Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thần Sư

Unknown

Chương 219. Hoa lại nở, và một vị Thần được sinh ra

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 219. Hoa lại nở, và một vị Thần được sinh ra


Chương 219. Hoa lại nở, và một vị Thần được sinh ra

"Đại Tiên...?"

Bản giao hưởng dần đến hồi kết thúc thế nhưng các linh hồn và cơn lũ linh khí vẫn không hề ngơi nghỉ một chút nào. Tất cả họ đều hiến dâng mọi thứ cho Lily với tia hi vọng rằng một khi cô bé thành công thăng cấp, cô bé sẽ ra tay cứu vớt tất cả mọi người trên thế giới này... Giống như một vị Thần Linh giáng trần. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Canta... Noctium"

...

Chẳng mất quá nhiều thời gian để người ta nhận ra những đốm sáng đó chính là linh hồn của những người đ·ã c·hết... Bằng cách nào đó đã được tiếng ca kia cụ hiện hoá trở thành những đốm sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hạt sương long lanh chậm rãi đọng lại rồi rơi xuống từ những cánh hoa, cứ như thể chúng đang thương xót cho những sinh linh bạc mệnh trong thời buổi tận thế loạn lạc và điên cuồng này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chính vì chú ấy đã đặt kì vọng rất nhiều nên Lily mới phải cố gắng hết sức, sao cho không khiến người chú Tsundere kia phải cảm thấy thất vọng.

Cơ mà lúc này thì Vũ Trường Phong đã lủi đi mất, hoàn toàn không cho Lily một câu trả lời cho rõ ràng... Mặc dù sâu trong tâm khảm của mình, kỳ thực Lily đã biết rõ câu trả lời là gì rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Lily, hãy ghi nhớ thật kĩ điều này..."

Kết quả là bao nhiêu tri thức mà Gregorius lĩnh ngộ được cũng chảy thẳng vào não cậu ta một cách vô cùng chi tiết và tường tận, trực tiếp skip mấy năm trời học hỏi của một nhạc sĩ thông thường để trở thành một nhạc sĩ đại tài.

Cô gái nhỏ này đang mượn sức của các linh hồn và ý chí của thế giới để thăng cấp, trở thành một vị Thần Linh thực sự!

Tiếng ca dạo đầu của Lily được cất lên, và ngay sau đó là một màn hợp âm giữa dương cầm và tiếng đánh chuông vang vọng khắp thế giới.

Ngay sau đó, Vũ Trường Phong đã cho Gregorius mượn chiếc đũa thần để có thể triệu hoán cả một dàn nhạc hoạt động hoàn toàn theo ý muốn của mình.

"Habeas is Lilium..."

Gregorius không định chấm dứt việc triệu hoán dàn nhạc, bởi vì lòng hắn biết rõ đây vẫn chưa phải là kết thúc.

"Bene..."

"Canum vana bono pius..."

Khi cảm thấy mọi việc đã ổn thoả, Vũ Trường Phong chủ động lui về phía sau, chỉ nhắc nhở Lily đúng một câu trước khi rời đi bằng cổng không gian: "Cứ làm theo những gì con muốn"

Còn về Trần Hoài Nam? Tất nhiên là cậu ta cũng được hưởng xoáy không hề ít khi có một chiếc CPU thuộc hàng tạ tấn như "Bóng Tối".

Hàng trăm nghìn, thậm chí là hàng triệu linh hồn cùng nhau cuộn mình chạy theo bước nhảy của Lily, biến cả khu vực này trở thành một cánh đồng đom đóm rực sáng giữa đêm Huyết Nguyệt màu máu.

"..."

Là một người đã sống qua của Kỷ Tăm Tối, có lẽ chỉ có ông ấy mới là người duy nhất xác nhận được chuyện này.

Tại khắp nơi trên thế giới, hoà cùng giai điệu của tiếng đàn và chuông, bất kể môi trường có bị tàn phá và khắc nghiệt đến đâu đi chăng nữa, những hoa trắng vẫn mọc lên và nở rộ giữa khung cảnh tận thế t·ang t·hương và c·hết chóc.

Lily khẽ gật đầu, đôi chân trần chậm rãi bước đến bên cạnh Gregorius, cả thể xác lẫn tâm hồn đều buông thả để có thể cảm nhận chi tiết thứ giai điệu tuy đơn giản nhưng đầy trầm lắng và huyền diệu này.

"Đại Tiên, chuyện này rốt cục là thế nào? Cái cảm giác hân hoan này tuyệt đối không thể là nào là giả đâu đúng không?"

"Đây là sự vui vẻ sao? Ừm, cơ mà nếu như cô bé mà trở thành Thần Linh thật thì cũng hơi căng đó"

Khi một ai đó cảm nhận được sự vận hành của thế giới bằng bất kì giác quan nào...

