Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 258. Cơn bão đang tới
Trường Học Ác Ma Cypus.
Đây là một trong những ngôi trường lớn nhất Ma Giới, được sáng lập bởi chính sắc lệnh của Ma Vương và được quản lí bởi một trong Tam Kiệt - nhưng Ác Ma sở hữu quyền lực tối cao chỉ đứng sau Ma Vương.
Với lai lịch khủng bố như vậy, không lạ gì khi nơi này sở hữu chất lượng giảng dạy thuộc hàng top đầu, đồng thời cũng là cái nôi của rất nhiều Ác Ma cấp cao đang không ngừng xây dựng Ma Giới ở mọi lĩnh vực.
Thậm chí nếu phải so sánh về vị thế đối với một chủng tộc thì Học Viện Ác Ma Cypus có vị thế gần như tương đương Học Viện Tân Sinh của nhân loại!
Dù rằng mọi thứ vẫn luôn hoạt động rất tốt, các lứa sinh viên đầu ra đều đạt chỉ tiêu mà Ma Vương đề ra mỗi năm... Tuy nhiên, do đã bắt đầu cảm thấy nhàm chán, ngài quyết định thổi thêm một làn gió mới vào ngôi trường danh giá này...
Một làn gió vô cùng tươi mới mà chẳng ai biết là gió mát hay gió độc đối với những người sắp sửa đón nhận nó.
Theo sự chỉ dẫn của một trong Tam Kiệt đồng thời cũng là Hiệu Trưởng của Học Viện Ác Ma Cypus: Kiếm Vương Lycagon, có hai học sinh mới đến từ một vùng đất xa xôi đã đến đây nhập học với tư cách học sinh chuyển tiếp đầy vinh dự...
Sau khi bước vào lớp học toàn là Ác Ma với đủ loại hình thù phi nhân loại, cô gái tóc trắng dựa vào cái gật đầu của ngài Kiếm Vương rồi bắt đầu tự giới thiệu bản thân: "Tôi tên là Lily, nhân loại, sở thích là sáng tác đa thể loại, mong được mọi người giúp đỡ trong thời gian tới"
"Nhân loại!?"
"Sao lại có nhân loại ở đây!?"
"..."
Ngay khi lời vừa ra khỏi miệng Lily thì lớp học đã trở nên hỗn loạn theo nhiều nghĩa. Có những Ác Ma tỏ ra không để tâm lắm, nhưng tất nhiên là đa số thành viên trong lớp đang có phản ứng hoàn toàn trái ngược... Thậm chí là có khuynh hướng bài ngoại.
Bốp~ bốp~
Kiếm Vương Lycagon vỗ tay để lôi kéo sự chú ý của cả lớp, sau đó mới từ từ giải thích một cách thật nghiêm trang: "Các trò hẳn cũng biết chúng ta đang trên đường hội nhập với các chủng tộc bên ngoài Ma Giới, và nhân loại chính là một trong số đó, thậm chí còn là yếu tố chủ chốt. Để có thể xây dựng nền móng hội nhập thật vững chắc, ngài Ma Vương thậm chí đã cử Công Chúa tiến ra thế giới ngoài kia để học tập... Nhưng tất nhiên, như thế vẫn là chưa đủ"
Lycagon tiếp tục truyền lửa một cách nhiệt huyết: "Các trò ở đây ai cũng là những mầm mống tương lai của Ma Giới! Vì thế, không sớm thì muộn các trò cũng sẽ phải tham gia vào quá trình hội nhập này. Thực tế, mong muốn của ngài Ma Vương đằng sau hành động hôm nay rất đơn giản, đó là để các trò cũng học cách tiếp xúc với con người và tìm hiểu thêm về họ thay vì cứ dựa dẫm vào Công Chúa của chúng ta"
"Chính vì vậy..."
Nói đến đây, Lycagon nở một nụ cười tà ác: "Hai bên hãy tích cực trao đổi văn hoá một cách thật thân thiện nhé"
Đó là một nụ cười mà ngay cả Ác Ma cũng thấy kh·iếp sợ.
Chỉ là...
Nụ cười này không xuất phát từ ác tâm của Lycagon. Chẳng qua là hắn ta trời sinh đã có một nụ cười đáng sợ mà thôi.
"Còn em đó, mau giới thiệu đi?" Lycagon nhắc nhở.
Người thanh niên kia khẽ thở dài, tỏ ra rất chi là không hài lòng: "Trần Hoài Nam, nhân loại. Mong được giúp đỡ"
Ai mà ngờ mọi chuyện sẽ trở thành như thế này chứ...
Tức c·hết đi được, cái lão Ma Vương xảo quyệt đó! Cái nết của ông ta y chang lão thầy giáo mắc dịch luôn!
