Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thần Sư

Unknown

Chương 156. NTR

Chương 156. NTR


"Hử? Cảm giác này..."

Đang lúc bận bịu làm chocolate thì Himiko đột nhiên rùng mình, lẩm bẩm: "Sao mình cứ có cảm giác vừa bị NTR vậy nhỉ? Lẽ nào Lily ở nhà lại làm gì đó to gan rồi?"

Tiểu Na La: "..."

Nhạy cảm đến thế là cùng!

"Lo làm phần của em đi, cho dù Lily có to gan đi chăng nữa, cô khá chắc là nó cũng không đủ gan để tạo nên sóng gió gì đâu. Trước mắt, cô cảm thấy em vẫn nên cố gắng tìm cách để làm xong một mẻ ưng ý ngay trong hôm nay đi, đừng quên tuần sau là đến Valentine rồi đó"

"Chỉ còn năm ngày nữa thôi à..." Himiko khẽ thở dài: "Mất cả buổi trời vẫn chưa làm gì nên hồn cả, sao em lại có thể tệ khoản này đến vậy cơ chứ?"

Ừm, cả cô cũng không hiểu.

Đó chính là tiếng lòng của Tiểu Na La.

Sống lâu vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên Tiểu Na La nhìn thấy ai đó phế vật khoản nấu nướng đến mức có thể nói là "thiên cổ đệ nhất nhân" như Himiko!

"Thật ra thì cũng ổn ổn rồi... Hoặc ít nhất là nó đã không còn là đồ mà cả c·h·ó cũng không thèm ăn nữa" Tiểu Na La an ủi: "Cố gắng lên thôi em, thằng nhóc đó rất hiểu chuyện mà, chỉ cần em đặt cả tấm lòng vào đó thì kiểu gì nó cũng cảm động thôi"

"Hi vọng là vậy... Em nghĩ em nên cố gắng về sớm kẻo bị Lily giở trò ăn vụng"

Tiểu Na La: "..."

Hai đứa này "thân thiết" quá nhỉ?

...

...

Ở nhà.

Sau một lúc tắm rửa, Lycoris đã quay trở ra với độc một chiếc khăn tắm trên người.

Nhìn về phía Trần Hoài Nam đang ngồi trầm lặng, cô bé mũi thính như ngửi được hương vị chẳng lành, lập tức lên tiếng hỏi: "Anh vừa hút thuốc đấy hả? Xin lỗi... Lẽ ra em không nên làm vậy"

"Không sao, anh không có nghiện đâu mà lo... Anh chỉ muốn mượn khói thuốc để tỉnh táo đầu óc lại chút thôi"

Lycoris mím môi, bắt đầu cảm thấy tự trách hệt như cái cách Trần Hoài Nam đang dằn vặt chính bản thân mình vậy.

"Giờ nghĩ lại, anh cảm thấy em lo lắng như vậy cũng không phải chuyện gì kì lạ. Anh có thể c·h·ế·t bất kì lúc nào trong vòng mấy năm tới... Với một lời tiên tri mơ hồ như vậy, aiza..." Trần Hoài Nam khẽ thở dài: "Nhưng em có thấy ổn không khi lựa chọn một kẻ tầm thường như anh?"

"Ừm, anh rất tầm thường, công nhận. Nhưng tình yêu mà, chuyện đấy thì liên quan gì chứ? Yêu liền là yêu thôi" Lycoris nghiêng đầu hỏi: "Với cách nói chuyện kiểu khó xử như vậy, đừng bảo với em là anh đang cảm thấy tự ti đấy nhé?"

"Chắc vậy..."

"Hì, vậy thì anh phải cố gắng để trở nên phi thường đi thôi. Em sẽ thử nhẫn nhịn thêm một thời gian nữa vậy..."

"..."

"Mà này, anh vừa nghĩ tới chị Himiko có đúng không? Đồ xấu tính, đã nói chuyện với em mà còn dám nghĩ tới chị ấy... Boo~"

Trần Hoài Nam: "..."

Lại bị đọc suy nghĩ rồi.

"Anh nhận ra tình cảm của chị ấy rồi hả?"

"..."

