Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Thần Sư

Unknown

Chương 259. Lệnh Nương Cuồng Loạn

Chương 259. Lệnh Nương Cuồng Loạn


Ngày tiếp theo.

Tiếp tục chuỗi ngày lớp cá biệt vắng bóng lớp trưởng của họ... À không, không chỉ lớp trưởng mà ngay cả chiến lực mạnh nhất của bọn họ chính là Himiko cũng biến mất theo luôn, nghe bảo là bị kéo đi rèn luyện gì đó...

Cảm giác thật là đáng sợ.

Đồng thời, họ cũng có cảm giác mình sẽ sớm cảm nhận được thứ cảm giác đáng sợ đó thôi... Có thể là ngay trong hôm nay không biết chừng.

Và họ đã đúng.

Ngay khi tiếng trống vào lớp vừa vang lên, Vũ Trường Phong đã bước vào lớp cùng với nhiều giáo viên khác trông khá là lạ mặt, bên cạnh đó cũng có những người trông cực kì quen mặt...

Mỗi người trong số bọn họ đều sở hữu những phong cách khác nhau, không ai giống ai cả, tương tự như cái lớp cá biệt thiên kì bách quái này vậy.

"Giới thiệu với mấy đứa, đây là các giáo viên sắp tới sẽ tiếp nhận công việc giảng dạy cho mấy đứa. Liệu hồn mà vâng lời bọn họ đấy, cuối kì mà không đạt chỉ tiêu là no đòn với tôi"

Edgar: "Cuối cùng thì bọn em cũng chỉ là công cụ để phục vụ cho "chỉ tiêu" của thầy thôi có đúng không?"

"Chính xác. Rồi sao nữa? Tính đánh tôi à? Ngon thì nhào vô kiếm ăn xem nào?" Vũ Trường Phong nhếch môi, lộ ra một đường cong quỷ quyệt.

"Oa, thật không hổ là Đại Đế Hắc Ám, lão thừa nhận mà không chút xấu hổ luôn kìa. Coi bộ đạo đức nghề nghiệp của lão thực sự đem vứt cho c·h·ó gặm hết rồi" Lớp cá biệt thầm nghĩ.

"Rồi, hàng đã dọn sẵn, mời các vị đồng nghiệp đáng kính của tôi thoải mái chọn lựa, vừa ý đứa nào thì mau bế đứa đó đi nhanh nhanh cho khuất mắt tôi"

"Thế thì bọn này không khách khí đâu"

"Rất cảm ơn sự hợp tác của thầy chủ nhiệm nha~"

"Em kia, mau qua đây với cô"

Cứ như thế, lớp cá biệt chia năm xẻ bảy rồi bị cưỡng ép lôi đi đặc huấn riêng theo đúng chiến lược của từng giáo viên đã lựa chọn bọn họ, không có quyền phản kháng, và cũng không thể phản kháng trên mọi mặt nghĩa.

Tuy vậy, các thành viên trong lớp cá biệt đều cảm thấy hài lòng với kết quả này. Bởi vì từ bây giờ bọn họ đã thoát khỏi cái bóng của gã thầy chủ nhiệm khó ưa, cũng như thoát khỏi những tiết học địa ngục c·hết tiệt của lão ta.

"Ha ha"

"Sẽ sớm thôi bọn bây sẽ phải hối hận vì sự ngây thơ của mình"

"Vẫn non lắm, mấy con gà ạ"

...

...

Một bên khác.

Cuộc sống của Trần Hoài Nam bên trong Trường Học Ác Ma cũng khổ sở chẳng thua kém gì lớp cá biệt dù đã có sự hậu thuẫn khổng lồ phía sau lưng.

Ngay từ đầu, trên đời này đã không hề tồn tại bất kì con đường nào dễ dàng dành cho họ.

