Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thần Sư
Unknown
Chương 269. Không nhút nhường nhịn
Theo bước chân của hai người chủ nhà để đến tận phòng con gái họ, dường như cả Trần Hoài Nam và Lily đã dần nhận thức ra được vấn đề, cũng như lí do vì sao mình lại b·ị b·ắt đến đây.
Càng đến gần Nia, họ càng cảm nhận được sự hiện diện hùng mạnh của Bóng Tối.
"Ra là vậy, em ấy học nhanh thật, nhanh đến mức không dứt ra nổi luôn cơ mà. Trời ạ" Trần Hoài Nam thở dài.
"Quả nhiên cậu là kẻ đầu sỏ"
Hai gia chủ nhà Bernstein tự nhiên nghe thấy được lời thì thầm của Trần Hoài Nam, ngay lập tức lại hướng ánh nhìn đầy sát khí về phía cậu ta: "Khôn hồn thì mau khai thật đi, cậu đã thí nghiệm cái gì lên trên con bé!?"
"Tôi không có tiến hành thí nghiệm gì cả, các người tin hay không thì tùy" Trần Hoài Nam bắt đầu phát bực.
Lily: "Em không hiểu chuyện này cho lắm, bộ anh thật sự tiêm nhiễm cái gì đó bất thường vào đầu em ấy hả?"
"Con bé nó tiết lộ với anh vì sao nó không dùng được ma thuật, rồi nó lại yêu cầu anh dạy cho nó ma thuật bóng tối... Vì nó hiểu nhầm thứ sức mạnh mà anh đã dùng hôm đó là ma thuật"
"Tóm lại là thay vì dạy ma thuật, anh đã tiêm nhiễm cái giống gì vào đầu em ấy rồi?"
"Đã bảo là tư tưởng cấp tiến và tân thời rồi mà" Trần Hoài Nam tỏ ra bực tức lảm nhảm: "Anh chỉ dành thời gian giảng cho nó hiểu sơ qua về bản chất của bóng tối thôi, lĩnh ngộ được bao nhiêu thì tùy vào khả năng của con bé. Anh đã tin là nó sẽ tự giải quyết được vấn đề của mình sau khi đã hiểu được vấn đề... Và kết quả chính là hiện tại đây. Đúng là làm ơn mắc oán"
Lily: "..."
Hai vị gia chủ: "..."
Dám chửi ngược lại cả gia đình n·ạn n·hân, mà n·ạn n·hân lại còn địa vị phi thường nữa... Cái thằng oắt này đúng là không hề s·ợ c·hết luôn nhỉ?
Một lúc sau.
Họ đã đến phòng của Nia.
Cha Nia ra lệnh cho các gia nhân rời đi để tránh tai vạ, sau đó mới mở cửa cho cả nhóm tiến vào: "Nhìn cho kĩ hậu quả mà cậu gây ra cho con gái ta đi, nhân loại. Nếu không có Ma Vương đứng ra bảo hộ, ta đã sớm nghiền nát cậu từ nãy rồi thằng nhãi"
Trần Hoài Nam không nói gì, chỉ nhìn sơ lược qua căn phòng riêng đang bị bóng tối ăn mòn đến mức trống rỗng, gần như chỉ bị ngăn lại khi chạm đến lớp kết giới bảo hộ đang bao trùm.
Lại thở dài, Trần Hoài Nam sải bước tiến vào.
"Ê, thằng nhóc, muốn c·hết hả!?"
Hai vị gia chủ tưởng Trần Hoài Nam muốn t·ự s·át nên có hơi bất ngờ một tí... Nhưng hoá ra, cái tên này lại không hề bị lãnh vực bóng tối do con gái họ tạo ra nuốt chửng giống như những đồ vật bên trong phòng.
"Thôi, đằng nào thì mình cũng là thầy của con bé... Mình phải chịu trách nhiệm trong chuyện này thì mới phải đạo đúng không?"
Trần Hoài Nam tâm niệm như vậy rồi phá hủy chiếc còng tay, đồng thời liếc mắt về phía Lily: "Giam họ lại, đừng để họ làm phiền anh"
"Yes sir"
Lily giật một cái, chiếc còng tay ma thuật liền vỡ tan tành trước con mắt kinh ngạc xen lẫn khó hiểu của hai vị gia chủ.
Không chậm trễ, cô ấy ngay lập tức cố định vùng không gian xung quanh hai vị chủ nhà khiến cho họ không thể nào ra ngoài, cũng không thể làm bất kì điều gì khác ngoài đứng nhìn, tựa như những sinh vật đáng thương bị nhốt trong lồng kính vậy.
Dẫu cho mẹ Nia đang sở hữu năng lực dòng dõi có khả năng phá hủy không gian, bà ấy vẫn chẳng thể nào đối chọi được với một Á Thần như Lily.