"Thế nên anh đang do dự giữa hai lựa chọn, một là em, hai là chị ấy? Anh không biết lựa chọn nào sẽ dẫn đến kết cục toàn vẹn nên mới thấy khó xử... Haaa~ ngốc"

Trần Hoài Nam: "?"

"Nói anh nghe nè, cho dù anh có chọn ai đi chăng nữa, mối quan hệ giữa chúng ta sẽ không bao giờ thay đổi đâu! Hoặc trong trường hợp anh thực sự không thể chọn được, vậy thì... Em đành phải thay thế anh làm cho chị ấy hạnh phúc vậy"

"!!?"

Trần Hoài Nam xoa cằm, ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi khẽ gật đầu: "Đó là một lựa chọn không hề tệ. Nếu hai người có thể mang đến hạnh phúc cho nhau thì anh liền không còn nặng lòng gì nữa, duyệt"

Lycoris: "..."

Hình như cô ấy vừa tự lấy đá đập vào chân mình có đúng không?

Không ổn rồi, phải chuyển chủ đề gấp!

Lycoris ho khan một tiếng rồi nói "Câu hỏi: Từ góc nhìn của anh thì bây giờ ngoại hình của em đang cỡ bao nhiêu tuổi?"

Trần Hoài Nam lại xoa cằm, đánh giá kĩ lưỡng từ trên xuống dưới một lát rồi khẽ gật đầu: "Mười ba, mười bốn... Hoặc lớn hơn một chút chăng? Anh chả rõ, anh vốn không nghiên cứu nhiều về cơ thể con gái. Nói sao giờ nhỉ? Chắc là em đã lớn thêm một chút xíu rồi?"

"Ừm ừm, và em đã hơn chín trăm tuổi rồi nên em hoàn toàn hợp pháp!"

Dứt lời, Lycoris bất ngờ mở toang chiếc khăn tắm ra làm Trần Hoài Nam không nhịn được trợn mắt há hốc mồm: "Nhìn cho kĩ đi này, em đã có ngực rồi nhé!"

Trần Hoài Nam: "..."

"Uy? Nói gì đi chứ?" Lycoris đỏ bừng mặt: "Dù gì thì sớm muộn gì cơ thể này cũng thuộc về anh thôi, bây giờ nhìn thấy thì cũng có làm sao đâu? Cơ thể của con gái chẳng phải là để cho chồng nhìn à?"

"Thì đúng, nhưng mà..." Trần Hoài Nam nhắm mắt lại, đồng thời quay mà đi chỗ khác: "Cái cảm giác một đứa mình luôn coi như em gái đột nhiên khoe thân rồi thả thính với mình nó không dễ chịu chút nào đâu em à... Kể cả khi hợp pháp cũng vậy"

"Cho nên... Anh hi vọng em sẽ tìm thầy ấy, nhờ thấy ấy nghĩ cách giúp em lớn lên nhanh nhanh đi. Nếu không anh sẽ mang bóng ma tâm lí đến cuối đời mất"

Lycoris phồng má.

Đành vậy, định lực của ông thần này cứng cỏi quá, đâm ra cái cơ thể mới lớn của cô ấy không tài nào quyến rũ được!

Chắc phải nhờ người lớn giúp đỡ thật...

Biết rằng bản thân sẽ không thể hoàn thành ước nguyện trong hôm nay, Lycoris liền quyết định trở về phòng tìm cái gì đó để mặc cho tử tế.

Sau đó một lúc, cô ấy quay trở lại cùng một mảnh ghi chú: "Hôm nay rảnh rỗi, hay là anh giúp em quay video QnA đi. Để cảm ơn, em sẽ mát-xa cho cái lưng của anh"

"Thật? Vậy thì tốt quá, lưng anh nó cứ đau nãy giờ..." Trần Hoài Nam vui vẻ nhận lời: "Trước tiên cho anh xem thử bộ câu hỏi mà em đã lựa chọn để trả lời đi, sau đó ta mới bắt đầu dàn dựng"

"Ở đây"

Lycoris đưa mảnh ghi chú cho Trần Hoài Nam, để cậu ta đọc thử xem sao. Kết quả là sau vài phút đọc thử, sắc mặt của cậu ta dần tối sầm lại: "Em bị điên à? Có nhìn kiểu gì thì đây cũng là đang quấy rối!"

