bị ép cung một cách tàn nhẫn như vậy vẫn khiến mình cảm thấy khó chịu..."
"Hmm..."
"Thôi vậy, nói ra thì thất đức quá"
Lòng thầm nghĩ vậy, Lily tiếp tục ăn cơm với một tâm trạng còn tươi sáng hơn: "Mặc kệ chị ấy đi, quan trọng nhất là hôm nay anh Nam sẽ là của riêng mình! Mình nhất định phải làm gì đó ra trò mới được!"
Sau khi Lily ăn xong, Trần Hoài Nam lại quay sang dọn dẹp mọi thứ rồi mới có thể bắt tay vào học... Cơ mà giữa lúc đó, Lily lại xuất hiện bên cạnh cậu ta cùng với một nụ cười giảo hoạt: "Ngày nghỉ mà vẫn muốn vắt kiệt chính mình hả anh? Còn lâu em mới cho anh làm thế!"
"Vậy thì anh phải làm gì bây giờ?"
"Chơi game với em đi!" Lily cười nói: "Ngay bây giờ em sẽ mở sóng livestream luôn nè. Dù gì thì hôm nay cũng là ngày nghỉ, chắc chắn sẽ có rất nhiều lượt xem... Và tất nhiên là cả lượt donate nữa!"
Trần Hoài Nam tái mặt, vội vàng khoát tay từ chối: "Nghe có vẻ hấp dẫn đấy... Nhưng mà lũ fan của em nhất định sẽ không tha cho anh đâu. Kiểu gì anh cũng sẽ bị cái lũ cuồng tín đến điên rồ đó doạ g·iết cho mà coi... Anh không nói đùa đâu, quãng đời còn lại của anh sẽ thật sự toang toác đấy!"
"Ồ, cũng đúng..."
Lily thử suy nghĩ một chút rồi đưa ra một kế sách: "Em nghĩ ra rồi, hay là để em tạo ra cho anh một thân phận giả đi? Anh sẽ xuất hiện trên sóng livestream của em với tư cách là "khách mời đặc biệt" với thân phận và danh tính hoàn toàn bị che giấu... Làm như thế thì anh không cần lo mình bị g·iết nữa rồi~"
"Hình như cũng có lí... Nhưng vấn đề là anh phải làm thế nào đây? Hoá trang? Anh thật sự không biết phải làm gì nữa... Hay là mình thôi đi em?"
"Không được, chuyện này rất quan trọng với em đó!" Lily nghiêm túc nói: "Thôi thì để em giúp anh đi. Mấy loại kĩ thuật giả trang này em cũng biết chút chút... Mọi chuyện nhất định sẽ ổn thôi!"
Trần Hoài Nam: "..."
Cái thái độ nằng nặc cho bằng được này...
Con bé... Phải chăng là đang có âm mưu quỷ kế gì đó rồi đi?
Mà thôi, chắc không sao đâu.
Dù gì thì chuyện này cũng liên quan đến tính mạng của cậu, chắc con bé sẽ không làm gì vượt quá giới hạn đâu ha?
Cả tuần trời bỏ rơi Lily rồi... Có lẽ cậu nên tận dụng ngày cuối tuần này để chiều chuộng em ấy thêm một chút.
Một lúc sau, sóng livestream được mở lên, và Lily cũng ngay lập tức bật chế độ "thiên thần cõi mạng": "Xin chào mọi người, buổi sáng tốt lành nha~ Hôm nay Lily đang khá là rảnh nên muốn stream sớm, không biết là có làm phiền mọi người hay không?"
[Nguyen Thang]: "Không không không, sáng sớm mở mắt ra đã thấy thiên thần thì còn gì tuyệt vời hơn nữa chứ!"
[Just a Angel-con]: "Ngày hôm nay tôi đã không còn gì luyến tiếc nữa"
"..."
Tiếp ngay sau đó là một tràng bình luận vui mừng kéo thành hàng dài, kèm theo đó là một đống super chat réo lên như thể tiếng tiền đang chảy vào túi của Lily.