[Tin cực nóng: Nhân loại vừa mới nhập học đã một mình đánh tổng cộng 52 Ác Ma đến mức phải nhập viện điều trị, liệu ai sẽ đứng ra t·rừng t·rị sự ngông cuồng này đây!?]

Đứng trước tờ báo trường với tiêu đề giật tít, Trần Hoài Nam mặt mày đều đen như cục than, còn Lily thì vất vả che miệng, cố gắng nín cười nhưng cuối cùng vẫn là không nhịn được: "Hẳn là ngông cuồng cơ đấy... Pfff-"

Biết rằng cười trên nỗi đau của người khác là không nên... Nhưng mà Lily chưa bao giờ nhìn thấy Trần Hoài Nam để lộ biểu cảm đặc sắc như thế này nên cô ấy thực sự không thể nhịn được.

"Mẹ kiếp, mình có thể cảm nhận được phiền phức đang tới"

Trần Hoài Nam thở dài, không tiếp tục đứng đó nữa mà dứt khoát rời đi do xung quanh cậu đã bắt đầu xuất hiện những Ác Ma nhiều chuyện.

Lily lẽo đẽo đi theo, miệng cười tủm tỉm nói: "Họ đánh anh thì anh cứ việc đánh lại thôi, đó là thiên kinh địa nghĩa rồi còn gì? Anh cứ việc lôi họ ra làm bao cát đập túi bụi để xả stress... Những chuyện còn lại sau đó cứ yên tâm giao cho em là được~"

Trần Hoài Nam xoa cằm: "Nghe cũng có lí... Nhưng anh lại không nghĩ việc anh tiếp tục bị mất kiểm soát là ý hay đâu. Anh bây giờ chỉ cần thấy máu là lại lên cơn cuồng sát, đến cả thuốc ức chế uống còn không dứt được nổi thì đánh đấm cái gì?"

"Lạm dụng thuốc là không tốt đâu anh... Dẫu sao thì chúng ta vào tận Ma Giới cũng là để chữa bệnh cho anh mà. Trong lúc Hiệu Trưởng đang tìm bác sĩ, em nghĩ anh nên nhân cơ hội này giải khuây một chút đi thì hơn" Lily chân thành cười nói.

Trần Hoài Nam: "..."

Sao con bé lại ủng hộ cậu đi đánh nhau với người ta nhỉ?

Chẳng hiểu sao, Trần Hoài Nam đột nhiên cảm thấy bực mình.

Theo như dự tính của cậu, cậu sẽ lên lớp thật sớm rồi ngồi yên trong góc mà đọc sách, vừa là để tìm cách tự cứu lấy mình, vừa là để tìm hiểu thêm về Ma Giới.

Tuy nhiên, do sự kiện hôm qua đã gây ra sự chấn động quá lớn nên bây giờ không một Ác Ma nào không biết đến cậu cả.

Hiếu kỳ có, kh·iếp sợ có, hưng phấn có, dè chừng cũng có,... Đủ loại ánh mắt liên tục hướng thẳng về phía cậu ở bất kì thời điểm nào, khiến cậu dù có muốn trốn trong một góc yên tĩnh cũng không thể làm được.

Và tất nhiên, giống như dự tính của Trần Hoài Nam lúc nãy, cục phiền phức đầu tiên đã tự mình tìm đến tận chỗ cậu khi cậu còn chưa kịp đặt chân vào lớp.

"Con người, nghe bảo hôm qua cậu một mình đánh mấy chục tên Ác Ma nằm viện nhỉ? Xem ra thực sự của cậu không tệ"

Giữa đám đông, một Ác Ma tóc trắng kì lạ chậm rãi bước ra. Tuy rằng thân hình cô ấy có hơi mi nhon trông tương đối giống Lily ở dạng bình thường nhưng ánh mắt của cô ấy lại lộ vẻ hiếu chiến hơn gấp trăm nghìn lần so với một Lily nhu hoà hiền dịu.

"Rồi làm sao?" Trần Hoài Nam tùy ý hỏi lại.