Cứ tưởng là thoát khỏi cái bóng của ông thầy kia rồi nhưng không... Ngài Ma Vương của chúng ta thậm chí còn quỷ quyệt hơn gấp mấy lần nữa!
Không cảnh giác một cái là bị lừa vào tận Trường Học Ác Ma! Cậu đến đây là để chữa bệnh chứ có phải để giao lưu văn hoá với Ma Tộc đâu chứ!?
Nghe nguy hiểm c·hết đi được!
A...
Nói mới nhớ, hình như lão thầy giáo có nhắc tới chữ "rèn luyện" cùng deadline là kì thi cuối năm... Chẳng lẽ chính là ý này?
Hoá ra ngay từ đầu, mọi chuyện đều đã được sắp đặt hết rồi?
"Người lớn đều là những kẻ xảo quyệt không đáng tin cậy" Trần Hoài Nam lẩm bẩm.
Lycagon, Lily đứng bên cạnh đều nghe lỏm câu ấy: "..."
"Được rồi, hai đứa mau xuống chọn đại bàn nào đó ngồi học một buổi cho biết đi... Sau buổi học hôm nay, hai đứa lên phòng Hiệu Trưởng nói chuyện với tôi một chút" Lycagon thở dài.
"Vâng, thưa thầy" Hai học sinh mới đồng thanh một cách cực kì ngoan ngoãn và... Cam chịu.
...
...
Nhiều giờ sau.
Trường học Ác Ma Cypus đã đến giờ tan học.
Dù vậy, tin đồn về việc có hai con người đột nhiên nhập học vào trường vẫn được đồn đi rất xa... Thậm chí là có khi cả trường đều biết hết rồi.
Chính vì vậy mà mỗi khi Trần Hoài Nam và Lily xuất hiện ở chỗ nào đó, họ sẽ ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý của các Ác Ma bất chấp bản thân họ có muốn hay không.
"Nhìn kìa, bên kia chính là con người! Lần đầu tiên thấy đó!"
"Quả nhiên là con người không có đuôi và sừng nhỉ? Thật không quyến rũ chút nào..."
"Dù vậy thì cô gái nhân loại kia vẫn đáng yêu quá..."
"Không biết liệu thịt của họ có ngon không ta?"
"..."
Trên đoạn hành lang mà Trần Hoài Nam và Lily đang đi, chỉ vì họ là nhân loại mà không gian xung quanh đã trở nên náo nhiệt đến mức khó chịu.
Đặc biệt là Trần Hoài Nam, người vốn dĩ đang ở trong chu kì ác đầy căng thẳng mà còn bị quấy rầy bởi sự ồn ào và đủ loại dị nghị trên trời dưới đất... Dần dà việc này đã đẩy cậu ta đi đến giới hạn chịu đựng, dù có là Lily cũng không trở tay kịp.
Ầm~
Ầm~
"Cái- cái gì vậy?!"
"Kiếm bóng tối!? A-"
"Ma lực... Đang..."
"..."
Chỉ trong một cái nháy mắt, Trần Hoài Nam khua tay triệu hồi ra hàng trăm thanh kiếm bóng tối cắm thẳng vào giữa ngực từng tên Ác Ma một, không để sót bất kì tên nào có thể tiếp tục đứng tại hiện trường.
Tất nhiên, những thanh kiếm này sẽ không trực tiếp lấy đi sinh mạng của các Ác Ma. Cùng lắm thì nó chỉ rút cạn ma lực của họ, đợi đến khi họ ngất rồi thì nó sẽ lập tức biến mất mà thôi...
"Trật tự"
Trần Hoài Nam chỉ để lại một lời nhắc nhở đơn giản rồi tiếp tục tiến thẳng lên phòng Hiệu Trưởng trên con hành lang đã sạch bóng tiếng ồn... Chỉ còn lại nỗi kh·iếp sợ của các Ác Ma.
"Ngầu quá..."
"Cái gì!?" Trần Hoài Nam quay đầu lại nhìn Lily bằng một ánh mắt hết sức gay gắt, làm cô bé phải giật nảy mình: "Mới nãy em vừa bảo gì?"
"Không... Không có gì ạ"
Biết là Trần Hoài Nam đang rất bực bội nên mới vô thức lườm cô ấy một cách hung ác như vậy, nhưng mà... sự thật là...
Cô ấy thích ánh mắt đó.
Cực kì thích là đằng khác.
Chính vì Lily là một đứa hư hỏng hết thuốc chữa nên cô ấy mới cảm thấy hưng phấn khi bị người mình yêu đối xử như vậy...
"Ha... Ha... Ha..."
"Em có thực sự ổn không đấy?" Trần Hoài Nam thấy Lily cứ thở dốc liền không nhịn được hỏi lại.