"Em tính đáp trả bọn biến thái đó tí thôi. Lily không dám nhưng em thì dám"

Trần Hoài Nam lại xoa cằm trầm tư.

"Trên mạng người ta đã sớm vẽ đầy R18 của em rồi, anh không biết thật à?" Lycoris cười lạnh, tùy tiện chọn đại một trang cho Trần Hoài Nam xem thử: "Nhìn đi, trông có gợi d·ụ·c không? Chẳng cần đợi Lily trở nên hư hỏng, hình tượng của em đã sớm bị người ta vấy bẩn mất rồi"

Trần Hoài Nam: "..."

Cậu ta vẫn không biểu hiện quá nhiều cảm xúc ra bên ngoài... Nhưng sự thật là người đang đứng đối diện với cậu - Lycoris đang cảm nhận được rõ ràng một cơn thịnh nộ dữ dội đang cuộn trào trong lòng cậu.

"Chuyện đáp trả thì để sau đi, anh sẽ giúp em lên kế hoạch đâm bọn chúng một đòn thật đau!" Trần Hoài Nam nói: "Vì vậy, anh vẫn nghĩ em nên vứt tờ giấy này đi cho rảnh nợ. Ta nên chọn những câu hỏi nào đáng giá hơn một chút... Mà thật ra thì kiểu gì cũng sẽ đáng giá hơn cái đống comments rác rưởi này thôi!"

Lycoris: "... Chuyện này sẽ mất khá nhiều thời gian đó. Dù gì thì lượng comments trên kênh em nhiều khủng khiếp, muốn lọc ra những cái nên trả lời cũng mệt à nha"

"Không sao, nhiều cũng có lợi ích của nhiều. Có khi chỉ cần lướt qua một buổi stream thôi cũng thu thập đủ rồi, hoặc là em cứ lên bài, đưa ra yêu cầu trực tiếp luôn cũng được. Cách này là nhanh nhất"

"Oh"

...

...

Chiều hôm đó.

"Cuối cùng cũng xong rồi!"

Mất bao nhiêu công sức, cuối cùng thì Himiko cũng làm ra được một mẻ chocolate đủ để khiến cô ấy cảm thấy ưng ý... Ít nhất là về mặt hình thức!

Còn về hương vị thì... Vẫn là phải thử mới biết được!

"Đâu đâu? Để cô thử một miếng xem nào"

Tiểu Na La nghe thấy Himiko hét to xong xuôi thì cũng lân la tiến tới, đôi tay nhỏ nhắn nhanh chóng chộp lấy một miếng chocolate hình trái tim bỏ vào miệng.

Mất khoảng vài giây cảm vị, Tiểu Na La chân thành cười nói: "Cũng được đó, mặc dù vẫn thua chocolate mua ngoài chợ nhưng như vầy vẫn là tốt lắm rồi. Là một người đã quá hiểu em, cô tin chắc là cậu ta sẽ cảm nhận được tình cảm của em thôi"

Nghe vậy, Himiko cũng thử một miếng. Hương vị đúng là không tệ lắm, có thể vẫn còn đôi chút mùi khét, tạo hình cũng có phần méo mó nữa... Thế nhưng đây vẫn là thành quả cho sự nỗ lực của chính cô ấy!

Himiko khá là hài lòng rồi.

Cũng vừa đúng lúc này, Vũ Trường Phong quay trở về cùng với Vũ Cẩm La xinh xắn đang ngồi gọn trên vai hắn ta: "Vẫn chưa về à? Thôi thì ở lại thêm một chút, tiện thể đây tôi có thể dạy em vài thứ"

"A... Thầy... Em có thể từ chối không?" Himiko gãi gãi má, cười khan một tiếng: "Thật ra thì em đang muốn về nhà sớm một chút. Dạo này con bé Lily hành xử liều lĩnh lắm, lỡ như về trễ quá thì trên đầu em sẽ mọc sừng mất"

Vũ Trường Phong: "..."

Tiểu Na La nhìn Himiko, một mặt đầy dấu chấm hỏi: "Con bé đấy trở nên nguy hiểm đến vậy cơ à? Sao cô lại không biết nhỉ? Như vậy có phải hơi nhanh quá không?"

A...

Quên mất, con bé còn có Lycoris...