Mỗi khi bà ấy thành công đục một chiếc lỗ trên lồng kính, Lily sẽ tái tạo nó lại ngay lập tức: "Hai người đừng chống cự nữa, dù có t·ấn c·ông b·ằng vật lí hay pháp thuật cũng vô dụng thôi ạ"
"Các người tính làm gì con gái chúng ta!?"
"Này thì cháu không biết, bởi vì cháu không hiểu biết về bóng tối giống như anh ấy. Chỉ là... Có lẽ lát nữa hai người sẽ phải cảm ơn thay vì hận ảnh đó~☆" Lily nói với một vẻ mặt đầy tự hào.
"..."
Con nhóc nhân loại này... Rốt cục là quái vật phương nào vậy?
Ngay cả trong Ma Giới cũng có rất ít Ác Ma có khả năng chi phối không gian... Đã thế còn đạt đến trình độ này nữa chứ...
Phụ huynh Nia dù cảm thấy cực kì bất lực nhưng vẫn không thể bỏ cuộc được. Bất kể đối phương có nói gì đi chăng nữa, bản năng làm cha mẹ vẫn không cho phép họ đứng nhìn đám người lạ thao tác bậy bạ trên người chính con gái mình!
Và cứ như thế, họ tiếp tục nghĩ cách phá lồng kính bằng tất cả tình yêu của bậc cha mẹ.
Thế nhưng đứng trước sự áp đảo tuyệt đối của Lily, bọn họ vẫn chẳng làm nên trò trống gì dù đã chống cự rất lâu.
Đây là hiện thực. Thế nên sẽ không có diễn biến kiểu như "tình yêu" sẽ chiến thắng sức mạnh của thánh thần đâu.
Trở lại bên trong căn phòng hắc ám của Nia.
Trần Hoài Nam dừng lại nghiên cứu kĩ càng tình trạng của Nia thêm một lát rồi mới bắt đầu đưa ra hành động của mình.
"Con bé này bị khùng nặng rồi"
Lòng thầm chửi một câu, Trần Hoài Nam ngồi xuống đặt tay lên trán Nia rồi bắt đầu tiến vào thế giới bóng tối nhằm giải cứu cô nhóc không biết sợ là gì này.
Nguyên nhân đằng sau sự b·ất t·ỉnh cũng như sự mất kiểm soát này của Nia kỳ thật rất đơn giản, đó là do con bé đã quá đắm chìm vào thế giới bóng tối - Nơi có thể được xem là một vùng không gian được tạo nên bởi ý thức của Nia và khái niệm bóng tối.
Về cơ bản, nó giống như vùng không gian vô thực mà "Bóng Tối" đang trú ngụ bên trong Trần Hoài Nam và giao tiếp hằng ngày với cậu ta vậy. Để giải thích cặn kẽ thì sẽ khá dài dòng nên cứ hiểu đơn giản nó là thế giới tâm linh được tạo nên bởi ý thức kết hợp với bóng tối là được.
Với quyền năng mà ý chí của bóng tối ban cho, Trần Hoài Nam có thể dễ dàng xâm nhập vào bên trong thế giới bóng tối của Nia và lôi ý thức con bé ra ngoài.
Tất nhiên, vì đang x·âm p·hạm ý thức của con gái ngay trước mặt phụ huynh nhà người ta nên Trần Hoài Nam sẽ không làm lỡ thời gian, chỉ cần đâu đó khoảng vài ba phút là xong việc.
Tuy nhiên, Nia tạm thời vẫn chưa thể tỉnh lại do ý thức của con bé đã bị vắt kiệt bên trong cái thế giới không có gì khác ngoài màu đen và sự tiêu cực đó.
Có thể nói Nia tuy đã an toàn nhưng con bé vẫn vô cùng kiệt quệ về mặt tinh thần.
"Đâu cần t·ra t·ấn con bé đến vậy chứ, con bé vẫn còn nhỏ lắm, mong ngài sẽ nhẹ tay một chút" Trần Hoài Nam nói với ý chí đang tồn tại bên trong mình.
"Ta rất công bằng, đó là lí do vì sao ta không quan tâm hai chữ nhân đạo đến từ cậu. Bất kể cậu có nói thế nào, ta vẫn sẽ không thay đổi ý định đâu, cộng sự"
Trần Hoài Nam trầm mặc.
"Con bé đó rất cứng đầu, cũng rất là biến thái... Nó dám chiến đấu với nỗi sợ của bản thân, thậm chí là biến nỗi sợ đó thành sự hưng phấn, kể ra thì nó khá là hợp với ta ở khoản này"
"Cơ mà con bé lại có một điểm yếu chí mạng đó là không biết điểm dừng, để rồi thành ra tự làm hại mình. Chính vì vậy, con bé không xứng đáng nhận được sự giúp đỡ từ ta. Chỉ vậy thôi"
Trần Hoài Nam gãi gãi đầu, tựa như đang tính toán lựa lời để giải thích với hai vị chủ nhà đang bị Lily giam giữ.