"Không sao... Không phải do bệnh gì đâu nên anh đừng lo"
Trần Hoài Nam: "..."
Thấy Lily đã khẳng định như vậy, Trần Hoài Nam cũng không tiếp tục quan tâm nữa.
Vài phút sau, họ đã tìm đến văn phòng của Hiệu Trưởng, chính là Kiếm Vương Lycagon.
"Hai đứa đến rồi hả? Tiện đường còn gây thêm một mớ rắc rối cho tôi nữa chứ, bó tay" Lycagon khẽ mỉm cười: "Xem ra việc bị Ma Vương lợi dụng khiến em cảm thấy cực kì khó chịu nhỉ?"
Trần Hoài Nam gật đầu thừa nhận một cách chắc nịt.
Vì nhiều lí do, cậu đang cực kì mất lòng tin vào người lớn.
"Ha ha"
Lycagon lại cười nói: "Yên tâm đi, tuy là ngài ấy tính tình kì quái, phong cách làm việc cũng tùy hứng không giống ai... Thế nhưng mỗi khi ngài ấy nảy ra sáng kiến, kiểu gì Ma Giới cũng sẽ phát sinh thay đổi. Đó chính là lí do vì sao mọi Ác Ma trong Ma Giới đều xem ngài là tuyệt đối"
"Chuyện đó thì liên quan quái gì đến tôi?" Trần Hoài Nam trả lời... một cách khá là xấc láo.
"Anh, mau bình tĩnh lại đi... Người ta lớn hơn anh về mọi mặt luôn đó, đừng có tỏ thái độ lớn lối vậy chứ?" Lily có chút hốt hoảng vỗ lưng cậu ta một cái.
Lycagon khoát tay: "Không sao, ta quen rồi. Ác Ma một khi đã bước vào chu kì ác liền sẽ không còn nể nang ai nữa... Thành ra việc em ấy trở nên như vậy cũng không khó hiểu lắm"
"Là một Ác Ma cấp cao, ngài thực sự bao dung hơn tôi nghĩ" Lily thành thật nói.
"Vậy sao? Chắc là do làm việc với ngài ấy lâu quá rồi đâm ra ta bị nhiễm phải cái tính xấu của ngài ấy... Thật thiếu uy nghiêm của một Tam Kiệt" Lycagon khẽ thở dài.
"Trở lại vấn đề. Ta muốn nhắc nhở em rằng Ma Vương tuyệt đối sẽ không bạc đãi những vị khách đến thăm Ma Giới đâu... Nhất là khi cả hai đứa bọn em đều được bảo hộ bởi vị đó..."
Lily cúi đầu cảm tạ: "Vậy mong được các ngài chiếu cố"
"Ha ha, Ác Ma chúng ta mới là người nên nói câu đó"
Lycagon chân thành nói tiếp: "Như hai đứa đã thấy rồi đấy, Ma Giới đã tách biệt với thế giới ngoài kia rất lâu nên hầu hết Ác Ma đều cảm thấy vô cùng lạ lẫm khi tiếp xúc với con người. Điều đó sẽ là một sự cản trở rất lớn trong quá trình hội nhập"
"Chính vì vậy, ngài Ma Vương mới muốn tận dụng cơ hội lần này để những mầm mống tương lai của Ma Giới tập tành tiếp xúc với con người nhằm xoá đi những cản trở đó một cách thật chậm rãi và triệt để"
"Hừm... Hay nói trực quan hơn, nếu mọi chuyện cứ diễn ra thuận lợi thì sau khi kết thúc, đích thân ngài Ma Vương sẽ hậu tạ hai đứa thật tử tế"
Trần Hoài Nam: "Giờ thì coi như đã có một chút động lực"
"Coi anh kìa!"
"Ha ha ha" Lycagon phì cười: "Tiện đây cũng nhắc nhở luôn... Ừm, trong văn hoá dân gian của con người có một câu gọi là "nhập gia tùy tục" nhỉ?"
"Ý ngài là muốn chúng tôi phải nhanh chóng tìm hiểu về văn hoá của Ma Giới sao?" Trần Hoài Nam nhạy bén nắm bắt vấn đề.
"Đúng. Mặc dù hai đứa có thể từ từ tìm hiểu thật đó... Nhưng thân là một giáo viên lương thiện, ta buộc phải nhắc hai đứa điều luật quan trọng nhất"
Nói đến đây, Lycagon nở một nụ cười tà ác: "Ác Ma cực kì coi trọng sức mạnh và thứ hạng... Cho nên đừng cảm thấy lạ khi có kẻ nào đó tìm đến cửa thách đấu và bắt hai đứa phải phục tùng"
Trần Hoài Nam: "..."
Lily: "..."