Nữ Ác Ma tóc trắng bẻ ngón tay rôm rốp, khoé miệng nâng lên một đường cong rực lửa: "Đánh c·h·ó phải nhìn mặt chủ chứ? Thấy người hầu của mình bị người ta đập cho nằm viện thì ta cũng nên ra mặt đòi lại chút công đạo cho chúng. Chỉ có thế thôi"

Trần Hoài Nam nheo mắt lại nhìn Nữ Ác Ma đang ung dung tiến đến chỗ mình.

"Ra mặt rồi! "Lệnh Nương Cuồng Loạn" Nia von Bernstein sắp sửa tuyên chiến với tên nhân loại ngông cuồng kia rồi!"

"Cố lên nữ bạo chúa! Xin cô hãy lấy lại toàn bộ danh dự cho Ác Ma chúng ta!"

"Xin hãy đập tên nhân loại đó nhập viện luôn đi!"

"Nia" mài răng, quay đầu lại quát đám đông ồn ào xung quanh mình: "Câm mồm đi lũ phế vật! Muốn đòi lại danh dự thì tự vác mặt đi đi mà đòi! Bà đây không rảnh đi đòi cho tụi bây! Đứa nào ồn ào bà đập cho liệt giường!"

...

...

Vài tiếng trước.

Nia von Bernstein dậy sớm, ngồi nhàn nhã uống trà ăn bánh ngọt sau khi đã luyện tập ngay trong sân vườn của dinh thự nhà mình.

Nhìn cô ấy say mê với trà và bánh ngọt như vậy, có lẽ sẽ chẳng ai nhìn thấy hình bóng của "Lệnh Nương Cuồng Loạn" trên cô gái nhỏ nhắn đáng yêu này.

"Tiểu thư"

Giữa chừng, một nữ Ác Ma mặc đồ hầu gái bước vào, trên tay là một mâm bánh ngọt khác cùng với một tờ báo trường vừa được xuất bản chưa lâu: "Bánh ngọt của tiểu thư đây... Và một vài tin tức sốt dẻo về hai học sinh nhân loại vừa mới chuyển đến"

"Cảm ơn cô, Alicia"

Nia nhận lấy tờ báo, vừa nhai bánh quy trong miệng vừa đọc: "Hửm...? Một mình đánh bại mấy chục Ác Ma cơ à? Có phóng đại quá không vậy?"

"Vài kẻ bại tướng của tiểu thư cũng đã bị tên đó đánh bại, đồng thời còn bị hắn ta rút sạch ma lực đến mức phải nằm viện do mắc chứng suy ma lực" Hầu gái Alicia tiếp lời: "Tiểu thư có ý định ra mặt hay không?"

"Còn tùy. Ta phải tận mắt nhìn xem hắn trông như thế nào đã... Nếu đẹp trai thì có lẽ ta sẽ nương tay một tí, còn không thì thôi vậy, coi như bỏ qua" Nia nói.

...

...

Trở lại hiện tại.

Sau khi tận mắt nhìn thấy kẻ đã chà đạp cấp dưới của mình, Nia đã đưa ra quyết định tuyên chiến với đối phương một cách thẳng thắn và trực diện.

"Đ·é·o"

Và đó là câu trả lời của người mà cô ấy vừa gửi lời tuyên chiến. Một câu trả lời vô cùng ngắn gọn, xúc tích và không có lấy nửa điểm thanh lịch.

Nia há miệng: "..."

Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời cô ấy bị từ chối một cách dứt khoát đến vậy.

Trong số những đối thủ mà cô ấy đã từng đánh bại và biến thành người hầu, hầu như không một tên nào dám ăn nói xấc láo với cô ấy giống như tên này...

Vì hắn là nhân loại sao?

Có lẽ không phải vậy.