Mất khoảng năm mười phút để cảm ơn với cái kênh chat nhằng nhịt đến mức mắt thường không thể theo kịp, lúc này Lily mới có thể vào chủ đề chính: "Hôm nay á, Lily có mời đến một "khách mời đặc biệt" để gánh em phá đảo cái tựa game đã hành em từ hôm bữa đến giờ"
Không lâu sau đó, một cậu thanh niên với ngoại hình mảnh khảnh xuất hiện trước camera... Cùng với một chiếc thùng xốp có đánh "X" được đội ngăn nắp trên đầu: "Xin được giới thiệu với mọi người: Mr. X - cũng đồng thời là người sẽ gánh em cả ngày hôm nay!"
[Phong Nguyen]: "Mr. X? Cái tên này là do thiên thần đặt chắc luôn! Mà, có ai biết địa chỉ nhà của hắn không? Tôi chuẩn bị sẵn hai lít xăng rồi"
[Hoa si nguoi Ao]: "G·i·ế·t hắn đi! Thiến hắn cũng được! Tuyệt đối không được để bất kì ai vấy bẩn thiên thần!"
[Do te nguoi Anh]: "Đồ sát hắn! Cắt JJ của hắn! Người được phép ở bên cạnh thiên thần phải là chúng ta!"
"&@₫$!"
Mr. X a.k.a Trần Hoài Nam: "..."
Mình đoán có sai đâu, kiểu gì cũng bị cả cái cộng đồng mạng nguyền rủa mà thôi!
Nhưng không sao, chắc là sẽ không ai biết được danh tính của mình đâu...
Ừm, tốt nhất vẫn là đừng nên nói gì cả, cứ để Lily tự mình đối phó vậy.
Lily tựa như cũng đọc được suy nghĩ của đồng đội mình, miệng cười trong sáng hỏi: "Ể...? Vấy bẩn là sao vậy? Bộ em không được phép lấy chồng sao mọi người? Em cũng là con gái chứ bộ..."
Lily vừa dứt lời chưa được bao lâu thì cả núi tiền lại chảy vào túi... Trông cứ như thể cả kênh chat đang móc ví ra cầu xin con bé đừng nên lấy chồng vậy.
Khả năng khều donate này đúng là kinh khủng thật!
"Thôi, giỡn thế đủ rồi, mọi người đừng doạ "khách mời đặc biệt" của em nữa! Bây giờ chúng ta bắt đầu vào game ha?" Lily vừa nói, vừa khuấy khuấy cùi trỏ vào bên eo của Mr. X: "Trăm sự đều nhờ vào anh hết cả đó~ Oni~ i~ cha~ n~"
Mr.X: "..."
Phải nói là con bé Lily này xấu tính thật đấy...
Công nhận...
Mà cái kênh chat này... Cứ hành động như một lũ cuồng tín vậy. Không biết có hội nhóm nào kiểu như vậy không nhỉ?
Một giáo phái tôn thờ Lily...
Vừa nghĩ, Trần Hoài Nam vừa tra thử một chút rồi vô thức thốt lên: "A... Có thật này"
Lily ở bên cạnh nghiêng đầu nghi hoặc, đồng thời lên tiếng thúc giục cậu thanh niên số khổ: "Nhanh lên đi anh, đừng để viewers phải đợi chứ? Oni~ i~ cha~ n~"
Mr. X: "Em nên thôi cái hành động ấy đi... Mặc dù nó đáng yêu thật, nhưng sẽ có rất nhiều người phải c·hết vì vỡ tim đấy"
Lily: "?"
...
...
Ở nhà Vũ Trường Phong.
Píng pong~
"Tới ngay đây"
Tiểu Na La vội vàng bước ra mở cửa, lập tức liền thấy Himiko tìm đến đúng như đã hẹn từ trước: "Vào đi em, trời ạ... Sao mà học sinh của thằng cha đầu đất đó lại dễ thương đến vậy cơ chứ~"
"Em có mang nguyên liệu tới rồi, hôm nay đành làm phiền cô vậy" Himiko mỉm cười nói ra, trong khi thái độ lại có vẻ gì đó thẹn thùng hệt như một thiếu nữ.
Chẳng là mới vài ngày trước, Himiko đã tự mình tìm đến chỗ cô Na và yêu cầu sự giúp đỡ về việc... Làm chocolate tặng cho Trần Hoài Nam nhân ngày lễ tình nhân.
Vì muốn tạo bất ngờ nên Himiko mới giấu diếm không nói cho bất kì ai. Vốn dĩ cô ấy còn định tự làm trong bí mật cơ, nhưng mà với kĩ năng nấu nướng "thiên phụ" cực mạnh của mình... Cô ấy không cho rằng sản phẩm mà bản thân cho ra là phù hợp để có thể tặng cho người mình thích.