"Nhanh cũng có sao, đằng nào thì con bé chẳng phải lớn lên? Nó trở thành phụ nữ sớm có khi lại hay" Vũ Trường Phong tóm Vũ Cẩm La ném lên ghế sofa: "Mà, nếu đã không muốn học thì thôi vậy, không ép. Tôi vốn còn đang định dạy em cách khống chế thanh đao rách kia cơ đấy"

Himiko: "..."

Giữa tình yêu và lực lượng, rốt cục thì cô ấy nên chọn cái nào đây?

"Chị Himiko, ở lại chơi thêm chút đi" Vũ Cẩm La cười nói: "Lâu rồi không gặp chị Lily, em muốn nghe thêm về chị ấy... Hình như trong quãng thời gian này, chị ấy đã thay đổi rất nhiều thì phải...?"

Vũ Trường Phong: "Tốt nhất là đừng có thắc mắc nhiều, con gái ạ"

"Hả...? Lão ba bị sao thế?"

Tiểu Na La: "Nghe lời cha con đi, tốt nhất là đừng có thắc mắc nhiều"

"Cả mẹ nữa á!?"

"..."

Sau một hồi suy nghĩ, Himiko đã chọn lực lượng... Hay nói đúng hơn là cô ấy lựa chọn tin tưởng Lily... Tin rằng con bé đó sẽ không làm gì có lỗi sau lưng cô ấy.

Kết quả là đến tận đêm muộn, Himiko mới có thể về nhà.

Kiệt quệ vì chuyện nấu nướng và buổi luyện tập với thầy Phong, bây giờ Himiko gần như đã hết mở mắt nổi. Bằng cách nào đó, cô ấy đã về được đến nhà, đẩy cửa vào rồi đổ gục trên sàn ngủ thiu thiu.

Không lâu sau đó, Trần Hoài Nam phải vác mặt ra dìu cô ấy vào trong nhà nghỉ ngơi. Không chỉ đơn giản như vậy, cậu ta phải cố gắng kìm chế tiếng động, cũng như né tránh góc camera do ngay lúc này Lycoris còn đang bận làm video QnA.

"Trời ạ, đi làm cái gì để thành ra nông nỗi này vậy? Đánh trận chắc?" Trần Hoài Nam khẽ thở dài: "Tạm thời cứ để cô ấy nghỉ ngơi ở đây đi, lát nữa tỉnh dậy rồi hẳn tính đến chuyện ăn uống tắm rửa sau"

Không lâu sau đó, Lycoris đã quay xong. Phần biên tập video thì tạm thời cứ để từ từ tính tiếp do lúc này cô ấy cũng đang khá mệt và đói rồi...

Tính ra thì hiện tại cũng đã là tám giờ tối... Một khung giờ khá là muộn để ăn cơm. Cũng may là Trần Hoài Nam đã đi chuẩn bị mọi thứ từ trước nên cô ấy cũng không phải đợi quá lâu để có gì đó bỏ bụng.

"Chị Himiko vẫn ngủ luôn hả... Bình thường thì lẽ ra cái bụng của chị ấy phải ép chị ấy tỉnh dậy để ăn cơm chứ? Bộ chuyện đó khiến chị ấy mệt đến vậy à?"

"Chuyện gì cơ?"

"Không có gì, bí mật của con gái thôi" Lycoris cười một tiếng: "Lát nữa anh chịu khó đợi một chút, có lẽ em nên ưu tiên massage cho chị ấy thay vì anh. Hơn nữa, hiện cũng có vài chuyện em muốn nói riêng với chị ấy nữa..."

"Ờ... Vậy chắc anh cũng tranh thủ chuẩn bị nước tắm cho cô ấy vậy"

"Nhờ anh"

Kết quả là sau bữa cơm, khi đang bận bịu rửa bát và chuẩn bị nước tắm, Trần Hoài Nam đã lỡ tai nghe thấy tiếng rên la đầy khiêu gợi của Himiko đang liên tục vọng xuống từ căn phòng trên lầu.

Có vẻ như Lycoris đã dìu Himiko về phòng riêng để hành sự thay vì làm luôn trong phòng khách... Chắc là để họ có thể nói chuyện một cách bí mật chăng?