Với khả năng của một ý chí, chỉ cần vài giây đọc lướt qua nhạc phổ mà Lily đích thân biên soạn, đồng thời lại mất thêm vài phút lĩnh ngộ tri thức nhạc lí từ chỗ Vũ Trường Phong thì kể từ bây giờ, Gregorius đã chính thức trở thành một nhạc sĩ.

Khi ai đó đủ bao dung để cùng chung nhịp đập với vạn vật của tự nhiên...

"Canta... Noctium"

"Kyrie Eleison" thực chất chỉ là màn mở đầu, là giai điệu tượng trưng cho sự thương sót, là mong muốn được bảo vệ thế giới này của cô bé... Cũng như là sự chuộc tội mà cô bé muốn làm khi đã từ bỏ quê hương của mình.

"Nixa vitori dira vorem..."

Người đó...

"Đẹp quá..."

Đó là khúc "giáng lâm".

Vì là hư thể nên khoảng cách địa lí gần như không có ý nghĩa với các linh hồn, thành ra cũng không mất quá nhiều thời gian để họ tiếp cận được Lily, người đang mang trên tay chiếc vĩ cầm để hoà mình vào giai điệu của Gregorius.

Mà còn là sự kết nối với cả thế giới...

Bằng chứng là có thể nhìn thấy bằng mắt thường, từng dòng linh khí đậm đặc đến mức không cách nào tưởng tượng nổi từ khắp nơi trên thế giới cứ không ngừng chảy về phía hai người giống như thể trăm sông đổ về biển lớn, hoà cùng với các linh hồn khiến cho Lily bắt đầu tiến vào trạng thái Thăng Hoa.

"Chú, có phải đây là kế hoạch của chú ngay từ đầu rồi hay không?" Lily đột nhiên lên tiếng hỏi.

"Lily, thời gian đã điểm rồi đó"

Không chỉ các Thể Thăng Hoa cao cấp mà ngay cả những người bình thường cũng có thể cảm nhận được sự kiện trọng đại này. nhất là ở khu vực Trung Địa, nơi vị Tiên Nhân già dặn và uyên bác nhất thế giới đang cư ngụ...

Nhất định sẽ trở thành một phần tử cao quý nhất của tạo hoá...

Nghĩ vậy, Gregorius tranh thủ lúc Lily còn chưa kịp thức tỉnh mà lấy ra nhạc phổ, nhìn lại một lần cuối cùng trước khi tiếp tục công việc trình diễn.

Còn những tiếng chuông đều đặn kia cũng chẳng khác nào âm thanh thần thánh luôn vang lên tại nơi nhà thờ thiêng liêng, như là lời nhắc dành cho các tín đồ ngoan đạo, như là một lời cảnh tỉnh kiên định, lại như là dấu hiệu của sự siêu thoát và giác ngộ.

Ngay khi tiếng ca lại xuất hiện, màn đêm đã một lần nữa bị khuấy động bởi những hiện tượng khó có thể lí giải bằng sự hiểu biết thông thường. Nếu lần trước là những đoá hoa trắng tinh khiết mọc lên bất chấp hoàn cảnh... Vậy thì lần này là những đốm sáng xuất hiện cũng đồng dạng không hề để tâm đến môi trường xung quanh.

Là những Thể Thăng Hoa cao quý, những người đang chiến đấu ở gần đó có thể cảm nhận được nguồn linh lực cuồn cuộn đang không ngừng lan toả ra khắp chiến trường, thậm chí là cả lục địa phía Nam nếu thời gian vẫn còn kéo dài.

"Chuyện này sớm muộn gì cũng tới thôi" Lão Đạo Nhân nói tiếp: "Sự trỗi dậy của cô bé đó sẽ khiến cho không ít nhân vật khó lường tỉnh giấc, ha... Thật chẳng biết là phúc hay là hoạ nữa. Chỉ hi vọng cô bé đó sẽ tự ý thức được trách nhiệm của mình khi làm điều này"

Ngoài ra, những nhân vật mạnh mẽ hơn cả Thể Thăng Hoa, những người có cảm nhận sâu sắc hơn về sự kiện này đã không nhịn được mà thốt lên: "Ở nơi đó có một sinh vật tối cao đang được thai nghén... Mà rất có khả năng đó là một vị... Thần Linh"

Đây không chỉ là âm nhạc đơn thuần...

"Memento tenta..."

Những đóa hoa tươi thắm thuần khiết dịu dàng ôm ấp lấy di hài của những n·gười đ·ã k·huất, yếu ớt che chở những gì còn sót lại của những sinh vật xấu số đã bị tước đi sinh mạng quý giá.