Vì vậy, cô ấy đành phải nhờ đến sự giúp đỡ của người lớn!
Một người có khả năng nấu nướng giỏi, một người đủ tinh tế để thấu hiểu tâm tư của thiếu nữ, và quan trọng nhất là một người có thể giữ bí mật!
Cuối cùng... Cô Na chính là người duy nhất đáp ứng được toàn bộ những điều kiện đó.
"Cô sẽ chuẩn bị một chút, em cứ ngồi chơi tự nhiên như ở nhà đi" Tiểu Na La cười khúc khích: "Hôm nay hai cha con nhà này đều đi chơi hết rồi nên chỉ có riêng chúng ta thôi, em có thể hoàn toàn yên tâm"
"Vâng ạ, cảm ơn cô"
Cô Na... Cô ấy dịu dàng và tinh tế hệt như một người mẹ hiền từ vậy. Đó là lí do tại sao Himiko luôn mở lòng với cô ấy, thậm chí còn để lộ hết thảy tâm tư của thiếu nữ mà cô ấy mang nặng trong lòng.
Một lúc sau, Tiểu Na La đã chuẩn bị xong mọi thứ: "Mau vào bếp đi em, chúng ta bắt tay vào làm luôn đi"
Himiko thở dài, mặc chiếc tạp dề lên rồi bắt tay vào làm thử. Trong khi đó, cô Na sẽ đứng bên cạnh quan sát và hướng dẫn, đồng thời chỉ ra những lỗi sai mà Himiko cần phải khắc phục.
Giữa lúc Himiko đang tập trung khuấy động đống chocolate đã được nấu chảy, Tiểu Na La đột nhiên cười hỏi: "Vậy lần này em có tính tỏ tình với cậu ấy luôn hay không? Valentine là một dịp cực kì tốt để bày tỏ tình cảm đấy"
"Em... Không biết nữa" Himiko khẽ lắc đầu, mặt đỏ như gấc chín nói nhỏ: "Có lẽ em sẽ cố gắng xem sao... Chẳng biết là em có đủ dũng khí hay không nên em cũng không thể nói chắc được..."
Tiểu Na La: "..."
Biểu... Biểu cảm này...
"Trời ơi, học sinh của tui dễ thương quá~" Tiểu Na La ra sức ôm Himiko một cái: "Chuyện gì cũng không biết sợ, chỉ có mỗi chuyện tình cảm là em nhát như thỏ con... Ôi, Himiko, em dễ thương hơn những gì em thường thể hiện rất nhiều đó!"
"Hết Lily, giờ tới cô cũng chọc em..."
"Cô nói thật mà, em dễ thương lắm đó Himiko! Sự tương phản này thật sự có sức công phá rất mạnh đấy!" Tiểu Na La cực kì nghiêm túc khẳng định.
"Tha cho em đi..." Himiko che mặt, đầu óc tựa như muốn b·ốc k·hói.
Kết quả là mẻ đầu tiên đã hỏng toang toác trong khi hai cô trò cười đùa.
Tiểu Na La "nhìn" về phía đống cặn đen xì, miệng vẫn cười nhưng lại như đang chứa đựng ẩn ý gì đó: "Cái đống này thì chẳng dễ thương chút nào cả... Kể cả có làm hỏng đi chăng nữa thì cũng đâu thể khoa trương đến mức này chứ?"
"Em không biết... Em cũng rất tuyệt vọng" Himiko cười khổ: "Đến cả món trứng chiên mà em cũng không làm được thì... Cô có thể đòi hỏi điều gì ở em cơ chứ?"
"Không sao, cô sẽ giúp em đến khi nào em làm được thì thôi"
Tiểu Na La nắm chặt hai tay lại, tuy vẫn không để lộ ánh mắt nhưng vẫn cho Himiko một cảm giác nhiệt huyết và bừng cháy ngọn lửa động lực: "Vì tình yêu của tuổi trẻ, cô nhất định sẽ giúp em khắc phục cái điểm yếu chí mạng này! Cứ tin tưởng ở cô!"
"Ồ... Oh!"
Thật cảm động...
Và cũng xấu hổ quá!