"Đành vậy, đã không tự nguyện thì ta phải ép buộc thôi. Trước giờ ta luôn là như thế, vì ta là "Lệnh Nương Cuồng Loạn" ngang tàn bá đạo trong mắt các Ác Ma mà!"

Nói rồi Nia một mình xông lên, lao thẳng về phía Trần Hoài Nam cùng một luồng sát khí khổng lồ đủ sức để làm bất cứ ai phải kh·iếp sợ khi phải đối diện...

Trừ cậu ta.

"Noct"

Trần Hoài Nam đưa tay lên cứng đối cứng với Nia, làm Lily đứng bên cạnh không khỏi có chút giật mình.

Về cơ bản thì chênh lệch thể chất giữa đôi bên là không thể đong đếm, ấy vậy mà Trần Hoài Nam vẫn có thể tiếp chiêu của Nia một cách nhẹ nhàng... Tại sao lại như vậy chứ? Lí do đâu? Bật hack rồi?

Đúng, chính xác là bật hack, vì Trần Hoài Nam đang nắm giữ một bản hack mang tên "Phước Lành của Bóng Tối".

Nhờ có nó, cậu có thể dễ dàng triệt tiêu gần như toàn bộ uy lực đến từ quyền vừa rồi của Nia thay vì bị đấm tan xác như một thằng thư sinh yếu ớt không có năng lực tự vệ.

"Không chút sợ hãi trước sát khí luôn sao? Không tệ"

"Nhờ ơn của ai đó mà tôi đã quá quen với sát khí rồi. Chỉ thế này thôi thì vẫn còn hơi kém đấy, Lệnh Nương"

Không chỉ có khả năng chọi cứng, Trần Hoài Nam thậm chí còn có thể bức Nia phải lùi về phía sau, từ đó phá vỡ hoàn toàn thế chủ động của đối phương.

Đây chính là một trong những hệ quả đầu tiên khi cậu bước vào chu kỳ ác, tạm thời gọi là: Siêu Cộng Hưởng.

Khi ở trong trạng thái chu kỳ ác, bằng cách nào đó, sự tương thích giữa cậu và Bóng Tối được tăng lên rất mạnh, gần như là gấp mười lần so với trạng thái bình thường. Đó là lí do vì sao cậu đột nhiên trở nên mạnh mẽ đến mức làm Himiko phải hoài nghi liệu cô ấy có đánh bại được cậu hay không.

Có lẽ nhược điểm duy nhất của trạng thái chu kỳ ác này chính là rất dễ đánh mất bản ngã... Thậm chí là hoàn toàn đắm chìm trong sự tàn bạo, để rồi vĩnh viễn không thể nào quay đầu.

Cậu không muốn đánh nhau với bất kì ai cũng là vì cái nhược điểm vô cùng chí mạng đó.

"Đủ rồi, tôi không rảnh để chiều theo mong muốn ích kỷ của cô đâu, Lệnh Nương. Cứ coi như hôm nay cô thắng đi"

"Thế thì anh phải làm người hầu của tôi đó"

"Có khướt nhé"

Nói rồi Trần Hoài Nam lạnh lùng quay lưng rời đi: "Tôi là con người, dù có mang tiếng "nhập gia tùy tục" thì tôi cũng có quyền không tuân theo những gì mà tôi cho là không cần thiết trong văn hoá của Ma Giới. Nếu cảm thấy không phục thì mời cô đi tìm ngài Hiệu Trưởng mắng vốn, chúc may mắn"

Nia: "..."

Thấy đối phương vụt một cái liền biến mất như chưa từng tồn tại, Nia dù có muốn đánh tiếp cũng không biết phải truy đuổi kiểu gì.

Thế rồi cô ấy nhìn sang chỗ Lily...

Lily cũng biến mất tiêu.

"Trời..."

"Chắc tên đó không biết những gì mình vừa nói sẽ chọc giận mấy gã kia đến thế nào đâu"

Chương 259. Lệnh Nương Cuồng Loạn