Đây không chỉ là quyển nhạc phổ mà Lily tự tay viết ra, nó đồng thời còn là công sức của Vũ Trường Phong nữa. Nếu không có người chú kia tận tình hướng dẫn, có lẽ tác phẩm tâm huyết này của Lily sẽ chẳng bao giờ hoàn hảo được như thế này...

Âm thanh của dương cầm đều đặn và dai dẳng, tựa như một dòng nước hiền hoà tưới tiêu cho muôn loài, tựa như sự sinh trưởng bất tận và ngoan cường của sự sống, êm dịu mà triền miên, khiến người ta đắm say mà chẳng thể nào dứt ra được.

Họ gần như đã quên mất sự sợ hãi trước c·ái c·hết cận kề, cũng suýt quên đi mất là mình đang phải chiến đấu... Dù rằng lũ quái vật đã bắt đầu tỏ ra sợ hãi, họ vẫn không thể ngó lơ được bọn chúng.

Kết quả là chỉ vài giây sau đó, bản giao hưởng đã hoàn toàn kết thúc, còn Lily thì đã hoá thành một chiếc kén ánh sáng bất khả x·âm p·hạm với sự bảo vệ của cả hai thế lực là "ý chí" và "linh hồn".

Vì vậy, vẫn còn một việc nữa mà cả hắn lẫn Lily cần phải làm.

Không phải nghi thức trở thành Thể Thăng Hoa bình thường, vì thực tế là khi người ta thăng cấp thành Thể Thăng Hoa cũng không có gây ra động tĩnh lớn như thế này. Hay nói đúng hơn, sự Thăng Hoa mà Lily đang thực hiện nằm ở một cấp bậc hoàn toàn khác...

Tiếng ca lại vang lên, là những từ ngữ thuần túy mà không hề tồn tại ngữ pháp. Có lẽ thế giới sẽ chẳng ai hiểu được lời bài hát mà ai kia đang hát, mà dù có hiểu thì người đó vẫn sẽ mất thêm thời gian để suy luận ngữ nghĩa được ẩn giấu bên trong...

Chính sự đơn giản này đã tạo ra thứ mị lực thần kì cho mỗi tiếng ca. Chúng tuy đơn giản nhưng tối nghĩa, một khi đã hiểu thì người đó liền sẽ bị mê hoặc bởi nghệ thuật được ẩn giấu bên trong.

"...Gần như vậy"

Đem kết hợp với nhạc phổ mà Lily đã biên soạn trước đó, Gregorius dễ dàng chỉ đạo cả dàn nhạc phía sau lưng tựa như một vị nhạc trưởng đầy kinh nghiệm, cùng nhau tấu lên một khúc vang động cả thế giới.

Lão Đạo Nhân hai mắt nhắm nghiền, tay vuốt râu bạc, giọng nói lộ ra vẻ buồn bã: "Thay vì nói là một vị Thần được sinh ra... Ta nên nói người đó đang dần lấy lại sức mạnh của mình thì đúng hơn. Có lẽ lời tiên tri đó đã ứng nghiệm, các vị cũng phải bắt đầu cố gắng đi" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Kyrie Eleison nhỉ?"

Từ nơi núi sâu đến thành thị, từ những thành phố bị tàn phá đến những căn hầm trú ẩn chật hẹp, những đốm sáng kì dị cứ liên tục xuất hiện, chúng lung linh đẹp đã... Thế nhưng lại có điểm gì đó thê lương t·ang t·óc đến lạ kì.

Không chỉ họ mà ngay cả bầy rồng cuồng loạn giờ cũng đã tỏ rõ sự kiêng dè chứ không còn mặc sức tung hoành ngang dọc như trước nữa. Có vẻ nó cũng đang bị nguồn linh lực khổng lồ đang không ngừng trỗi dậy kia doạ sợ... Vì dù sao thì chúng cũng là Phi Long mà.

Các linh hồn như nhận được lời hiệu triệu, quyết định không ở yên một chỗ mà đồng loạt bay v·út lên bầu trời, chẳng cần mất thời gian xác định phương hướng mà cùng nhau bay thẳng về phương Nam như thể vô số ngôi sao lướt qua bầu trời, nơi mà tiếng ca đang kêu gọi tất cả bọn họ.

Lắng nghe giai điệu ấy, trong lòng của tất cả mọi người đều cảm thấy mâu thuẫn giữa hai thái cực cảm xúc là buồn tủi và hân hoan mà chẳng biết vì lí do gì.

Không những vậy, dường như những thế lực tự nhiên và nguyên thủy nhất cũng bắt đầu bị cuốn theo giai điệu mà hai người họ đã và đang cùng nhau hoà tấu.

Lục địa phía Nam, nơi khởi nguồn của bản giao hưởng thần bí.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 219. Hoa lại nở, và một vị Thần được sinh ra