Trần Hoài Nam không bận tâm quá nhiều, chỉ cố gắng thôi miên bản thân không tiếp tục để ý đến hai người đó rồi tập trung làm việc của mình.

Trên lầu.

"Lily... Dừng lại... Đủ rồi... Làm ơn đi mà..."

"Là Lycoris ạ"

"A~"

"Chị rên nghe sướng tai ghê á..."

"Á~"

Himiko hết chịu nổi, lập tức xoay người lại dùng hai nắm đấm thụi vào hai bên thùy thái dương của Lycoris: "Chị đã bảo là dừng lại rồi mà em dám phớt lờ hả!?"

"Đau! Đau c·h·ế·t em! Em chỉ muốn tốt cho chị thôi mà!"

"Vậy hôm nay ở nhà em đã làm gì có lỗi với chị rồi? Khai mau!"

Lycoris nghe đến đây đột nhiên ngưng giãy dụa, trái lại còn dùi đầu vào ngực Himiko trông tựa như đang khóc: "Chỉ mới hồi nãy thôi... Em đã lỡ miệng gạ gẫm anh ấy lấy đi lần đầu của em"

Himiko: "!!!?"

"Em điên rồi!?"

"Ahaha, biết ngay là chị sẽ nói thế mà" Lycoris cười ha ha nói tiếp, có nghe kiểu gì cũng thấy giống như đang tự giễu: "Nhưng giống như chị đã thấy rồi đấy, chẳng có chuyện gì d·â·m đãng xảy ra sau đó cả"

"Ha, em cứ tưởng là sau hôm nay em liền trở thành một người phụ nữ đích thực rồi cơ... Chán òm, kế hoạch thất bại nghĩa là em không thể lên mặt với chị được rồi"

Himiko: "..."

Tạ ơn trời là thằng cha kia đã chịu đựng được con bé này!

Kể cả vậy thì... Sao mà nó liều dữ thế? Không sợ mất giá luôn hả!? Con bé này có biết thế nào là "giới hạn" không vậy?

"Hừm... Nhưng mà chuyện hôm nay thật ra lại khá là có lợi cho chị. Đến cái hôm Valentine, nếu chị thực sự có đủ dũng khí để tỏ tình thì cứ chiến tới luôn đi. Nếu anh ấy đồng ý thì đó sẽ là một mối rằng buộc chặt chẽ giữa chị và anh ấy đó"

"Dễ gì cậu ta đồng ý... Hơn nữa, mười tám tuổi vẫn là hơi trẻ để..."

"Dùng biện pháp bảo hộ là được mà"

Lycoris vẫn nghĩ rất thoáng, trong khi Himiko thì lại đang phơi nhiễm một chút tư tưởng cổ hủ của Trần Hoài Nam.

Rõ ràng là trước kia cô ấy không như vậy, ngược lại còn ngày đêm khao khát được làm chuyện đó là đằng khác! Ấy vậy mà sau khi sống chung một thời gian dài, cô ấy đã phần nào bị đồng hoá mất rồi...

Thực sự chẳng biết đó là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.

"Được rồi, chị sẽ cố gắng vậy... Nhưng đừng có mong đợi gì nhiều"

"Em thì sao cũng được. Nếu anh chị thực sự trở thành một cặp thì... Ha ha ha~"

"?"

Himiko bắt đầu cảm thấy quan ngại về điệu cười kì quái của Lycoris.

Quả nhiên, con bé ấy đã ngẩng đầu lên nhìn Himiko với vẻ mặt của một đứa nhóc xảo quyệt và gian trá: "Nếu như anh chị thực sự trở thành một cặp... Em tin rằng cảm giác sung sướng khi NTR chị nhất định sẽ được nhân lên gấp bội nha~"

Himiko: "..."

"Đau! Đau! Nhẹ tay chút! Vừa nãy em đã cất công massage cho chị rồi đấy, chị có thể rũ lòng nhẹ tay với em một chút thôi có được không!?"

"Cái đứa nghiện NTR chị như em phải bị trừng phạt thích đáng mới được"

"Ứ chịu! Cái đồ ngực khủng nhà chị mới là người đáng bị trừng phạt chứ!"

"Ghen tị là xấu lắm đó em. Về điểm này thì em với Lily đều giống nhau nhỉ?"

"Hưm~"

Chương 156. NTR