"Cộng sự, theo ta thấy, con bé này giống một con bạc hơn là một kẻ tỉnh táo như cậu đấy"
"Ý ngài là sao?"
"Đánh cược một đời vì hưng phấn nhất thời. Con bé nghĩ rằng nó càng liều mạng thì sẽ càng có cơ hội được "Bóng Tối" công nhận... Thế nên ta mới không chọn nó, bởi vì đã là bóng tối thì không nên quá liều lĩnh. Ta chính là sự thống trị, áp đảo và nuốt chửng tất cả chứ không chỉ đơn giản như con bé đã nghĩ"
Ngập ngừng một lúc, ý chí của Bóng Tối nói tiếp: "Ta nghĩ cậu nên dẫn con bé đi theo một con đường khác đi. Nếu vẫn cứ chọn ta thì tương lai của nó sẽ không sáng lên nổi đâu"
Trần Hoài Nam thở dài: "Tôi hiểu rồi, cảm ơn ngài"
Rốt cục, cậu cũng hiểu ra lí do vì sao Bóng Tối đã không chọn con bé ngốc này.
Đơn giản là vì nó ngốc quá thôi.
"Anh không trách em vì mong muốn xoá xổ khiếm khuyết của bản thân. Trái lại, vì anh đây quá hiểu mong muốn đó của em nên anh sẽ giúp em lần cuối cùng"
Sau khi lẩm bẩm những lời này, Trần Hoài Nam nhét một túi hạt cây vào bên trong đôi tay nhỏ nhắn của Nia rồi rời khỏi phòng: "Con bé không sao rồi, chắc là nay mai sẽ tỉnh lại thôi"
"Đây chính là cách con người đối xử với chủ nhà đấy à?"
"Để hai người lải nhải thì phiền phức lắm. Dù có là bác sĩ phương nào đi chăng nữa, khi thực hiện việc điều trị đều sẽ cần sự yên tĩnh tối thiểu để nâng cao khả năng tập trung" Trần Hoài Nam đáp trả một cách hết sức thuyết phục.
Mặc dù ngữ điệu nghe rất là láo toét nhưng vẫn hoàn toàn có sức thuyết phục.
"Lily, em đã thông não cho hai người họ hay chưa?"
"Chưa. Em nghĩ mình nên để lại việc này cho anh thì hơn" Lily cười tít mắt: "Với lại em có hiểu anh đang làm gì đâu mà nói?"
"Cũng phải. Vậy em gỡ không gian cầm cố đi, khi nào họ đánh anh thì hãy đánh lại"
"Dạ"
Nhị vị chủ nhà: "..."
Không chút nhún nhường luôn?
Hai con hàng này còn ngang tàn bá đạo hơn cả con gái họ nữa!
"Trời đất, cuối cùng vẫn là kết quả này à...?"
Ngay sau khi hai vị chủ nhà được thả ra thì vị sĩ quan kia lại tiến vào nhà, nhìn thấy cảnh này liền không khỏi lắc đầu: "Chẳng phải trước đó tôi đã khuyên các ngài đừng làm gì đi quá giới hạn hay sao? Ngài dám để lời căn dặn của Ma Vương ở ngoài tai à?"
"Ta vẫn chưa kịp làm gì đâu!" Người đàn ông gằn giọng với dáng vẻ hết sức bực bội.
"Lúc đầu tôi cứ tưởng ngài Ma Vương nói đùa, nhưng hoá ra đó lại là sự thật..." Vị sĩ quan kia lại thở dài: "Ngài ấy giao cho tôi nhiệm vụ lần này chính là để bảo vệ gia đình ông chứ không phải cái lũ nhãi ranh này đâu"
Nhị vị chủ nhà: "..."
Hiểu.
Nhưng mà tức c·hết đi được!
"Được rồi. Ma Vương vừa ra lệnh triệu tập ông đến họp khẩn, nên là mau đi theo tôi, đừng để đấng tối cao của Ma Giới phải chờ đợi"
Nói rồi, vị sĩ quan liếc sang chỗ của Trần Hoài Nam và Lily: "Nếu được thì hai người cũng đi theo luôn đi. Có vài chuyện cần được hai người giải thích rõ đấy, và... Chắc là cậu cũng có hứng thú với hai chữ "bác sĩ" nhỉ?"
"Tôi sẽ đi" Trần Hoài Nam đáp lại ngay lập tức.
Cậu đã đợi ngài này quá lâu rồi!
Cuối cùng cũng có lối thoát khỏi chu kỳ ác để được là chính mình!
Cậu còn mong muốn gì hơn nữa cơ chứ! Nhiêu đó là quá đủ rồi!
Kể cả có bị ném vào nhà lao để thẩm vấn cũng đáng!